Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung
-
Chương 381: Cuộc chiến không cân sức
Vân Sơn và Tiêu Sơn bắt đầu tiến hành giao chiến. Từng chiêu thức liên tục đánh ra. Mặc dù thực lực của Tiêu Sơn kém hơn so với Vân Sơn rất nhiều nhưng thân pháp quỷ dị của Tiêu Sơn kết hợp với các loại đấu kỹ cực kỳ quái dị của Tiêu Sơn khiến cho Vân Sơn mặc dù chiếm thượng phong nhưng cũng rất khó chiến thắng được Tiêu Sơn.
Bàn tay Tiêu Sơn biến ảo bắn ra một ngọn lửa. Ngọn lửa lần này cực kỳ sống động. Nó giống như một con run dài lằng ngoằng đánh thẳng về phía Vân Sơn. Hơn nữa con run phát ra ánh sáng chói lọi. Xem ra ngọn lửa được áp súc cực kỳ mạnh mẽ.
Đôi mắt Vân Sơn ngưng trọng nhìn về phía Tiêu Sơn. Lão cũng âm thầm gật đầu tán thưởng Tiêu Sơn. Ở độ tuổi này thì Tiêu Sơn đã có thực lực như vậy thì chỉ cần cho Tiêu Sơn vài năm, Vân Sơn tin chắc rằng Tiêu Sơn sẽ vượt qua hắn. Thế nên có suy nghĩ này trong đầu nên Vân Sơn chỉ sử dụng những tuyệt chiêu cực kỳ hoa mỹ để đánh với Tiêu Sơn.
Nguyên do chính bởi vì Vân Sơn cho rằng Tiêu Sơn cố gắng làm như vậy để đem việc này tạm thời áp chế xuống. Trong lòng Vân Sơn rất phiền muộn, hắn đanh chửi cả tổ tông của người nào đã động tới Tiêu gia sau đó đem việc này đổ tội cho Vân Lam tông. Tất nhiên thân đã từng làm tông chủ của một tông, hắn không thể làm như vậy. Dù sao hắn cũng phải giữ phong phạm của một vị tông chủ.
Hai tay Vân Sơn kết lại với nhau, hắn vẽ ra một vòng tròn tuyệt đẹp. Thật sự hình dáng của Vân Sơn trong lúc này có vài phần tiên phong đạo cốt. Hai tay xoay một xoa giống như những người đã học qua Thái Cực Quyền. Tuy nhiên đây là Vân Sơn sử dụng một loại đấu kỹ nào đó. Khi mà hai tay Vân Sơn xoay tròn thì lập tức trước mặt Vân Sơn ngưng tụ một đám đấu khí.
Đấu khí màu xanh tràn ngập trong lòng bàn tay Vân Sơn. Ngay sau đó nó vẽ lên một vòng tròn tuyệt đẹp. Một cái mặt gương như ẩn như hiện xuất hiện trước mặt Vân Sơn. Con run lửa đâm thẳng về phía tấm gương.
Phanh, phanh, phanh....
Âm thanh vang lên vô cùng lớn. Từng đợt sóng gợn xuất hiện trong không khí. Bàn tay Vân Sơn rung lên cùng với chiếc kính do đấu khí ngưng tụ cũng rung lên. Đám tàn lửa màu đỏ rức bắn tung tóe khắp nơi. Từng đợt sóng gợn phát sinh ở bên trong không khí. Ngay cả thân mình Vân Sơn cũng hơi lùi lại một chút.
Đám tàn lửa bắn tung tóe khắp nơi. Khi mà chúng rơi vào những cái cây, những cái cây lập tức bốc cháy. Ngay sau khi bốc cháy được một lúc thì chúng đã hóa thành tro bụi. Một số đám tàn lửa rơi vào những tảng đá khiến cho tảng đá nóng rực. Ngay sau đó tảng đá đã bắt đầu có dấu hiệu tan chảy. Chúng hóa hành dung dịch lỏng.
Mọi người nhìn thấy đòn tấn công của Tiêu Sơn như vậy thì tất cả mọi người đều âm thầm kinh hãi. Một người trong đám lão già kinh ngạc hô lên: “Là dị hỏa sao?”
Một lão già âm thầm gật đầu, lão già lên tiếng nói: “Quả thực là dị hỏa. Loại dị hỏa màu đỏ như máu này chẳng lẽ là Tu La Huyết Diễm!?” Đôi mắt lão già nhăn nhíu mày lại. Nghe nói ngọn lửa này này bởi vì ma thú mà sinh. Nó là một đóa thú hỏa nhưng sau khi nhận được vạn người dùng máu rửa mà tiến hóa. Lực địch dị hỏa. Tuy nhiên ngay sau đó lão già lắc lắc đầu bỏ qua ý định này.
Bởi vì ngọn lửa Tu La Huyết Diễm khi cháy sẽ có cảm giác được máu của người sẽ có cảm giác được sôi trào, mùi máu tanh tràn ra khắp nơi. Hiển nhiên đóa này không phải dị hỏa. Nhưng màu đỏ như máu, uy lực bá đạo không biết thuốc về loại dị hỏa nào đây? Càng nghĩ càng khiến cho lão già tò mò. Lão nghĩ đến Hồng Liên Nghiệp Hỏa, tuy nhiên ngay sau đó lão già lại lắc đầu bỏ qua. Nghe nói Hồng Liên Nghiệp Hỏa thuộc về Viêm tộc, người nào dám đánh chủ ý vào Hồng Liên Nghiệp Hỏa.
Vậy mà hai tay của Vân Sơn tiếp tục đảo, quần áo màu trắng của lão nhẹ nhàng bay trong gió. Bộ dạng rất giống cao nhân. Từng thanh kiếm do đấu khí ngưng tụ mà thành. Nó phát ra ánh sáng lập lòe vô cùng đẹp. Những thanh kiến này có màu xanh sáng và giống như có vài phần trong suốt giống như bạch ngọc. Chuôi kiếm đều hướng về phía điểm trung tâm, mũi kiếm chĩa ra ngoài. Chúng liên tục quay tròn trước mặt Vân Sơn.
Ngón tay Vân Sơn chỉ một cái về phía Tiêu Sơn, từng thanh kiếm phóng vọt về phía Tiêu Sơn giống như sao bắng. Chúng xé gió vang theo âm thanh rít lên bắn về phía Tiêu Sơn. Kiếm kiếm hung lệ đồng thời cũng cực kỳ đẹp mắt khiến cho đám người ở đây đều bị vẻ xinh đẹp của nó làm mù cả mắt.
Mấy lão già nhìn về phía mấy chiêu kiếm này thì coi thường vô cùng. Bởi vì mấy chiêu kiếm này rõ ràng đẹp hoa lệ nhưng lực công kích không có mấy. Đến cái tuổi như mấy lão già này thì họ theo đuổi là uy lực mạnh mẽ, có sức sát thương cao, tiết kiệm đấu khí chứ không phải đẹp đẽ. Đẹp đẽ có thể bảo vệ tính mạng của ngươi hay sao?
Vậy mà trong lúc này trong tay Tiêu Sơn lại xuất hiện một quả cầu lửa đỏ rực. Quả cầu nhanh chóng bị hắn nén ép lại. Ngay sau đó quả cầu lửa đỏ dực dẹt lại giống như một cái đĩa. Mặc dù bị đè nén lại nhưng màu sắc của nó càng trở nên rực rỡ. Ánh sáng của nó bắn đầu biến chuyển thành một chút màu xanh. Bàn tay Tiêu Sơn ném thẳng chiếc đĩa sáng rực bắn về phía Vân Sơn.
Đám kiếm nối đuôi nhau bắn thẳng về phía Tiêu Sơn. Tuy nhiên chiếc đĩa sáng rực va chạm vào đám kiếm thì đám kiếm không nghĩ tới lại không thể làm gì được chiếc đĩa lửa này. Chúng lần lượt bị chiếc đĩa lửa đánh xuyên qua.
Phanh, phanh, phanh... Từng cây kiếm giống như bạch ngọc bị cắt ngang ra. Chúng vẫn giữ hình dáng được một lúc sau đó mới tiêu tán trong không khí. Đám ánh sáng màu xanh bị chiếc đĩa lửa cắt ra đem bắn tung tóe khắp nơi. Mặc dù chiếc đĩa lửa thắng thế nhưng ánh sáng rực của nó đang ảm đạm xuống. Nó chỉ còn có màu đỏ.
Mặc dù như vậy nhưng Vân Sơn cũng có chút kiêng kị, dù sao Tiêu Sơn sử dụng là một loại dị hỏa có uy lực vô cùng mạnh mẽ. Thân mình Vân Sơn uyển chuyển, hắn dựa vào mình tiến vào đấu tông có thể nắm giữ một chút về không gian. Ngay lập tức lắc mình một cái, Vân Sơn rời khỏi vị trí cũ tránh thoát được chiếc đĩa lửa.
Chiếc đĩa lửa ghim thẳng vào một đỉnh núi gần đó. Chỗ mà nó lướt qua thì lập tức xuất hiện hiện tượng đá nóng chảy. Nó ghim sâu vào bên trong đỉnh núi. Nó cắt ngang qua. Sau đó bất chợt một tiếng nổ mạnh vang lên.
Ầm!
Đỉnh nũi bỉ nổ tung, từng viên đá giống như những cục đá từ núi lửa bắn ra. Bao xung quanh chúng là một ngọn lửa đỏ rực. Chúng bắn tung tóe khắp nơi. Những cây cối bị ngọn lửa dính vào nhanh chóng bốc cháy.
Tiêu Sơn biết được Vân Sơn rõ ràng đang nhường mình, hắn quát lên một tiếng nói: “Tiền tông chủ Vân Sơn, ngươi hãy đánh ra hết sức của mình đi. Ta muốn khiêu chiến cực hạn của mình. Chỉ có khiêu chiến cường giả mới có thể hữu ích với ta. Nếu như tiền tông chủ Vân Sơn vẫn không lấy ra toàn bộ thực lực vậy thì đừng trách ta không khách khí!”
Lời này nói ra khiến cho Vân Sơn có chút bàng hoàng. Ngay sau đó hắn suy nghĩ một chút thì cũng hiểu ra một điều. Hắn đoán có lẽ Tiêu Sơn cần một áp lực hoặc kinh nghiệm tác chiến. Hai hàm răng khẽ cắn nhẹ vào nhau, Vân Sơn quát lớn: “Được! Tiểu huynh đệ, đặc tội rồi!”
Toàn thân Vân Sơn bốc ra ánh sáng và khí thể màu xanh cực kỳ mạnh mẽ. Ánh sáng khiến cho mấy lão già ở đây không thể nheo mắt lại. Bàn tay Vân Sơn biến đổi thành những tàn ảnh màu đen. Tốc độ đánh chưởng của hắn giống như gió. Chưởng chưởng liên miên đánh thẳng về phía Tiêu Sơn.
Tiêu Sơn ngay lập tức làm ra phản ứng. Hai bàn tay Tiêu Sơn bốc ra ngọn lửa đỏ rực. Hắn đem ngọn lửa phụ lên khắp cả hai cánh tay. Đối ứng với chưởng của Vân Sơn thì Tiêu Sơn sử dụng là quyền. Quyền của hắn tốc độ cũng cực kỳ nhanh đánh về phía Vân Sơn.
Từng ảnh màu xanh đen do chưởng hư ảo tạo ra cùng với quyền ảnh hư ảo do nắm đấm tạo ra. Chúng liên tục va chạm vào với nhau.
Ầm, ầm, ầm... Tiếng nổ chói tai vang lên. Nó giống như người ta liên tục dùng búa dã vào tảng đá phát ra âm thanh vậy. Nó không phải chỉ một người dã bũa liên tục mà hàng chục đến cả trăm người dã búa mới phát ra âm thanh kéo dài liên miên không dứt.
Tốc độ của Vân Sơn và Tiêu Sơn ngang bằng nhau. Mấy lão già ở bên ngoài quan sát có vài phần khiếp sợ. Thực lực Tiêu Sơn so với Vân Sơn kém một đoạn lớn nhưng tốc độ của Tiêu Sơn lại ngang bằng với Vân Sơn và có vẻ nhỉnh hơn một chút. Phải biết được Vân Sơn tu luyện công pháp thuộc hệ đấu khi phong. Mà đấu khí hệ phong là một trong các loại đấu khí có tốc độ đứng đầu vậy mà Tiêu Sơn vẫn có thể chiếm thượng phong sao khiến mấy lão già không khiếp sợ cho được.
Tuy nhiên chưởng pháp của Vân Sơn so với Tiêu Sơn vẫn thắng được một bậc. Chưởng lực dần dần áp chế quyền của Tiêu Sơn đánh ra. Thấy được sắp thắng thế thì Vân Sơn ngay lập tức đánh ra một chưởng cực mạnh. Một cái bàn tay màu xanh đậm ngưng tụ có thể nhìn bằng mắt thường bay vút vào đán tàn ảnh.
Phanh!
Ngực của Tiêu Sơn trực tiếp bị trúng một chiêu này của Vân Sơn. Cả cái bàn tay nện thẳng vào bộ áo giáp màu vàng kim của Tiêu Sơn. Nó đem thân mình Tiêu Sơn đánh bay. Miệng Tiêu Sơn ộc ra một ngụm máu tưới. Thân hình bắn ngược về phía sau.
Rắc! Âm thanh phát ra từ chiếc áo giáp của Tiêu Sơn. Trên áo giáp xuất hiện một vết tay lờ mờ. Từ chỗ vết tay xuất hiện sự rạn nứt giống như mạng nhện. Tuy nhiện bộ áo giáp ngay lập tức nhanh chóng khép lại. Thân mình của hắn lảo đảo trong không trung một lúc mới có thể giữ vững lại được.
Tiêu Sơn nheo mắt lại nhìn về phía Vân Sơn, ngón tay cái của hắn nhẹ nhàng quệt miệng. Bàn tay phẩy nhẹ đem giọt máu dính trên ngón tay cái bắn ra ngoài. Hiển nhiên Vân Sơn cũng không có tấn công. Hắn trực tiếp đứng ở trên không đồng thời cực kỳ hờ hững. Bộ dáng Vân Sơn trong lúc này tràn ngập vẻ của cao nhân. Bàn tay chìa ra giống như mời Tiêu Sơn.
Đám đệ tử rối rít chạy theo. Mặc dù ở xa nhưng họ vẫn quan sát được tiền tông chủ Vân Sơn phát uy. Đây chính là năng lực của lão tông chủ Vân Sơn a. Bất kể khí chất, độ lượng... lão tông chủ cũng khiến cho họ âm thầm khâm phục. Trong lúc này hình bóng Vân Sơn đã in sâu vào trong trái tim của họ khiến cho họ không có cách nào xóa nhỏ. Vân Sơn chính là trụ cột trong lòng họ lúc này. So sánh với tông chủ Vân Vận hiện này thì lão tông chủ Vân Sơn có chút đáng tin hơn nhiều.
“Thống khoái, tiền bối đến đây đi! Ta muốn kiến thức toàn bộ thực lực của tiền bối!” Hiện giờ Tiêu Sơn đã đổi cách xưng hô Vân Sơn từ lão tông chủ trở thành tiền bối.
Cảm nhận được Tiêu Sơn thay đổi một chút, lão già Vân Sơn ngay lập tức mở miệng nói: “Tốt, bất kể hôm nay thắng thua lão phu nhất định sẽ cho ngươi một cái công đạo. Tiểu đồ nhi Vân Vận không có nhìn lầm người. Tiểu huynh đệ, cho lão phu thấy khả năng của người đi!” Khí thế của Vân Sơn tăng lên cực mạnh. Khí thế ào ạt trào ra bên ngoài. Hiện giờ Vân Sơn mới thực sự lấy ra thực lực của chính mình.
Hiển nhiên Tiêu Sơn cũng không giữ lại chút nào thực lực dù sao thời gian sử dụng tín ngưỡng khôi giáp có hạn. Toàn thân hắn lan tràn ánh sáng màu vàng kim. Hắn biến tay thành chỉ. Từ hai ngón tay hắn liên tục điểm ra trong không khí, từng tia ánh sáng màu vàng kím bắn thẳng về phía Vân Sơn.
Vân Sơn cảm giác được những tia sáng màu vàng kim này vô cùng sắc bén. Hắn cảm giác tốt nhất mình không nên trực diện đối đầu. Thân mình Vân Sơn cực kỳ quỷ dị. Hắn lợi dụng lực lượng không gian thoắt ẩn thoắt hiện. Bàn tay Vân Sơn biến thành phách. Hắn liếc tục dùng tay chém gió.
Vút, vút vút... Từng âm thanh cắt gió vang lên. Từng vệt sáng màu xang đánh về phía Tiêu Sơn. Khi mà nó va chạm với tia sáng màu vang kim thì mọi người phát hiện được tia sáng vàng kim giống như lợi khí đâm xuyên qua vệt cắt màu xanh kia. Tia sáng màu vàng kim phát ra ánh sáng có chút ảm đạm đồng thời đám vệt sáng màu xanh vẫn bắn thẳng về phía Tiêu Sơn. Mọi người phát hiện được nơi tia sáng màu vàng xuyên qua thì ở vệt sáng màu xanh để lại lỗ hổng nho nhỏ.
Tiêu Sơn ngay lập tức di chuyển với tốc độ cao. Hắn dịch chuyển sang bên với tốc độ vô cùng nhanh. Trong không khí để lại một cái ảnh màu đen. Những tia sáng màu xanh do Vân Sơn chém qua trực tiếp cắt qua đám tàn ảnh.
Đám vệt sáng màu xanh cắt ngang qua đám mây khiến cho đám mây trực tiếp bị xẻ làm đôi. Nó bắn ra ở khoảng cách cực xa sau đó mới dần tiêu tán. Còn riêng đám tia sáng màu vàng kim của Tiêu Sơn lại không biết hiện ra một chút uy lực mạnh mẽ nào như của Vân Sơn.
Đôi mắt mấy lão già nhìn về phía Tiêu Sơn tràn ngập khiếp sợ. Bởi vì ở loại tấn công của Tiêu Sơn, họ phát hiện ra được sức sát thương xuyên thấu cực mạnh. Loại tấn công này chỉ thuộc về đấu kỹ hệ kim mà thôi. Hệ kim tốc độ chậm, sức tấn công xuyên thấu cao, phòng thủ cao, khả năng duy trì tậm trung. Vừa rồi Tiêu Sơn rõ ràng sử dụng ra một loại tấn công mà đám người ở đây cảm nhận được tính chất của hệ kim. Vậy chẳng phải nói Tiêu Sơn ngoài hệ hỏa và mộc ra còn có đấu khí hệ khác sao. Làm sao có chuyện như vậy được.
Vân Sơn quát lên một tiếng: “Tiểu huynh đệ, hãy cẩn thận rồi!”. Đột nhiên cảm giác được nguy hiểm sau tiếng quát của Vân Sơn. Thân mình Tiêu Sơn ngay lập tức di chuyển nhanh thoát khỏi nơi mà hắn đang ở. Đồng thời tay Tiêu Sơn mang theo ngọn lửa đấm thẳng vào nơi mình vừa rời đi.
Tại chỗ thân hình Tiêu Sơn vừa rời đi. Một chưởng ảnh khô héo tựa như trống rỗng xuất hiện hung hăng ập đến. Khổng lồ năng lượng ẩn chứa theo chưởng ảnh làm không gian văn vẹo hình thành một vòng năng lượng gợn sóng lan rộng ra.
Vân Sơn đã lợi dụng loại lực lượng lĩnh ngộ không gian trực tiếp áp sát Tiêu Sơn muốn đem Tiêu Sơn hạ gục. Tất nhiên lão cũng báo trước cho Tiêu Sơn dù sao thì Vân Sơn cũng không muốn làm lớn chuyện này. Vậy mà làm cho lão già Vân Sơn kinh ngạc rằng Tiêu Sơn phản ứng lại nhanh như vậy
Phanh!
Chưởng và nắm đấm va chạm vào nhau phát ra âm thanh nổ cực lớn. Từ nơi va chạm giữa nắm đấm và bàn tay thì gợn sóng không khí lan tràn khắp nơi. Nó khiến cho những đám mấy bị thổi dạt ra. Ở trên bầu trời một mảnh trong xanh.
Rắc! Một âm thanh rất nhỏ vang lên. Hai người bị đánh bật lùi lại về phía sau. Thân thể hai người lộn ngược về phía sau. Tiêu Sơn cảm giác được cả bàn tay truyền tới cảm giác đau đớn vô cùng. Hắn cảm giác được xương của mình đang bị rạn ra. Thiên hà nguyên lực trực tiếp ồ ạt vào cánh tay đem cánh tay của hắn chữa trị.
Giáp tay năm màu của Tiêu Sơn phát ra tiếng răng rắc. Từng mảnh vụn nứt vỡ bắn ra bên ngoài. Ngay sau đó những mảnh vỡ biến thành đám khói năm màu tiêu tán trong không khí.
Vẻ mặt Vân Sơn cũng không khá hơn. Vẻ mặt của hắn trong lúc này cực kỳ chật vật. Lòng bàn tay của hắn in một dấu đấm đỏ bừng. Nắm đấm của Tiêu Sơn đã phá xuyên được phòng ngự của đấu khí khôi giáp của lão. Ngọn lửa quỷ dị xâm nhập vào bên trong khiến cho Vân Sơn cảm giác cực kỳ đau nhức. Hắn không nghĩ ra được thân thể Tiêu Sơn lại cường hãn như vậy. Từ bàn tay Vân Sơn bốc ra khói trắng nhàn nhạt. Hắn rõ ràng phải điều động đấu khí đem dị hỏa xua đi.
Mẫy lão già đều cho rằng Tiêu Sơn là kẻ ngu. Giữa chênh lệch đấu tông và đấu hoàng còn dùng cận chiến tiến công. Nếu như vậy thì đấu hoàng rõ ràng đang muốn chết. Vậy mà đám người ở đây đều kinh hãi bởi vì vừa rồi Tiêu Sơn lại chiếm ngang với Vân Sơn.
Một lão già hít một hơi sau đó mở miệng nói: “Thân thể tiểu huynh đệ Tiêu Sơn thật cường hãn. Thực lực chênh lệch như vậy lại có thể bù đặp được khi sử dụng thân thể. Thân thể của hắn so với ma thú a.”
Bàn tay Tiêu Sơn đưa lên nắm nắm vài cái. Khôi giáp năm màu lại nhanh chóng được chữa trị. Nó trực tiếp bộ xung những chỗ bị nứt vỡ của hắn. Nó nhanh chóng tạo ra một cái giáp tay. Tiêu Sơn lập tức không chần chờ, hắn ngay lập tức tiến hành phát động tấn công khi mà Vân Sơn còn đang trị liệu thương thế của mình.
Bàn tay Tiêu Sơn biến ảo bắn ra một ngọn lửa. Ngọn lửa lần này cực kỳ sống động. Nó giống như một con run dài lằng ngoằng đánh thẳng về phía Vân Sơn. Hơn nữa con run phát ra ánh sáng chói lọi. Xem ra ngọn lửa được áp súc cực kỳ mạnh mẽ.
Đôi mắt Vân Sơn ngưng trọng nhìn về phía Tiêu Sơn. Lão cũng âm thầm gật đầu tán thưởng Tiêu Sơn. Ở độ tuổi này thì Tiêu Sơn đã có thực lực như vậy thì chỉ cần cho Tiêu Sơn vài năm, Vân Sơn tin chắc rằng Tiêu Sơn sẽ vượt qua hắn. Thế nên có suy nghĩ này trong đầu nên Vân Sơn chỉ sử dụng những tuyệt chiêu cực kỳ hoa mỹ để đánh với Tiêu Sơn.
Nguyên do chính bởi vì Vân Sơn cho rằng Tiêu Sơn cố gắng làm như vậy để đem việc này tạm thời áp chế xuống. Trong lòng Vân Sơn rất phiền muộn, hắn đanh chửi cả tổ tông của người nào đã động tới Tiêu gia sau đó đem việc này đổ tội cho Vân Lam tông. Tất nhiên thân đã từng làm tông chủ của một tông, hắn không thể làm như vậy. Dù sao hắn cũng phải giữ phong phạm của một vị tông chủ.
Hai tay Vân Sơn kết lại với nhau, hắn vẽ ra một vòng tròn tuyệt đẹp. Thật sự hình dáng của Vân Sơn trong lúc này có vài phần tiên phong đạo cốt. Hai tay xoay một xoa giống như những người đã học qua Thái Cực Quyền. Tuy nhiên đây là Vân Sơn sử dụng một loại đấu kỹ nào đó. Khi mà hai tay Vân Sơn xoay tròn thì lập tức trước mặt Vân Sơn ngưng tụ một đám đấu khí.
Đấu khí màu xanh tràn ngập trong lòng bàn tay Vân Sơn. Ngay sau đó nó vẽ lên một vòng tròn tuyệt đẹp. Một cái mặt gương như ẩn như hiện xuất hiện trước mặt Vân Sơn. Con run lửa đâm thẳng về phía tấm gương.
Phanh, phanh, phanh....
Âm thanh vang lên vô cùng lớn. Từng đợt sóng gợn xuất hiện trong không khí. Bàn tay Vân Sơn rung lên cùng với chiếc kính do đấu khí ngưng tụ cũng rung lên. Đám tàn lửa màu đỏ rức bắn tung tóe khắp nơi. Từng đợt sóng gợn phát sinh ở bên trong không khí. Ngay cả thân mình Vân Sơn cũng hơi lùi lại một chút.
Đám tàn lửa bắn tung tóe khắp nơi. Khi mà chúng rơi vào những cái cây, những cái cây lập tức bốc cháy. Ngay sau khi bốc cháy được một lúc thì chúng đã hóa thành tro bụi. Một số đám tàn lửa rơi vào những tảng đá khiến cho tảng đá nóng rực. Ngay sau đó tảng đá đã bắt đầu có dấu hiệu tan chảy. Chúng hóa hành dung dịch lỏng.
Mọi người nhìn thấy đòn tấn công của Tiêu Sơn như vậy thì tất cả mọi người đều âm thầm kinh hãi. Một người trong đám lão già kinh ngạc hô lên: “Là dị hỏa sao?”
Một lão già âm thầm gật đầu, lão già lên tiếng nói: “Quả thực là dị hỏa. Loại dị hỏa màu đỏ như máu này chẳng lẽ là Tu La Huyết Diễm!?” Đôi mắt lão già nhăn nhíu mày lại. Nghe nói ngọn lửa này này bởi vì ma thú mà sinh. Nó là một đóa thú hỏa nhưng sau khi nhận được vạn người dùng máu rửa mà tiến hóa. Lực địch dị hỏa. Tuy nhiên ngay sau đó lão già lắc lắc đầu bỏ qua ý định này.
Bởi vì ngọn lửa Tu La Huyết Diễm khi cháy sẽ có cảm giác được máu của người sẽ có cảm giác được sôi trào, mùi máu tanh tràn ra khắp nơi. Hiển nhiên đóa này không phải dị hỏa. Nhưng màu đỏ như máu, uy lực bá đạo không biết thuốc về loại dị hỏa nào đây? Càng nghĩ càng khiến cho lão già tò mò. Lão nghĩ đến Hồng Liên Nghiệp Hỏa, tuy nhiên ngay sau đó lão già lại lắc đầu bỏ qua. Nghe nói Hồng Liên Nghiệp Hỏa thuộc về Viêm tộc, người nào dám đánh chủ ý vào Hồng Liên Nghiệp Hỏa.
Vậy mà hai tay của Vân Sơn tiếp tục đảo, quần áo màu trắng của lão nhẹ nhàng bay trong gió. Bộ dạng rất giống cao nhân. Từng thanh kiếm do đấu khí ngưng tụ mà thành. Nó phát ra ánh sáng lập lòe vô cùng đẹp. Những thanh kiến này có màu xanh sáng và giống như có vài phần trong suốt giống như bạch ngọc. Chuôi kiếm đều hướng về phía điểm trung tâm, mũi kiếm chĩa ra ngoài. Chúng liên tục quay tròn trước mặt Vân Sơn.
Ngón tay Vân Sơn chỉ một cái về phía Tiêu Sơn, từng thanh kiếm phóng vọt về phía Tiêu Sơn giống như sao bắng. Chúng xé gió vang theo âm thanh rít lên bắn về phía Tiêu Sơn. Kiếm kiếm hung lệ đồng thời cũng cực kỳ đẹp mắt khiến cho đám người ở đây đều bị vẻ xinh đẹp của nó làm mù cả mắt.
Mấy lão già nhìn về phía mấy chiêu kiếm này thì coi thường vô cùng. Bởi vì mấy chiêu kiếm này rõ ràng đẹp hoa lệ nhưng lực công kích không có mấy. Đến cái tuổi như mấy lão già này thì họ theo đuổi là uy lực mạnh mẽ, có sức sát thương cao, tiết kiệm đấu khí chứ không phải đẹp đẽ. Đẹp đẽ có thể bảo vệ tính mạng của ngươi hay sao?
Vậy mà trong lúc này trong tay Tiêu Sơn lại xuất hiện một quả cầu lửa đỏ rực. Quả cầu nhanh chóng bị hắn nén ép lại. Ngay sau đó quả cầu lửa đỏ dực dẹt lại giống như một cái đĩa. Mặc dù bị đè nén lại nhưng màu sắc của nó càng trở nên rực rỡ. Ánh sáng của nó bắn đầu biến chuyển thành một chút màu xanh. Bàn tay Tiêu Sơn ném thẳng chiếc đĩa sáng rực bắn về phía Vân Sơn.
Đám kiếm nối đuôi nhau bắn thẳng về phía Tiêu Sơn. Tuy nhiên chiếc đĩa sáng rực va chạm vào đám kiếm thì đám kiếm không nghĩ tới lại không thể làm gì được chiếc đĩa lửa này. Chúng lần lượt bị chiếc đĩa lửa đánh xuyên qua.
Phanh, phanh, phanh... Từng cây kiếm giống như bạch ngọc bị cắt ngang ra. Chúng vẫn giữ hình dáng được một lúc sau đó mới tiêu tán trong không khí. Đám ánh sáng màu xanh bị chiếc đĩa lửa cắt ra đem bắn tung tóe khắp nơi. Mặc dù chiếc đĩa lửa thắng thế nhưng ánh sáng rực của nó đang ảm đạm xuống. Nó chỉ còn có màu đỏ.
Mặc dù như vậy nhưng Vân Sơn cũng có chút kiêng kị, dù sao Tiêu Sơn sử dụng là một loại dị hỏa có uy lực vô cùng mạnh mẽ. Thân mình Vân Sơn uyển chuyển, hắn dựa vào mình tiến vào đấu tông có thể nắm giữ một chút về không gian. Ngay lập tức lắc mình một cái, Vân Sơn rời khỏi vị trí cũ tránh thoát được chiếc đĩa lửa.
Chiếc đĩa lửa ghim thẳng vào một đỉnh núi gần đó. Chỗ mà nó lướt qua thì lập tức xuất hiện hiện tượng đá nóng chảy. Nó ghim sâu vào bên trong đỉnh núi. Nó cắt ngang qua. Sau đó bất chợt một tiếng nổ mạnh vang lên.
Ầm!
Đỉnh nũi bỉ nổ tung, từng viên đá giống như những cục đá từ núi lửa bắn ra. Bao xung quanh chúng là một ngọn lửa đỏ rực. Chúng bắn tung tóe khắp nơi. Những cây cối bị ngọn lửa dính vào nhanh chóng bốc cháy.
Tiêu Sơn biết được Vân Sơn rõ ràng đang nhường mình, hắn quát lên một tiếng nói: “Tiền tông chủ Vân Sơn, ngươi hãy đánh ra hết sức của mình đi. Ta muốn khiêu chiến cực hạn của mình. Chỉ có khiêu chiến cường giả mới có thể hữu ích với ta. Nếu như tiền tông chủ Vân Sơn vẫn không lấy ra toàn bộ thực lực vậy thì đừng trách ta không khách khí!”
Lời này nói ra khiến cho Vân Sơn có chút bàng hoàng. Ngay sau đó hắn suy nghĩ một chút thì cũng hiểu ra một điều. Hắn đoán có lẽ Tiêu Sơn cần một áp lực hoặc kinh nghiệm tác chiến. Hai hàm răng khẽ cắn nhẹ vào nhau, Vân Sơn quát lớn: “Được! Tiểu huynh đệ, đặc tội rồi!”
Toàn thân Vân Sơn bốc ra ánh sáng và khí thể màu xanh cực kỳ mạnh mẽ. Ánh sáng khiến cho mấy lão già ở đây không thể nheo mắt lại. Bàn tay Vân Sơn biến đổi thành những tàn ảnh màu đen. Tốc độ đánh chưởng của hắn giống như gió. Chưởng chưởng liên miên đánh thẳng về phía Tiêu Sơn.
Tiêu Sơn ngay lập tức làm ra phản ứng. Hai bàn tay Tiêu Sơn bốc ra ngọn lửa đỏ rực. Hắn đem ngọn lửa phụ lên khắp cả hai cánh tay. Đối ứng với chưởng của Vân Sơn thì Tiêu Sơn sử dụng là quyền. Quyền của hắn tốc độ cũng cực kỳ nhanh đánh về phía Vân Sơn.
Từng ảnh màu xanh đen do chưởng hư ảo tạo ra cùng với quyền ảnh hư ảo do nắm đấm tạo ra. Chúng liên tục va chạm vào với nhau.
Ầm, ầm, ầm... Tiếng nổ chói tai vang lên. Nó giống như người ta liên tục dùng búa dã vào tảng đá phát ra âm thanh vậy. Nó không phải chỉ một người dã bũa liên tục mà hàng chục đến cả trăm người dã búa mới phát ra âm thanh kéo dài liên miên không dứt.
Tốc độ của Vân Sơn và Tiêu Sơn ngang bằng nhau. Mấy lão già ở bên ngoài quan sát có vài phần khiếp sợ. Thực lực Tiêu Sơn so với Vân Sơn kém một đoạn lớn nhưng tốc độ của Tiêu Sơn lại ngang bằng với Vân Sơn và có vẻ nhỉnh hơn một chút. Phải biết được Vân Sơn tu luyện công pháp thuộc hệ đấu khi phong. Mà đấu khí hệ phong là một trong các loại đấu khí có tốc độ đứng đầu vậy mà Tiêu Sơn vẫn có thể chiếm thượng phong sao khiến mấy lão già không khiếp sợ cho được.
Tuy nhiên chưởng pháp của Vân Sơn so với Tiêu Sơn vẫn thắng được một bậc. Chưởng lực dần dần áp chế quyền của Tiêu Sơn đánh ra. Thấy được sắp thắng thế thì Vân Sơn ngay lập tức đánh ra một chưởng cực mạnh. Một cái bàn tay màu xanh đậm ngưng tụ có thể nhìn bằng mắt thường bay vút vào đán tàn ảnh.
Phanh!
Ngực của Tiêu Sơn trực tiếp bị trúng một chiêu này của Vân Sơn. Cả cái bàn tay nện thẳng vào bộ áo giáp màu vàng kim của Tiêu Sơn. Nó đem thân mình Tiêu Sơn đánh bay. Miệng Tiêu Sơn ộc ra một ngụm máu tưới. Thân hình bắn ngược về phía sau.
Rắc! Âm thanh phát ra từ chiếc áo giáp của Tiêu Sơn. Trên áo giáp xuất hiện một vết tay lờ mờ. Từ chỗ vết tay xuất hiện sự rạn nứt giống như mạng nhện. Tuy nhiện bộ áo giáp ngay lập tức nhanh chóng khép lại. Thân mình của hắn lảo đảo trong không trung một lúc mới có thể giữ vững lại được.
Tiêu Sơn nheo mắt lại nhìn về phía Vân Sơn, ngón tay cái của hắn nhẹ nhàng quệt miệng. Bàn tay phẩy nhẹ đem giọt máu dính trên ngón tay cái bắn ra ngoài. Hiển nhiên Vân Sơn cũng không có tấn công. Hắn trực tiếp đứng ở trên không đồng thời cực kỳ hờ hững. Bộ dáng Vân Sơn trong lúc này tràn ngập vẻ của cao nhân. Bàn tay chìa ra giống như mời Tiêu Sơn.
Đám đệ tử rối rít chạy theo. Mặc dù ở xa nhưng họ vẫn quan sát được tiền tông chủ Vân Sơn phát uy. Đây chính là năng lực của lão tông chủ Vân Sơn a. Bất kể khí chất, độ lượng... lão tông chủ cũng khiến cho họ âm thầm khâm phục. Trong lúc này hình bóng Vân Sơn đã in sâu vào trong trái tim của họ khiến cho họ không có cách nào xóa nhỏ. Vân Sơn chính là trụ cột trong lòng họ lúc này. So sánh với tông chủ Vân Vận hiện này thì lão tông chủ Vân Sơn có chút đáng tin hơn nhiều.
“Thống khoái, tiền bối đến đây đi! Ta muốn kiến thức toàn bộ thực lực của tiền bối!” Hiện giờ Tiêu Sơn đã đổi cách xưng hô Vân Sơn từ lão tông chủ trở thành tiền bối.
Cảm nhận được Tiêu Sơn thay đổi một chút, lão già Vân Sơn ngay lập tức mở miệng nói: “Tốt, bất kể hôm nay thắng thua lão phu nhất định sẽ cho ngươi một cái công đạo. Tiểu đồ nhi Vân Vận không có nhìn lầm người. Tiểu huynh đệ, cho lão phu thấy khả năng của người đi!” Khí thế của Vân Sơn tăng lên cực mạnh. Khí thế ào ạt trào ra bên ngoài. Hiện giờ Vân Sơn mới thực sự lấy ra thực lực của chính mình.
Hiển nhiên Tiêu Sơn cũng không giữ lại chút nào thực lực dù sao thời gian sử dụng tín ngưỡng khôi giáp có hạn. Toàn thân hắn lan tràn ánh sáng màu vàng kim. Hắn biến tay thành chỉ. Từ hai ngón tay hắn liên tục điểm ra trong không khí, từng tia ánh sáng màu vàng kím bắn thẳng về phía Vân Sơn.
Vân Sơn cảm giác được những tia sáng màu vàng kim này vô cùng sắc bén. Hắn cảm giác tốt nhất mình không nên trực diện đối đầu. Thân mình Vân Sơn cực kỳ quỷ dị. Hắn lợi dụng lực lượng không gian thoắt ẩn thoắt hiện. Bàn tay Vân Sơn biến thành phách. Hắn liếc tục dùng tay chém gió.
Vút, vút vút... Từng âm thanh cắt gió vang lên. Từng vệt sáng màu xang đánh về phía Tiêu Sơn. Khi mà nó va chạm với tia sáng màu vang kim thì mọi người phát hiện được tia sáng vàng kim giống như lợi khí đâm xuyên qua vệt cắt màu xanh kia. Tia sáng màu vàng kim phát ra ánh sáng có chút ảm đạm đồng thời đám vệt sáng màu xanh vẫn bắn thẳng về phía Tiêu Sơn. Mọi người phát hiện được nơi tia sáng màu vàng xuyên qua thì ở vệt sáng màu xanh để lại lỗ hổng nho nhỏ.
Tiêu Sơn ngay lập tức di chuyển với tốc độ cao. Hắn dịch chuyển sang bên với tốc độ vô cùng nhanh. Trong không khí để lại một cái ảnh màu đen. Những tia sáng màu xanh do Vân Sơn chém qua trực tiếp cắt qua đám tàn ảnh.
Đám vệt sáng màu xanh cắt ngang qua đám mây khiến cho đám mây trực tiếp bị xẻ làm đôi. Nó bắn ra ở khoảng cách cực xa sau đó mới dần tiêu tán. Còn riêng đám tia sáng màu vàng kim của Tiêu Sơn lại không biết hiện ra một chút uy lực mạnh mẽ nào như của Vân Sơn.
Đôi mắt mấy lão già nhìn về phía Tiêu Sơn tràn ngập khiếp sợ. Bởi vì ở loại tấn công của Tiêu Sơn, họ phát hiện ra được sức sát thương xuyên thấu cực mạnh. Loại tấn công này chỉ thuộc về đấu kỹ hệ kim mà thôi. Hệ kim tốc độ chậm, sức tấn công xuyên thấu cao, phòng thủ cao, khả năng duy trì tậm trung. Vừa rồi Tiêu Sơn rõ ràng sử dụng ra một loại tấn công mà đám người ở đây cảm nhận được tính chất của hệ kim. Vậy chẳng phải nói Tiêu Sơn ngoài hệ hỏa và mộc ra còn có đấu khí hệ khác sao. Làm sao có chuyện như vậy được.
Vân Sơn quát lên một tiếng: “Tiểu huynh đệ, hãy cẩn thận rồi!”. Đột nhiên cảm giác được nguy hiểm sau tiếng quát của Vân Sơn. Thân mình Tiêu Sơn ngay lập tức di chuyển nhanh thoát khỏi nơi mà hắn đang ở. Đồng thời tay Tiêu Sơn mang theo ngọn lửa đấm thẳng vào nơi mình vừa rời đi.
Tại chỗ thân hình Tiêu Sơn vừa rời đi. Một chưởng ảnh khô héo tựa như trống rỗng xuất hiện hung hăng ập đến. Khổng lồ năng lượng ẩn chứa theo chưởng ảnh làm không gian văn vẹo hình thành một vòng năng lượng gợn sóng lan rộng ra.
Vân Sơn đã lợi dụng loại lực lượng lĩnh ngộ không gian trực tiếp áp sát Tiêu Sơn muốn đem Tiêu Sơn hạ gục. Tất nhiên lão cũng báo trước cho Tiêu Sơn dù sao thì Vân Sơn cũng không muốn làm lớn chuyện này. Vậy mà làm cho lão già Vân Sơn kinh ngạc rằng Tiêu Sơn phản ứng lại nhanh như vậy
Phanh!
Chưởng và nắm đấm va chạm vào nhau phát ra âm thanh nổ cực lớn. Từ nơi va chạm giữa nắm đấm và bàn tay thì gợn sóng không khí lan tràn khắp nơi. Nó khiến cho những đám mấy bị thổi dạt ra. Ở trên bầu trời một mảnh trong xanh.
Rắc! Một âm thanh rất nhỏ vang lên. Hai người bị đánh bật lùi lại về phía sau. Thân thể hai người lộn ngược về phía sau. Tiêu Sơn cảm giác được cả bàn tay truyền tới cảm giác đau đớn vô cùng. Hắn cảm giác được xương của mình đang bị rạn ra. Thiên hà nguyên lực trực tiếp ồ ạt vào cánh tay đem cánh tay của hắn chữa trị.
Giáp tay năm màu của Tiêu Sơn phát ra tiếng răng rắc. Từng mảnh vụn nứt vỡ bắn ra bên ngoài. Ngay sau đó những mảnh vỡ biến thành đám khói năm màu tiêu tán trong không khí.
Vẻ mặt Vân Sơn cũng không khá hơn. Vẻ mặt của hắn trong lúc này cực kỳ chật vật. Lòng bàn tay của hắn in một dấu đấm đỏ bừng. Nắm đấm của Tiêu Sơn đã phá xuyên được phòng ngự của đấu khí khôi giáp của lão. Ngọn lửa quỷ dị xâm nhập vào bên trong khiến cho Vân Sơn cảm giác cực kỳ đau nhức. Hắn không nghĩ ra được thân thể Tiêu Sơn lại cường hãn như vậy. Từ bàn tay Vân Sơn bốc ra khói trắng nhàn nhạt. Hắn rõ ràng phải điều động đấu khí đem dị hỏa xua đi.
Mẫy lão già đều cho rằng Tiêu Sơn là kẻ ngu. Giữa chênh lệch đấu tông và đấu hoàng còn dùng cận chiến tiến công. Nếu như vậy thì đấu hoàng rõ ràng đang muốn chết. Vậy mà đám người ở đây đều kinh hãi bởi vì vừa rồi Tiêu Sơn lại chiếm ngang với Vân Sơn.
Một lão già hít một hơi sau đó mở miệng nói: “Thân thể tiểu huynh đệ Tiêu Sơn thật cường hãn. Thực lực chênh lệch như vậy lại có thể bù đặp được khi sử dụng thân thể. Thân thể của hắn so với ma thú a.”
Bàn tay Tiêu Sơn đưa lên nắm nắm vài cái. Khôi giáp năm màu lại nhanh chóng được chữa trị. Nó trực tiếp bộ xung những chỗ bị nứt vỡ của hắn. Nó nhanh chóng tạo ra một cái giáp tay. Tiêu Sơn lập tức không chần chờ, hắn ngay lập tức tiến hành phát động tấn công khi mà Vân Sơn còn đang trị liệu thương thế của mình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook