Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 22: Phân tang hiệp nghị


Ải nhân tộc đưa tiễn một đoạn, lúc này đoàn người chúng ta đang trên đường đi về nhà. Bần đạo đang ngắm nhìn phong cảnh non xanh nước biếc, tâm tình thật là thoải mái a! Sau khi dừng thỏa thuận với mẫu thân thì cũng không cần chia cho bà một nửa, tự mình độc chiếm tòa kim sơn! Mỗi lần ta ở trong xe lấy ra thanh mật ngân kiếm thưởng thức, sắc mặt của mẫu thân phi thường đặc sắc! Thấy bần đạo quá đắc ý, cuối cùng cũng làm cho mẫu thân nóng nảy.

"Tiểu tử thúi, ta nghĩ có chỗ không đúng?" Mẫu thân cả giận nói.

"Cái gì không đúng ạ?"

"Ngươi sớm đã có biện pháp phá hủy thanh đao kia nhưng lại giả bộ làm như không biết, gạt ta để hủy thỏa thuận! Như vậy thì ngươi có thể độc chiếm thanh bảo kiếm này! Có phải không?"

"Mẫu thân, hình như không phải con buộc người phải hủy thỏa thuận mà? Là ngươi sợ bản thân mạo hiểm! Nếu người dám mạo hiểm một trăm vạn thì hiện tại có thể yêu cầu con chia rồi! Không phải sao?" Ta giải thích.

"Ô … ta mặc kệ, ngươi ngay cả một chút lương tâm cũng không có, lúc nào cũng muốn lừa gạt mẫu thân, lúc trước ta vì sinh ngươi, thiếu chút nữa ngay cả mạng sống cũng không còn, bây giờ ngươi có tiền đồ rồi, lại biết gạt ta nữa!" Mẫu thân nghẹn ngào.

"Trời! Mẫu thân dùng chuyện này uy hiếp con bao nhiêu lần rồi?"

"Ta mặc kệ, dù sao cũng đã như vậy!" Mẫu thân lớn tiếng nói: "Nếu ngươi không phân biệt được thì ta mỗi ngày đều ở trước mặt ngươi nhắc đi nhắc lại!"

"Ai … được rồi! Mẫu thân thắng rồi! Chúng ta thương lượng lại một chút đi, chia như thế nào?" Bần đạo cũng đành phải phục.

"Ha ha, ta biết ngươi là đứa con ngoan!" Mẫu thân nở nụ cười rạng rỡ.

"Mẫu thân, con biết rõ là người giả bộ! Nhưng sao lần nào con cũng bị mắc lừa vậy?"

"Mẫu thân là công chúa xinh đẹp mà! Phụ thân ngươi cũng không chịu nổi khi ta dùng chiêu này đâu! Được rồi, mẫu thân lấy không nhiều đâu, con đưa mẫu thân một ngàn vạn thôi!"

"Ặc ặc, người có đem con đi bán cũng không được nhiều như vậy đâu?"

"Trong ma tinh tạp của ngươi tuyệt đối có chừng đó kim tệ!"

Đúng là trong ma tinh tạp của bần đạo có nhiều hơn một ngàn vạn kim tệ, đó đều là vốn để mua các loại tài liệu và đấu giá thư tịch cổ. "Làm sao mẫu thân biết vậy?"

"Kim tệ của ngươi đều từ tay ta mà vào, ngươi xuất bao nhiêu ta đều cho người ghi chép cho nên trong tay ngươi có bao nhiêu tất nhiên là ta nắm rõ rồi!"

"500 vạn, người phải chừa cho con một ít chứ?"

"Ngươi chỉ là tiểu mao hài tí tuổi đầu cầm nhiều như vậy làm gì? Ngay cả vương tử trong tay cũng không có được mười vạn kim tệ!"

"Không đúng, năm vương tử đều có người cấp kim tệ!"

"Đúng là gia gia cấp kim tệ cho bọn họ! Nhưng cũng chỉ có một trăm vạn, dù tăng lên cũng làm sao nhiều bằng ngươi!"

"Tại sao?"

"Còn không phải là vì để chiếm lòng người, tranh vương vị sao! Ngươi bây giờ đừng nói nữa, 800 vạn không thiếu một cắc!"

"Mẫu thân, con còn có chút chi phí ẩn tàng, người không có biết! Cho nên nhiều nhất chỉ 500 vạn thôi!"

"Chi phí ẩn tàng gì mà nhiều như vậy?" Mẫu thân cả giận nói.

"Cái này … giống như loại "Triệu Hoán Bài" đó, con mua cũng không ít!"

"Nói bậy, ngươi tưởng vật đó tự nhiên mà có à? Ngươi mua gì, ở đâu? Đưa cho ta xem!"

"Nói như vậy, mẫu thân xem đi!" Ta đem kiếm kỵ sĩ cầm bằng hai tay của ải nhân đại sư tặng đưa cho mẫu thân xem. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

"Ha … thật sự là kiếm tốt! Vừa lúc phụ thân ngươi vẫn chưa có vũ khí vừa tay, ngươi trở về tặng nó cho phụ thân ngươi! Hắn nhất định sẽ rất cao hứng!"

"Có thể mà! Khi chúng ta trở về vừa lúc là sinh nhật của phụ thân, đến lúc đó mẫu thân thu Tiên Nhã làm nữ nhi, làm cùng lúc được mà!"

"Ý kiến hay, vậy thì 500 vạn đi, nhưng ngươi phải nói cho ta biết làm sao có thể phá hư được thanh đao đó?"

"Cái này …" ai … lại phải soạn một câu chuyện hoang đường a! Có rồi! "Chuyện là thế này, con đem độc dịch ở độc nang của cửu đầu xà từ trong giới chỉ phóng ra, mẫu thân biết đó, độc của cửu đầu xà thì ngay cả vàng cũng có thể hòa tan!"

"Đúng rồi! Sao ta lại không nghĩ đến chứ? Không trách ngươi lại đuổi chúng ta ra sau lưng, thì ra là vậy! Nhưng ta thấy dấu vết đó không giống bị hủ thực mà?" Mẫu thân nghi hoặc hỏi.

"Con rất nhanh đã bôi lên trên một thanh kiếm, thừa dịp còn chưa bị hủ thực lập tức chém tới, sau khi hủ thực một chút thì lập tức lau đi! Thoạt nhìn qua thì thấy giống như là bị chém vậy!"

"Ngươi phí công sức vậy làm gì? Sao không trực tiếp mà dùng? Bọn họ nói có thể dùng bất cứ biện pháp gì mà!"

"Cái này … mẫu thân cũng biết đó, con không có quan hệ qua lại với ải nhân, không biết tính tình của bọn họ, sợ dùng độc hủ thực sẽ làm cho bọn họ sinh ra rắc rối, dù sao cũng là một tòa kim sơn tài phú mà, cẩn thận một chút vẫn hơn!"

"Thật là một tiểu quỷ đầu giảo hoạt! Ta thậm chí hoài nghi là ngươi được 60 tuổi chứ không phải 6 tuổi nữa!

"Hắc hắc, đó là do mẫu thân giáo dục tốt thôi!" Bần đạo thừa dịp vỗ mông ngựa một cái.

"Đương nhiên là có công lao của ta rồi!" Mẫu thân đắc ý nói.

------------

Về đến nhà ta phát hiện yến hội của sinh nhật phụ thân đã bắt đầu được chuẩn bị mặc dù còn tới một tháng nữa! Gia gia đối với thu hoạch to lớn lần này của ta luôn miệng khen không ngớt, bốn ca ca cũng biểu hiện vẻ mặt hâm mộ.

Tiên Nhã đã hòa nhập vào trong gia đình này, nàng thiên sứ đáng yêu đã hoàn toàn chinh phục được mọi người, ta buồn bực phát hiện nàng còn được hoan nghênh hơn so với ta! Tiên Nhã được an bài ở trong viện của ta, xem ý tứ của mẫu thân là muốn tìm cho ta một cô dâu từ lúc còn nhỏ! Tội quá tội quá! Bần đạo còn chưa nghĩ đến chuyện không đứng đắn thế này!

Sinh nhật 60 tuổi của phụ thân cuối cùng cũng được bắt đầu, ba ngày trước người mới từ nơi Thanh Long quân đoàn đóng quân quay về. Khách nhân được mời lần này thật là quá nhiều a, từ Quốc vương, Vương hậu đến Ngũ đại thế gia phỏng chừng mấy trăm, nhìn mặt mũi thì nhỏ nhất cũng là hầu tước. Trong Ngũ đại thế gia kể cả Thạch Nguyên gia đều là do mẫu thân tự mình đưa thiệp, bọn họ được cấp cho mặt mũi nên toàn gia đều đến đông đủ. Nhìn phụ mẫu và Thạch Nguyên gia gia trưởng nói chuyện vui vẻ, bần đạo không khỏi cảm thấy buồn cười, rõ ràng là hận đến muốn cắn đối phương mấy cái nhưng vẫn phải theo lão bằng hữu đến chào hỏi, đó là quý tộc a! Thật đúng là dối trá!

Tiên Nhã chính thức được mẫu thân thu làm nữ nhi, mọi người đều khen mẫu thân phúc khí tốt, Tiên Nhã cũng kích động đến bật khóc!

Mọi người bắt đầu vui chơi, còn ta và Tiên Nhã tìm mấy vị ca ca rời đi! Chúng ta đi tới phòng họp lớn, nơi này đã tụ tập mấy chục thế gia đệ tử, bọn họ rất tự nhiên phân thành bốn phái. Tam vương tử là nhị nhi tử của Vương hậu cô cô ta, đại nhi tử là Đại vương tử, hiện tại đang cùng với nhị nhi tử của Thạch Nguyên Vương phi học tập tại Cao cấp Ma Võ Học Viện ở Thánh Thành. Nhà của ta là một phái, bốn ca ca cùng một ít đệ tử Long gia đứng ở phía sau hắn. Tứ vương tử là con của Vương Phi Khả Thụy tư gia, gia tộc hắn chưởng quản Bạch Hổ quân đoàn, người bên hắn hình thành một phái. Ngũ vương tử chính là ở Thạch Nguyên gia, một đám bại hoại ở cùng một chỗ. Còn lại đều là trung lập.

Khi chúng ta tới gần thì phát hiện không khí có mùi hỏa dược, Ngũ vương tử đang dương dương đắc ý cầm thanh kiếm của hắn hý lộng, Tam vương tử vẻ mặt xanh mét! Khi nhìn thấy ta tới hai con mắt sáng ngời lên, vội vàng ngoắc chúng ta lại. Chúng ta lại ngồi bên cạnh hắn nghe kể lại sự tình.

Thì ra hàng năm trên đại lục luôn xảy ra chiến tranh, dân chúng đều tập võ thành phong trào. Quý tộc càng như vậy, tuy không trực tiếp quyết đấu, chỉ phái thủ hạ ra tay, đương nhiên xác xuất tử thương trong khi quyết đấu là rất cao, cũng có khi đấu binh khí. Người tập võ nào không thích hảo kiếm? Trước kia khi Tam vương tử tỷ kiếm thì có tài lực của mẫu thân ta ủng hộ, luận võ thì có hộ vệ của Long gia làm chỗ dựa, đều nhất nhất chèn ép Ngũ vương tử. Lần này Ngũ vương tử đã chuẩn bị hảo kiếm để chèn ép lại Tam vương tử, miệng không ngừng lải nhải, nói cái gì mà đường đường là Tam vương tử mà ngay cả một thanh kiếm vừa tay cũng không có, quá mất mặt đi!

Tam vương tử kể xong, nhỏ giọng nói với ta: "Tiểu đệ, ta sớm đã nghe nói ngươi có nhiều bảo bối, hôm nay hãy cho ta nở mặt nở mày, giáo huấn tiểu tử đó một chút đi! Xong rồi ta dẫn ngươi đến Xuân Hương Lâu chơi!"

"Ngươi dám dẫn ta đi?" Ta nghi hoặc hỏi.

"Cái này … Hắc hắc! Nói sai rồi! Ta cũng không dám! Nếu mẫu thân của ta hay của ngươi mà biết được thì ta chắc chắn bị lột da. Nhưng mà, dù sao … trước tiên ngươi thay ta thu thập hắn đi!"

"Được rồi, để ta thử xem!" Ta nhìn Ngũ vương tử nói: "Ngũ điện hạ, ta vừa tới chưa thấy được bảo kiếm của ngài, không biết bây giờ có thể cho ta được kiến thức một chút không?"

"Điện hạ! Hãy cho tên hạ nhân quê mùa kia được sáng mắt đi!" Thạch Nguyên tam lang giành nói.

"Ha ha …" bọn người bên cạnh đều cười rộ lên. Đợi cười đã rồi Ngũ vương tử mới nói: "Có thể cho ngươi được kiến thức một chút bảo bối của ta! Siêu cấp ma pháp kiếm!" Vừa nói vừa bạt kiếm trong tay ra khỏi vỏ đưa tới cho ta xem.

Ta té, đây không phải là ma pháp kiếm do ta làm ra sao? Thanh kiếm này bên trong đúng là tương đối thành công, có thể phóng xuất hai loại pháp thuật là Phong nhận và Gia tốc thuật, lúc đầu ta chỉ làm thân kiếm và chuôi, còn trang sức và vỏ kiếm thì là do mẫu thân tìm người làm. Cho nên không ai biết là do ta làm! Gia hỏa này lại đem ra khoe khoang a! Tựa như thứ đang cầm trong tay là thần khí lại thấy ta căn bản không trả lời, không khỏi có chút mất mặt liền hỏi: "Ở quê mới lên à! Ngươi nhìn thấy rồi bị choáng vàng hả?" Lại có một trận cuồng tiếu vang lên.

Tam vương tử gấp đến nối kéo quần ta. Ta mới nói: "Chỉ có thế này mà cũng khoác lác như vậy? Bội phục bội phục! Thật là kẻ không biết thì không sợ mà (điếc không sợ súng)!"

"Ngươi nói cái gì? Đừng nghĩ giở được thủ đoạn, ngươi có thứ tốt thì cầm ra xem?" Ngũ vương tử nóng nảy.

"Ta tùy tiện cầm ra một kiện cũng quý hơn thứ này chục lần!"

Kết quả! Một phòng toàn tiếng cười! Tam vương tử không cười, tròng mắt trắng dã như muốn ngất! Đại ca nhéo lỗ tai ta nhỏ giọng nói: "Ngươi nói bậy bạ gì đó? Thanh kiếm kia trị giá ít nhất cũng một trăm năm mươi vạn đó!"


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương