Tử Di
-
Chương 195: Tiểu phúc tinh
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Khó khăn lê bước, nửa đầu gối đều chìm trong bùn, mùi hôi thối thi thoảng phát ra thật khiến người ta không khỏi miên man suy nghĩ rằng bản thân liệu có đạp trúng thứ gì không sạch sẽ.Với địa hình rừng ẩm ướt như vậy, các nàng tìm động vật tất nhiên là ếch. Chỉ là không biết nơi này xuất hiện là loại ếch gì." Ta nghe nói có một loại ếch ẩn thân thường sống ở môi trường như vậy." Lục Kiên quan sát địa hình nói ra phán đoán.
" Tên gọi như vậy hẳn là khó tìm kiếm." Chung Ly thuận miệng đáp, thần thức lại đã sớm mở ra bao quát mảng lớn rừng ẩm. Đôi khi va chạm cùng thần thức của Lục Kiên, hai người đều ăn ý bỏ qua nhau. Nếu đã không thể tiêu diệt đối phương vậy nên đạt thành chung nhận thức mà hợp tác. Hơn nữa bên người nàng còn mang theo tiểu tử Tiền Thạch, nếu hắn ra tay nàng chắc chắn ở thế hạ phong. Nhưng may mắn Lục Kiên là kẻ thông minh, ít nhất hắn sẽ không trở mặt trước khi chưa thực sự nhìn đạt được lợi ích.
" Đúng vậy, toàn thân trong suốt như pha lê, hoàn toàn có thể dễ dàng ẩn thân trong mọi địa hình phức tạp." Lục Kiên đáp lời.
" Còn đặc điểm gì khác sao? Loại ếch như vậy bắt được không phải dễ."
" Phần bụng dưới là điểm yếu của nó, nơi đó chứa toàn bộ nội tạng nhưng bản thân loại ếch này che giấu bụng rất tốt, chưa chắc có thể biết chúng ta thấy là phần bụng hay phần lưng của nó. Một khi đánh trúng phần lưng thì ếch sẽ biến về màu vàng kim, tự nhiên sau ba mươi giây sẽ tan chảy thành vũng nước độc tính vô cùng mạnh."
" Chúng ta cần là bắt sống nó, đạo hữu càng nói ta càng cảm thấy ngài hẳn đã có chủ ý."
" Ta chỉ nói ra những điều ta biết, còn chưa chắc xuất hiện là loại ếch này."
Hai người đối thoại, Tiền Thạch ở một bên lại ráo rác nhìn xung quanh. Hắn rất nhanh đã phát hiện trong sình lẩy nổi lên một cái đầu, vội vàng nói cho Chung Ly: " Tỷ tỷ nhìn xem, kia là thứ gì?"
Chung Ly nghe tiếng liền nhìn theo Tiền Thạch tay, phát hiện thật sự có một cái đầu nổi lên. Đám sình lầy này phức tạp, chứa tạp nham đủ thứ cho nên thần thức rất khó phát hiện điều kỳ lạ. Thứ này lại đứng yên không chuyển động, tất nhiên càng sẽ không dậy nổi hai người chú ý.
Lục Kiên cùng Chung Ly tiến lại gần thứ giống như đầu người, càng lại gần mùi thối rữa càng nặng. Lục Kiên liếc nhìn Chung Ly một cái rồi chủ động đào lên đồ vật.Đập vào mắt là khuôn mặt người đã nát bét đang bị phủ đầy ô uế, thật sự khiến người xem bất giác rùng mình.
" Chết thảm quá." Tiền Thạch mở to mắt, trong miệng lại bất giác niệm kinh văn.
Chung Ly không dấu vết bế lên Tiền Thạch, dùng bả vai che chắn hắn tầm nhìn.
" Nơi này, đã có người đến." Lục Kiên trầm trọng nói.
" Xem xác chết dáng vẻ, hẳn là mới chết gần đây." Chung Ly cũng cau mày.
Lục Kiên liếc nhìn nàng rồi nhắc nhở: " Cẩn thận chút, nếu như vậy có lẽ bí cảnh đã bị người khác phát hiện. Chúng ta hiện tại đã thành kẻ đến sau."
Chung Ly gật đầu, hiểu ý trong lời nói của Lục Kiên, các nàng đến sau nhưng có trong tay bản đồ, nếu bị phát hiện đồng nghĩa với việc nguy hiểm rình rập. Phía trước cho rằng là duy nhất đội ngũ, xem ra có thể đã bị theo dõi từ trong tối.
" Sẽ không phải là các ngươi phe phái chứ?" Chung Ly thuận miệng nhắc.
" Không thể, Lục Dung tuy không giữ được mồm miệng nhưng cơ duyên hệ trọng như vậy hắn sẽ không ngu xuẩn lộ ra."
" Hắn chính là ngu xuẩn như vậy." Nếu không nàng đã không lựa chọn Lục Dung để moi tin.
Lục Kiên: "..."
Hai người còn đang nói chuyện thì Tiền Thạch bị Chung Ly ôm ngược vào lòng đột nhiên nói:" Tỷ tỷ, vừa rồi có hai con mắt xuất hiện trong đám sình."Lời vừa dứt, toàn thân Chung Ly lập tức căng cứng, sau gáy bất giác ớn lạnh.
" Ở đâu?" Nàng nhanh chóng hỏi.
" Đã biến mất rồi, nếu không phải ta vẫn luôn nhìn chằm chằm thù đã không thể phát hiện." Tiểu Thạch đáp.
" Là người hay động vật?" Nàng xoay người cùng Tiền Thạch nói chuyện. Nguy hiểm gần như vậy nàng lại không phát giác, thật sự nơi này địa hình nguy cơ rất lớn.
" Ta chỉ thấy nó chớp mắt một cái, cũng không phân biệt được là loại động vật gì." Tiền Thạch buồn bã đáp.
" Thứ đó có lẽ chưa chạy được xa, chúng ta cùng tìm kiếm." Lục Kiên lên tiếng.
Chỉ thấy hắn vận khí, bàn tay xuất hiện khí lưu dao động, một chưởng đánh giá lập tức tách đám sình lầy sang hai bên. Để lộ ra nền đất ẩm ướt lâu ngày không thấy ánh sáng, phía dưới vô số xương trắng lộ ra đều bị đánh nát.
" Chính là nó, giấu sau mảnh đầu lâu bên góc trái." Tiền Thạch nhanh chóng có phát hiện.
Chung Ly như chớp lao tới, hất lên mảnh đầu lâu tóm lấy đồ vậy đang ẩn giấu. Trong tay xuất hiện là một con ếch toàn thân màu trắng, chỉ có hai mắt mở lớn giống hệt nhân loại. Nàng mặt hơi cương, nhất thời không thể phân định trong tay là loài vật gì." Là ếch ẩn thân. Mau điểm vào bụng dưới khiến nó bất tỉnh." Lục Kiên quát lớn.
Chung Ly nhìn vào loại ếch hiện tại y hệt một khúc xương này, thần thức cho dù rà quét vẫn nhất thời không thể phân biệt trước sau.
" Đánh trúng lưng liền hoà tan thành kịch độc, đánh trúng bụng liền bất tỉnh. Vậy vì sao phải đánh!" Nàng nắm theo ếch quay người trở về.
Ẩn thân ếch bị linh khí kìm giữ không thể cử động, bản thân lại dần biến về màu trong suốt. Đôi mắt ếch cũng đã không còn hình dạng nhân loại.
" Không phải nó ngất xỉu sẽ tương đối dễ kiểm tra hơn sao. Là ta suy nghĩ có chút bảo thủ." Lục Kiên khiên cưỡng đáp.
Nàng nghe vậy gật đầu, kiến thức nhiều chưa chắc là tốt, tư duy đều bị lý thuyết giới hạn.Mở tay ra, một con ếch trong suốt nằm bên trong, toàn thân nó không chút tạp chất cũng tất nhiên không có bất kỳ ký hiệu đặc biệt nào.
" Lưu đạo hữu muốn con đặc biệt nhất, vậy con đầu tiên này chúng ta tạm thời giữ lại lấy làm so sánh."
Lục Kiên gật đầu, hắn bản thân cũng chưa từng nhìn thấy loại ếch này ngoài đời, cho dù có chút kiến thức sách vở cũng khó mà nhận ra điều khác lạ.
Ba người lại quay về nơi phát hiện xác chết, thình lình có một con mãng xà lao ra tấn công.
Lục Kiên cùng Chung Ly đồng thời phản ứng, lập tức rút ra vũ khí chém đến mãng xà.Động vật nơi đây giống như đều mang theo hơi thở hủ bại, có lẽ là do sống quanh năm với xác chết cùng cây cối mục nát.
Mãng xà này tương đối linh hoạt, vậy mà lại tránh được đòn phản công của Chung Ly cùng Lục Kiên, lao đến há to miệng với Tiền Thạch.Tiểu tử cũng không hề sợ hãi, trong tay tiểu kim cô phát ra ánh sáng rực rỡ, trực tiếp ném lên đầu xà. Nó vậy mà lập tức dừng lại, hai mắt dại ra bất động.
Nhân cơ hội này, Chung Ly một kiếm chém đến, nhanh chóng tách mãng xà thành hai đoạn.
Kim cô rơi xuống liền ép sình tách ra một khoảnh chân không, vừa vặn vây lại một con ếch ẩn thân khác. Ếch đang tu dưỡng dưới sình đột nhiên bị bắt được, ánh mắt giống hệt mãng xà dại ra. Có lẽ là không biết nguyên do gì lại bị phát hiện.
Chung Ly bước đến tóm lấy ếch, kiểm tra kỹ lưỡng một hồi rồi nhét vào túi linh thú. Làm xong mới nhặt lên vòng kim cô trả lại cho Tiền Thạch. Lục Kiên ở một bên chứng kiến đột nhiên híp mắt cẩn thận đánh giá tiểu tử. Chung Ly thấy hắn như vậy liền cười nhạt:" Ngươi có ý kiến gì với ta đệ đệ sao?"
" Không có, tiểu tử này thật sự là phúc tinh. Hai con ếch tìm được đều là do hắn."
" Chỉ là trùng hợp thôi, tiểu hài tử mà mắt tinh tay lẹ là chuyện bình thường." Nàng thản nhiên đáp.
Sau đó lại nói: " Nhìn xác chết này, không biết Lục đạo hữu có nhận ra điều gì không?"
Lục Kiên thu về chú ý cũng cẩn thận đánh giá xác người trong sình: " Là một nam tu, dung nhan cùng thân thể đều bị phá huỷ, e là khó có thể hơn nữa phân biệt."
" Ta lại cảm thấy người này giữa mày có chút quen thuộc, cho dù bị huỷ dung vẫn có thể nhận ra vài đường nét."
" Hắn là người quen của Chung đạo hữu sao?"
" Không, ta cảm thấy hắn nên là người quen của ngài, Lục đạo hữu."
" Đạo hữu nói đùa."
...
Đám người Chung Ly đang khám phá bí cảnh ở nơi này hoàn toàn không hay biết phía Châu gia Đông Khơi Thành biến động.
Châu Vĩ Thành ngồi yên trên ghế mệt mỏi nhìn Châu Vĩ Ngân đang quỳ phía dưới. Bên cạnh Kiều Sơ Oanh mặt mày nhợt nhạt yên lặng đứng không hề nhìn hai người.
" Vì sao?" Châu Vĩ Thành nhíu chặt mày hỏi.Không cần chỉ đích danh cũng biết lời này là hắn muốn hỏi ai. Châu Vĩ Ngân nghe được lại vẫn yên lặng quỳ, nắm tay để trên đầu gối sớm đã siết chặt.
Kiều Sơ Oanh cảm nhận phu quân u ám cảm xúc càng nặng đột nhiên giật mình tỉnh táo. Nàng biết hiện tại bản thân có thế dựa vào chỉ có hắn, nếu phu quân có mệnh hệ gì e rằng nàng đối với Châu gia chỉ là đồ bỏ đi.
" Đại ca, là do ta nóng nảy khiến Vĩ Ngân hiểu nhầm A Ly. Đại ca biết hắn lúc này tình trạng, đây không phải hắn suy nghĩ thực sự." Kiều Sơ Oanh mở miệng thay phu quân trả lời.
" Kiều Sơ Oanh, A Ly làm gì có lỗi với các ngươi sao?" Châu Vĩ Thành tức giận quát, ánh mắt vô cùng thất vọng nhìn người em dâu này.
" Đại ca, Sơ Oanh chấp nhận chịu phạt cùng phu quân." Nàng biết hiện tại nói gì cũng không thể khiến Châu Vĩ Thành nguôi giận, Vĩ Ngân chắc chắn sẽ chịu phạt. Sợ hắn tâm ma càng nghiêm trọng, lúc này nàng nhất định phải theo sát hắn khống chế tình hình.
...
Tần Xuyên đứng trên thuyền lớn, vẫy tay tạm biệt Bùi Thải. Chung Ly truyền đến tin muốn nàng cùng thám hiểm liền bị nàng từ chối. Tần Xuyên cảm nhận lúc này nàng thích hợp trở về tông môn tu dưỡng, chỉ đành xin lỗi ý tốt của Chung sư muội.
Ngồi trên thuyền lớn, Tần Xuyên trái lại có chút bồn chồn nóng nảy. Một tay chống cằm, một tay rót rượu lẩm bẩm:" Cảnh Bác Văn không biết đã đi đâu, hắn liệu có đã rời khỏi Đông vực?"" Lần này nhiệm vụ là do ta lĩnh, vừa để Chung Ly một mình hoàn thành lại hơn nữa mất đi Hoắc Kiến. Ta không thể không trở về cho tông môn một lời giải thích." Thiệt hại một người thân truyền đệ tử, đối với tông môn chính là tổn thất lớn nhất.
Mỗi người một lựa chọn, càng sẽ đi hai con đường hoàn toàn khác nhau. Cơ duyên trước mắt cùng ý thức trách nhiệm tất nhiên chỉ tách ra đơn giản hai ngã rẽ.
Mừng Giáng Sinh, Tặng Ngay 15% Giá Trị Nạp. Chương Trình Khuyến Mãi Kéo Dài Từ 24/12 Đến Hết 27/12, Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook