Tu La Giới Chí Tôn
-
Chương 128: Đấu Giá
Ở đây cứ cách một đoạn thời gian sẽ diễn ra một lần đấu giá hội. Mọi người đều có thể tham gia đấu giá.
- Thông thường những vật đấu giá là gì..?
Tinh gia hỏi tiếp.
- Nhiều lắm, bất cứ thứ gì từ công pháp, linh dược, đan dược, Vũ khí tất cả đều có thể xuất hiện, bởi vì người có bảo vật cần đấu giá cứ việc xuất cho người của tửu đi-m, việc tiếp theo thì họ hoàng toàn lo hết.
Nghe tên thanh niên này nói Tinh Gia gật gù, hắn nghĩ nghĩ sẽ mua một ít linh dược đở công tìm kím cũng là một ý hay.
Hắn lại phất tay một viên trung phẩm linh dược bay ra khiến cho thanh niên này đôi mắt sắp rơi ra ngoài, nước dãy cũng chảy ra từ miệng.
- sấp xếp cho ta một nơi có thể tùy ý đấu giá, cũng đem lên những món ngon hạn nhất lên.
Người thanh niên cầm viên linh thạch trong tay hắn gật đầu lia lịa.
- Được, được không thành vấn đề.
Hắn móc trong ngực một miếng ngọc giản truyền âm, sau đó không tới vài phút có một thiếu nử vóc người uyển chuyển đi tới rất khách sáo dẫn ba người lên một lầu các rộng rãi, từ đây có thể nhìn rõ hết khung cảnh xa xa nơi một cái sân khấu chuẩn bị đấu giá.
Thức ăn cùng rượu ngon nhanh chóng được mang lên. Khoảng nửa tiếng sau thì một tiếng chuông vang lên leng keng cùng một âm thanh rất êm tai.
Chỉ thấy một thiếu nử xinh đẹp vóc người có lồi có lõm đứng giữa sân khấu. Sau một hồi chào hỏi cùng những lời nói vô cùng uyển chuyển thiếu nử này đã làm kích động sưn tò mò của đám đông. Tất nhiên phần nhiều cuồn nhiệt là những âm thanh sói chu của những thanh niên bên dưới vì dung nhan của cô gái này khá xinh đẹp, mỗi cử chỉ đều làm cho đám người phái mạnh phía dưới phải chắt lưỡi ngất ngây.
- Ở địa phương này họ họ đào tạo người không tệ a.
Tinh Gia tạc lưỡi thầm than.
Rất nhanh vài món hàng đầu tiên được mang lên đấu giá. Bằng vào thủ thật cùng lời nói êm tai của thiếu nử kia các món hàng được nâng giá lên khá cao.
Một bộ công pháp địa giai, một binh khí trung giai lại có giá được bán ra vượt xa mứt bình thường.
Sau một hồi lâu đôi mắt Tinh Gia lờ mờ nhìn rất chán nãn lầu bầu.
- Làm gì còn chưa mang dược liệu đi ra, mấy thứ ghẻ tiền này bao giờ mới hết.
Những thứ được người ta hô hào tăng giá dưới kia trong mắt tinh gia thật sự quá cặn bã không đáng một xu.
Hồ Nguyệt Nương nghe Tinh Gia nói thì cũng không biết nói gì nửa, ở đây những thứ như vậy đã là tốt lắm rồi a.
- Tiếp theo là một gốc Kê Huyết Đằng 300 năm.
Vừa nghe tên dược liệu đôi mắt lờ mờ của Tinh Gia phát sáng hắn lặp tức ngồi thẳng người dậy đôi mắt chầm chầm nhìn một gốc dược liệu được đặt bên trong một hộp thủy tinh có vài đạo phong ấn tránh cho dược liệu tẩu tán.
- Giá khởi điểm 2000 hạ phẩm linh thạch.
2500, 3000, 4000.... rất nhanh có người đã nâng lên con số 8000 hạ phẩm linh thạch.
Tinh Gia sửa sửa lại phong thái thường ngày thản nhiên mở miệng. 20.000 hạ phẩm thạch.
Lập tức có tiếng hít khí lạnh truyền ra. Toàn trường im bậc, theo tiềm thức đưa ánh mắt nhìn về nơi phát ra âm thanh. Chỉ thấy một thanh niên toàn thân bạch y ngồi trên một lầu các xa hoa gương mặt anh tuấn khí chất suất trần điềm tĩnh ngồi đó.
- Người này... là ai mà nhìn lạ mặt vậy..
- Đùng một cái đẩy giá gắp đôi, người anh em có cho người ta ra giá không vậy..?
Có người gương mặt như táp phải con ruồi lên tiếng.
Tinh Gia nhún nhún vai bày ra cái bộ dạng vô cùng bắt đắc dĩ.
Thật sự là hắn bắt đắt dĩ, bởi vì trong tay hắn và Võ Thừa là cả một kho tàng của một tông môn thời trước.
- Thành giá.
Thiếu nử xinh đẹp sao một giây ngẩn ngơ rồi đưa ánh mắt vô cùng mê hoặc liếc mắt đưa tình với Tinh Gia một cái cất giọng lên tiếng.
Cũng vài giờ sau đó hể có dược liệu xuất hiện Tinh Gia đều ra giá trên trời khiến cho mọi người há mồm trợn trắng.
- Con mẹ nó thằng này đem cả gia tài nhà nó theo đây mà.
Vài người nhịn không được mắn to.
- Đây là vật cuối cùng.
Một La Thủy Hán Quả to bằng trứng ngõng phát ra ánh sáng màu vàng nhạt chiếu gọi khắp kháng phòng.
- Món đồ này ta không cần nói thêm nửa giá khởi điểm. 20.000 hạ phẩm thạch.
Món đồ vừa ra toàn trường lặng ngắt như tờ, ai nấy đều vô ý nhìn về phía lầu cát Tinh Gia. Chứ không ra giá.
Tinh Gia cũng ngẩn ra. Không ngờ nơi này lại xuất hiện vật chân quý như vậy!
- 300 viên trung phẩm linh thạch
Đột nhiên một âm thanh khàn khàn phát ra từ một gốc của Tửu Lâu, người này toàn thân vận hắc y không thấy rõ dung mạo, nhưng từ âm thanh có thể nghe được hắn đã có tuổi.
- 500 viên trung phẩm..
Tinh Gia cũng không chút kiên nể nâng giá.
- Người tuổi trẻ, làm việc cũng nên cân nhắc nặng nhẹ, đôi khi người cầm hoài bích sẽ mang tội lớn đấy.
Hiển nhiên là một ý tứ rõ ràng đoe dọa.
- 550 viên trung phẩm.
Người này lại một lần nửa ra giá.
- Hừ... ta trước nay cũng chưa ngán ai bao giờ. 1000 trung phẩm linh thạch.
Một cái giá có thể làm gãy căng cơ của một gia tộc trong Phước Long Thành, cái giá này vừa ra mọi người đều có thể nghe rõ tiếng hít thở nặng nề của người bên cạnh.
Hắc y nhân cũng dường như liếc về phía đài các của Tinh gia một cái rồi hắn lẳng lặng đi ra ngoài lầu các. Nhiều người bắt đầu có phán đoán của bản thân cũng từ từ giải tán.
- Một cái Kim Cang cảnh vừa mới đột phá còn chưa vững vàng khí tức cũng muốn hâm dọa ta sao. Hừ.. đầu đất ngày mai ngươi cứ nhét hành vào mồm hắn càng nhiều càng tốt a.
Tinh Gia đi vào ghế ngồi của ba người tay gắp đồ ăn ngon trên bàn miệng thì không ngừng lầu bầu. Cho đến khi có người của tửu đi-m đem các món đồ đấu giá tới lầu các của ba người.
Một nơi nào đó trong Phước Long Thành. Nơi này có một cái bàn đá lớn xung quanh ngồi hơn 6 người khí tức đều nội liểm. Một người trong đó cất giọng khàn khàn lên tiếng.
- Ngươi không mua nổi La Thủy Hán Quả?
- Hừ.. một tên nhóc con nhìn rất lạ mắt đã mua đi.
- Lão tam ngươi thấy thế nào.
Một người khác lại lên tiếng.
- Đồ của chúng ta muốn nhất định phải có.
- Kẹc kẹc kẹc... là một tên bại gia tử mà thôi, hắn mua không ích dược liệu, quăng tiền như rác, cái loại này ta rất thích thú a.
Một người cười quái dị lên tiếng.
Sáng hôm sau ba người Tinh Gia rời thành đi về hướng Độc Tà Tông. Trên đường đi thái độ của ba người hoàn toàn không có chút phòng bị. Cho đến khi đến một bình nguyên vô cùng hoang vắng thì dừng lại
- Hừ mấy con chuột này cũng thật là biết nhẩn nại a.
Tinh Gia khóe miệng miễm cười nói chuyện với hai người Võ Thừa.
- Có ra tay bây giờ luôn chưa.
Võ Thừa nắm nắm bàn tay tùy ý hỏi Tinh Gia.
Sau đó đột nhiên một tiếng cười quỷ dị vang lên.
- Kẹc Kẹc Kẹc... ba người các ngươi cũng thật gan dạ đó.
Vù.. một người vận một bộ thanh sam trên người thân thể gầy yếu nước da gám nắng, đôi đồng tử hình tam giác, sắc mặt vô cùng âm lãnh, vừa nhìn là biết không phải loại lương thiện gì, đứng chặn trước ba người Tinh Gia.
- Mẹ nó....ở đâu ra cái loại nhìn giống dân chơi đồ thế này. Ta nói nè ngươi không phải một tên nghiện đó chứ. Gầy yếu trơ xương vậy cũng đòi làm ăn cướp. Đầu đất đánh hắn..
Người này vừa xuất hiện nghe thấy Tinh Gia buông một loạt âm thanh, hắn cái hiểu cái không ngẩn ra giây lát rồi sắc mặt chợt trở nên giữ tợn.
- Nghiện con bà ngươi.
Hắn hét lớn, nộ khí xung thiên. Một thân tu vi thái ất bát trọng bày ra, linh lực bàn bạc quanh thân hóa thành một đạo hắc quan bắn tới Tinh Gia.
Võ Thừa vừa nhìn người này trong lòng đã nảy sinh chán gét. Hắn cũng cách không đám ra một quyền về hướng thanh niên này.
Ong...
Cự kình to lớn ầm ầm xong thẳng về hướng người thanh niên lặp tức hắn xoay người đổi tư thế cũng dời công kích đối khán với Võ Thừa.
Ầm....
Thanh sam nam tử bắn mạnh về sau như một viên đạn pháo cánh tay vặn vẹo khóe miệng tràng máu tươi.
- Luyện thể...
Hắn chấn kinh nhưng không hoảng loạn, đối với người luyện thể cách tốt nhất để chiến đấu là vận dụng pháp lực ngập trời từ xa công kích.
Cánh tay vặn vẹo chóng xuống mặt đất hắn lắc mạnh một cái có thể nghe âm thanh răng rắc vang lên, vị trí các khớp xương được nối về vị trí củ.
Người này hiển nhiên cũng một cái thân kinh bách chiến rèn luyện trong khói lửa mà ra.
Võ Thừa gương mặt không đổi bởi vì hắn cảm nhận được vài luồn khí tức tương tự người này thậm chí còn có mạnh hơn đang xong đến.
Vút vút vút..
Trên không trung 5 đạo thân ảnh lần lượt hiện ra, một người thân hình khá khôi ngô từ trên cao nhìn xuống bộ dạng không để mấy người Tinh Gia vào mắt nói.
- Đem những thứ trên người các ngươi có ra, sau đó dập đầu quỳ lại ta tha cho một mạng.
Tinh Gia tráng cũng bắt đầu xuất hiện gân xanh, ngay cả Hồ Nguyệt Nương thần sắc cũng hiện lên một tia sát khí.
- Đầu đất thông nát mông của tên này đi, con mẹ nó trước giờ ta còn chưa thấy ai kêu ngạo như vậy.
Võ Thừa đầu nổi đầy hắc tuyến nhưng thân pháp thì không chậm chút nào. Cũng không nhiều lời bởi vì trên người những người này có một loại khí tức làm hắn chán ghét.
Ầm...
Linh lực quanh thân bùn phát, thân thể Võ Thừa lăng không bay lên đối diện với 6 người trước mặt. Có 4 nam 2 nử. Sắc mặt hắn không chút biến hóa chỉ vẻn vẹn một câu.
- 6 Người cùng lên đi.
- Thông thường những vật đấu giá là gì..?
Tinh gia hỏi tiếp.
- Nhiều lắm, bất cứ thứ gì từ công pháp, linh dược, đan dược, Vũ khí tất cả đều có thể xuất hiện, bởi vì người có bảo vật cần đấu giá cứ việc xuất cho người của tửu đi-m, việc tiếp theo thì họ hoàng toàn lo hết.
Nghe tên thanh niên này nói Tinh Gia gật gù, hắn nghĩ nghĩ sẽ mua một ít linh dược đở công tìm kím cũng là một ý hay.
Hắn lại phất tay một viên trung phẩm linh dược bay ra khiến cho thanh niên này đôi mắt sắp rơi ra ngoài, nước dãy cũng chảy ra từ miệng.
- sấp xếp cho ta một nơi có thể tùy ý đấu giá, cũng đem lên những món ngon hạn nhất lên.
Người thanh niên cầm viên linh thạch trong tay hắn gật đầu lia lịa.
- Được, được không thành vấn đề.
Hắn móc trong ngực một miếng ngọc giản truyền âm, sau đó không tới vài phút có một thiếu nử vóc người uyển chuyển đi tới rất khách sáo dẫn ba người lên một lầu các rộng rãi, từ đây có thể nhìn rõ hết khung cảnh xa xa nơi một cái sân khấu chuẩn bị đấu giá.
Thức ăn cùng rượu ngon nhanh chóng được mang lên. Khoảng nửa tiếng sau thì một tiếng chuông vang lên leng keng cùng một âm thanh rất êm tai.
Chỉ thấy một thiếu nử xinh đẹp vóc người có lồi có lõm đứng giữa sân khấu. Sau một hồi chào hỏi cùng những lời nói vô cùng uyển chuyển thiếu nử này đã làm kích động sưn tò mò của đám đông. Tất nhiên phần nhiều cuồn nhiệt là những âm thanh sói chu của những thanh niên bên dưới vì dung nhan của cô gái này khá xinh đẹp, mỗi cử chỉ đều làm cho đám người phái mạnh phía dưới phải chắt lưỡi ngất ngây.
- Ở địa phương này họ họ đào tạo người không tệ a.
Tinh Gia tạc lưỡi thầm than.
Rất nhanh vài món hàng đầu tiên được mang lên đấu giá. Bằng vào thủ thật cùng lời nói êm tai của thiếu nử kia các món hàng được nâng giá lên khá cao.
Một bộ công pháp địa giai, một binh khí trung giai lại có giá được bán ra vượt xa mứt bình thường.
Sau một hồi lâu đôi mắt Tinh Gia lờ mờ nhìn rất chán nãn lầu bầu.
- Làm gì còn chưa mang dược liệu đi ra, mấy thứ ghẻ tiền này bao giờ mới hết.
Những thứ được người ta hô hào tăng giá dưới kia trong mắt tinh gia thật sự quá cặn bã không đáng một xu.
Hồ Nguyệt Nương nghe Tinh Gia nói thì cũng không biết nói gì nửa, ở đây những thứ như vậy đã là tốt lắm rồi a.
- Tiếp theo là một gốc Kê Huyết Đằng 300 năm.
Vừa nghe tên dược liệu đôi mắt lờ mờ của Tinh Gia phát sáng hắn lặp tức ngồi thẳng người dậy đôi mắt chầm chầm nhìn một gốc dược liệu được đặt bên trong một hộp thủy tinh có vài đạo phong ấn tránh cho dược liệu tẩu tán.
- Giá khởi điểm 2000 hạ phẩm linh thạch.
2500, 3000, 4000.... rất nhanh có người đã nâng lên con số 8000 hạ phẩm linh thạch.
Tinh Gia sửa sửa lại phong thái thường ngày thản nhiên mở miệng. 20.000 hạ phẩm thạch.
Lập tức có tiếng hít khí lạnh truyền ra. Toàn trường im bậc, theo tiềm thức đưa ánh mắt nhìn về nơi phát ra âm thanh. Chỉ thấy một thanh niên toàn thân bạch y ngồi trên một lầu các xa hoa gương mặt anh tuấn khí chất suất trần điềm tĩnh ngồi đó.
- Người này... là ai mà nhìn lạ mặt vậy..
- Đùng một cái đẩy giá gắp đôi, người anh em có cho người ta ra giá không vậy..?
Có người gương mặt như táp phải con ruồi lên tiếng.
Tinh Gia nhún nhún vai bày ra cái bộ dạng vô cùng bắt đắc dĩ.
Thật sự là hắn bắt đắt dĩ, bởi vì trong tay hắn và Võ Thừa là cả một kho tàng của một tông môn thời trước.
- Thành giá.
Thiếu nử xinh đẹp sao một giây ngẩn ngơ rồi đưa ánh mắt vô cùng mê hoặc liếc mắt đưa tình với Tinh Gia một cái cất giọng lên tiếng.
Cũng vài giờ sau đó hể có dược liệu xuất hiện Tinh Gia đều ra giá trên trời khiến cho mọi người há mồm trợn trắng.
- Con mẹ nó thằng này đem cả gia tài nhà nó theo đây mà.
Vài người nhịn không được mắn to.
- Đây là vật cuối cùng.
Một La Thủy Hán Quả to bằng trứng ngõng phát ra ánh sáng màu vàng nhạt chiếu gọi khắp kháng phòng.
- Món đồ này ta không cần nói thêm nửa giá khởi điểm. 20.000 hạ phẩm thạch.
Món đồ vừa ra toàn trường lặng ngắt như tờ, ai nấy đều vô ý nhìn về phía lầu cát Tinh Gia. Chứ không ra giá.
Tinh Gia cũng ngẩn ra. Không ngờ nơi này lại xuất hiện vật chân quý như vậy!
- 300 viên trung phẩm linh thạch
Đột nhiên một âm thanh khàn khàn phát ra từ một gốc của Tửu Lâu, người này toàn thân vận hắc y không thấy rõ dung mạo, nhưng từ âm thanh có thể nghe được hắn đã có tuổi.
- 500 viên trung phẩm..
Tinh Gia cũng không chút kiên nể nâng giá.
- Người tuổi trẻ, làm việc cũng nên cân nhắc nặng nhẹ, đôi khi người cầm hoài bích sẽ mang tội lớn đấy.
Hiển nhiên là một ý tứ rõ ràng đoe dọa.
- 550 viên trung phẩm.
Người này lại một lần nửa ra giá.
- Hừ... ta trước nay cũng chưa ngán ai bao giờ. 1000 trung phẩm linh thạch.
Một cái giá có thể làm gãy căng cơ của một gia tộc trong Phước Long Thành, cái giá này vừa ra mọi người đều có thể nghe rõ tiếng hít thở nặng nề của người bên cạnh.
Hắc y nhân cũng dường như liếc về phía đài các của Tinh gia một cái rồi hắn lẳng lặng đi ra ngoài lầu các. Nhiều người bắt đầu có phán đoán của bản thân cũng từ từ giải tán.
- Một cái Kim Cang cảnh vừa mới đột phá còn chưa vững vàng khí tức cũng muốn hâm dọa ta sao. Hừ.. đầu đất ngày mai ngươi cứ nhét hành vào mồm hắn càng nhiều càng tốt a.
Tinh Gia đi vào ghế ngồi của ba người tay gắp đồ ăn ngon trên bàn miệng thì không ngừng lầu bầu. Cho đến khi có người của tửu đi-m đem các món đồ đấu giá tới lầu các của ba người.
Một nơi nào đó trong Phước Long Thành. Nơi này có một cái bàn đá lớn xung quanh ngồi hơn 6 người khí tức đều nội liểm. Một người trong đó cất giọng khàn khàn lên tiếng.
- Ngươi không mua nổi La Thủy Hán Quả?
- Hừ.. một tên nhóc con nhìn rất lạ mắt đã mua đi.
- Lão tam ngươi thấy thế nào.
Một người khác lại lên tiếng.
- Đồ của chúng ta muốn nhất định phải có.
- Kẹc kẹc kẹc... là một tên bại gia tử mà thôi, hắn mua không ích dược liệu, quăng tiền như rác, cái loại này ta rất thích thú a.
Một người cười quái dị lên tiếng.
Sáng hôm sau ba người Tinh Gia rời thành đi về hướng Độc Tà Tông. Trên đường đi thái độ của ba người hoàn toàn không có chút phòng bị. Cho đến khi đến một bình nguyên vô cùng hoang vắng thì dừng lại
- Hừ mấy con chuột này cũng thật là biết nhẩn nại a.
Tinh Gia khóe miệng miễm cười nói chuyện với hai người Võ Thừa.
- Có ra tay bây giờ luôn chưa.
Võ Thừa nắm nắm bàn tay tùy ý hỏi Tinh Gia.
Sau đó đột nhiên một tiếng cười quỷ dị vang lên.
- Kẹc Kẹc Kẹc... ba người các ngươi cũng thật gan dạ đó.
Vù.. một người vận một bộ thanh sam trên người thân thể gầy yếu nước da gám nắng, đôi đồng tử hình tam giác, sắc mặt vô cùng âm lãnh, vừa nhìn là biết không phải loại lương thiện gì, đứng chặn trước ba người Tinh Gia.
- Mẹ nó....ở đâu ra cái loại nhìn giống dân chơi đồ thế này. Ta nói nè ngươi không phải một tên nghiện đó chứ. Gầy yếu trơ xương vậy cũng đòi làm ăn cướp. Đầu đất đánh hắn..
Người này vừa xuất hiện nghe thấy Tinh Gia buông một loạt âm thanh, hắn cái hiểu cái không ngẩn ra giây lát rồi sắc mặt chợt trở nên giữ tợn.
- Nghiện con bà ngươi.
Hắn hét lớn, nộ khí xung thiên. Một thân tu vi thái ất bát trọng bày ra, linh lực bàn bạc quanh thân hóa thành một đạo hắc quan bắn tới Tinh Gia.
Võ Thừa vừa nhìn người này trong lòng đã nảy sinh chán gét. Hắn cũng cách không đám ra một quyền về hướng thanh niên này.
Ong...
Cự kình to lớn ầm ầm xong thẳng về hướng người thanh niên lặp tức hắn xoay người đổi tư thế cũng dời công kích đối khán với Võ Thừa.
Ầm....
Thanh sam nam tử bắn mạnh về sau như một viên đạn pháo cánh tay vặn vẹo khóe miệng tràng máu tươi.
- Luyện thể...
Hắn chấn kinh nhưng không hoảng loạn, đối với người luyện thể cách tốt nhất để chiến đấu là vận dụng pháp lực ngập trời từ xa công kích.
Cánh tay vặn vẹo chóng xuống mặt đất hắn lắc mạnh một cái có thể nghe âm thanh răng rắc vang lên, vị trí các khớp xương được nối về vị trí củ.
Người này hiển nhiên cũng một cái thân kinh bách chiến rèn luyện trong khói lửa mà ra.
Võ Thừa gương mặt không đổi bởi vì hắn cảm nhận được vài luồn khí tức tương tự người này thậm chí còn có mạnh hơn đang xong đến.
Vút vút vút..
Trên không trung 5 đạo thân ảnh lần lượt hiện ra, một người thân hình khá khôi ngô từ trên cao nhìn xuống bộ dạng không để mấy người Tinh Gia vào mắt nói.
- Đem những thứ trên người các ngươi có ra, sau đó dập đầu quỳ lại ta tha cho một mạng.
Tinh Gia tráng cũng bắt đầu xuất hiện gân xanh, ngay cả Hồ Nguyệt Nương thần sắc cũng hiện lên một tia sát khí.
- Đầu đất thông nát mông của tên này đi, con mẹ nó trước giờ ta còn chưa thấy ai kêu ngạo như vậy.
Võ Thừa đầu nổi đầy hắc tuyến nhưng thân pháp thì không chậm chút nào. Cũng không nhiều lời bởi vì trên người những người này có một loại khí tức làm hắn chán ghét.
Ầm...
Linh lực quanh thân bùn phát, thân thể Võ Thừa lăng không bay lên đối diện với 6 người trước mặt. Có 4 nam 2 nử. Sắc mặt hắn không chút biến hóa chỉ vẻn vẹn một câu.
- 6 Người cùng lên đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook