Đúng lúc này, Lý Nhị thúc bước nhanh về nhà.

“Lão nhị, ngươi nói rõ ràng cho ta, chuyện của Phượng nhi là như thế nào?” Lý bà tử lại truy vấn Lý Nhị thúc.

Khuôn mặt Lý Nhị thúc đen đi một mảng, đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, Phương thị một trận chạy từ bên ngoài tiến vào trong nhà, trâm trên đầu đều tán loạn, từ rất xa liền đã ở trong sân kêu: “Phượng nhi, Phượng nhi…… Ngươi sao lại bị ngựa đụng phải chứ, không có việc gì đi?”
Phượng nhi chính là bảo bối của nàng a.

Lý Trọng Đạt vừa thấy Phương thị kia, lửa giận liền ứa ra, đổ ập xuống chính là mắng một trận: “Ngươi không phải mang theo Phượng nhi đi chùa Linh Thủy dâng hương sao? Như thế nào Phượng nhi bị ngựa đụng ngươi lại không ở bên cạnh?”
“Ta cùng Phượng nhi từ chùa Linh Thủy đi xuống, vừa lúc đụng đại tẩu nhà ta, liền ở quán trà ăn điểm tâm cùng uống ly trà, Phượng nhi nói cao dưỡng da mặt trong nhà dùng sắp hết rồi, mùa đông này thực khô lạnh, một ngày không dùng cũng không được, liền đi tiệm tạp hóa phía trước mua, một hồi lâu không trở về, ta đang chuẩn bị đi tìm, liền nghe nói Phượng nhi bị ngựa đụng phải, lúc này mới chạy mất mạng về lại đây.

” Phương thị có chút ủy khuất giải thích nói.

“Ngươi……” Lý Nhị thúc tức đến túm lên cái chổi, liền phải hướng về trên người Phương thị muốn đánh.


“Lão nhị, ngươi làm cái gì vậy, buông cho ta, ngươi cái gì cũng không nói rõ ràng liền đánh tức phụ nhi, ngươi vẫn còn là nam nhân sao? Đừng quên, tức phụ của ngươi chính là người sinh nhi dục nữ cho ngươi.

” Lý bà tử gào to với Lý Nhị.

“Nương, người không biết, Phượng nhi, nàng vừa rồi…… Bị ngựa của Chu công tử đụng phải, còn bị Chu công tử ôm vào trong ngực, cưỡi ngựa đưa về.

” Lý Nhị mặt đen đến không thể lại đen hơn.

“Cái gì……” Lý bà tử đột nhiên đứng lên.

“Này…… Này như thế nào cho phải a, không được, phải đến tìm Chu gia kêu họ giải thích.

” Phương thị lập tức ngồi bệt ở trên ghế.

“Loại chuyện này có thể đòi giải thích thế nào, chẳng lẽ nữ nhi nhà ta bị người ta đụng phải, bị người ta ôm, còn phải đi cầu nhân gia tới cửa xin lỗi chắc?” Lý bà tử trừng mắt nhìn Phương thị, theo sau lại quay mặt đi hỏi Lý Nhị: “Ngươi cùng Chu công tử nói chuyện, hắn nói như thế nào?”
“Chu công tử thừa nhận là hắn không cẩn thận, để chúng ta tìm lang trung xem cho Phượng nhi, bạc hắn trả.

” Lý Nhị nói.

“Còn có gì khác không?” Lý bà tử lại hỏi.

“Hắn cũng chưa nói gì thêm.


” Lý Nhị lắc đầu.

“Nếu như vậy, việc này chúng ta cũng không nhắc lại, sự việc đã xảy ra như thế, tuy nói ra sẽ có chút chọc người lên án, nhưng có tình lý bên trong, cũng không có cái lén lút trao nhận gì, nhà ta rốt cuộc là chiếm lý, không sợ người khác khua môi múa mép.

Chúng ta cũng không phải nhà giàu cửa son, không nhiều chú trọng như vậy, nếu có nhàn thoại cũng chỉ qua một đoạn thời gian cũng liền sẽ tan.

Trong khoảng thời gian này để cho Kim Phượng ở trong nhà đừng đi ra cửa.

” Lý bà tử thực quyết đoán nói.

Lại hướng về phía Lý Nguyệt Tỷ nói: “Nguyệt Tỷ nhi, ngươi đi đến chỗ Hứa lang trung, mới Hứa lang trung đến, Kim Phượng bị ngựa đụng phải, vẫn là mời Hứa lang trung tới xem một chút, nữ nhi gia, thân thể nhất định phải để ý.


“Được.


” Lý Nguyệt Tỷ nghe theo, liền muốn đi ra cửa.

“Không cần đi, ta không có việc gì.

” Lúc này, Kim Phượng mở cửa đi ra tới, hướng về phía nhà chính mà nói.

“Đúng vậy, pháo kia là a tỷ bảo ta vứt ra, a tỷ sớm đã có chuẩn bị, nơi nào thật sẽ bị ngựa kia dọa cho bị ngã chứ.

” Lúc này, nhị đệ của Kim Phượng là Lý Vinh Duyên không biết từ nơi nào chui ra tới, khuôn mặt béo hô hô khoe khoang, nói xong lại hướng về phía Lý Kim Phượng nói: “A tỷ, ngươi hôm nay chơi là trò ăn vạ sao, ta nghe người kể chuyện trên trấn nói qua, đúng rồi, có thể lừa Chu công tử kia một ít bạc, đến lúc đó mua cho ta vịt nấu tương ăn.




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương