Truyền Thuyết Ác Thần
-
Chương 2: Thiên Phận lục địa
Ngay khi hắn vừa bất tỉnh, bỗng nhiên những dòng dữ liệu và ký ức của tiền kiếp như những đoạn phim chiếu chậm liên tục tràn vào đại não của Cố Thiên.
Cố Thiên hắn không tự chủ được trước lượng thông tin vô cùng lớn, khiến bản thân hắn choáng váng ngay cả trong vô thức.
Cố Thiên hắn hiện đang xuyên không vào thân thể của một vị thiếu gia thiên tài của “Trường Sinh Môn” năm nay vừa tròn mười chín tuổi.
Và đại lục mà hắn xuyên không đến có tên là “Thiên Phận lục địa” đây là một đại lục vô cùng rộng lớn và bất tận, trong đó nổi bật nhất chính là bốn vương quốc, ba hòn đảo và hai thành phố.
Bốn vương quốc vô cùng rộng lớn bao gồm: “Tuyết Sơn Quốc” một vương quốc nằm ở cực bắc vô cùng lạnh lẽo, “Thiên Minh Quốc” vương quốc của ánh sáng và kiêu hãnh, “Ám Linh Quốc” vương quốc của bóng tối và tàn bạo và cuối cùng là “Đế Mạc Quốc” vương quốc nằm ở cực nam vô cùng cổ xưa.
Ba hòn đảo bao gồm: “Trường Sinh đảo” vô cùng trù phú tài nguyên thiên nhiên dưới sự thống nhất của Trường Sinh môn, “Tam Thiên đảo”, một hòn đảo nằm ở phía tây lục địa, một hòn đảo tương truyền thuộc về các vị thần và “Hắc Ám đảo” một hòn đảo vô cùng kỳ bị, là nơi quanh năm sương mù bao phủ, tồn tại vô số truyền thuyết về các ma pháp.
Cuối cùng hai thành phố gồm: thành phố “Đỏ” một thành phố hỗn loạn, nơi sinh tồn không có bất kỳ luật lệ nào. Đây là nơi có thể tìm kiếm danh vọng nhanh nhất và cũng có thể dễ dàng vứt bỏ sinh mạng nhất. Thành phố “Xanh” là nơi tiến bộ và hòa bình nhất lục địa, cũng là nơi mà các nhà phát sinh, nghiên cứu xuất hiện tại nơi đây.
Ký ức của Cố Thiên còn giúp hắn nhận ra, thế giới này là một thế giới có thể xem như kết hợp toàn bộ mọi thứ từ truyền thuyết cổ đại đến khoa học hiện đại của con người ở Trái Đất của hắn. Sự tồn tại của ma pháp, pháp thuật, các vị thần đến chiến binh hắc ám cũng như những chiến binh và kiếm sĩ khác. Từ nền khoa học kỹ thuật tiên tiến cho đến những nơi mang theo nét đẹp trung cổ hay cổ đại đều có đủ.
Trường Sinh Môn của hắn nằm trải dài trên một vùng đất xinh đẹp nằm trên một hòn đảo tên là Trường Sinh đảo. Những cư dân ở đây sống rải rác trên đảo. Bên trong đảo còn có rất nhiều môn phái nhỏ khác nhau phụ thuộc, mỗi một môn phái lại có một lý tưởng và công pháp của riêng mình.
Người dân sống trên hòn đảo này dường như sống hòa hợp với thiên nhiên, cuộc sống của họ cũng muôn hình vạn trạng, còn có không ít linh thú truyền thừa chính điều đó đã bảo vệ và phát triển hòn đảo.
Sau khi choáng váng hắn dần hồi tỉnh lại, khi mở mắt ra thì hắn lại đang nằm trên chiếc giường mà hắn đã ngủ đêm qua.
Lần này hắn mở mắt dậy thì thấy một thiếu nữ đang ngủ thiếp đi ở bên, khi hắn vừa tỉnh dậy làm cô gái ấy bị giật mình cũng tỉnh giấc.
- Cố Thiên, anh dậy rồi sao?
Cố Thiên làm cô gái giật mình tỉnh dậy, đang tính xin lỗi, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, đôi mắt tròn đen láy ánh mắt vô cùng quan tâm, ngũ quan tinh xảo nhìn hắn khiến hắn có chút nhất thời xao động.
- Cố Linh, anh không sao. - Sau mấy giây thất thần, Cố Thiên từ trong trí nhớ được truyền tải nhũng ngày qua liền nhận ra cô gái này.
Người con gái này tên là Cố Linh, chính là con gái nuôi của đại trưởng lão Cố Triết trong Trường Sinh môn. Trường Sinh môn tu luyện chính là kết nối chính mình với thiên nhiên, và cô ta cũng là một trong những người kết nối linh hồn mình với một trong những nguyên tố mạnh nhất “Bóng Đêm”.
- Làm người ta lo lắng muốn chết, anh có biết anh đã bất tỉnh liên tục mười chín ngày rồi không?
- Mười...mười chín ngày sao? - Cố Thiên nghe được có chút lắp bắp, không ngờ bản thân trong lúc dung hợp ký ức đã lèo một lúc hôn mê mười chín ngày vậy mà hắn còn tưởng là mới ngủ một đêm.
- Nếu không phải đại sư phụ còn cảm nhận được hơi thở đều đặn của anh, thì mọi người đã lập tức đem anh đi tìm Thụ Thần “Nguyên Long” rồi.
- Chẳng phải bây giờ anh đã tỉnh rồi sao?
- Hừ. Đồ vô lương tâm.
Nói dứt lời xong Cố Linh không hiểu sao đùng đùng nổi giận đứng dậy bỏ đi. Để lại cho Cố Thiên một bầu trời ngơ ngác.
Có điều Cố Thiên cũng cảm thấy tốt, bây giờ hắn vừa tỉnh dậy, dù đã dung hợp được ký ức cũ của tiền kiếp, nhưng hắn vẫn chưa thể yên tâm lắm lỡ chính mình hành động kỳ lạ sẽ khiến người khác nghi ngờ.
Dựa theo trí nhớ của chính mình, Cố Thiên lập tức sử dụng một số phép thuật mà tiền kiếp đã học được thử nghiệm. Dù sao hắn cảm thấy thế giới này dường như vẫn không khác gì các quyển tiểu thuyết hắn từng đọc đều là “thực lực vi tôn”, với lại hắn cũng có suy nghĩ rằng có năng lực thì ít nhất có thể tự bảo vệ mình trước đã.
Ở Thiên Phận lục địa này, sức mạnh của con người được chia làm sáu dạng khác nhau bao gồm: Võ kỹ - phép thuật - luyện thể - tốc độ - triệu hồi - công nghệ.
Võ kỹ được chia làm chín cấp bậc khác nhau… Đây thường là những người có sức mạnh vô cùng khủng khiếp từ thân thể, họ thường kết hợp chung với vũ khí của mình, mỗi chiêu thức phát ra mức độ dựa trên sức mạnh thì độ tàn phá khác nhau.
Nếu cấp một, họ có thể tương đương với các kiếm khách, tướng lĩnh trong thời cổ đại, thì đến cấp chín, mỗi chiêu thức họ tung ra cũng mang theo khái niệm tung trời lật đất.
Phép thuật cũng được chia làm chín cấp độ, họ sử dụng những phép thuật sau khi lĩnh ngộ các câu thần chú, các công pháp khác nhau, và kết nối bản thân với nguyên tố thiên nhiên sẽ giúp phép thuật họ càng mạnh hơn.
Nếu cấp một, một người lôi hệ có thể tạo ra một tia sét, vậy thì người cấp chín chính là tạo ra cả một bầu trời lôi kiếp.
Luyện thể chia làm sáu cấp độ, tuy ít cấp hơn nhưng độ khó cao hơn gấp bộ, càng lên cao thân thể càng vô cùng khỏe mạnh, có thể chịu đứng công kích của kẻ địch khác, cũng như sức sống vô cùng mãnh liệt.
Nếu cấp một có thể giúp thân thể rắn chắc và mức độ chịu tổn thương tăng lên gấp năm lần so với người thường đến mức mình đồng da sắt, thì đạt đến cấp sáu thân thể của người luyện thể có thể xem như chính là vạn vật bất phá.
Tốc độ, chia làm sáu cấp độ khác nhau, đây dường như là dạng sức mạnh ít được người khác chú ý nhất, nhưng sở hữu một khoảng khắc tốc độ hơn người là yếu tốt chiến thắng lên đến chín phần trong mọi cuộc chiến.
Nếu cấp một, bản thân có thể chạy với vận tốc một con báo, thì khi đạt cấp sáu chính là tốc độ của âm thanh.
Triệu hồi, được chia làm bốn cấp độ khác nhau, đây là dạng sức mạnh khó đạt được nhất, dường như chỉ có những người đặc thù mới có thể sở hữu nguồn sức mạnh này.
Nếu cấp một, bản thân có thể triệu hồi động vật, hoặc dã thú thì cấp bốn họ có thể triệu hồi các vị thần cổ xưa.
Cuối cùng là công nghệ, có thể chia làm nhiều cấp độ khác nhau, được lĩnh ngộ sức mạnh từ các yếu tố khác nhau như thủ công, hơi nước, công nghiệp cho tới khoa học.
Các cấp độ đều mang trong đó một sức mạnh khác nhau không thể đo lường.
Và Cố Thiên hắn, có thể xem như một trong ba người trẻ tuổi xuất sắc nhất Trường Sinh môn, sức mạnh của hắn chính là võ kỹ và phép thuật. Theo trí nhớ thì dù chỉ mới mười chín tuổi, tiền kiếp đã là một người võ kỹ và pháp thuật đạt tới cấp ba.
Cố Thiên hắn không tự chủ được trước lượng thông tin vô cùng lớn, khiến bản thân hắn choáng váng ngay cả trong vô thức.
Cố Thiên hắn hiện đang xuyên không vào thân thể của một vị thiếu gia thiên tài của “Trường Sinh Môn” năm nay vừa tròn mười chín tuổi.
Và đại lục mà hắn xuyên không đến có tên là “Thiên Phận lục địa” đây là một đại lục vô cùng rộng lớn và bất tận, trong đó nổi bật nhất chính là bốn vương quốc, ba hòn đảo và hai thành phố.
Bốn vương quốc vô cùng rộng lớn bao gồm: “Tuyết Sơn Quốc” một vương quốc nằm ở cực bắc vô cùng lạnh lẽo, “Thiên Minh Quốc” vương quốc của ánh sáng và kiêu hãnh, “Ám Linh Quốc” vương quốc của bóng tối và tàn bạo và cuối cùng là “Đế Mạc Quốc” vương quốc nằm ở cực nam vô cùng cổ xưa.
Ba hòn đảo bao gồm: “Trường Sinh đảo” vô cùng trù phú tài nguyên thiên nhiên dưới sự thống nhất của Trường Sinh môn, “Tam Thiên đảo”, một hòn đảo nằm ở phía tây lục địa, một hòn đảo tương truyền thuộc về các vị thần và “Hắc Ám đảo” một hòn đảo vô cùng kỳ bị, là nơi quanh năm sương mù bao phủ, tồn tại vô số truyền thuyết về các ma pháp.
Cuối cùng hai thành phố gồm: thành phố “Đỏ” một thành phố hỗn loạn, nơi sinh tồn không có bất kỳ luật lệ nào. Đây là nơi có thể tìm kiếm danh vọng nhanh nhất và cũng có thể dễ dàng vứt bỏ sinh mạng nhất. Thành phố “Xanh” là nơi tiến bộ và hòa bình nhất lục địa, cũng là nơi mà các nhà phát sinh, nghiên cứu xuất hiện tại nơi đây.
Ký ức của Cố Thiên còn giúp hắn nhận ra, thế giới này là một thế giới có thể xem như kết hợp toàn bộ mọi thứ từ truyền thuyết cổ đại đến khoa học hiện đại của con người ở Trái Đất của hắn. Sự tồn tại của ma pháp, pháp thuật, các vị thần đến chiến binh hắc ám cũng như những chiến binh và kiếm sĩ khác. Từ nền khoa học kỹ thuật tiên tiến cho đến những nơi mang theo nét đẹp trung cổ hay cổ đại đều có đủ.
Trường Sinh Môn của hắn nằm trải dài trên một vùng đất xinh đẹp nằm trên một hòn đảo tên là Trường Sinh đảo. Những cư dân ở đây sống rải rác trên đảo. Bên trong đảo còn có rất nhiều môn phái nhỏ khác nhau phụ thuộc, mỗi một môn phái lại có một lý tưởng và công pháp của riêng mình.
Người dân sống trên hòn đảo này dường như sống hòa hợp với thiên nhiên, cuộc sống của họ cũng muôn hình vạn trạng, còn có không ít linh thú truyền thừa chính điều đó đã bảo vệ và phát triển hòn đảo.
Sau khi choáng váng hắn dần hồi tỉnh lại, khi mở mắt ra thì hắn lại đang nằm trên chiếc giường mà hắn đã ngủ đêm qua.
Lần này hắn mở mắt dậy thì thấy một thiếu nữ đang ngủ thiếp đi ở bên, khi hắn vừa tỉnh dậy làm cô gái ấy bị giật mình cũng tỉnh giấc.
- Cố Thiên, anh dậy rồi sao?
Cố Thiên làm cô gái giật mình tỉnh dậy, đang tính xin lỗi, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, đôi mắt tròn đen láy ánh mắt vô cùng quan tâm, ngũ quan tinh xảo nhìn hắn khiến hắn có chút nhất thời xao động.
- Cố Linh, anh không sao. - Sau mấy giây thất thần, Cố Thiên từ trong trí nhớ được truyền tải nhũng ngày qua liền nhận ra cô gái này.
Người con gái này tên là Cố Linh, chính là con gái nuôi của đại trưởng lão Cố Triết trong Trường Sinh môn. Trường Sinh môn tu luyện chính là kết nối chính mình với thiên nhiên, và cô ta cũng là một trong những người kết nối linh hồn mình với một trong những nguyên tố mạnh nhất “Bóng Đêm”.
- Làm người ta lo lắng muốn chết, anh có biết anh đã bất tỉnh liên tục mười chín ngày rồi không?
- Mười...mười chín ngày sao? - Cố Thiên nghe được có chút lắp bắp, không ngờ bản thân trong lúc dung hợp ký ức đã lèo một lúc hôn mê mười chín ngày vậy mà hắn còn tưởng là mới ngủ một đêm.
- Nếu không phải đại sư phụ còn cảm nhận được hơi thở đều đặn của anh, thì mọi người đã lập tức đem anh đi tìm Thụ Thần “Nguyên Long” rồi.
- Chẳng phải bây giờ anh đã tỉnh rồi sao?
- Hừ. Đồ vô lương tâm.
Nói dứt lời xong Cố Linh không hiểu sao đùng đùng nổi giận đứng dậy bỏ đi. Để lại cho Cố Thiên một bầu trời ngơ ngác.
Có điều Cố Thiên cũng cảm thấy tốt, bây giờ hắn vừa tỉnh dậy, dù đã dung hợp được ký ức cũ của tiền kiếp, nhưng hắn vẫn chưa thể yên tâm lắm lỡ chính mình hành động kỳ lạ sẽ khiến người khác nghi ngờ.
Dựa theo trí nhớ của chính mình, Cố Thiên lập tức sử dụng một số phép thuật mà tiền kiếp đã học được thử nghiệm. Dù sao hắn cảm thấy thế giới này dường như vẫn không khác gì các quyển tiểu thuyết hắn từng đọc đều là “thực lực vi tôn”, với lại hắn cũng có suy nghĩ rằng có năng lực thì ít nhất có thể tự bảo vệ mình trước đã.
Ở Thiên Phận lục địa này, sức mạnh của con người được chia làm sáu dạng khác nhau bao gồm: Võ kỹ - phép thuật - luyện thể - tốc độ - triệu hồi - công nghệ.
Võ kỹ được chia làm chín cấp bậc khác nhau… Đây thường là những người có sức mạnh vô cùng khủng khiếp từ thân thể, họ thường kết hợp chung với vũ khí của mình, mỗi chiêu thức phát ra mức độ dựa trên sức mạnh thì độ tàn phá khác nhau.
Nếu cấp một, họ có thể tương đương với các kiếm khách, tướng lĩnh trong thời cổ đại, thì đến cấp chín, mỗi chiêu thức họ tung ra cũng mang theo khái niệm tung trời lật đất.
Phép thuật cũng được chia làm chín cấp độ, họ sử dụng những phép thuật sau khi lĩnh ngộ các câu thần chú, các công pháp khác nhau, và kết nối bản thân với nguyên tố thiên nhiên sẽ giúp phép thuật họ càng mạnh hơn.
Nếu cấp một, một người lôi hệ có thể tạo ra một tia sét, vậy thì người cấp chín chính là tạo ra cả một bầu trời lôi kiếp.
Luyện thể chia làm sáu cấp độ, tuy ít cấp hơn nhưng độ khó cao hơn gấp bộ, càng lên cao thân thể càng vô cùng khỏe mạnh, có thể chịu đứng công kích của kẻ địch khác, cũng như sức sống vô cùng mãnh liệt.
Nếu cấp một có thể giúp thân thể rắn chắc và mức độ chịu tổn thương tăng lên gấp năm lần so với người thường đến mức mình đồng da sắt, thì đạt đến cấp sáu thân thể của người luyện thể có thể xem như chính là vạn vật bất phá.
Tốc độ, chia làm sáu cấp độ khác nhau, đây dường như là dạng sức mạnh ít được người khác chú ý nhất, nhưng sở hữu một khoảng khắc tốc độ hơn người là yếu tốt chiến thắng lên đến chín phần trong mọi cuộc chiến.
Nếu cấp một, bản thân có thể chạy với vận tốc một con báo, thì khi đạt cấp sáu chính là tốc độ của âm thanh.
Triệu hồi, được chia làm bốn cấp độ khác nhau, đây là dạng sức mạnh khó đạt được nhất, dường như chỉ có những người đặc thù mới có thể sở hữu nguồn sức mạnh này.
Nếu cấp một, bản thân có thể triệu hồi động vật, hoặc dã thú thì cấp bốn họ có thể triệu hồi các vị thần cổ xưa.
Cuối cùng là công nghệ, có thể chia làm nhiều cấp độ khác nhau, được lĩnh ngộ sức mạnh từ các yếu tố khác nhau như thủ công, hơi nước, công nghiệp cho tới khoa học.
Các cấp độ đều mang trong đó một sức mạnh khác nhau không thể đo lường.
Và Cố Thiên hắn, có thể xem như một trong ba người trẻ tuổi xuất sắc nhất Trường Sinh môn, sức mạnh của hắn chính là võ kỹ và phép thuật. Theo trí nhớ thì dù chỉ mới mười chín tuổi, tiền kiếp đã là một người võ kỹ và pháp thuật đạt tới cấp ba.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook