Trương Tam Phong Dị Giới Du
-
Chương 9: Tinh linh chi đô
Sau khi đi được năm ngày, cuối cùng chúng ta cũng đạt được mục đích tới Tinh Linh chi đô, trong ngữ ý của tinh linh thì nơi đây đúng là thần thánh chi địa.
Rung động! Đó là cảm giác đầu tiên của ta! Tinh Linh chi đô rộng lớn lại mang đến cho ta một cảm giác bình yên.
Tinh Linh chi đô có phương viên hơn mười dặm, diện tích cực lớn tạo thành hình tròn. Trong thành không có vật liệu làm từ đá và sắt thép, vật liệu kiến tạo kiến trúc chỉ duy nhất là làm từ những thân cây thẳng đứng mang màu xanh, đây là cây còn sống chứ không phải từ gỗ.
Tường thành do một loại cây đặc thù mọc sát nhau tạo thành, loại cây này không có nhánh, chỉ có thân cây thô cứng, mỗi khỏa cây đều có đường kính hơn một mét, tạo thành bức tường thành có mười lớp, chỗ giao nhau cách mặt đất hơn mười thước, hình thành nên một mặt phẳng, trên đó có tinh linh chiến sĩ đi đi lại lại để tuần tra, phía ngoài tường thành thì dây leo mọc đầy, trên đó còn mọc ra những cái gai nhọn hoắc dài hơn tấc màu lục, hiển nhiên là cự độc. 500 thước ngoài tường thành một mảnh đất trống trải, không có cây cối, chỉ có bãi cỏ cùng mấy con đường. Nói vậy chứ bãi cỏ cũng không có bình thường, nếu không thì cũng không cần làm những con đường đó, Tinh Linh chi đô rông lớn bình yên nhưng là không có cửa thành! Tự nhiên là biết những bãi cỏ đó có vấn đề.
Khi chúng ta đến nơi thì làm cho cả Tinh Linh chi đô lập tức sôi động, rất nhanh đã có người đứng đầy tường thành và trên đường, bọn họ tới tiếp đón công chúa. Đoàn người chúng ta dùng phiêu phù thuật từ từ tiến vào thành dưới sự hoan hô ầm ĩ. Khắp nơi trong thành thị đều là thụ ốc, hoặc là gốc cây cổ thụ to mấy chục thước mọc thẳng lên như muốn che bầu trời lại, mỗi cây đều rỗng ruột, được tinh linh chế tác làm nơi cư ngụ. Tán cây đa số tập trung lại sát nhau, cả thành thị giống như được một cái mai rùa thật lớn bao lại, có điều cũng có không ít khe hở, khiến cho ánh sáng mặt trời mới có thể chiếu lên mặt đất. Giữa thành thị có một gốc thụ ốc siêu cấp, đường kính có đến 500 thước, đó hẳn là Vương cung. Dọc theo đường đi mẫu thân nhiệt tình bắt chuyện với tinh linh quen biết, người kích động làm hai tay run lên, không ngừng đưa lên đầu, tựa hồ mọi tinh linh nhân đều cùng người quen biết vậy, một lúc sau dòng người đã đưa chúng ta đến cửa hoàng cung. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://qtruyen.net
Đi đến gần quan sát Vương cung, ta phát hiện về quy mô to lớn, hùng vĩ trang nghiêm thì so ra kém vương cung nhân tộc, nhưng lại có một phong cách trang nhã cổ xưa, cửa sổ, bậc thềm, hàng rào đều là từ đại thụ sinh trưởng tự nhiên cộng thêm công sửa chữa mà thành, hơn nữa hình thể cực lớn của nó có một khí thế uy nghiêm khác. Trong lúc ta đang quan sát Vương cung kỳ lạ này, đột nhiên mẫu thân nhảy dựng lên, nhào đến trước cửa ôm lấy hai vị tinh linh quần áo xa hoa, cùng nhau khóc lớn. Giờ phút này mọi tinh linh chung quanh đều im lặng, nhiều người thỉnh thoảng lại lau nước mắt. Qua một lúc lâu mọi người mới thu lại được tâm tình vui sướng khi xa ngày gặp lại. Mẫu thân ôm ta chạy lại hai người đó giới thiệu: "Đây là đứa con nhỏ nhất của con!" Sau đó nói với ta: "Mau gọi bà ngoại, a di!"
"Hai người ai là bà ngoại, ai là a di ạ ?" Ta hỏi ngây thơ.
"Ha ha" mọi người chung quanh đều bị ta làm cho bật cười, cũng không có cách nào vì tinh linh nhân nhiều người sống đến 500 tuổi, a di 120, bà ngoại 300, nhưng tu vi của bà ngoại cực cao, dù thế nào cũng là một trong đại lục ngũ đại cường giả, cho nên thoạt nhìn thật giống như là a di, thực sự là nhận không ra.
"Đây là bà ngoại." Mẫu thân ôm bụng cười sau khi gõ ta một cái, chỉ vào tinh linh đang đeo vương quan.
"Bà ngoại người khỏe chứ!" Ta vội vàng hỏi.
"Khỏe, ngoại tôn thật là ngoan." Bà ngoại cao hứng nói.
"A di cũng khỏe chứ ạ!" Ta lại nhìn sang tinh linh nhân kia hỏi.
"Khỏe a, tiểu tử thật là đáng yêu! Lại a di ôm chút nào!" A di ôm ta vào trong lòng ngực, đôi môi thơm hôn ta một cái.
Oa oa ~ lão đạo chịu không nổi đâu! Quá kích thích, khuôn mặt nhỏ nhắn của ta đỏ hồng lên. A ~ thật muốn trở lại như cũ quá.
"Được rồi, mau đi vào thôi, đừng đứng ở bên ngoài nữa!" Bà ngoại nói.
Ta được a di ôm đi tới phòng khách trên lầu hai, có thể ở tại chỗ này chỉ có vài trưởng lão của tinh linh tộc, chỉ có chúng ta là người một nhà. Mọi người ngồi xuống nghe mẫu thân nói chuyện xưa! Ta thì đánh giá trang sức ở nơi này, đèn treo thì làm từ ma tinh thạch, cửa sổ thì từ loại thủy tinh tốt nhất (hiện tại thì thủy tinh cùng trọng lượng với bạch ngân quý giá ngang nhau), trên đất được phủ kín bằng da ma thú, mọi người đều ngồi trên ghế sa lon, tuyệt đối chân thật. Tóm lại, mọi thứ đều rất xa xỉ! So với Vương cung của Đại Hán quốc ít nhất cũng không mất mặt. Mọi người đều tập trung tinh thần nghe mẫu thân nói chuyện. Rốt cuộc mẫu thân cũng kể xong những "thê thảm" mà ta gặp phải. A di lập tức nhảy dựng lên, chỉ muốn phải người đi tiêu diệt tên Đại chủ giáo kia. Được mọi người khuyên mới dần dần hạ hỏa, điều này khiến ta thật cảm động, không nghĩ tới lại còn có ngày có người vì ta mà ra mặt!
"Hài tử, lại đây bà ngoại xem một chút!"
"Dạ!" Ta vội vàng chạy lại, đây chính là cơ hội cuối cùng.
Bà ngoại nắm tay của ta, đưa một cổ ma lực vào trong, đi vài vòng trong cơ thể của ta rồi thu hồi lại, bà cuối đầu suy nghĩ một chút rồi nói: "Xin mời các vị trưởng lão cũng xem thử xem!" Vì thế mà ta được đưa qua đưa lại một hồi, mọi người ríu rít tranh luận một lúc thì bà ngoại mới nói với mẫu thân: "Tình huống này tương đối khó giải quyết, các ngươi trước tiên cứ ở đây đã, chúng ta đi tìm tư liệu khác, nếu thật sự không được thì ta sẽ đi tìm Tinh linh nữ hoàng bệ hạ, nhất định người sẽ có cách giải quyết."
"Dạ được, nhưng thật sự phải kinh động nữ hoàng bệ hạ có sao không ?" Mẫu thân hỏi.
"Có thể được nếu thật sự cần!" Bà ngoại gật đầu: "Được rồi, mọi người nghỉ ngơi trước đi, tối nay ta sẽ tổ chức dạ hội hoan nghênh."
Mọi người đều hoan hô một tiếng rồi đi ra ngoài, bà ngoại lại gọi a di nói: "Viết cho Giáo hoàng một bức thư, nói rằng ta đối với chuyện này thập phần bất mãn! Hắn phải giao người cho ta, nếu không ta sẽ thay hắn thanh lý môn hộ !" Khi nói ra những lời này, trên người bà ngoại xuất ra một cổ khí phách lẫm liệt, xem ra đây mới là chân chính diện mục của ngũ đại cường giả.
~~~~~
Ta với mẫu thân ăn chút điểm tâm, rồi tới phòng ngủ trước đây của mẫu thân nghỉ ngơi.
"Mẫu thân, ai là tinh linh nữ hoàng?" Ta hỏi.
"Người là nữ hoàng của nguyên tố tinh linh, mặc dù hai tộc chúng ta sống nhờ vào nhau, nhưng không ở chung một chỗ, bọn họ ở tại nơi sâu nhất trong Tinh Linh Chi Sâm, tinh linh nhân tộc chúng ta được xem như người canh giữ môn hộ cho bọn họ.
"Vậy người đó so với bà ngoại còn lợi hại hơn sao?"
"Đương nhiên, tinh linh nữ hoàng gần như là tồn tại của thần, có thể phóng thích ma pháp cấp mười lăm, đó là siêu cấp pháp sư a !"
"Vậy sao người đó không nằm trong ngũ đại cường giả? Còn nữa, không phải nói ma pháp cấp 12 đã là cấm chú sao? Tại sao lại còn có cấp 15 nữa?"
"A a, đó không phải là người, mà là nguyên tố tinh linh, cũng giống như Long tộc không tham gia bài danh với nhân tộc, nếu không, mấy ngàn Long đầu ở trên Long đảo so với ngũ đại cường giả đều không hơn kém đâu! Về phần phân loại ma pháp, chúng ta dựa vào lực lượng ma pháp phóng thích mà phân loại, cực hạn của nhân tộc là ma pháp cấp 12, đại ma đạo sư có thể phóng thích ma pháp cấp 11, khi có thể phóng thích ma pháp cấp 12, sẽ được gọi là Pháp Thần. Trong lịch sử tổng cộng có 12 vị pháp thần, hiện tại thì một người cũng không có. Ngoài ra còn có một vị Long Chi pháp thần từng phóng thích ma pháp cấp 13, dù sao người đó gặp kỳ ngộ, cho nên ngoại lệ. Còn có lịch đại Giáo hoàng, Đại Dự Ngôn Thuật của họ có uy lực khoảng cấp 13, nhưng là do bọn họ mượn lực lượng của thần, cần phải dùng sanh mệnh lực để đổi, không tới lúc bất đắc dĩ, họ cũng sẽ không ra tay. Các trưởng lão của Long tộc, về hệ Long Vương có thể thi triển long ngữ ma pháp cấp 13, hắc long và bạch long thì ngoại lệ, hắc long trưởng lão có thể sử dụng cấp 12 (ttdv: chỗ này bản dịch là 2 nhưng mình nghĩ chắc là cấp 12), còn bạch long có thể sử dụng cấp 14. Trừ đó ra thì nguyên tố tinh linh nhất tộc được xem là cường đại nhất, nữ hoàng có thể phóng thích siêu cấp cấm chút cấp 15, tinh linh vương nhiều nhất thì chỉ có thể thi triển ma pháp cấm chút cấp 12. Bà ngoại và một vị tinh linh vương hỏa hệ ký kết khế ước, nên có thể mượn năng lực của người đó. Hiểu chưa?" Mẫu thân kiên nhẫn nói cho ta nghe.
"Vậy bà ngoại cũng được gọi là "Pháp Thần"?"
"Coi như vậy, năng lực đạt đến, nhưng lịch đại tinh linh nữ vương chúng ta đều có năng lực này, không như nhân tộc cần phải có năng khiếu về ma pháp!"
"Úc, con rõ rồi!"
"Được rồi, con cũng đã mệt mỏi, ngủ trước đi, đến tối còn xem náo nhiệt chứ! Mẫu thân đi xử lý đống đồ vật một chút." Mẫu thân nói xong thì đi ra ngoài.
Ta cũng không mệt lắm, vì vậy nằm trên giường trò chuyện với Cái Thứ đang nằm dưới.
"Tiểu Cái, trong nhà ngươi có nhiều người không?" Ta tò mò hỏi.
"Nhà? Đại Địa Chi Hùng chúng ta không cần cái này, ta theo bên cạnh mẫu thân từ 200 năm trước rồi sau đó bị đuổi đi, một mực lưu lãng!"
"Úc ~ thật là một hài tử đáng thương! Ngươi có bằng hữu chứ?"
"Hống ~ có một!"
"Thật à? Ta chỉ tùy tiện hỏi, không nghĩ tới là có thật!"
"Đương nhiên, chúng ta cũng có bằng hữu!"
"Cũng là Chi Hùng?"
"Không phải, là một đầu lục long còn trẻ, chúng ta đã đánh nhau mới thành bằng hữu!"
"Ngươi đã đi Long đảo?"
"Không có, ta đụng đầu với nó ở trên đỉnh Tuyết sơn bên bờ Tinh Linh Chi Sâm, nơi đó là chỗ ở của nó!"
"Không phải Long tộc ở lại Long đảo sao?"
"Đại bộ phận thì ở đó, nhưng cũng có con thích thanh tịnh nên tự mình tìm chỗ ở trên đại lục."
"Các ngươi làm sao lại biết nhau?"
"Còn có thể biết như thế nào. Ta đi đến thượng du Tuyết sơn, nó cứ cho rằng ta tới trộm đồ vật, liền chuẩn bị đánh, chúng ta cũng chưa có trưởng thành, ai muốn thắng cũng không có biện pháp. Ta đánh không được khi hắn bay trên trời, hắn cũng không triệt được phòng ngự của ta, nên chúng ta cùng ngồi xuống nói chuyện, từ từ thì trở thành bằng hữu."
"Thật đúng là một kinh nghiệm kỳ lạ!"
Bất tri bất giác đã đến tối, mẫu thân cho người dẫn ta đi tham gia dạ hội, ta vội vàng nhảy lên lưng Cái Thứ, theo sau người của mẫu thân phái đến. Lúc này cả Tinh Linh Chi Đô đều náo nhịêt phi thường, dựa vào Chiếu Minh thuật tạo thành một quang cầu treo dưới mái hiên, đem Tinh Linh Chi Đô chiếu sáng như ban ngày, khắp nơi đều vang lên lời ca tiếng cười của tinh linh nhân. Ta ở sân rộng trước cửa Vương cung tìm được mẫu thân và bà ngoại các người, các người đó cùng với tinh linh nhân bình thường cùng nhau tay trong tay nhảy múa ca hát, không có chút nào hình dáng vương tộc. Mẫu thân nhìn thấy ta, vội đem ta từ trên lưng Cái Thứ xuống cùng nhảy, ta cũng bị lây bởi hào khí sung sướng, cùng họ nhảy điên cuồng đến bình minh, đã bao nhiêu năm ta không có nhảy theo điệu nhạc nhanh vậy. Lần đầu tiên ta tràn ngập hy vọng đối với thế giới xa lạ này, thật sự là một đêm tuyệt vời a !
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook