Tử Linh Pháp Sư Chỉ Muốn Trồng Cây (Dịch)
Chapter 1: Thị Dân Xuất Sắc và Tử Linh Pháp Sư Trời Đánh (1)

Thung lũng Kẻ Đào Vàng (gốc là Đào Kim Giả: thung lũng của những người đến đào vàng).

Thị trấn Đá Lăn. 

Mùa xuân.

Một con chim cổ đỏ yếm vàng bông xù như nhung, phần lông trên lưng xanh thẳm vỗ cánh bay từ bãi cỏ trước cửa lớn tòa thị chính lên không trung.

Nó lượn qua mấy nóc nhà ngói đỏ ống khói xám rồi khéo léo đậu xuống một gốc sồi bị vô số bức tường vàng vàng đỏ đỏ vây quanh.

Cành cây bên dưới có mấy con côn trùng nhỏ đang bò lổm ngổm, chim cổ đỏ thấy thế liền tỏ vẻ muốn lao xuống kiếm cơm.

Đúng lúc này, từ trong lớp cửa thủy tinh mờ phía sau bỗng vang lên tiếng gầm giận dữ, to đến mức mấy con côn trùng bị giật mình rơi luôn xuống đất.

Chim nhỏ cũng hoảng hốt bay đi, chỉ còn lại cánh cửa sổ thủy tinh tầng hai vẫn hơi rung rinh, phía sau có 5 kẻ ăn mặc như Nhân Loại đang cãi nhau inh ỏi.

“Tôi không đồng ý!”

Người phụ nữ trung niên có khuôn mặt phúc hậu tên Lizz dùng tay đánh bay tấm bảng gỗ có khắc mấy chữ < Bình Chọn Thị Dân* Xuất Sắc >, sau đó bật hết hỏa lực tranh cãi với ông chú đầu trọc ngồi phía trước:

“Howard từ đầu đến chân đều là lưu manh, mất nết! Gã không chỉ thích dụ dỗ phụ nữ có chồng mà còn khoái cặp kè với đàn ông đã có vợ! Toàn tranh thủ lúc các cô ấy đi dạo phố để mon men đến tìm chồng người ta… Chỉ tính tôi tận mắt nhìn thấy cũng đã đến mấy chục lần!

MẤY CHỤC LẦN đấy!!!”

**Thị dân: dân cư trong thành phố.

Lizz càng nói càng kích động, nước bọt văng tung tóe, sắp ướt cả nửa cái bàn.

Bốn người đang ngồi đều kìm lòng không nổi, lặng lẽ rụt rụt về phía sau.

“Lizz, bình tĩnh tí nào…” ông chú đầu trọc mở miệng trấn an: “Đây chỉ là đề cử thôi mà.”

Thái độ của Lizz cực kỳ kiên quyết: “Đề cử cũng không được! Howard quá tệ!"

Nói xong, đôi mắt hẹp dài của cô đảo quanh một vòng rồi chợt giật mình, giống như mới phát hiện ra điều gì đó: “Đừng nói là mấy người đã bị gã mời rượu rồi đấy nhé?”

Bốn gã đàn ông đồng loạt run rẩy, trăm miệng một lời phủ nhận: “Làm gì có!”

Ông chú đầu trọc lập tức chìa bức thư đề cử trong tay ra, xé cái xoẹt: “100% thành viên ủy ban bác bỏ phiếu đề cử của Howard.Rose!”

Chỉ cần là người làm việc ở tòa thị chính quá một tuần đều biết mồm miệng Lizz đáng sợ đến mức nào.

Bà cô này chính là cái một cái loa phường di động!

Nếu xui xẻo bị cô nhắc đến trong lúc buôn dưa lê thì chỉ cần mặt trời vừa ló rạng, tất cả dân chúng trong trấn đều sẽ biết rõ mồn một lời đồn này.

Đang ngồi đây đều là người có máu mặt, không chịu nổi kiểu gièm pha này.

“Nếu thế, ứng cử viên cuối cùng được đề cử là… Matthew tiên sinh, ở khu pháp sư. Ừm, không ghi rõ dòng họ.

Người này định cư ở thị trấn Đá Lăn vừa tròn 2 năm rưỡi, phù hợp với tiêu chuẩn bình chọn thị dân xuất sắc. 

Công việc ban ngày là giáo viên môn lịch sử ở trường tư thục Silver, rất được đám học sinh yêu thích.

Buổi tối còn làm thêm việc giữ gìn an ninh trật tự. Đội trưởng Brad đánh giá người này rất cao.

Dựa vào lời miêu tả của người đề cử thì Matthew tiên sinh có tấm lòng lương thiện, vừa nhiệt tình vừa hào phóng. Cậu ta không có nhiều bạn bè ở thị trấn Đá Lăn, thường độc lai độc vãng… nhưng việc này cũng là do quá bận bịu, không có thời gian giao lưu kết bạn…”

Ông chú đầu trọc còn chưa dứt lời, người ngồi bên phía tay trái Lizz đã đưa ra ý kiến: “Ngài chủ tịch (người chủ trì cuộc họp) ơi, kiểu người rời xa quần chúng cũng phù hợp với tiêu chuẩn bình chọn thị dân xuất sắc đâu.”

Ông chú đầu trọc sờ cằm: “Đừng vội, Richard. Người đề cử có nói, trong 2 năm rưỡi ở lại thị trấn Đá Lăn, Matthew tiên sinh đã trồng được gần 1000 cây sồi, góp phần cực lớn vào việc xanh hóa môi trường. Đấy, cây sồi ngoài cửa sổ kìa, còn cả 3 cây đối diện cửa lớn tòa thị chính nữa… đều là công lao của Matthew tiên sinh đấy.

Cộng thêm lời kể của đội trưởng Brad…

Người đề cử cho rằng những cống hiến của Matthew tiên sinh cho hoàn cảnh sống và trị an của thị trấn Đá Lăn là điều không thể xóa nhòa, theo lý thì nên nhận được phần thưởng thị dân xuất sắc năm nay.”

Mấy người còn lại nghe xong đều không nhịn được, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ thủy tinh.

“Cây này mới trồng cách đây hai năm thôi à? Sao tôi cứ có cảm giác nó đã ở đây từ đời nào rồi nhỉ…” Richard – người ăn mặc như một quý ông lẩm bẩm

“Hình như tôi cũng có tí ấn tượng… Matthew là một chàng trai cao gầy, khá đẹp trai, thường hay thẹn thùng.” Lizz nhớ lại: “Đây đúng là cống hiến rất nổi bật.”

Một người đàn ông khác nhắc nhở: “Cái chính là phải xem cậu ta có phù hợp với những tiêu chuẩn bình chọn thị dân khác không mới được.”

Ông chú trọc đầu gật gù: “Bình thường thì thế này là ổn rồi. Có điều hình như chủ nhân của lá thư đề cử này không quen viết thư nặc danh nên bất cẩn, ký luôn tên mình rồi này…”

Richard vỗ tay thật mạnh: “Đề cử vi phạm nội quy! Loại thẳng luôn! Được rồi, năm nay thị trấn Đá Lăn cũng không có ai đủ tư cách được đề cử thị dân ưu tú, vẫn y như ba năm trước!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương