Từ Khi Bắt Đầu Bán Sữa Làm Giàu Nph
-
12: Lại Đây Lộ Cặp Vú Cho Khách Xem Nào
Nhưng ý cô đã quyết, lúc này không có ý định chần chừ.
Hít sâu một hơi, cô cởi áo làm lộ ra áo ngực màu xanh đen có hoa văn hình hoa sen.
Bầu ngực to đến mức áo ngực cũng không thể chứa hết được, vừa cởi áo ra, phần lớn bộ ngực trắng như tuyết lộ ra.
Nhận ra được ánh mắt nóng bỏng đến từ hai người đàn ông, Kim Lê cố gắng phớt lờ và quay đầu đi, tưởng tượng họ không tồn tại nhưng núm vú của cô lại lặng lẽ cứng lên, nhô ra khỏi áo ngực khiến người ta muốn làm lơ cũng khóBách Hạnh vừa thấy cô liền nhận ra cô chính là cô gái đã bỏ trốn tại quán trà lần trước.
Lương của nhân viên hầu trà cao hơn nhiều so với vú nuôi, chưa kể còn có tiền thưởng cao nhưng cô gái này lại chỉ sợ trốn không kịp, thà đi làm vú nuôi trong cửa hàng sữa tầm thường này.
Bách Hạnh không khỏi có chút hứng thú.Ánh mắt di chuyển từ chiếc cổ thon dài đến những ngón tay đang cởi áo ngực mỏng manh ra của cô, lúc này hắn mới dời mắt qua bầu vú của cô.
Bầu ngực tròn trịa to như quả dưa hấu, hai núm vú nhỏ hồng cương cứng mời gọi người tới hái.Mặc dù quầng vú lớn hơn so với phụ nữ bình thường một chút nhưng màu sắc của chúng lại cực kỳ nhạt màu và sáng bóng, điều này làm cho cặp vú tăng thêm phần hấp dẫn.Bách Hạnh mím môi, tuy rằng đã gặp qua đủ loại vú nhưng giờ phút này hắn không khỏi bị mê hoặc trước cảnh sắc tuyệt đẹp của đôi gò bồng này.
Từ trước đến nay hắn luôn không thiếu vú và âm đạo để ăn, có khi xã giao với người khác thỉnh thoảng cũng thưởng thức một chút.
Bình thường hắn không nghĩ tới nhưng lúc này lại cảm thấy dùng một chút cũng không tệ.Nhìn Kim Lê vẫn đang quay đầu đi, hắn quan sát thấy khuôn mặt cô hơi đỏ ửng và cơ thể cũng hơi run rẩy, Bách Hạnh liền nhận ra cô là người mới trong ngành này và hiếm khi cởi quần áo trước mặt đàn ông.
Trong lòng hắn hiếm khi trỗi lên cảm giác thương tiếc.“Chủ quán Đổng, tôi rất hài lòng với cô Kim nhưng lần này tới đây tôi còn có chuyện quan trọng khác cần bàn, tốt nhất là mời cô gái nhỏ này ra ngoài trước đi.”Đổng Quý có hơi giật mình nhưng nhìn thấy Kim Lê đã nhanh chóng mặc quần áo chạy ra ngoài, lúc này mới định thần lại, nhìn tín vật trong tay thanh niên áo trắng, liền vội vàng đứng dậy nói: “Chào ông chủ!” Trong nháy mắt trên trán toát mồ hôi lạnh.Không biết vừa rồi ông chủ có hài lòng với hắn ta không? Vừa rồi tạm sắp xếp để cô Kim đến hỗ trợ là biến khéo hoá vụng rồi sao? Phải biết rằng cô Kim vừa mới ký hợp đồng, là người mới vào nghề nên không có sữa tươi, nếu bị tra hỏi chắc chắn rằng hắn ta sẽ không xứng làm chủ quán.Hắn ta chỉ muốn nhân cơ hội xem thanh niên áo trắng này có bị vẻ ngoài và dáng người của cô Kim mê hoặc mà quên mất chuyện này không nhưng không ngờ người này thực ra lại là chủ nhân của hắn ta..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook