Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 766: Phật Đạo liên thủ


"Đa tạ Phật tổ từ xa vạn dặm đến giúp, nếu không phải ngươi tới kịp, Đạo Môn ta chỉ sợ không thoát được một lần hạo kiếp rồi." Nguyên Thủy Thiên Tôn liên tiếng cảm tạ Phật tổ.

"Ha hả, Thiên tôn nói khách khí lắm gì, Phật Đạo vốn là một nhà, cần gì phân chia lẫn nhau đây?" Phật tổ cười nói: "Ta cũng được đồ đệ ngươi liều mình cứu ra mà?"

"Ha hả, cũng là ông trời xui khiến hắn quay về." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói.

"Ha ha." Phật tổ cũng cười theo, ánh mắt hai người nhìn nhau đã đủ hiểu hết mọi việc rồi. Ngay sau đó không cần phải nhiều lời nữa, Phật tổ lấy Kim Liên ra đưa cho Nguyên Thủy Thiên Tôn, nói: "Nguyên vật xin trả lại, nhờ ngươi giao cho Tam Phong, ta thiếu hắn một lần nhân tình, sau này tất có báo đáp."

"Ha hả." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười cười nhận lấy, nói: "Tiểu tử kia bây giờ nhãn giới quá cao, nhìn thấy tòa thành bay này không? Chính là hắn mang về đó, Phật tổ lần này chỉ sợ phải xuất huyết rất nhiều đó."

"Ha ha, đành phải thế mà thôi! So với cái mạng già, chút ít ngoại vật thì tính toán làm gì chứ?" Phật tổ sảng khoái nói: "Thế nhưng, tòa thành này ta cũng có hứng thú, không biết có công dụng gì hay?"

"Công thủ đủ hết!" Nguyên Thủy Thiên Tôn ngay sau đó nói ra đủ loại chỗ tốt của Thiên Không Thành, Phật tổ ở một bên nghe rõ mồn một, hắn vui vẻ đắc ý nói một hơi. Phật tổ không trụ nổi gật đầu khen ngợi không dứt.

"Thứ tốt !" Phật tổ bội phục nói: "Một thành này trong tay, trăm vạn đại quân cũng không phá nổi."

"Ôi chao, chỉ là một chút công dụng mà thôi." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói: "Làm sao so sánh với Linh Sơn của Phật tổ chứ? Quả thực không tính vào đâu." Linh Sơn cũng có thể bay, bất luận lớn nhỏ, tốc độ, cường độ, cùng với đủ loại công dụng khác mạnh hơn Thiên Không Thành nhiều lắm. Giống như là hàng không mẫu hạm đánh với thuyền buồm vậy. Căn bản không phải cùng một cấp bậc.

"Không thể nói như vậy được!" Phật tổ cười nói: " Linh Sơn ta đây phải khổ tu xây dựng vài chục vạn năm mới có quy mô như thế, mà tòa thành này chỉ xây dựng mười năm mà thôi. Chênh lệch hai bên căn bản không thể nói đơn giản như thế. Sau này nó phát triển chắc chắn tiền đồ sáng lạn. Sớm muộn gì cũng sẽ vượt qua ta thôi."

"Phật tổ quá đề cao hắn ta rồi." Mặc dù Nguyên Thủy Thiên Tôn ngoài miệng nói như vậy, nhưng mà trong mắt đắc ý vạn phần. Dù sao đồ đệ lợi hại, thân là sư phụ cũng có chút mặt mũi mà?

Lúc này, chung quanh Thiên Không Thành đã sớm không còn địch nhân, hai tên người chim siêu cường ở bên trong Tru Tiên kiếm trận đã nuốt hận mất mạng dưới Hạo Thiên thần kiếm. Những địa phương bị phá hư nhờ có tiểu Lục ủng hộ ma lực bắt đầu từ từ khôi phục, không qua bao lâu sẽ có thể tu dưỡng ổn thỏa. Đây chính là tác dụng chính của trung tâm tòa thành, chỉ cần có đầy đủ ma lực ủng hộ. Bất luận tòa thành bị phá hư thành hình dáng ra sao cũng có thể nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu.

Sau khi Phật tổ thấy được một màn này nhất thời cảm thấy hứng thú nói: "A? Không nghĩ tới tòa thành này còn có chức năng tự động chữa trị nữa?"

"Ai dà, thật sự là quá tốt rồi. Trước kia ta cũng không biết chuyện này." Nguyên Thủy Thiên Tôn vui mừng nói.

"Tòa thành này trên tổng thể đã phi thường cường hãn, đặc biệt là phương diện công kích, có Tru Tiên kiếm trận trấn giữ, quả thực có thể xưng là trên trời dưới đất sắc bén vô song. Thế nhưng..." Phật tổ sau đó cau mày nói: "Tựa hồ trên phương diện phòng hộ còn chưa tốt lắm?"

"Đúng vậy." Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng bất đắc dĩ nói: "Tru Tiên kiếm trận của ta luận về công kích tự nhận nhất nhì thiên hạ rồi, đáng tiếc trên phương diện phòng hộ còn có điều thiếu sót. Nếu không tòa Thiên Không Thành này cũng không bị hai gã Thiên sứ kia đánh cho thương tích như thế rồi."

"Ha hả, nói đến phòng hộ bản thân ta có chút tâm đắc." Phật tổ cười híp mắt nói: "Vừa lúc thiếu Tam Phong một lần nhân tình. Không bằng trả lại trên tòa thành này, ngươi xem thế nào?"

"A?" Nguyên Thủy Thiên Tôn vui mừng nói: "Phật Môn phòng hộ mạnh mẽ có thể nói là đệ nhất Thần Giới, không biết Phật tổ có kế sách thần kỳ gì?"

"Ta có thể xuất ra sáu trăm đại sư, ba nghìn Bồ Tát thi triển pháp môn Phật gia, gia trì chuyển một nửa tòa thành sang thuộc tính Phật gia, khắc lên đó nhiều loại trận pháp, sau đó lại đặt dưới Phật Tổ Kim Liên của hắn. Làm như thế, cả tòa thành này sẽ được Kim Liên bảo vệ. Đến lúc đó, cho dù là ta và ngươi cùng nhau công phá Kim Liên phòng hộ cũng không phải là chuyện dễ." Phật tổ cười nói: "Một khi thành công tòa thành có Tru Tiên kiếm trận công kích, dưới có Phật Môn Kim Liên che chở chu toàn, từ đó phòng thủ vô cùng kiên cố."

"Tốt, quá tốt! Nếu chuyện này có thể thành công, sợ rằng Tam Phong có thể một mình đấu với Thiên đường rồi." Nguyên Thủy Thiên Tôn vui mừng nói: "Phật tổ vất vả một phen vậy."

"Ha hả, Kim Liên vốn là của Tam Phong, ta chỉ là mượn hoa hiến Phật mà thôi." Phật tổ cười nói: "Không biết Tam Phong có thể đáp ứng hay không?"

"Ta nghĩ hắn nhất định sẽ đáp ứng." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói: "Kim Liên ở trên tay hắn chỉ là lãng phí, uy lực xuất ra không được một thành, không bằng dùng để gia trì lực phòng hộ của tòa thành này."

"Nói là như thế, nhưng vẫn phải được Tam Phong đồng ý mới có thể bắt tay vào làm." Phật tổ cười nói.

"Tam Phong lúc này đang có chuyện phải làm, nhất thời không trở về được." Nguyên Thủy Thiên Tôn nói: "Sợ rằng chỉ có thể trưng cầu ý kiến phu nhân hắn rồi."

"Vậy cũng tốt!" Phật tổ cười nói: "Mau mau mời tới."

"Ừ." Nguyên Thủy Thiên Tôn sau đó cho môn hạ đi mời Thất công chúa .

Thừa cơ hội này Phật tổ bắt đầu nói đến chính sự cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn: "Đạo huynh, sau trận chiến này Thần giới sẽ không có chỗ cho Thiên đường và Thiên Đình nữa. Chính bọn hắn cũng biết như thế, chắc chắn sẽ không chờ đợi chúng ta tìm tới cửa, tự thân bỏ trốn mất dạng thì rất là phiền phức. Không biết đạo huynh có tính toán gì không ?"

"Muốn tranh thủ thắng lợi đuổi theo giết giặc cùng đường, không thể học làm Phách Vương hay sao?" Nguyên Thủy Thiên Tôn cười híp mắt nói.

Phật tổ gật đầu trầm trọng nói: "Ta cũng có ý đó, lần này ta và ngươi chịu khổ ám toán, thiếu chút nữa đã mất mạng, môn hạ đệ tử cũng thương vong thảm trọng. Nếu không phải Tam Phong liều mình cứu chúng ta, sợ rằng hai nhà Phật Đạo truyền thừa mấy chục vạn năm sẽ phải triệt để biến mất rồi."

"Làm sao? Phật Môn cũng gặp phải người chim tập kích hả?" Nguyên Thủy Thiên Tôn kinh ngạc nói.

"Đó là tự nhiên." Phật tổ cười khổ nói: "Mặc dù đám người chim bên kia không có nhiều như bên này, nhưng mà bọn chúng xuất hiện ra tay đột ngột. Bọn chúng xuất kỳ bất ý tiến hành đánh lén Linh Sơn, môn hạ đệ tử ta trong lúc bắt đầu bị giết chết rất nhiều, cho đến khi ta trở về cục diện mới thay đổi."

"Đám người chim này thật là vô liêm sỉ." Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiến răng nghiến lợi nói: "Hai nhà Phật Đạo luôn luôn không tranh quyền thế thế mà cũng gặp phải đại họa diệt môn. Thật sự không biết, chúng ta rốt cuộc có thù oán gì với bọn họ? Chẳng lẽ vì nhìn thấy chúng ta dễ ăn hiếp sao?"

"Ta cũng nghĩ như thế. Chúng ta càng mềm yếu, bọn họ lại càng lớn lối, bây giờ nhìn lại con cọp không phát uy thì không được, bọn họ chắc chắn xem chúng ta như mèo bệnh." Phật tổ căm tức nói: "Ta cho rằng đã đến lúc hành động rồi, cho dù là tiêu diệt bọn chúng không được cũng nhất định khiến cho bọn chúng ăn một ít đau khổ mới thỏa cơn giận trong lòng."

"Ha ha, chúng ta cùng nghĩ giống nhau rồi." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói: "Chẳng qua là ta dự định ác hơn một chút, ta tính toán triệt để tiêu diệt đám người chim. Diệt cỏ tận gốc để sau này khỏi bị bọn chúng cắn ngược một cái."

"Ha hả, nói thì dễ dàng." Phật tổ cười khổ nói: "Nhưng mà phải có năng lực để làm? Tựa như năm tên vây công chúng ta, không biết người ta có bao nhiêu cao thủ như thế? Thế lực Thiên sứ quá mạnh, sau này phiền toái sẽ nhiều lắm đây, nhưng mà muốn tiêu diệt bọn chúng khó càng thêm khó."

"Nếu không…" Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói: "Ngươi có biết đồ đệ Tam Phong của ta hiện đang làm gì không?"

"Hắn làm gì?" Phật tổ tò mò hỏi.

"Hắn đang liên hiệp một nhóm thần minh, tấn công cứ điểm quân đoàn Thiên Sứ tại những Vị Diện trọng yếu khác." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói: "Hắn gửi lời nhắn cho ta, bảo ta cần phải trì hoãn năm gã người chim kia lại, mà bây giờ chỉ còn có ba, chẳng lẽ chúng ta lại sợ ba con chim kia?"

"Nói thế thật không?" Phật tổ vui mừng hỏi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Nguyên Thủy Thiên Tôn ngay sau đó đem đại thể chân tướng nói qua một lần, cuối cùng cười nói: "Lão đạo ta đã hạ quyết tâm cùng người chim không chết không thôi. Bây giờ phải xem ý tứ Phật tổ rồi."

"Ha ha." Phật tổ cười to nói: "Ông trời tàn bạo có thể tha thứ, người tự làm tàn bạo lại không thể sống. Quân đoàn Thiên Sứ ỷ thế hiếp người, hoành hành Thần Giới lâu rồi, cho nên gây thù hằn chung quanh không ít, cuối cùng cũng bị báo ứng. Đã như vậy ta đây còn gì để nói, hết thảy nghe theo Thiên tôn an bài là được."

"Ha hả, lão đạo không dám, hiện tại chúng ta thương lượng đến đây thôi." Nguyên Thủy Thiên Tôn nói: "Trải qua một trận này, chúng ta đã thương gân động cốt, chúng ta phải điều chỉnh một hồi mới quyết định kế sách tấn công ra sao!"

"Không sai, chúng ta có thể nhân cơ hội này phái ra đệ tử cao cấp đến những Vị Diện khác thăm dò tin tức, một khi biết được vị trí trụ sở trọng yếu của người chim Ta và ngươi lập tức tìm tới cửa đòi nợ, như thế mới có thể tiêu diệt bọn chúng ta giải tỏa mối hận trong lòng." Phật tổ nghiêm nghị nói.

"Đúng, cứ như thế mà làm!" Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói: "Đúng lúc đệ tử Phật Môn ngồi trên Linh Sơn, đệ tử Đạo Môn ta an vị trên Thiên Không Thành tiến công, bản thân ta muốn nhìn cái Thiên đường nào có thể ngăn cản hai kiện vũ khí vô cùng bá đạo này."

"Ha ha." Hai người nói đến chỗ cao hứng cùng nhau cười lên.

Ngay lúc này Thất công chúa làm đại biểu được Lão Quân mang theo bay lên. Phía dưới bọn họ có vài chục vạn đệ tử Phật môn đang thành kính tụng kinh. Lần đầu tiên nhìn thấy tràng diện to lớn như thế, Thất công chúa kiến thức rộng rãi cũng nhịn không được cảm thán một trận. Sau đó nhờ Nguyên Thủy Thiên Tôn tiến cử, nàng tiến lên bái kiến Phật tổ Như Lai, tiếp theo song phương hàn huyên chính thức tiến vào chính đề.

Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói: "Phật tổ thiếu Tam Phong một lần nhân tình, hắn muốn giúp tu bổ Thiên Không Thành. Ý tứ của hắn là giúp Thiên Không Thành tiến hành cải tạo nhằm gia lực phòng hộ, ý của ngươi thế nào?"

"Ta không có ý kiến, phu quân bảo ta hết thảy nghe theo ân sư chỉ huy." Thất công chúa nói: "Chỉ là Thiên Không Thành thật ra là nhà của tiểu Lục, tốt nhất có thể trưng cầu ý kiến của hắn."

"A?" Nguyên Thủy Thiên Tôn nhíu mày nói: "Thì ra là như vậy."

"Ta đồng ý, vô cùng đồng ý." Tiểu Lục thân là siêu cấp cường giả, trong phương viên mấy vạn dặm hiển nhiên gió thổi cỏ lay cũng không thể gạt được hắn, hắn đã sớm nghe Phật tổ và Nguyên Thủy Thiên Tôn nói chuyện. Chẳng qua là hắn sợ hãi thực lực hai người, còn chưa quen nhau gì nhiều, cho nên không dám xen mồm vào. Bây giờ vừa nghe muốn trưng cầu ý kiến của hắn, hắn vội vã hưng phấn gào lên: "Đổi đi, mau đổi đi, ha ha, ta rốt cục có được siêu cấp thần khí hộ thân rồi!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương