Trước Ghét Sau Yêu, Hoán Đổi Thê
-
Quyển 1 - Chương 10: Cho người theo dõi
Hàn Minh Vũ đưa Quyển Nhu vào giường bệnh xong thì ra ngoài làm thủ tục nhập viện, anh nhận lấy một mảnh giấy và bắt đầu điền một số thông tin.
Trong lúc Hàn Minh Vũ đang tập trung ghi chép, anh không để ý đến xung quanh các nàng y tá đang tủm tỉm cười thẹn, họ rí tai nhau mà nói: " Đẹp trai quá mấy má ơi!". " Có ai dám hỏi anh ấy đã có bạn gái chưa không?". " Thôi, không nhìn thấy à, ngón tay có nhẫn kìa..."
Hàn Minh Vũ ghi xong thì ngẩn lên đưa tờ giấy, nhưng cô y tá này cứ ngây ra như người mất hồn.
" Phiền cô nhập thông tin cho Lý Nghệ Hân." Minh Vũ lịch sự nói.
Cô y tá bên cạnh vỗ một cái lên vai của cô đang ngẩn ngơ, cô kia liền tĩnh mộng nhận lấy tờ giấy trên tay Minh Vũ.
Cô y tá đưa cho Minh Vũ một hóa đơn sau khi nhập thông tin vào máy: "Anh hãy qua quầy 2 đóng viện phí nhé."
Hàn Minh Vũ cầm giấy và đi đóng tiền, lúc anh vừa lướt qua làm biết bao trái tim cô nàng vỡ vụn. Họ suýt xoa nét cuốn hút của chàng mỹ nam, haiz... chỉ tiếc anh ta là hoa đã có chủ, ghen tỵ quá đi thôi.
_______________
Hàn Minh Vũ làm xong mọi thủ tục nhập viện thì quay về phòng của Quyển Nhu, cô ấy mới được tiêm thuốc, lúc này thì đang ngủ ngon, chỉ có Minh Vũ là mệt mỏi cả ngày với Lý Nghệ Hân, mới có một ngày mà đã xuất rồi lại nhập viện, Lý Nghệ Hân rất biết cách hành khổ người khác thì phải.
Ngày mai còn phải đến công ty để giải quyết các văn kiện, Minh Vũ cần phải về để nghỉ ngơi, tranh thủ ngủ một giấc, nhưng Lý Nghệ Hân cũng cần có người ở bên cạnh, cành vàng lá ngọc nhà họ Lý mà bỏ bơ thì họ lại lôi Hàn thị ra để mổ xẻ, chỉ trách tập đoàn Hàn thị vẫn chưa vô được quỹ đạo tài chính nếu không Hàn Minh Vũ cũng sẽ không phải chịu sự khống chế của Lý Nghệ Hoành trên thương trường.
Minh Vũ bèn lấy điện thoại gọi cho Minh Hạ: " Minh Hạ em đến bệnh viện thay anh một đêm đi."
Minh Vũ ngồi xuống ghế, anh chợp mắt một chút và cũng đợi Minh Hạ đến thì anh sẽ về nhà.
Khương Quyển Nhu đang ngủ thì lại mơ thấy chiêm bao, trong giấc mộng, cô thấy mình đamg đối diện với chính thể xác thật sự nhưng linh hồn trong cơ thể đó là Lý Nghệ Hân, Quyển Nhu thấy Lý Nghệ Hân đang cầm một con dao, cô ta bấn loạn chỉa dao về phía Quyển Nhu và liên tục nói: " Trả cơ thể cho tôi, trả cơ thể cho tôi."
" Lý Nghệ Hân cô bình tĩnh, đừng làm vậy, cô nghe tôi nói, nghe tôi nói...Không Lý Nghệ Hân " Quyển Nhu nói mộng rồi đột nhiên bừng tĩnh trong sự sợ hãi.
Hàn Minh Vũ mới ngủ được 5 phút thì bị tiếng hét của Quyển Nhu làm cho tĩnh luôn, anh thở dài, mày nhíu lại: " Cô thích phá tôi lắm hả?"
Quyển Nhu đưa mắt nhìn Minh Vũ, cô chớp chớp như thể đang dần tĩnh với thực tại, vừa rồi chỉ là ác mộng.
Minh Vũ nhẹ dây dây hai ngón tay ở mi tâm, anh đến ngủ một chút cũng không yên: " Cô có đói không?" Minh Vũ buông tay xuống hỏi.
Quyển Nhu cũng chưa ăn gì, trong bụng cũng đói đói: " Anh sẽ mua đồ ăn cho tôi ư?"
" Không phải tôi thì là cô sao?"
Quyển Nhu cười ngại: " Làm phiền anh."
Hàn Minh Vũ đứng dậy đẩy ghế qua một bên rồi lạnh lùng đi ra. Quyển Nhu ngó theo Minh Vũ, cô nghĩ lại thì thấy anh ta luôn ở bên cạnh cô, từ lúc cô tĩnh lại lần đầu cho đến khi vừa mở mắt khỏi cơn ác mộng, người cô thấy đầu tiên đều là Hàn Minh Vũ, nhưng mà anh ta cứ suốt ngày tỏ ra khó chịu, nói chuyện cũng khó chịu, nhìn cũng khó chịu, người gì đâu mà đến cả cười cũng chẳng tươi, cũng may bù lại ông trơi cho anh ta sinh ra được cái rất soái, người đã đẹp thì có nhăn nhó cũng đẹp chứ nếu đã khó tính mà còn xấu nữa thì thôi khỏi bàn. Quyển Nhu chợt cười.
Một hồi sau Minh Vũ mang thức ăn về, anh mua một hộp cháo bào ngư cho Quyển Nhu:
" Cô mau ăn đi cho nóng."
Quyển Nhu cầm lấy hộp cháo, cô giờ đã thấm đói, mùi thơm của cháo xông vào mũi kích thích cả bao tử cồn cào. Quyển Nhu vội vã ăn ngay, cô vội đến mức quên là cháo nóng quá, trời ơi cô bị phỏng lưỡi mất rồi.
Hàn Minh Vũ ngồi trên ghế, anh nhìn Quyển Nhu, cô ta ngốc như một đứa trẻ: " Có ai dành ăn với cô sao? "
Quyển Nhu vẫy vẫy tay: " Minh Vũ rót giùm tôi ly nước với."
Hàn Minh Vũ đứng dậy, rót cho cô ta một ly nước, anh đưa ly cho Quyển Nhu.
Quyển Nhu cầm lên, lần này vì đau lưỡi mà vội vàng uống nên bị sặc, cô ho khụ khụ, sặc sụa mấy cái. Minh Vũ vỗ vỗ lưng của Quyển Nhu, anh bó tay với cô ta.
" Ăn với uống, cô không từ từ được à?"
" Tại lưỡi tôi đau nên..."
Minh Vũ không đợi Quyển Nhu nói hết, anh đưa tay cầm lấy ly
" Đưa ly nước đây, cô lo mà ăn cho no đi."
Quyển Nhu múc miếng cháo, thổi thổi cho thật nguội rồi mới ăn.
Minh Hạ mở cửa bước vào: " Anh hai, em đến rồi."
Minh Vũ lấy áo khoác, Minh Hạ đến rồi thì anh cũng về luôn. Lúc Minh Vũ đi thì Quyển Nhu cứ nhìn theo anh, anh ấy về thật sao?
Minh Hạ tháo chiếc cặp, cô đặt lên bàn, kéo ghế ngồi sang một bên sau đó thì lấy điện thoại nhắn tin với bạn, Minh Hạ không hề để ý đến Quyển Nhu, cô cũng vì miễn cưỡng mà đến đây, vốn cũng chẳng ưa gì bà chị dâu, mà chị ta thì cũng chẳng có thích gì cô.
" Em mang cặp theo làm gì vậy?" Quyển Nhu nhìn Minh Hạ.
Minh Hạ mắt vẫn dán vào màn hình điện thoại, cô không muốn mở miệng nhưng Lý Nghệ Hân ngang trời ngang đất nếu không trả lời thì chị ta sẽ giở cái giọng bá đạo ra thì chỉ có cô nhức tai:
" Ngày mai anh hai sẽ đi qua đây đón em đến trường, vì vậy em mới mang theo cặp đó, cũng vì phải ở đây để trông chị mà."
" Em học lớp mấy?"
" 12."
Quyển Nhu gật gật đầu như đã hiểu, mà thôi chết tự dưng chị dâu mà không biết em chồng học lớp mấy, không biết con bé có nghi ngờ hay không? Chắc là không đâu, trông con bé rất thản nhiên khi trả lời, như thế chắc là Lý Nghệ Hân chưa từng hỏi về việc học của em Minh Vũ.
" Em mang hộp này đi bỏ giúp chị được không?" Quyển Nhu đã ăn xong hộp cháo, cô ngài ngại nhờ Minh Hạ bởi vì Quyển nhu thấy thái độ của Minh Hạ cũng không khác gì Minh Vũ cho lắm, nói rõ ra là họ không thích Lý Nghệ Hân.
Minh Hạ đứng dậy, lười biếng cầm cái hộp đi ra ngoài, cô vứt vào trong sọt rác: " Chị ta mà cũng có lúc lịch sự cơ đấy, rợn hết cả gai ốc."
_________
Tối hôm đó, Minh Hạ ngủ tại bệnh viện với Quyển Nhu, trong phòng bệnh Quyển Nhu vẫn còn nỗi bận lòng nên chưa ngủ, cô đang nghĩ ngày mai có nên nói với Minh Vũ cho cô ra ngoài một chút được không? Anh ta sẽ chẳng đồng ý đâu nhỉ? Quyển Nhu rất muốn quay trở lại bệnh viện cũ, cô rất muốn biết tình trạng của mình bây giờ ra sao? Liệu đã xuất viện hay chưa? Lý Nghệ Hân sẽ muốn làm gì khi biết thân thể của hai người đã bị hoán đổi, cô ấy sẽ đến Lý gia chứ? Hay là đột ngột xuất hiện ở Hàn gia? Cô ấy có nghĩ đến mọi người sẽ nghĩ là cô ấy và cô đều bị điên hay không? Nhưng ký ức của Lý Nghệ Hân có thể chứng minh được với gia đình Hàn và Lý là cô ấy mới là Lý Nghệ Hân thật sự, nếu như họ tin cô ấy thì cô sẽ ra sao? Cô có thể mang thân xác của Lý Nghệ Hân mà sống cuộc đời của Khương Quyển Nhu không? Nhưng còn cơn ác mộng đó.....
Quyển Nhu chợt rùn mình khi nghĩ đến cảnh tượng mà Lý Nghệ Hân cầm dao muốn đâm chết cô, Quyển Nhu lo lắng nắm lấy lồng bàn tay, cô phải nghĩ cách để đến bệnh viện đó một chuyến mới được.
__________
Ngày hôm sau Minh Hạ đã ra khỏi bệnh viện lúc 7h sáng, Quyển Nhu thì vẫn còn đang ngủ. Lúc cô thức dậy thì đã không thấy Minh Hạ đâu, Minh Vũ cũng không thấy đến, Quyển Nhu ngồi dậy leo xuống giường, cô mở cửa đi ra ngoài thì gặp một cô y tá.
" Cô Lý, cô muốn đi đâu?" Cô y tá ấy hỏi.
" Tôi...tôi muốn đi vệ sinh một chút." Quyển Nhu viện cớ nói.
" Phòng vệ sinh ở trong phòng của cô mà." Cô y tá liếc mắt vào bên trong.
Quyển Nhu quê độ nhìn vào trong, cô đã viện một cái cớ ngốc nghếch rồi.
" À hóa ra là ở trong phòng, tiện, rất tiện." Quyển Nhu hư hư cười trừ.
Cô y tá mỉm cười, cô dơ lên một hộp thức ăn: " Đây là đồ ăn sáng của cô, anh Hàn đã dặn dò tôi chăm sóc kỹ lưỡng cho cô, vì vậy nếu cô cần gì thì cứ nói với tôi."
" Anh Hàn, ý cô là Hàn Minh Vũ phải không?"
Cô y tá gật đầu: " Vâng, anh ấy đã thuê tôi làm y tá chăm sóc đặc biệt 24/24 cho cô."
" 24/24 hả?" Quyển Nhu mắt mở tròn.
" Vâng."
Quyển Nhu hụt hẫng, thôi xong rồi, cô y tá này sẽ theo cô 24/24 như vậy thì làm sao lẻn ra ngoài được đây, Hàn Minh Vũ anh cũng biết cách làm khó tôi ghê. Haiz, haiz, haiz....Quyển Nhu thở dài từng hơi trong lòng.
___________
Tại tập đoàn Hàn thị.
Hàn Minh Vũ đang nhận một cuộc điện thoại.
" Cô ta phản ứng thế nào?" Minh Vũ hỏi.
Bên đầu dây người trả lời là cô y tá đặc biệt của Quyển Nhu:
" Cô ấy có vẻ miễn cưỡng chấp nhận."
Minh Vũ cong khóe miệng, đôi mắt cũng hiện lên tia thích thú:
" Cô ta có làm gì khác thường không?"
" Cô Lý lúc sáng thì có ý định đi ra ngoài, nhưng lại viện lý do là đi vệ sinh, cô ấy không giấu được vẻ bối rối khi tôi hỏi đến."
Hàn Minh Vũ liền nghiêm lại ánh mắt, Lý Nghệ Hận quả là không chịu an phận: " Ngoài việc chăm sóc, thì cô cũng hãy theo dõi cô ta cho tôi, cô cũng đừng cản trở việc cô ta muốn ra ngoài, tôi muốn biết cô ta đi đâu và làm những gì? Làm tốt thì tôi sẽ trả thù lao xứng đáng cho cô."
" Vâng, cám ơn anh, tôi nhất định sẽ làm tốt."
Hàn Minh Vũ bỏ máy xuống, anh nhịp nhịp ngón trỏ trên bàn, Lý Nghệ Hân hôm qua cứ một hai muốn đến bệnh viện cũ, được thôi cứ để cô ta đến, xem thử trò chơi tiếp theo của cô ta là gì?
" Lý Nghệ Hân, ai thắng ai thua cô đừng vội tự đắc, muốn hại được tôi thì cô phải nâng IQ của mình lên nhiều một chút."

Trong lúc Hàn Minh Vũ đang tập trung ghi chép, anh không để ý đến xung quanh các nàng y tá đang tủm tỉm cười thẹn, họ rí tai nhau mà nói: " Đẹp trai quá mấy má ơi!". " Có ai dám hỏi anh ấy đã có bạn gái chưa không?". " Thôi, không nhìn thấy à, ngón tay có nhẫn kìa..."
Hàn Minh Vũ ghi xong thì ngẩn lên đưa tờ giấy, nhưng cô y tá này cứ ngây ra như người mất hồn.
" Phiền cô nhập thông tin cho Lý Nghệ Hân." Minh Vũ lịch sự nói.
Cô y tá bên cạnh vỗ một cái lên vai của cô đang ngẩn ngơ, cô kia liền tĩnh mộng nhận lấy tờ giấy trên tay Minh Vũ.
Cô y tá đưa cho Minh Vũ một hóa đơn sau khi nhập thông tin vào máy: "Anh hãy qua quầy 2 đóng viện phí nhé."
Hàn Minh Vũ cầm giấy và đi đóng tiền, lúc anh vừa lướt qua làm biết bao trái tim cô nàng vỡ vụn. Họ suýt xoa nét cuốn hút của chàng mỹ nam, haiz... chỉ tiếc anh ta là hoa đã có chủ, ghen tỵ quá đi thôi.
_______________
Hàn Minh Vũ làm xong mọi thủ tục nhập viện thì quay về phòng của Quyển Nhu, cô ấy mới được tiêm thuốc, lúc này thì đang ngủ ngon, chỉ có Minh Vũ là mệt mỏi cả ngày với Lý Nghệ Hân, mới có một ngày mà đã xuất rồi lại nhập viện, Lý Nghệ Hân rất biết cách hành khổ người khác thì phải.
Ngày mai còn phải đến công ty để giải quyết các văn kiện, Minh Vũ cần phải về để nghỉ ngơi, tranh thủ ngủ một giấc, nhưng Lý Nghệ Hân cũng cần có người ở bên cạnh, cành vàng lá ngọc nhà họ Lý mà bỏ bơ thì họ lại lôi Hàn thị ra để mổ xẻ, chỉ trách tập đoàn Hàn thị vẫn chưa vô được quỹ đạo tài chính nếu không Hàn Minh Vũ cũng sẽ không phải chịu sự khống chế của Lý Nghệ Hoành trên thương trường.
Minh Vũ bèn lấy điện thoại gọi cho Minh Hạ: " Minh Hạ em đến bệnh viện thay anh một đêm đi."
Minh Vũ ngồi xuống ghế, anh chợp mắt một chút và cũng đợi Minh Hạ đến thì anh sẽ về nhà.
Khương Quyển Nhu đang ngủ thì lại mơ thấy chiêm bao, trong giấc mộng, cô thấy mình đamg đối diện với chính thể xác thật sự nhưng linh hồn trong cơ thể đó là Lý Nghệ Hân, Quyển Nhu thấy Lý Nghệ Hân đang cầm một con dao, cô ta bấn loạn chỉa dao về phía Quyển Nhu và liên tục nói: " Trả cơ thể cho tôi, trả cơ thể cho tôi."
" Lý Nghệ Hân cô bình tĩnh, đừng làm vậy, cô nghe tôi nói, nghe tôi nói...Không Lý Nghệ Hân " Quyển Nhu nói mộng rồi đột nhiên bừng tĩnh trong sự sợ hãi.
Hàn Minh Vũ mới ngủ được 5 phút thì bị tiếng hét của Quyển Nhu làm cho tĩnh luôn, anh thở dài, mày nhíu lại: " Cô thích phá tôi lắm hả?"
Quyển Nhu đưa mắt nhìn Minh Vũ, cô chớp chớp như thể đang dần tĩnh với thực tại, vừa rồi chỉ là ác mộng.
Minh Vũ nhẹ dây dây hai ngón tay ở mi tâm, anh đến ngủ một chút cũng không yên: " Cô có đói không?" Minh Vũ buông tay xuống hỏi.
Quyển Nhu cũng chưa ăn gì, trong bụng cũng đói đói: " Anh sẽ mua đồ ăn cho tôi ư?"
" Không phải tôi thì là cô sao?"
Quyển Nhu cười ngại: " Làm phiền anh."
Hàn Minh Vũ đứng dậy đẩy ghế qua một bên rồi lạnh lùng đi ra. Quyển Nhu ngó theo Minh Vũ, cô nghĩ lại thì thấy anh ta luôn ở bên cạnh cô, từ lúc cô tĩnh lại lần đầu cho đến khi vừa mở mắt khỏi cơn ác mộng, người cô thấy đầu tiên đều là Hàn Minh Vũ, nhưng mà anh ta cứ suốt ngày tỏ ra khó chịu, nói chuyện cũng khó chịu, nhìn cũng khó chịu, người gì đâu mà đến cả cười cũng chẳng tươi, cũng may bù lại ông trơi cho anh ta sinh ra được cái rất soái, người đã đẹp thì có nhăn nhó cũng đẹp chứ nếu đã khó tính mà còn xấu nữa thì thôi khỏi bàn. Quyển Nhu chợt cười.
Một hồi sau Minh Vũ mang thức ăn về, anh mua một hộp cháo bào ngư cho Quyển Nhu:
" Cô mau ăn đi cho nóng."
Quyển Nhu cầm lấy hộp cháo, cô giờ đã thấm đói, mùi thơm của cháo xông vào mũi kích thích cả bao tử cồn cào. Quyển Nhu vội vã ăn ngay, cô vội đến mức quên là cháo nóng quá, trời ơi cô bị phỏng lưỡi mất rồi.
Hàn Minh Vũ ngồi trên ghế, anh nhìn Quyển Nhu, cô ta ngốc như một đứa trẻ: " Có ai dành ăn với cô sao? "
Quyển Nhu vẫy vẫy tay: " Minh Vũ rót giùm tôi ly nước với."
Hàn Minh Vũ đứng dậy, rót cho cô ta một ly nước, anh đưa ly cho Quyển Nhu.
Quyển Nhu cầm lên, lần này vì đau lưỡi mà vội vàng uống nên bị sặc, cô ho khụ khụ, sặc sụa mấy cái. Minh Vũ vỗ vỗ lưng của Quyển Nhu, anh bó tay với cô ta.
" Ăn với uống, cô không từ từ được à?"
" Tại lưỡi tôi đau nên..."
Minh Vũ không đợi Quyển Nhu nói hết, anh đưa tay cầm lấy ly
" Đưa ly nước đây, cô lo mà ăn cho no đi."
Quyển Nhu múc miếng cháo, thổi thổi cho thật nguội rồi mới ăn.
Minh Hạ mở cửa bước vào: " Anh hai, em đến rồi."
Minh Vũ lấy áo khoác, Minh Hạ đến rồi thì anh cũng về luôn. Lúc Minh Vũ đi thì Quyển Nhu cứ nhìn theo anh, anh ấy về thật sao?
Minh Hạ tháo chiếc cặp, cô đặt lên bàn, kéo ghế ngồi sang một bên sau đó thì lấy điện thoại nhắn tin với bạn, Minh Hạ không hề để ý đến Quyển Nhu, cô cũng vì miễn cưỡng mà đến đây, vốn cũng chẳng ưa gì bà chị dâu, mà chị ta thì cũng chẳng có thích gì cô.
" Em mang cặp theo làm gì vậy?" Quyển Nhu nhìn Minh Hạ.
Minh Hạ mắt vẫn dán vào màn hình điện thoại, cô không muốn mở miệng nhưng Lý Nghệ Hân ngang trời ngang đất nếu không trả lời thì chị ta sẽ giở cái giọng bá đạo ra thì chỉ có cô nhức tai:
" Ngày mai anh hai sẽ đi qua đây đón em đến trường, vì vậy em mới mang theo cặp đó, cũng vì phải ở đây để trông chị mà."
" Em học lớp mấy?"
" 12."
Quyển Nhu gật gật đầu như đã hiểu, mà thôi chết tự dưng chị dâu mà không biết em chồng học lớp mấy, không biết con bé có nghi ngờ hay không? Chắc là không đâu, trông con bé rất thản nhiên khi trả lời, như thế chắc là Lý Nghệ Hân chưa từng hỏi về việc học của em Minh Vũ.
" Em mang hộp này đi bỏ giúp chị được không?" Quyển Nhu đã ăn xong hộp cháo, cô ngài ngại nhờ Minh Hạ bởi vì Quyển nhu thấy thái độ của Minh Hạ cũng không khác gì Minh Vũ cho lắm, nói rõ ra là họ không thích Lý Nghệ Hân.
Minh Hạ đứng dậy, lười biếng cầm cái hộp đi ra ngoài, cô vứt vào trong sọt rác: " Chị ta mà cũng có lúc lịch sự cơ đấy, rợn hết cả gai ốc."
_________
Tối hôm đó, Minh Hạ ngủ tại bệnh viện với Quyển Nhu, trong phòng bệnh Quyển Nhu vẫn còn nỗi bận lòng nên chưa ngủ, cô đang nghĩ ngày mai có nên nói với Minh Vũ cho cô ra ngoài một chút được không? Anh ta sẽ chẳng đồng ý đâu nhỉ? Quyển Nhu rất muốn quay trở lại bệnh viện cũ, cô rất muốn biết tình trạng của mình bây giờ ra sao? Liệu đã xuất viện hay chưa? Lý Nghệ Hân sẽ muốn làm gì khi biết thân thể của hai người đã bị hoán đổi, cô ấy sẽ đến Lý gia chứ? Hay là đột ngột xuất hiện ở Hàn gia? Cô ấy có nghĩ đến mọi người sẽ nghĩ là cô ấy và cô đều bị điên hay không? Nhưng ký ức của Lý Nghệ Hân có thể chứng minh được với gia đình Hàn và Lý là cô ấy mới là Lý Nghệ Hân thật sự, nếu như họ tin cô ấy thì cô sẽ ra sao? Cô có thể mang thân xác của Lý Nghệ Hân mà sống cuộc đời của Khương Quyển Nhu không? Nhưng còn cơn ác mộng đó.....
Quyển Nhu chợt rùn mình khi nghĩ đến cảnh tượng mà Lý Nghệ Hân cầm dao muốn đâm chết cô, Quyển Nhu lo lắng nắm lấy lồng bàn tay, cô phải nghĩ cách để đến bệnh viện đó một chuyến mới được.
__________
Ngày hôm sau Minh Hạ đã ra khỏi bệnh viện lúc 7h sáng, Quyển Nhu thì vẫn còn đang ngủ. Lúc cô thức dậy thì đã không thấy Minh Hạ đâu, Minh Vũ cũng không thấy đến, Quyển Nhu ngồi dậy leo xuống giường, cô mở cửa đi ra ngoài thì gặp một cô y tá.
" Cô Lý, cô muốn đi đâu?" Cô y tá ấy hỏi.
" Tôi...tôi muốn đi vệ sinh một chút." Quyển Nhu viện cớ nói.
" Phòng vệ sinh ở trong phòng của cô mà." Cô y tá liếc mắt vào bên trong.
Quyển Nhu quê độ nhìn vào trong, cô đã viện một cái cớ ngốc nghếch rồi.
" À hóa ra là ở trong phòng, tiện, rất tiện." Quyển Nhu hư hư cười trừ.
Cô y tá mỉm cười, cô dơ lên một hộp thức ăn: " Đây là đồ ăn sáng của cô, anh Hàn đã dặn dò tôi chăm sóc kỹ lưỡng cho cô, vì vậy nếu cô cần gì thì cứ nói với tôi."
" Anh Hàn, ý cô là Hàn Minh Vũ phải không?"
Cô y tá gật đầu: " Vâng, anh ấy đã thuê tôi làm y tá chăm sóc đặc biệt 24/24 cho cô."
" 24/24 hả?" Quyển Nhu mắt mở tròn.
" Vâng."
Quyển Nhu hụt hẫng, thôi xong rồi, cô y tá này sẽ theo cô 24/24 như vậy thì làm sao lẻn ra ngoài được đây, Hàn Minh Vũ anh cũng biết cách làm khó tôi ghê. Haiz, haiz, haiz....Quyển Nhu thở dài từng hơi trong lòng.
___________
Tại tập đoàn Hàn thị.
Hàn Minh Vũ đang nhận một cuộc điện thoại.
" Cô ta phản ứng thế nào?" Minh Vũ hỏi.
Bên đầu dây người trả lời là cô y tá đặc biệt của Quyển Nhu:
" Cô ấy có vẻ miễn cưỡng chấp nhận."
Minh Vũ cong khóe miệng, đôi mắt cũng hiện lên tia thích thú:
" Cô ta có làm gì khác thường không?"
" Cô Lý lúc sáng thì có ý định đi ra ngoài, nhưng lại viện lý do là đi vệ sinh, cô ấy không giấu được vẻ bối rối khi tôi hỏi đến."
Hàn Minh Vũ liền nghiêm lại ánh mắt, Lý Nghệ Hận quả là không chịu an phận: " Ngoài việc chăm sóc, thì cô cũng hãy theo dõi cô ta cho tôi, cô cũng đừng cản trở việc cô ta muốn ra ngoài, tôi muốn biết cô ta đi đâu và làm những gì? Làm tốt thì tôi sẽ trả thù lao xứng đáng cho cô."
" Vâng, cám ơn anh, tôi nhất định sẽ làm tốt."
Hàn Minh Vũ bỏ máy xuống, anh nhịp nhịp ngón trỏ trên bàn, Lý Nghệ Hân hôm qua cứ một hai muốn đến bệnh viện cũ, được thôi cứ để cô ta đến, xem thử trò chơi tiếp theo của cô ta là gì?
" Lý Nghệ Hân, ai thắng ai thua cô đừng vội tự đắc, muốn hại được tôi thì cô phải nâng IQ của mình lên nhiều một chút."

Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook