Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 33: Lão tặc thống khổ


Trường thi đấu Vương gia lại một lần nữa sôi trào. Ngày hôm qua người ứng chiến là Long gia Ngũ thiếu gia, hôm nay đã thành người khiêu chiến, tiến hành quyết đấu lần nữa, dù là người trưởng thành cũng không dám trong hai ngày liên tiếp khiêu chiến với hoàng kim chiến sĩ cùng ma đạo sư, điều này quả thực là quá điên cuồng. Tất cả mọi người đều bàn luận chuyện này, trong suy nghĩ của bọn họ, Ngũ thiếu gia đối với bản thân cực kỳ tự tin đến thành điên rồ, hoặc là do chiến thắng hôm qua bị trùng xông lên não làm cho mụ mẫm! Quan điểm của đại đa số quý tộc đều cho rằng là lý do thứ hai, kể cả Quốc vương và Vương hậu. Vương hậu còn không biết sự tồn tại của "nộ long chi bào hao", nghe đồn sau khi Vương hậu lúc nghe được tin tức quyết đấu đã làm rơi chén trà trong tay, một người vô cùng trầm tĩnh như Vương hậu mà còn thất thố như thế, có thể thấy được trong lòng của nàng rung động thế nào!

Bất quá so sánh với phía dưới, quý tộc và bình dân càng quan tâm nhiều hơn đến vấn đề tỷ lệ cá cược, mà lão bản sau màn sòng bạc là Thạch Nguyên gia càng vì vấn đề này mà hao tâm tổn trí. Trong mật thất của Thạch Nguyên gia, Đại giáo chủ và Thạch Nguyên Hùng Nhị đều không nói gì, không ai có biện pháp gì tốt để giải quyết!

"Đại ca, bằng vào ánh mắt của ngươi còn không thể biết chính xác thắng thua để định hướng sao?" Thạch Nguyên Hùng Nhị hỏi.

"Khó khăn! Thật quá khó mà!" Đại giáo chủ bất đắc dĩ nói.

"Thật ra người phân tích chưa?"

"Dưới tình huống bình thường, một ma đạo sư có thể đánh rụng mấy tên hoàng kim chiến sĩ. Dù đụng với Kiếm thánh cũng có lực liều mạng, nếu đánh không lại thì hoàn toàn có thể chạy thoát. Vô luận phân tích thế nào thì cũng không thể thua!"

"Nếu nói vậy hắn nhất định thắng rồi? Nếu thế chúng ta đem tỷ lệ cá cược của hắn hạ thấp xuống!"

"Cũng không hẳn thế, Long gia là người khiêu chiến, làm sao có khả năng không nắm chắc chứ? Một khi sai lầm thì gặp hiểm cảnh! Bọn họ tại sao lại cố ý chịu chết chứ?"

"Cũng đúng! Bất quá ta nghe nói là do tiểu tử kia tự mình đề xuất ra, có thể là hắn bị thắng lợi làm mờ mắt sao? Dù sao hắn cũng chỉ là một hài tử, có thể có thành tích đánh bại được hoàng kim chiến sĩ thì tự đại một chút cũng là bình thường!"

"Hừ! Ngươi luôn bảo hắn là hài tử! Ngươi xem mọi việc hắn làm có chỗ nào giống khả năng của một hài tử làm ra không? So với hắn, ta thà tin rằng ngươi giống như là một hài tử hơn!"

"Hắc hắc! Nói vậy chúng ta đổ hắn thắng?"

"Cũng không nhất định, nói không chừng là do hắn mờ mắt! Ta thấy hay là ngươi đem tỷ lệ hạ thấp xuống một chút! Tốt nhất là tham khảo xem Long gia cá cược bao nhiêu."

Cứ như vậy tỷ lệ của ta là 1 ăn 2, Uy Khắc Lạp ma đạo sư là 1 ăn 1.3. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Sau khi tiếp nhận một đống lời dặn dò và chúc phúc, ta được 200 hộ vệ hộ tống đi xuống, phá vòng vây của quần chúng nhiệt tình mà đi vào phòng nghỉ ngơi, vì lần quyết đấu này bần đạo cần chuẩn bị cẩn thận đầy đủ. Cùng với kế sách là một cái quyển trục và một cây mộc côn. Ta nghĩ bây giờ còn chưa cần lộ ra "nộ long chi bào hao". Nếu lộ ra thì không được tốt lắm vì sẽ làm cho Uy Khắc Lạp ma đạo sư quan tâm đến mạng già của lão, gia gia cũng đồng ý với quan điểm của ta, đồng thời cũng chấp thuận cho ta dùng mộc côn để cho hắn một kinh nghiệm cả đời khó quên! Kỳ thật là do quan điểm của bần đạo "làm mất mặt so với lấy mạng thì càng có thể đả kích đối thủ nặng nề hơn" đã tác động đến gia gia.

Trong bầu không khí tràn trề nhiệt tình của vô số người xem, sau khi lại trải qua một phiên nghi thức phiền phức, trận quyết đấu buồn cười này cuối cùng cũng bắt đầu.

Bộ dáng của bần đạo vẫn như lần trước, không mũ không giáp không vũ khí, chỉ một thân lễ phục, hai tay khoanh trước ngực cưỡi trên lưng Cái Thứ, ánh mắt lạnh lùng quan sát đối thủ.

Trang phục của Uy Khắc Lạp ma đạo sư hôm nay lại có vẻ tương đối long trọng, hắn là Hoả hệ ma đạo sư, mặc ma pháp bào màu hỏa hồng, ma pháp trận được thêu bằng chỉ vàng trên đó tuôn ra từng đợt ba động mênh mông của Hỏa nguyên tố, tay cầm ma trượng dài chừng 3 thước, ở trên đầu trượng là một viên hồng bảo thạch lập lòe ánh sáng. Ngẩng mặt ưỡn ngực đứng trước mặt ta cách khoảng 100 thước. Có lẽ vì muốn cho mọi người biết mình là người khoan dung đại lượng nên hắn mở miệng nói: "Học sinh Long Thanh Thiên, nếu như ngươi từ bỏ cuộc quyết đấu không lý trí này, ta sẽ tha thứ cho ngươi nhất thời lầm đường lạc lối, hơn nữa vì ngươi có dũng khí khiêu chiến với ta, ta chấp thuận cho ngươi tiếp tục học tập tại trường!"

Kỳ thật những lời này là do Thạch Nguyên gia và hắn thương lượng, nguyên nhân là tiền cá cược cho ta lên tới 1000 vạn, do ta và mẫu thân đều xuất ra 500 vạn. Nếu hắn bị thua thì Thạch Nguyên gia thật muốn phá sản, cho nên hắn không buông tha bất cứ một cơ hội nào để thắng. Đương nhiên Uy Khắc Lạp ma đạo sư lại càng tán thành, dù sao thế lực của Long gia thật sự là rúng động, có thể không đắc tội với Long gia hắn cao hứng còn không kịp nữa, tất nhiên là không phản đối! Đáng tiếc bần đạo không nghĩ sẽ buông tha cho hắn.

"Thể diện của Long gia không phải dựa vào bố thì thì bỏ được, ngươi đã dám vũ nhục Long gia thì chỉ có thể dùng máu để rửa sạch. Ngươi phải chết mới giác ngộ!" Bần đạo còn có lòng tốt đề tỉnh hắn: "Nếu như là ta chết thì còn có người nhà của ta tìm ngươi! Tỷ như là phụ thân ta! Mẫu thân! Hoặc có thể là bà ngoại?"

"Oanh" một tiếng, trong đầu Uy Khắc Lạp ma đạo sư giống như bị móng vuốt của cự long cào một cái, nét mặt già nua trắng bệch giống như một tờ giấy.

"Đây là ngươi đe doạ!" Uy Khắc Lạp ma đạo sư rõ ràng là lo lắng không yên, hắn bắt đầu hoài nghi là đắc tội với Long gia là vấn đề có đáng hay không. Chống lại một vị Kiếm thánh, hậu quả thực đáng sợ, ở ngoài thì còn có đường chạy trốn, tại tràng quyết đấu thì hẳn phải chết chắc không còn nghi ngờ gì nữa. Ma đạo sư Tự nhiên hệ đánh với mình là ma đạo sư Hoả hệ còn có chút khó khăn, nhưng mà nghĩ đến trang bị của đối phương có thể giúp phát ra pháp thuật cấp sáu trong nháy mắt, còn mình nhiều nhất chỉ là cấp năm, hiển nhiên bản thân không có khả năng thắng được Tinh linh công chúa. Về phần Tinh linh nữ vương bài danh đệ nhị trong ngũ đại cường giả đương thời, người nào có chút suy nghĩ đều biết chênh lệch của mình và bà ta, phỏng chừng đều biết rằng cần có khoảng 1000 người như hắn mới có thể tạo ra cho bà ta một chút phiền toái, mà cũng chỉ là chút phiền toái thôi! Hắn càng nghĩ càng sợ, càng sợ lại càng nghĩ.

Bần đạo phát hiện lão đầu đáng thương này vậy mà đã bắt đầu phát run. Điều này cũng không tốt, vạn nhất hắn quỳ xuống đất đầu hàng thì làm sao bây giờ? Tuy nói "bất chiến nhi khuất nhân chi binh , thiện chi thiện chiến giả dã" (không chiến mà phục người là binh, quen rồi là người thiện chiến)! Nhưng bần đạo vẫn cảm giác được không bằng đánh hắn thành muôn tía nghìn hồng, trăm hoa đua nở mới có thể hả giận, lại có lực uy hiếp nữa! Nghĩ vậy, bần đạo nổi giận gầm lên một tiếng: "Cái thứ hỗn trướng đáng chết này, xem tiểu gia lấy mạng chó của ngươi đây!"

Dứt lời, bần đạo liền vọt tới phía hắn. Ta làm bộ như chuẩn bị xuất ra quyển trục, sau khi khởi động liền loé lên một đạo cường quang, quyển trục này là quyển trục cấp thấp nhất "chiếu minh thuật", chỉ là quyển trục ngụy trang của ta, khởi động "Đại phong ma chú" vĩnh cửu cố hóa trên người. Nhất thời xung quanh bần đạo kim quang đại thịnh, kim sắc quang mang hữu hình hữu chất, bắn ra chừng mười thước, hình thành một đạo quang mang tạo thành lĩnh vực.

Lúc này Uy Khắc Lạp ma đạo sư đã tỉnh táo trở lại, thấy ta dù thế nào cũng không bỏ qua cho hắn, còn dùng loại ma pháp mà hắn chưa bao giờ thấy qua, cũng quyết định dùng cái chết để liều mạng, ra tay chính là pháp thuật cấp ba "Liên châu hỏa cầu".

"Liên châu hoả cầu" lực phá hoại quả thực là rất lớn, mà do ma đạo sư phát ra thì càng lợi hại, dĩ nhiên có đến mười hai hỏa cầu bay tới phía ta, bần đạo hiện tại cũng có thể dùng pháp thuật này, đáng tiếc là chỉ có thể phát ra ba cái hỏa cầu, hổ thẹn! Hổ thẹn!

Dưới tình huống bình thường chừng đó hỏa cầu có thể đánh bần đạo thành mảnh nhỏ, nhưng mà làm cho mọi người kinh ngạc chính là tất cả hỏa cầu bị kim quang chiếu vào đều tiêu tán. Bần đạo có thể cảm giác rõ ràng được, trong hoả cầu tập trung Hỏa hệ nguyên tố bị kim quang mạnh mẽ ép phân giải thành những hạt nguyên thuỷ! "Đại phong ma chú" quả thật là kinh khủng! Không hổ danh là cấm chú cấp 14!

Uy Khắc Lạp ma đạo sư cũng lấy làm kinh hãi, bất quá hắn nghĩ rằng đây là ma pháp phòng hộ bình thường, mặc dù nhìn có vẻ kinh người, hiệu quả nhìn cũng không sai, nhưng hắn tin rằng chỉ cần công kích đủ mạnh thì nhất định có thể công phá được.

Nghĩ vậy, hắn trực tiếp dùng khả năng trong nháy mắt phát ra pháp thuật cao nhất, cấp năm "hỏa long thuật". Một hình dáng hỏa xà dài hơn mười thước giương nanh múa vuốt xông lại phía ta .

Nhưng trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người thì liên tiếp bị kim quang hóa thành tro bụi.

Không thể được! Sao lại có thể như thế? Uy Khắc Lạp ma đạo sư trong lòng lại bị đả kích một trận, mồ hôi lạnh bắt đầu chảy xuống, bất quá bản thân đã trải qua trăm trận nên rất nhanh hắn đã bình tĩnh lại được. Nhìn thấy ta còn cách hắn 50 thước đang cười lạnh khinh thường, cắn răng hạ quyết tâm, hy sinh hồng bảo thạch trên ma trượng triệu hồi ra bốn người được tạo từ liệt hoả nguyên tố. Đây chính là tuyệt chiêu cuối cùng của hắn. Bốn người được tạo từ liệt hoả nguyên tố cao 4 thước, cả người toả ra ngọn lửa màu xanh lam. Dưới sự chỉ huy của Uy khắc Lạp ma đạo sư đều lao thẳng về phía ta, điệu bộ quyết tâm phải đem ta đốt thành tro bụi mới bằng lòng bỏ qua.

Bần đạo thì lại tiếc viên hồng bảo thạch phẩm chất thượng thừa, ít nhất cũng 200 vạn đó! Căm hận đối với lão già này không khỏi tăng thêm vài phần! Dùng tốc độ nhanh hơn lao thẳng về phía Uy Khắc Lạp ma đạo sư!

Trong mắt mọi người, thân hình nhỏ bé của bần đạo không thể nghi ngờ là giống như thiêu thân đang lao vào lửa. Nhưng một khi tiếp xúc thì bọn họ mới biết ai là thiêu thân ai là lửa. Người được tạo từ liệt hoả nguyên tố cường tráng lọt vào phạm vi của kim quang liền hóa thành một làn khói xanh, theo gió bay đi!

"Chuyện này không có khả năng!" Trong khi Uy Khắc Lạp ma đạo sư rống lên một tiếng thì bần đạo đã cầm mộc côn tiến đến gần hắn, một tiếng tinh chuẩn vang lên làm cho lão hỗn trướng này hoàn toàn câm miệng, phỏng chừng mất ít nhất là một nửa số răng cửa. Tràng cảnh sau này thiếu nhi tuyệt đối không nên xem, bên trong tràn ngập máu tanh bạo lực làm cho người xem cả đời khó quên!

Sau khi đánh cho đầu của Uy Khắc Lạp ma đạo sư tan nát không còn chỗ nào lành lặn, hắn giống như một con chó chết nằm dài trên mặt đất không ngừng cầu xin tha thứ. Lúc mới đầu hắn còn có dũng khí phản kháng nhưng về sau khi hắn phát hiện ra cho dù như thế nào hắn cũng không thể đem ma lực phát ra ngoài cơ thể khi bị kim quang chiếu vào, cũng không thể phát ra bất cứ pháp thuật gì. Càng kinh khủng chính là pháp bào cùng pháp thuật phong ấn trên đó cũng không có cách nào thả ra, quyển trục cũng giống như là một từ giấy bỏ, căn bản là không có hiệu quả. Vì vậy hắn bắt đầu hoài nghi rằng có phải thần minh đang trừng phạt hắn hay không, làm cho hắn mất đi toàn bộ lực lượng. Tình hình như vậy cho dù là ai cũng phải kinh hoàng sợ hãi, hắn cũng không ngoại lệ, đến nỗi chuyện rất mất thể diện là quỳ xuống cầu xin tha thứ cũng làm được! Nhìn tên sâu bọ đáng thương này bần đạo không biết làm sao, còn có cảm giác bị ức chế, hic! Nói bần đạo bị cái thứ nhu nhược này khai trừ! Lại còn vì hắn mà đại động can qua, thật là không đáng mà!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương