Vietnam điên rồi, anh thực sự rất muốn phát điên rồi!
Sau khi trốn thoát khỏi nơi giao chiến kia, anh liền chạy về nhà của mình.
Nhìn ngôi nhà bằng gỗ lim bản thân mất gần nửa năm xây thành, anh liền có chút tiếc nuối mà thở dài.
Nếu như là một người vô danh tìm đến thì không sao, anh có thể giết bọn họ để che giấu thân phận của chính mình rồi ném xác ra ngoài khu rừng nhưng nếu như bọn họ là một nhân vật thì lại khác.
Anh phải rời khỏi đây, tới một nơi xa hơn.
Hoặc... trở lại nơi đó.
Suy nghĩ vừa thoáng qua, Vietnam đã rùng mình lắc mạnh đầu, nhanh chóng lấy quần áo và một số đồ dùng cần thiết để rời đi.
Nơi này rồi sẽ sớm bị phát hiện thôi.
"Khè..."
Âm thanh quen thuộc vang lên tai khiến Vietnam tái mặt nhưng tới khi anh nhận ra thì mọi thứ đã quá muộn rồi!
Rầm!
"A... hah..."
Vietnam kinh hãi nhìn con rắn lục nhỏ chỉ bằng bàn tay của anh, nó là thứ duy nhất mà anh không thể thuần hóa, thứ đã đeo bám anh từ lúc xuyên tới đây đến giờ.
Chỉ cần giáp mặt, nó nhất định sẽ cắn anh, hơn nữa độc tố của nó...
Khẽ sờ lên vết cắn trên cổ mình, Vietnam chau mày khó chịu.
Thứ độc của nó, anh đã từng thử qua một lần, mặc dù không nguy hiểm tới tính mạng nhưng chắc chắn sẽ bị ngất không dưới hai tuần!
Anh cố gắng điều chỉnh nhịp thở, tay khẽ chạm xuống dưới sàn gỗ.
Phải giết nó.
Mặc dù chắc chắn không thể diệt tận gốc nhưng anh phải ngăn nó báo cáo vị trí của anh cho người đó.
Lục xà dường như cũng nhận ra sự nguy hiểm, ngẩng đầu nhìn về phía anh, đôi mắt nó dường như trở lên sâu hơn.
Ký xà - một loại kí sinh bản mệnh có hình dáng của một con rắn, màu sắc của chúng sẽ dựa theo đối tượng chúng ký sinh mà thay đổi và nó thì đã ký sinh vào linh hồn của anh từ khi anh vừa mới được sinh ra rồi.
Chỉ cần anh không chết, nó sẽ mãi mãi không biến mất.
Nhưng nếu anh giết nó, nó có lẽ sẽ mất rất lâu để có thể đánh hơi được anh lần nữa vì nó cần tìm một tổ rắn để tái sinh lại.
Hãy nhớ rằng, kẻ mà nó nhận làm chủ không bao giờ là kẻ nó kí sinh.
"Khè!!!"
Nó kêu lên một tiếng dài, tức giận nhìn về phía Vietnam đang cố gắng sử dụng sức mạnh trước khi ngất đi.
"Bẫy chông!"
Âm thanh xé xác vang lên, toàn bộ cơ thể của nó đều bị những cái chông gỗ xuyên lên từ khắp sàn phòng đâm thủng, máu liên tục nhỏ xuống rợn người.
Vietnam thở dốc, cả cơ thể dần dần bị độc làm cho mù mờ.
Phải tìm cách giải độc trước khi người đó đến!
----------------
Tách...
Âm thanh nứt vỡ của quả trứng vang lên, một con lục xà yếu ớt chui ra từ bên trong, thuần thục bò ra khỏi tổ trứng.
Ký xà tái sinh rồi.
Nam nhân đang ngồi ở bàn làm việc đối diện chiếc tổ nhận ra sự xuất hiện của nó, đôi mắt màu màu đỏ tựa như quỷ tu la nhìn chằm chằm vào nó, nhẹ nhàng nói ra một con số.
"Hai mươi hai."
Đây là lần thứ hai mươi hai ký xà được sinh ra và cũng là khi lần chết thứ hai mươi mốt của nó vừa qua.
Có lẽ Vietnam thật sự không biết rõ về thứ sinh vật huyền thoại này.
Ký xà chỉ khai sinh ở tổ ngàn trứng, tương ứng với ngàn cái mạng và mỗi khi nó chết đi, nó sẽ tái sinh ở cái tổ cũ.
Nam nhân ngồi phía xa nhìn thấy nó đã mở mắt thì liền ngoắc tay ra hiệu, mặc kệ nó vừa mới tái sinh, vẫn còn rất yếu ớt đã để nó bò trườn trên mặt đất tới trước mặt mình.
"Hiện tại Vietnam đang ở đâu?"
Ký xà nghe rõ, đôi mắt khẽ chớp chớp nhìn hắn, bò trườn trên mặt bàn tạo thành một dãy chữ xiêu vẹo.
Hắn nhìn đống chữ, khẽ xoa đầu nó rồi lấy từ ngăn kéo bên cạnh ra một hộp thịt khô.
"Ăn chậm một chút, sau đó ngươi lại tới bên cậu ấy đi."
Hiện tại chưa phải thời cơ tốt để đưa Vietnam trở về.
Nếu được, hắn muốn anh tự trở về đây và đối mặt với sự thật thì hơn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook