Tử Linh Pháp Sư Chỉ Muốn Trồng Cây (Dịch)
Chapter 4: Thuật triệu hoán Tử Linh: Cốt Long (1)

Matthew lắc đầu, đáp: “Chắc là không đâu.”

Nói xong, cậu nhìn về phía Richard và Beranna đang đứng ngây như phỗng, mỉm cười nói: 

“Xin lỗi vì đã dọa mọi người. Thế nhưng tôi có chuyện nhất định phải nói, hình như mọi người không hiểu rõ về tôi, cũng không hiểu rõ về Tử Linh Pháp Sư rồi. Ngủ ngon nhé, tạm biệt 2 người.”

Buổi tối, phòng bếp và phòng ăn đều ngập trong mùi súp nấm nồng đậm. Matthew ngồi đối diện với xương khô Nhân Ngưu, cùng nhau ăn bữa tối.

“Tiếc ghê ha Matthew…” xương khô tiếc nuối nói: “Đúng ra ngài không nên để tôi xuất đầu lộ diện mới phải. Lần này coi như mất trắng giải bình chọn thị dân xuất sắc rồi, có khi còn mất luôn cả tấm lòng hâm mộ của thiếu nữ ngây thơ kia nữa. Tính thế nào cũng thấy lỗ nặng!”

Matthew húp một ngụm súp nấm, vẻ mặt rất chi là thỏa mãn: “Tôi chẳng quan tâm.”

Xương khô cảm thấy rất hứng thú nên hỏi tiếp: “Thế ngài quan tâm đến cái gì?”

“Chia theo giai đoạn đi. Giai đoạn hiện tại tôi chỉ muốn trồng thật nhiều cây.”

Cạch!

Matthew nhẹ nhàng đặt bát xuống: “Paige, chạy đến nhà kính chuẩn bị mớ cây giống ngày mai tôi cần dùng đi. Giờ tôi phải xuống tầng hầm để minh tưởng.”

Xương khô ấm ức kêu lên: “Dựa vào đâu mà bắt tôi đi?! Tôi đã làm việc như trâu suốt 72 tiếng liên tục rồi mà! Bữa tối tình yêu lúc nãy cũng là tôi làm đấy! Người ta mệt quá trời nè!”

Matthew bình tĩnh đốp lại: “Paige, cô là xương khô nên không biết mệt đâu. Với lại tôi chỉ có mỗi một sinh vật triệu hoán đã khế ước là cô. Để mấy đứa xương khô khác đi làm, tôi không yên tâm.”

Paige hết cớ trốn việc, đành phải hùng hùng hổ hổ lao đến nhà kính ở phía đông: “Đồ Tử Linh Pháp Sư trời đánh!”

Hôm sau Matthew dậy thật sớm.

Hôm nay là thứ 7, ban ngày cậu không phải đến trường tư thục Silver dạy học, đúng lúc có thể tranh thủ thời gian hoàn thành mấy chỉ tiêu cuối cùng trong nhiệm vụ.

Matthew đến nhà kính khiêng mấy túi cây giống lên rồi vội vàng đi ra ngoài.

Paige làm việc đúng là rất tỉ mỉ. Ngoài công cụ và mầm cây cần dùng, cô còn để thêm cả hộp cơm và túi nước… chuyện này có nghĩa là cô không chỉ đoán được Matthew định làm một vố lớn mà còn đoán được cả tỉ lệ cậu quên đến nhà bếp lấy đồ ăn là bao nhiêu.

Đối với sinh vật bất tử đẳng cấp không cao lắm thì phần tinh tế tỉ mỉ này có thể nói là kỳ tích.

Đôi khi Matthew cảm thấy để Paige thay mình đi trồng cây chắc cũng không thành vấn đề.

Có điều nghĩ lại thì ở trong thế giới Andio này, thị trấn Đá Lăn tuy không phải nơi khỉ ho cò gáy ma pháp tuyệt tích, Tử Linh Pháp Sư còn lâu mới đến tình trạng nhà nhà kêu đánh người người kêu giết nhưng để một bộ xương trắng hếu đi tung tăng trên đường… kiểu gì cũng thu được một đống ánh mắt khác thường.

Càng đừng nói đến việc Paige là xương khô được chuyển hóa từ Nhân Ngưu đã chết, cực kỳ hiếm thấy.

Ở nơi nghèo nàn nhỏ bé như thị trấn Đá Lăn, truyện ngàn lẻ một đêm ‘xương khô trồng cây’ sẽ dẫn đến vô số lời chê trách.

Nghĩ thôi đã thấy phiền muốn chết!

Rừng sồi phía bắc, Matthew bước đi chậm rãi, cẩn thận quan sát chất đất phía trước. Cậu đang lựa chọn vị trí cho đám cây mới.

Từ trước đến nay, trồng trọt chưa bao giờ được liệt vào hàng đơn giản dễ làm.

Nào là chọn giống, sắp xếp thổ nhưỡng, ươm mầm trong nhà kính, chọn vị trí cho cây non rồi cấy ghép, nuôi dưỡng… Quá trình này, ba năm qua Matthew đã thuộc nằm lòng.

Lý thuyết là thế nhưng lúc thực hành thường có rất nhiều chuyện phiền phức cần giải quyết.

Ví dụ như bây giờ, rõ ràng là cậu đã chuẩn bị đầy đủ từ cây giống đến công cụ nhưng vì gặp khó khăn trong việc chọn vị trí mà vẫn lề rề, không cách nào bắt đầu khởi công được.

“Thị trấn Đá Lăn đúng là không phải nơi thích hợp để trồng cây gây rừng mà.” Matthew nhìn khói đen cuồn cuộn bay đến từ phía bắc, trong lòng cảm khái.

Thung Lũng Kẻ Đào Vàng nổi tiếng là nhiều đường hầm. Đất đai ở đây bất kể là trên bề mặt hay sâu phía dưới đều bị Nhân Loại và đám Chó Đầu Người đào bới không biết bao nhiêu lần, phần lớn diện tích đều không thích hợp cho thực vật cắm rễ và phát triển.

Con người làm ô nhiễm môi trường thì thôi khỏi bàn, thứ kinh khủng hơn chính là những vết nứt siêu khủng bố ở phương bắc!

Matthew đứng trên một gò đất cao, dõi mắt nhìn về hướng bắc.

“Lại đến gần thêm rồi.”

Cậu nhìn vết nứt đen nhánh đang liên tục lan tràn đến đây, vẻ mặt rất phức tạp. 

Vết Tích Vong Giả (vết tích của người chết)

Rất nhiều năm trước, một trận thiên tai đã để lại cho đại địa vô số vết nứt chằng chịt.

Nó bắt đầu từ vịnh Bảo Thạch, đi qua Thúy Ngọc Thương Đình, rừng rậm Vĩnh rồi kéo dài đến lãnh địa công tước và thung lũng Đào Vàng thuộc về vương quốc của Nhân Loại.

Xung quanh Vết Tích Vong Giả, sự sống đều bị tuyệt diệt, đến cả sinh vật tử linh cũng khó mà trụ nổi.

Đấy chính là thế giới game thuần túy và thô bạo tàn nhẫn nhất, người thường không thể địch lại được.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương