Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung
Chương 350: Cướp đoạt đan dược

Viên đan dược do Cổ Hà luyện ra bay vọt thẳng lên trời. Nó phát ra ánh sáng bảy màu vô cùng xinh đẹp. Ngay sau đó nó trực tiếp hóa thành một con rắn bảy màu. Hình dáng này khiến cho đám người ở đây có chút kinh ngạc. Một người lắp bắp sau khi hình thù con rắn được hình thành: “Thất thải thôn thiên mãng!”

Trong giây lát trên thân thể thất thải quang mang đại trướng. Theo hào quang nở rộ, thân thể Thất Thải Thôn Thiên Mãng giống như khí cầu khi được bơm khí, bắt đầu nhanh chóng bành trướng. Nơi đây tập trung vô số ánh mắt mang theo vẻ rung động, nguyên lúc trước Thất Thải Thôn Thiên Mãng dài không tới một thước, vẻn vẹn sau một lát đã biến ảo thành một quái vật thân dài gần bảy trượng.

Thất thải cự xà bay trên không trung, vảy rắn phản xạ quang mang bảy màu, nếu lúc này dưới thân rắn còn có vuốt mà nói quả thực chính là một con thần long sống động.

Theo thân thể lớn dần, một cỗ năng lượng hùng hồn cũng chậm rãi từ trong cơ thể Thất Thải Thôn Thiên Mãng tràn ra, làm cho không gian quanh thân thoáng gợn giống như sóng nước. Cự xà chuyển động trên không trung, thân thể to lớn đó không chỉ làm cho mọi người ở phía dưới mà ngay cả bản thân đám người ở đây cũng có chút cảm thấy trợn mắt há hốc mồm.

Tất cả đám người này đều không nghĩ rằng mình lại có thể chứng kiến được một viên đan dược hóa thành một con rắn lớn. Nó chính là một loài rắn thuộc về ma thú viễn cổ Thất Thải Thôn Thiên Mãng. Thất Thải Thôn Thiên Mãng uốn lượn trên không trung đồng thời há miệng phát ra một tiếng gầm gừ lớn: “Gào...”

Cái miệng đỏ lòm của nó mở ra, từ miệng của nó phát ra âm thanh vô cùng lớn khiến cho không khí xung quanh hoàn toàn trấn động. Toàn bộ âm thanh của nó khiến cho mấy đệ tử đứng ở dưới cũng phải đưa bàn tay ra che đi tai của mình. Mặt mũi của họ cũng phải trở nên nhăn lại.

Bàn chân Cổ Hà hơi đạp mạnh lên trên đất, ánh mắt của hắn nhìn thẳng về phía con hung thú do viên đan dược hóa thành. Thân mình Cổ Hà vọt thẳng lên trên không trung. Đằng sau hắn xuất hiện một đôi cánh màu xanh lam tuyệt đẹp. Hai cánh đập mạnh nâng thân mình bay vọt về phía viên đan dược.

Đưa lên ống tay áo màu trắng, Vân Sơn quạt mạnh ra, sau đó hướng về đám lão già ở nơi này mà quát: “Tất cả trưởng lão nghe lệnh, toàn bộ mọi người bao vây lấy đan dược, tuyệt đối không thể để nó chạy thoát!”

“Vâng!” Mấy lão già có chức vị cao cấp trong Vân Lam tông, mấy lão có tu vi đấu vương đều vọt lên không trung hướng về phía viên đan dược đã hóa hình mà vây lấy chúng.

Đôi mắt Tiêu Sơn nhíu mày lại, bàn tay vươn ra, hắn muốn trực tiếp thu lấy con kim tiên khôi lỗi vào trong nhẫn không gian. Tuy nhiên một cảm giác cực kỳ nguy hiểm ngay lập tức bao bọc lấy hắn. Đây là một loại bản năng mà không phải là hắn cảm thấy. Tốc độ của cái thứ này quá nhanh khiến cho Tiêu Sơn không có cách nào phòng bị kịp.

Bởi vì đám người trong lúc này chỉ tập trung chú ý tới viên đan dược cấp bảy của Cổ Hà luyện ra mà thiếu đi sự chú ý đến Tiêu Sơn. Ngay cả thân là thê tử như Tiểu Y Tiên thì nàng cũng cực kỳ hứng thú nhìn về phía viên đan dược thất phẩm kia. Phải biết rằng ngay chính cả trượng phu nàng còn chưa có luyện nổi ra được một viên đan dược thất phẩm như thế. Đây là lần đầu tiên nàng thấy được viên đan dược có thể hóa hình, làm sao nàng không bị hấp dẫn cho được.

Tiêu Sơn dù bị tập kích những vẫn không có nguy hại đến tính mạng bởi vì hắn phản ứng cực nhanh. Kim tiên khôi lỗi ngay lập tức xoay người chắn lên Tiêu Sơn,. Tiêu Sơn trực tiếp mở ra tín ngưỡng khôi giáp. Một bộ áo giáp lập lòe lóe sáng ngay lập tức bao trùm lên cơ thể của hắn. Thiên Hà Nguyên Lực dũng động bao phủ lấy cơ thể, hắn toàn lực phóng về phía trước, đồng thời thân mình theo bản năng uyển chuyển quay lại phía sau để xem chuyện gì xảy ra. Dù rằng hắn có thể sử dụng linh hồn lực xem phía sau hắn đang xảy ra chuyện gì.

Một bàn tay già nua chứa đầy đấu khí, đầu khí màu xanh nhè nhẹ tràn ngập trên bàn tay của hắn. Bàn tay hắn vươn ra biến thành nắm đấm trực tiếp muốn đánh về phía Tiêu Sơn. Tuy nhiên khi mà Tiêu Sơn vận dùng kim tiên khôi lỗi vọt ra chắn trước người của hắn thì con mắt của hắn trợn lớn. Hắn ngay lập tức biến đổi nắm đấm thành trảo. Bàn tay vươn ra trực tiếp chộp lấy con tim tiên khôi lỗi. Để tránh làm hỏng kim tiên khôi lỗi thì ngay lập tức một luồng đấu khí tràn ngập ra trực tiếp đem con kim tiên khôi lỗi chế trụ.

Một tay lão bắt con kim tiên khôi lỗi kéo về phía sau, tay kia biến thành chưởng trực tiếp đánh về phía Tiêu Sơn. Một luồng không khí bạo phát. Loại lực lượng không gian này khiến cho khu vực xung quanh bị trấn động. Nó biến thành luồng gợn sóng đánh thẳng về phía Tiêu Sơn.

Tiêu Sơn trợn tròn cả mắt. Người này tu vi thế nào lại mạnh mẽ như vậy. Tu vi của hắn e rặng kém cái lão già đấu tông cao cấp gì đó mà hắn đã từng đấu tại Ma Viêm cốc nhưng hắn cũng không kém hơn bao nhiêu. Phải biết được rằng khi đó tu vi của lão già ấy bị trận pháp đánh sụt tới đấu hoàng thất tinh khiến cho Tiêu Sơn có khả năng chiến thắng nhưng hiện nay với cái lão già có thực lực không yếu này đánh một chưởng về phía Tiêu Sơn e rằng hắn khó mà đỡ được.

Quanh thân thể Tiêu Sơn xuất hiện một lớp ánh sáng màu vàng kim sinh đẹp, nó bao phủ lấy cơ thể đang được bọc trong tín ngưỡng khôi giáp của hắn. Ánh sáng màu vàng xinh đẹp xuất hiện khiến cho lão già có chút ngạc nhiên nhưng chưởng lực hắn đánh ra thế không giảm mà vẫn bay về phía Tiêu Sơn.

Bàn tay đưa lên, từ tay của Tiêu Sơn toàn lực đấm ra một đấm. Một chùm lửa đi theo hình chôn ốc trực tiếp bắn về phía đám gợn sóng. Ngay sau đó Tiêu Sơn cũng không có dừng lại, hai bàn tay di chuyển nhẹ nhàng tạo ra một trận sóng gợn do hơi nước tụ tập. Đợt sóng gợn này liên tục quay tròn giống như hình thù của xoáy nước.

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên khiến cho tất cả mọi người nghe đều choáng váng đầu óc. Mặc dù đám đệ tử Vân Lam tông đang chăm chú xem xét về viên đan dược hóa thành thất thải thôn thiên mãng kia nhưng khi cả đám nghe được âm thanh chói tai đập vào màng nhĩ của mình thì họ cũng giật thót một cái.

Ánh mắt họ nhìn về phía âm thanh vang lên. Một vụ nổ lớn vang lên. Đám tàn lửa màu đỏ rực bắn tung tóe khắp nơi và trông chúng giống như một quả pháo bông. Nếu như hiện nay là ban đêm thì chắc chắn trận pháo bông này trông rất đẹp. Tuy nhiên trấn động của đòn thế này khiến cho không ít đệ tử phải nghiêng ngả chính bản thân mình.

Phanh!

Một âm thanh vang dội vang lên, thân hình một người thanh niên có mái tóc bạch kim từ trong đám lửa sáng chói bay ngược về phía sau. Bộ khôi giáp xinh đẹp phát ra năm màu trên cơ thể của hắn phát ra từng trận rắc rắc. Từng viên ánh sáng năm màu bắn tung tóe sau khi rời khỏi cơ thể người thanh niên kia thì chúng hóa thành không khí bốc hơi giống như hơi nước và không để lại một chút dấu vết gì.

Trên ngực phải của người thanh niên xuất hiện vết nứt chằng chịt giống như một cái mạng nhện. Thân mình hắn bay ra kèm theo phát ra một tiếng phốc khá to. Miệng của hắn trực tiếp phun ra một ngụm màu. Ngụm máu đỏ tươi vọt ra khỏi miệng của hắn rơi thẳng xuống phía dưới đất.

Tiêu Sơn chỉ càm giác được bộ ngực của mình xuất hiện đau đớn vô cùng. Thân mình của hắn theo một đường cong từ trên không trung rơi xuống đất. Tiểu Y Tiên ngay lập tức hô lên một tiếng: “Phu quân!” Bàn tay của nàng vỗ mạnh lên đầu Tiểu Long Nữ. Thân mình Tiểu Long Nữ uyển chuyển, cái đuôi phất mạnh một cái, thân mình vọt thẳng về phía nơi mà Tiêu Sơn sắp rơi xuống.

Một cái bóng màu xanh bay vọt lên không trung, vốn Vân Vận cũng bị đan dược hấp dẫn không ngờ sự việc xảy ra thất thần như vậy. Thân mình Vân Vận trực tiếp vọt lên. Đằng sau lưng của nàng xuất hiện một đôi cánh màu xanh xinh đẹp mà lại rực rỡ nâng thân thể xinh đẹp của nàng bay vút lên không trung.

Tốc độ của Vân Vận so với Tiểu Long Nữ kém xa nhưng khoảng cách của nàng so với Tiểu Y Tiên gần hơn nhiều. Hai bàn tay uyển chuyển đưa ra trực tiếp ôm lấy Tiêu Sơn. Vân Vận có chút sợ hãi khi mà Tiêu Sơn lại bị người trực tiếp ám toán như vậy. Vân Vận trực tiếp bế Tiêu Sơn lên theo kiểu bế công chúa. Ánh mắt của nàng nhìn về phía ngực của hắn thì thấy được trên ngực hắn in một dấu sâu hoắm của bàn tay ở trên này.

Tiểu Y Tiên vọt tới lo lắng nói: “Vân Vận tỷ tỷ, ngươi mau đem phu quân cho ta!”

Vân Vận ngay lập tức nhớ đến y thuật cao siêu của Tiểu Y Tiên. Nàng trực tiếp vọt tới đem Tiêu Sơn đặt lên trên đầu Tiểu Long Nữ. Tiểu Y Tiên vọt tới, bàn tay đưa ra trực tiếp đặt lên ngực phải của Tiêu Sơn. Một nguồn năng lượng sinh mệnh cực kỳ mạnh mẽ vọt vào bên trong vết thương của Tiêu Sơn. Mọi người chỉ nhìn thấy từ tay Tiểu Y Tiên thì có một luồng sương trắng phủ vào vết thương.

Cái lão già ra tay đánh lén Tiêu Sơn vốn không có ý định dừng lại. Bàn tay hắn trực tiếp đem con kim tiên khôi lỗi thú vào trong không gian giới chỉ của mình. Thân mình hắn vọt thẳng về phía đám người Cổ Hà trước con mắt sững sờ của mọi người. Hành động của lão già này quá nhanh khiến cho đám người ở đây nhất thời ngây ngẩn còn chưa có phản ứng gì nhiều.

Một số người trong đám đệ tử dưới Vân Lam tông thấy cảnh này thì rối rít hô lên: “Các trưởng lão cẩn thận!”

Thân mình Vân Sơn vọt lên, nó tạo ra một cái bóng trắng tuyệt đẹp bay về phía trên không trung, ý độ của lão muốn ngăn chặn người có ý đồ bất chính này. Ánh mắt của lão già mặc áo bào đen che kín toàn thân thể nhìn về phía thân mình lão già mặc áo bào trắng thì khóe miệng của lão già mấy máy lên. Lão cười lạnh một tiếng: “Nho nhỏ một đấu tông mà muốn ngăn chặn lão phu, không biết tự lượng sức!”

Thật ra thì Vân Sơn cũng nhìn ra được lão già này có thực lực đấu tông, có khi là cao hơn bởi vì Vân Sơn không nhìn ra tu vi của lão. Với thực lực như vậy thì lão không động lòng với phá hoàng đan của Cổ Hà mới đúng. Nói lão động lòng với cái thứ giống bức tượng kia thì còn có thể hiểu nhưng để cho lão muốn cướp giật đan dược hay thứ gì đó từ Cổ Hà thì hẳn thứ này rất quý trọng. Cho dù thứ này là thứ gì đi nữa thì Vân Sơn cũng phải ra tay ngăn cản. Nếu không Vân Lam tông sau này làm sao có thể lẫn vào với các thế lực khác.

Vân Sơn hét lớn một tiếng: “Phá Thiên Chưởng!” Hắn toàn lực đánh ra một chưởng

Đấu khí màu xanh tràn ngập trên lòng bàn tay Vân Sơn, một chưởng đánh ra vô cùng hùng hậu. Nó tạo ra một cái ấn bàn tay màu xanh tuyệt đẹp. Cái ấn này bay thẳng về phía lão già mặc áo bào đen che kín toàn thân.

Trên khóe miệng lão già che kín toàn thân xuất hiện một nụ cười coi thường, từ bàn tay của hắn tuôn ra một đám đấu khí màu xanh uyển chuyển giống như rắn. Đám đấu khí nhanh chóng tụ hội thành một cái trảo giống như trảo của chim ưng. Âm thanh khàn khàn từ miệng lão phát ra: “Trò cười!” Nó hung hăng bay vút tới bàn tay màu xanh của Vân Sơn.

Vút... Âm thanh xé gió vang lên.

Oanh, két...

Tiếng nổ lớn vang lên, ngay sau đó hai chường bắt đầu ma sát lại với nhau. Từng âm thanh phát ra kèn kẹt. Bàn tay màu xanh chỉ trụ được một thời gian vô cùng ngắn sau đó nó trực tiếp bị đánh tan thành từng đợt khí lưu. Sự va chạm mạnh mẽ này khiến cho không khí xung quang trấn động. Một đám cây cối ở dưới không có chịu sự phòng hộ của trận pháp ngay lập tức đổ nghiêng đổ ngả.

Vân Vận đứng tại trên đầu của Tiểu Long Nữ, nàng ngay lập tức mở lớn tiếng nói: “Toàn lực mở ra hộ sơn đại trận!”

Dưới tiếng quát lớn của Vân Vận, đám người ở đây nhất thời toàn lực vận chuyển đấu khí. Trên người của họ ngay lập tức được bao bọc trong một đám khí lưu. Đám khí lưu với đủ những màu sắc khác nhau nhanh chóng liên kết tạo ra một mạng lưới nhiều màu sắc. Chúng khiến cho màn sáng màu trắng được gia cường. Mặc dù Vân Vận biết được rằng với đấu thủ có thực lực đấu tông như lão già mặc y phục màu đen này thì hộ sơn đại trận e rằng không chịu nổi một đòn đánh của hắn.

Tiêu Sơn cảm giác được ngực mình đau nhói sau đó một cảm giác nhu hòa từ ngực truyền ra. Hắn mở ra đôi mắt thì thấy được hai tay Tiểu Long Nữ đang đặt ở trên ngực của mình. Khóe miệng Tiêu Sơn nhất thời co quắp. Đầu của hắn hơi nhỏm dậy nhìn về phía cảnh tượng trước mắt. Toàn bộ tín ngưỡng khôi giáp đã được hắn giải trừ. Hắn mở miệng nói: “Chuyện gì vậy?”

Vân Vận nhanh chóng đáp lại lời của Tiêu Sơn: “Chúng ta không biết, chúng ta chỉ thấy ngươi bị người khác tấn công. Bức tượng đó cũng bị cướp đi!”

“Cái gì!” Tiêu Sơn đột nhiên quát lên một tiếng. Hắn ngẩng đầu lên quan sát thì cảm giác được ngực đau nhói. Hắn khe khẽ rên lên hừ một tiếng. Tuy nhiên khiến cho hắn cực kỳ kinh hãi. Hắn không nghĩ tới Vân Sơn lại bị bại nhanh như thế.

Phanh!. Một tiếng nổ lớn vang lên. Vân Sơn muốn nhanh chóng tránh thoát chiêu thức này nhưng hắn không có để ý đến đám trưởng lão ở phía sau. Một chưởng trực tiếp nện thẳng lên người của một vị trưởng lão đem thân thể của trưởng lão này đánh nát. Mặc dù vẫn có thể nhìn ra hình dáng của vị trưởng lão này nhưng toàn bộ xương cốt cũng phát ra những tiếc răng rắc. Thân mình vị trưởng lão này bay ngược về phía sau, nó bắt đầu phun vọt ra từng dòng máu đỏ tươi. Thân mình vị trưởng lão này biến thành một cục màu theo một đường cong vọt qua khỏi phạm vi của dãy núi Vân Lam tông, từ trên không trung rơi thẳng xuống.

Oanh! Thân mình vị trưởng lão này đã be bét thành từng cục thịt máu. Nó đập nát nền đất ở phía chân núi phụ cận Vân Lam tông. Đồng thời nó tạo ra một cái hố to lớn đầy máu trông vô cùng ghê rợn.

Thân mình lão già mặc áo bào đen thoắt ẩn thoắt hiện, hắn vọt thẳng về phía Vân Sơn. Khi mà Vân Sơn cố gắng tránh đòn tấn công của lão già mặc áo bào đen che kín người thì lão già này cũng trực tiếp phóng về phía Vân Sơn. Bàn tay của hắn biến thành nắm đấm. Trên nắm đấm hiện ra hư ảnh của một con chim ưng màu đen. Âm thanh từ nắm tay phát ra giống như chim họt. Lão trực tiếp toàn lực đấm ra một đấm về phía Vân Sơn.

Vân Sơn trợn tròn con mắt. Hắn không nghĩ đến tốc độ của lão già này lại nhanh như vậy. Từ trong áo bào của lão già mặc bộ đồ áo đen toàn thân che kín này xuất hiện một cái bàn tay gia nua và nhăn nheo. Bàn tay của lão trực tiếp nện thẳng vào bộ ngực của Vân Sơn. Trước đòn tấn công này thì Vân Sơn kinh hãi vội vã đưa bàn tay lên, toàn thân đấu khí mạnh mẽ trào ra. Hắn bắt buộc phải dùng tay đấu tay bởi vì tốc độ của lão già che kín toàn thân này nhanh hơn Vân Sơn quá nhiều.

Oanh!

Khi hai bàn tay va chạm vào với nhau thì một âm thanh chói tai vang lên, từ hai bàn tay xuất hiện từng đợt sóng gợn tản ra xung quanh. Nó hung hăng nện lên màn sáng khiến cho màn sáng lóe lên từng đợt sóng gợn. Từng đám mây bay ở trên trời bị thổi tan. Cơ thể Vân Sơn bắn ngược về phía sau.

Cánh tay áo của hắn bị đánh cho nổ nát, nó để lộ ra một cánh tay già nua và nhăn nheo. Trên cánh tay do bị lực lượng mạnh mẽ đánh vào phát ra tiếng răng rắc. Từng sợi cơ hiện trên cánh tay của Vân Sơn. Khiến cho mọi người kinh hãi nhất là nó phát ra những tiếng răng rắc vô cùng ghê rợn. Trên bắp tay Vân Sơn trực tiếp nhô ra một mảnh xương, điều này khiến cho đám người ở đây cảm giác được rợn cả tóc gáy.

“Aaaaa...” Lão già Vân Sơn mở cái miệng già nua tái nhợt của mình mà hét thảm một tiếng. Thân mình bay ngược về phía sau. Thân mình hắn lảo đảo như muốn ngã nhưng ngay sau đó hắn cũng lấy được thăng bằng. Cánh tay phải của lão già Vân Sơn đã rũ xuống, từng dòng máu đỏ tươi lan tràn khắp cẳng tay và bàn tay của lão già Vân Sơn. Bàn tay trái cầm lên cánh tay phải của lão già này. Xem ra cánh tay của lão già này đã hoàn toàn phế. Cảm giác đau nhức từ cánh tay phải khiến cho mặt Vân Sơn trở nên đỏ bừng, từng đợt mồ hôi to như hạt đỗ từ trên trán của hắn chảy xuống.

Thực lực của đối phương hoàn toàn liễn áp những người ở đây. Nếu như Tiêu Sơn có thể đặt trận pháp trước đó để áp chế tu vi đối phương thì họ có thể dễ dàng chiến thắng đáng tiếc muốn đặt thứ này thì cũng cần một thời gian ngắn, chí ít cũng cần vài canh giờ. Tuy nhiên liệu đối phương có đồng ý để cho hắn đặt trận pháp hay không?

Nếu tất cả đám người ở đây đều đồng long thì có lẽ lão già không có hoàng hành như vậy nhưng mỗi người ở đây trong lòng đều có ma. Họ không ngu gì đắc tội một vị cường giả đấu tông. Hải Ba Đông bay vọt thẳng tới trên đầu Tiểu Long Nữ, hắn ngay lập tức mở miệng hỏi thăm: “Hắn sao rồi?”

Lão già mặc áo bào đen kia sau khi đả bại Vân Sơn cũng không có ngừng lại. Thân mình lão già bay vọt thẳng tới đám người Cổ Hà đang có ý định thu phục con rắn Thất Thải Thôn Thiên Mãng do đan dược hóa thánh kia. Thấy được lão già mặc áo bào đen phóng tới mình thì đám ltrưởng lão ở đây nhất thời kinh hãi, họ ngay lập tức toàn lực xuất thủ công kính lão già mặc áo bào đen kia. Đáng tiếc thực lực của họ chẳng qua là một đấu vương không đủ để lão già để vào trong mắt.

Ánh mắt lão già mặc áo bào đen quét về phía con thất thải thôn thiên mãng kia, trong con ngươi che dấu sự thèm khát mà không kiêng kị chút nào. Thật khó hiểu khi lão già ấy hứng thú với con thất thải thôn thiên mãng do viên đan dược kia ngưng tụ thành mà không phải đan vương Cổ Hà hay dị hỏa do đan vương Cổ Hà đang nắm giữ. Phải biết rằng lão già này chính là một vị cường giả đấu tông chân chính, đan dược phá hoàng đan thực sự lão không để vào mắt, chẳng lẽ lão lại muốn cướp đoạt viên đan dược này để đi đổi lấy những món đồ khác.

Lão già đưa bàn tay ra, một quyền trực tiếp đánh nát đám đấu kỹ đo đám trưởng lão Vân Lam tông đánh ra. Nhất thời đám trưởng lão bị kình khí của lão già mặc áo bào đen che toàn thân đánh bay. Thân mình lão già bay vọt tới Cổ Hà. Con ngươi Cổ Hà mở lớn nhìn về phía cảnh này.

Hừ...

Không biết từ nơi nào phát ra âm thanh hừ lạnh. Lão già mặc áo bào đen chỉ cảm giác được toàn thân rét lạnh. Lão già mặc áo bào đen ngay lập tức quay lại. Lão trợn tròn con ngươi khi thấy được hình dáng một con rắn do đấu khí ngưng tụ lại. Nó không phải có bảy màu mà dường như còn dư lại cả hai màu nữa. Con rắn này lại có bốn cái chân. Hình thù nó dài đến bốn trượng, toàn thân phủ lân giáp xinh đẹp. Nó há cái miệng lớn hướng về phía lão già mà cắn nuốt.

Thân mình của lão quay lại nhìn về phía đòn đấu kỹ đáng sợ này, lão liên tục vung tay lên, từ bàn tay của hắn bắn ra vô số những tia đấu khí cực kỳ quỷ dị. Những tia đấu khí này vọt thẳng về phía thân thể con quái thú do đấu kỹ ngưng tụ vào.

Oanh, oanh, oanh... Không khí liên tục nổ lên, từng đợt sóng gợn bắn ra khắp nơi.

Những tiếng nổ chói tai vang lên. Con quái thú liên tục bị những tia đấu khí nện thẳng lên người thì hình ảnh của nó dần dần mờ dần rồi tắt hắn. Thân hình yểu điệu như mật đào xuất hiện trong không khí. Một mái tóc đen nhánh phất phơ trong gió. Ẩn hiện sau chiếc áo màu tím xinh đẹp là một thân hình uyển chuyển. Từ khuôn mặt xinh đẹp của nàng phát ra từng tia hấp dẫn đến trí mạng đồng thời chúng mang theo một tia thành thục.

Thân mình nữ nhân xinh đẹp này từ trên không trung mà từ từ bay xuống đứng trước mặt lão già mặc áo bào đen. Trong con ngươi của nữ nhân xinh đẹp này lóe lên một tia tức giận, ẩn ẩn có một tia sát khí.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương