Truy Thê [luna Huang]
C12: Giải Hòa




Tác giả: Luna Huang

Sau khi từ Vũ Văn gia về đến giờ Tề thị cười không khép được miệng, liên tục lải nhải về chuyện tên thập toàn thập mỹ kia tốt cỡ nào. Bốn phụ tử Mã gia nhìn nàng ta cứ như sinh vật từ hành tinh nào đó rơi xuống trái đất vậy.

"Các người nhìn ta làm cái gì?" Tề thị nhếch môi: "Ta cực kỳ hài lòng hiền tế tương lai này."

Mã Phi Yến vội lấy khăn tay của mình đưa cho Tề thị: "Mẫu thân mau lau nước bọt đi. Cứ như vậy cái viện nhỏ này sẽ ngập mất."

"Nha đầu này." Tề thị chuẩn bị kéo tai nàng thì bị Mã Tuấn Vĩnh giữ lại: "Phu nhân, phu nhân, nàng kiềm chế một chút không được sao? Nàng hài lòng nhưng làm sao biết người ta có hài lòng về Yến nhi không. Sao nàng lại tự ý quyết định như vậy chứ?"


Không phải hắn không hài lòng mà là Vũ Văn Dương Khải quá mức hoàn mỹ. Hoàn mỹ đến độ người ta không thể chạm vào được. Vũ Văn gia luôn luôn nghiêm khắt mà ái nữ của hắn lại rất tùy tiện.

Nhỡ bảo bối của hắn gả đến đó không quen thì biết thế nào? Lúc nãy hắn cũng tự chê bảo bối của mình để Vũ Văn gia thấy khó mà lui. Nhưng ai cũng bảo hắn khiêm nhường. Thực tức chết hắn mà.

"Chàng làm sao vậy? Lúc nãy chẳng phải chàng cũng hài lòng sao?" Tề thị không hiểu quay sang hỏi. Lúc nãy Mã Tuấn Vĩnh liên tực gật gù khen ngợi người ta như vậy sao giờ lại trở mặt rồi?

"Là mẫu thân hài lòng nên nhìn đâu cũng thấy người ta hài lòng như mình. Mẫu thân đã hỏi thử xem lão đại, lão nhị có hài lòng không?" Mã Phi Yến bĩu môi uống trà.

"Lúc nãy phụ thân của ngươi ở trước mặt người ta chê bai ngươi thế mà người còn nói giúp hắn." Tề thị không vui liền vạch trần Mã Tuấn Vĩnh. Uổng công nàng lúc nãy còn thay nữ nhi bao che, xem ra giờ đây hoàn toàn phí công.

"Thật sao?" Mã Phi Yến quay sang nhìn Mã Tuấn Vĩnh với bộ dạng cực kỳ ngạc nhiên.


Mã Tuấn Vĩnh lúng túng giải thích: "Bảo bối a, thật ra...." Hắn nên giải thích như thế nào với ái nữ đây. Nữ nhân đương nhiên là chỉ thích nghe khen ngợi rồi.

Không để hắn giải thích nàng liền nói: "Phụ thân phải nói cho thật xấu vào như vậy người ta mới chết tâm mà từ hôn."

Mã Tuấn Vĩnh bật cười tán dương: "Đúng là bảo bối của ta. Đến cả cách nghĩ cũng y hệt thế này." Hắn cực kỳ vừa ý nữ nhi bảo bối của mình.

Tề thị liền quay sang tìm đồng minh: "Duẫn nhi, Luật nhi, hai ngươi nói thử xem." Lúc nãy trò chuyện cũng biết được Vũ Văn Dương Khải là đồng học của hai hài tử của mình.

Mã Viễn Duẫn nhàn nhạt buông một câu: "Tùy muội muội thôi." Hắn cũng muốn xem trong ba năm nàng nghĩ ra được cách gì để đào hôn. Hắn biết rõ hôn sự này nhất định tránh không được.

Mã Viễn Luật lại nói: "Lúc nãy muội muội bảo muốn đào hôn đấy. Mẫu thân tự nghĩ cách đi." Hắn muốn thấy dáng vẻ chật vật của Mã Phi Yến khi bị Tề thị mắng.

Tề thị liền gõ lên đầu của nàng: "Ngươi dám."

"Có lẽ là không dám đâu. Mẫu thân vừa mắt hắn thì chi bằng mẫu thân gả đi. Không thì sinh thêm muội muội gả cho hắn. Chỉ là hắn phải đợi thêm hơn chục năm nữa mới có thể thú thê" Nàng nhiệt tình cống hiến một vài ý kiến nhỏ nhoi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương