Trùng Sinh Nữ Phụ Được Chuyển Kiếp
-
Chương 90: Lễ Đính hôn
Tại lễ đường ngoài trời lớn nhất trong thủ đô, người người tất bật chuẩn bị khâu cuối cùng cho lễ đính hôn của Diệp gia và Triệu gia. Cái chuyện tình đầy phong ba bão táp của Diệp An - Diệp Hoa - Triệu Lâm đã tốn không ít giấy mực của báo chí do mỗi lần Diệp Hoa tứ tiểu thư và Triệu Lâm đại thiếu đánh lẻ đi đâu hoặc Triệu đại thiếu gặp gỡ tiểu thư nhà nào, thì chẳng bao lâu sau sẽ thấy Diệp An tam tiểu thư hùng hổ đi ầm ỹ náo loạn một trận. Đỉnh điểm phải kể đến tin tức Diệp An tam tiểu thư nháo một trận ở lớp của Triệu đại thiếu, khiến hôm đó việc học của khu nhà đỏ đại học T ngưng lại một buổi để sửa chữa.
Những hình ảnh uy phong của Diệp An tam tiểu thư dùng Thuỷ hệ tấn công vị hôn phu bạc tình, khiến rất nhiều cô gái từng bị người yêu bỏ phấn khích bàn luận trên các trang mạng đến bây giờ vẫn còn chễm chệ ở đầu tin tức tìm kiếm.
Cuối cùng thì cô em cũng thắng cô chị, giật được Triệu đại thiếu về tay. Hôm nay không biết sẽ có trò vui gì xem không nên từ sớm cánh báo chí các toà soạn đã đứng ngoài lễ đường săn tin từ sớm rồi.
Không quá lâu sau khi mọi công tác chuẩn bị xong xuôi, cặp đôi nhân vật chính cũng xuất hiện trước lời chúc và cánh hoa tươi của bạn bè và họ hàng hai bên. Diệp Hoa hôm nay lộng lẫy trong bộ váy đính hôn màu nude đuôi cá dài chạm đất, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng, tóc bới rối búi lệch thành bông hoa hồng gắn ruy băng cùng màu váy nhìn qua vô cùng dịu dàng động lòng người. Triệu Lâm mặc vest đen gắn nơ đỏ đeo găng tay trắng, và giải phóng đồng tử thành màu vàng kim tương ứng dị năng của hắn trước con mắt kinh ngạc của bao người...
"Là màu vàng đó.. chứng tỏ dị năng của Triệu đại thiếu đã đạt cấp 5 rồi"
"Còn trẻ như vậy đã đạt cấp 5, sau này còn phát triển như thế nào nữa chứ"
"Diệp tứ tiểu thư kia quá may mắn rồi. Hèn gì nhất quyết chọn trúng vị hôn phu của chị gái"
"Không biết vị Diệp tam tiểu thư kia sẽ có phản ứng thế nào"
Cánh báo chí phía xa đều là dị năng giả thể chất nên rất rõ ràng sự việc đang diễn ra ở sảnh, thi nhau bàn luận xem sắp tới tin tức nóng hổi sẽ là gì. Nhìn hiệu ứng mình gây ra, khoé môi Triệu Lâm không khỏi nhếch lên hài lòng, ôn nhu quay sang nhìn Diệp Hoa bằng ánh mắt đong đầy tình yêu "Tiểu Hoa, cuối cùng anh cũng đã đợi được đến ngày này"
Lúc đó, Diệp Vĩnh Thành đứng cạnh Hà Như Bình và hai người con trai ở trong lễ đường đợi nghi thức bắt đầu, không thấy Diệp An đâu liền nhỏ giọng hỏi Diệp Kiến Nguyên "A Nguyên, Tiểu An không đi cùng các con sao?"
Diệp Kiến Nguyên lắc đầu "Em ấy được xe của Lam Dực đón đi, con cũng không biết em ấy có đến kịp lúc nghi thức bắt đầu không nữa"
"Em đến rồi mà chỉ là nãy giờ ở tầng trên thôi"
Nghe thấy tiếng con gái ở phía cầu thang, Diệp Vĩnh Thành thở phào nhẹ nhõm, sợ con bé hôm nay thấy vị hôn phu tâm tâm niệm niệm 11 năm đính hôn cùng em gái, sẽ thương tâm lẩn tránh, may sao thoạt nhìn khí sắc của Tiểu An rất tốt, trên môi nở nụ cười nhẹ. Nhưng khi quay sang thấy người đi cùng con gái thì mắt Diệp Vĩnh Thành không khỏi mở to nhìn kỹ lại một chút.
Kia không phải là Nam Cung đại thiếu đó sao.
"Diệp gia chủ" Nam Cung Lãnh Dịch gọi một tiếng thay cho lời chào làm Diệp Vĩnh Thành đang ngây người hồi thần lại.
"Nam Cung đại thiếu, vinh hạnh cho Diệp gia khi ngài đến dự, mời ngài ngồi ở bàn quan trọng trên kia"
Nam Cung Lãnh Dịch không từ chối, cầm lấy tay Diệp An trước con mắt kinh ngạc của Diệp Vĩnh Thành và Hà Như Bình kéo về phía chỗ ngồi cùng mình. Còn Diệp Kiến Nguyên và Diệp Viễn Thiếu đã được đánh tiếng trước nên không còn ngạc nhiên nữa, thay vào đó là lo em gái mới 19 tuổi đã bị người ta quang minh chính đại bắt đi mất mà không làm gì được.
Thân phận quá khủng bố có được không, phận anh trai bọn họ chẳng thể có cơ hội điều tra người kia xem có hợp với em gái không nữa rồi. Diệp Viễn Thiếu quay sang trừng mắt anh trai -nếu anh không cho An An ở lại biệt thự cổ Lam Dực tĩnh dưỡng thì bây giờ em ấy vẫn đang an nhiên ở bên cạnh chúng ta rồi-
Diệp Kiến Nguyên:... (bỗng thấy mình như một kẻ tội đồ (o・_・)ノ"(ノ_<、)
Hà Như Bình nhìn theo bóng lưng của Nam Cung Lãnh Dịch thầm nghĩ từ lúc nào Diệp An lại quen được nhân vật không đơn giản như vậy. Tuy bà không thể tham gia các buổi tiệc xã giao giới thượng lưu, nhưng danh tiếng Nam Cung gia lớn nhất Nam Đại Lục không phải bà không biết. Lúc nãy Diệp Vĩnh Thành gọi người kia là "Nam Cung đại thiếu" với thái độ chào người trên, với uy tín của ông ta tại thủ đô không thể nào gọi bừa người được.
Hà Như Bình từng cho là Diệp An không thể níu kéo tình cảm của Triệu Lâm được nữa nên mới để cho Diệp Hoa chiếm thế thượng phong, nhưng ai ngờ đâu là đã có người khác. Không những dáng vẻ xuất chúng hơn Triệu Lâm rất nhiều mà bối cảnh càng không thể chê vào đâu được. Hừm, đúng là gian xảo khó ưa từ cả mẹ đến con.
Diệp An ngồi bên cạnh Nam Cung Lãnh Dịch nghiêm túc quan sát tất cả những người đang bước vào lễ đường xem có ai có dấu hiệu khả nghi hay không. Cô lo như vậy không hề thừa chút nào, vì Diệp Môn đã biến thành tang thi, ai mà biết được hắn ta có lây nhiễm sang ai nữa không cơ chứ.
"Không cần lo lắng quá, người của tôi đã bố trí xong, Diệp gia sẽ không có vấn đề gì"
Diệp An quay đầu sang thì thấy ánh mắt sâu thăm thẳm thoáng ôn nhu của Nam Cung Lãnh Dịch. Không khỏi có chút lúng túng, cô nhanh chóng quay đầu đi nhìn xuống chỗ bóng người vừa xuất hiện trong tầm mắt.
Diệp Môn.
Quanh thân hắn quả thực cô không cảm nhận được hơi thở của người sống. Tuy da thịt bên ngoài hoàn chỉnh như một người bình thường, cử động cũng không hề cứng nhắc, nhưng mặt hắn lại tái nhợt, môi không có chút huyết sắc, vành mắt có chút thâm đen chứng tỏ hắn chính là tang thi cao cấp đã tiến hoá xong giống hệt hai con ở biệt thự cổ.
Đúng lúc Diệp An muốn đứng dậy tiến về chỗ Diệp Môn thì con ngươi cô bỗng co rụt lại, kinh hoảng nhìn cô gái đang được anh cả của cô nắm tay tiến lại chỗ ngồi của mình.
Cô có hoa mắt không?
Cố Diệp Ninh. Kia chính xác là gương mặt của Cố Diệp Ninh.
Diệp Kiến Nguyên nãy giờ vẫn dịu dàng trấn an người trong vòng tay mình khỏi khẩn trương nào có biết tâm tình của em gái đang ngàn xoay vạn chuyển.
"An An, đây là Du Hàm, bạn gái anh. Lúc em đi vắng anh đã đưa cô ấy về nhà ra mắt rồi nên bây giờ đây là lần đầu cả hai gặp nhau. Du Hàm, đây là em gái anh"
Du Hàm được nhắc liền đưa tay ra chào "Xin chào Diệp An, tôi là Du Hàm. Hiện đang đi làm tại phòng Kinh Doanh của Diệp thị. Rất vui được gặp"
Nam Cung Lãnh Dịch nhìn cô gái nhỏ vẫn ngây ngốc nhìn chằm chằm vào người tên Du Hàm kia, hắn nhíu mày ôm lấy vai cô hỏi nhẹ "Sao vậy? Không thoải mái?" Hắn là đang lo lắng bùa chú tối qua có ảnh hưởng gì đến cô không, nãy còn bình thường sao giừo lại phát ngốc rồi?
Diệp An bị ôm bất chợt lập tức bừng tỉnh khỏi giấc mộng, sống lưng chảy chút mồ hôi lạnh gai lên đến tận đỉnh đầu, cô lắp bắp hô "Anh... anh làm cái gì đó?"
Nam Cung Lãnh Dịch điềm nhiên đáp "Người ta chào" rồi hất mắt về phía trước.
Bấy giờ Diệp An mới có chút khó khăn nhìn kẻ đang ôm mình sau đó quay sang cô gái đối diện, có chút không được tự nhiên mỉm cười "Xin chào, tôi là Diệp An, rất vui được gặp chị"
Vui cái con khỉ! Gặp lại người đã từng vô cùng đại suất khí hoa hoa lệ lệ đưa Liệt Băng vào cơ thể của Cố Minh Tuyền thành băng nữ thì ai mà vui cho được?
Người ấy kiếp trước của Nam Cung Lãnh Dịch xuất hiện rồi...
Cô lại sắp diện kiến Liệt Băng, tuyệt chiêu sát thủ của Cố Diệp Ninh lần nữa rồi a...
Những hình ảnh uy phong của Diệp An tam tiểu thư dùng Thuỷ hệ tấn công vị hôn phu bạc tình, khiến rất nhiều cô gái từng bị người yêu bỏ phấn khích bàn luận trên các trang mạng đến bây giờ vẫn còn chễm chệ ở đầu tin tức tìm kiếm.
Cuối cùng thì cô em cũng thắng cô chị, giật được Triệu đại thiếu về tay. Hôm nay không biết sẽ có trò vui gì xem không nên từ sớm cánh báo chí các toà soạn đã đứng ngoài lễ đường săn tin từ sớm rồi.
Không quá lâu sau khi mọi công tác chuẩn bị xong xuôi, cặp đôi nhân vật chính cũng xuất hiện trước lời chúc và cánh hoa tươi của bạn bè và họ hàng hai bên. Diệp Hoa hôm nay lộng lẫy trong bộ váy đính hôn màu nude đuôi cá dài chạm đất, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng, tóc bới rối búi lệch thành bông hoa hồng gắn ruy băng cùng màu váy nhìn qua vô cùng dịu dàng động lòng người. Triệu Lâm mặc vest đen gắn nơ đỏ đeo găng tay trắng, và giải phóng đồng tử thành màu vàng kim tương ứng dị năng của hắn trước con mắt kinh ngạc của bao người...
"Là màu vàng đó.. chứng tỏ dị năng của Triệu đại thiếu đã đạt cấp 5 rồi"
"Còn trẻ như vậy đã đạt cấp 5, sau này còn phát triển như thế nào nữa chứ"
"Diệp tứ tiểu thư kia quá may mắn rồi. Hèn gì nhất quyết chọn trúng vị hôn phu của chị gái"
"Không biết vị Diệp tam tiểu thư kia sẽ có phản ứng thế nào"
Cánh báo chí phía xa đều là dị năng giả thể chất nên rất rõ ràng sự việc đang diễn ra ở sảnh, thi nhau bàn luận xem sắp tới tin tức nóng hổi sẽ là gì. Nhìn hiệu ứng mình gây ra, khoé môi Triệu Lâm không khỏi nhếch lên hài lòng, ôn nhu quay sang nhìn Diệp Hoa bằng ánh mắt đong đầy tình yêu "Tiểu Hoa, cuối cùng anh cũng đã đợi được đến ngày này"
Lúc đó, Diệp Vĩnh Thành đứng cạnh Hà Như Bình và hai người con trai ở trong lễ đường đợi nghi thức bắt đầu, không thấy Diệp An đâu liền nhỏ giọng hỏi Diệp Kiến Nguyên "A Nguyên, Tiểu An không đi cùng các con sao?"
Diệp Kiến Nguyên lắc đầu "Em ấy được xe của Lam Dực đón đi, con cũng không biết em ấy có đến kịp lúc nghi thức bắt đầu không nữa"
"Em đến rồi mà chỉ là nãy giờ ở tầng trên thôi"
Nghe thấy tiếng con gái ở phía cầu thang, Diệp Vĩnh Thành thở phào nhẹ nhõm, sợ con bé hôm nay thấy vị hôn phu tâm tâm niệm niệm 11 năm đính hôn cùng em gái, sẽ thương tâm lẩn tránh, may sao thoạt nhìn khí sắc của Tiểu An rất tốt, trên môi nở nụ cười nhẹ. Nhưng khi quay sang thấy người đi cùng con gái thì mắt Diệp Vĩnh Thành không khỏi mở to nhìn kỹ lại một chút.
Kia không phải là Nam Cung đại thiếu đó sao.
"Diệp gia chủ" Nam Cung Lãnh Dịch gọi một tiếng thay cho lời chào làm Diệp Vĩnh Thành đang ngây người hồi thần lại.
"Nam Cung đại thiếu, vinh hạnh cho Diệp gia khi ngài đến dự, mời ngài ngồi ở bàn quan trọng trên kia"
Nam Cung Lãnh Dịch không từ chối, cầm lấy tay Diệp An trước con mắt kinh ngạc của Diệp Vĩnh Thành và Hà Như Bình kéo về phía chỗ ngồi cùng mình. Còn Diệp Kiến Nguyên và Diệp Viễn Thiếu đã được đánh tiếng trước nên không còn ngạc nhiên nữa, thay vào đó là lo em gái mới 19 tuổi đã bị người ta quang minh chính đại bắt đi mất mà không làm gì được.
Thân phận quá khủng bố có được không, phận anh trai bọn họ chẳng thể có cơ hội điều tra người kia xem có hợp với em gái không nữa rồi. Diệp Viễn Thiếu quay sang trừng mắt anh trai -nếu anh không cho An An ở lại biệt thự cổ Lam Dực tĩnh dưỡng thì bây giờ em ấy vẫn đang an nhiên ở bên cạnh chúng ta rồi-
Diệp Kiến Nguyên:... (bỗng thấy mình như một kẻ tội đồ (o・_・)ノ"(ノ_<、)
Hà Như Bình nhìn theo bóng lưng của Nam Cung Lãnh Dịch thầm nghĩ từ lúc nào Diệp An lại quen được nhân vật không đơn giản như vậy. Tuy bà không thể tham gia các buổi tiệc xã giao giới thượng lưu, nhưng danh tiếng Nam Cung gia lớn nhất Nam Đại Lục không phải bà không biết. Lúc nãy Diệp Vĩnh Thành gọi người kia là "Nam Cung đại thiếu" với thái độ chào người trên, với uy tín của ông ta tại thủ đô không thể nào gọi bừa người được.
Hà Như Bình từng cho là Diệp An không thể níu kéo tình cảm của Triệu Lâm được nữa nên mới để cho Diệp Hoa chiếm thế thượng phong, nhưng ai ngờ đâu là đã có người khác. Không những dáng vẻ xuất chúng hơn Triệu Lâm rất nhiều mà bối cảnh càng không thể chê vào đâu được. Hừm, đúng là gian xảo khó ưa từ cả mẹ đến con.
Diệp An ngồi bên cạnh Nam Cung Lãnh Dịch nghiêm túc quan sát tất cả những người đang bước vào lễ đường xem có ai có dấu hiệu khả nghi hay không. Cô lo như vậy không hề thừa chút nào, vì Diệp Môn đã biến thành tang thi, ai mà biết được hắn ta có lây nhiễm sang ai nữa không cơ chứ.
"Không cần lo lắng quá, người của tôi đã bố trí xong, Diệp gia sẽ không có vấn đề gì"
Diệp An quay đầu sang thì thấy ánh mắt sâu thăm thẳm thoáng ôn nhu của Nam Cung Lãnh Dịch. Không khỏi có chút lúng túng, cô nhanh chóng quay đầu đi nhìn xuống chỗ bóng người vừa xuất hiện trong tầm mắt.
Diệp Môn.
Quanh thân hắn quả thực cô không cảm nhận được hơi thở của người sống. Tuy da thịt bên ngoài hoàn chỉnh như một người bình thường, cử động cũng không hề cứng nhắc, nhưng mặt hắn lại tái nhợt, môi không có chút huyết sắc, vành mắt có chút thâm đen chứng tỏ hắn chính là tang thi cao cấp đã tiến hoá xong giống hệt hai con ở biệt thự cổ.
Đúng lúc Diệp An muốn đứng dậy tiến về chỗ Diệp Môn thì con ngươi cô bỗng co rụt lại, kinh hoảng nhìn cô gái đang được anh cả của cô nắm tay tiến lại chỗ ngồi của mình.
Cô có hoa mắt không?
Cố Diệp Ninh. Kia chính xác là gương mặt của Cố Diệp Ninh.
Diệp Kiến Nguyên nãy giờ vẫn dịu dàng trấn an người trong vòng tay mình khỏi khẩn trương nào có biết tâm tình của em gái đang ngàn xoay vạn chuyển.
"An An, đây là Du Hàm, bạn gái anh. Lúc em đi vắng anh đã đưa cô ấy về nhà ra mắt rồi nên bây giờ đây là lần đầu cả hai gặp nhau. Du Hàm, đây là em gái anh"
Du Hàm được nhắc liền đưa tay ra chào "Xin chào Diệp An, tôi là Du Hàm. Hiện đang đi làm tại phòng Kinh Doanh của Diệp thị. Rất vui được gặp"
Nam Cung Lãnh Dịch nhìn cô gái nhỏ vẫn ngây ngốc nhìn chằm chằm vào người tên Du Hàm kia, hắn nhíu mày ôm lấy vai cô hỏi nhẹ "Sao vậy? Không thoải mái?" Hắn là đang lo lắng bùa chú tối qua có ảnh hưởng gì đến cô không, nãy còn bình thường sao giừo lại phát ngốc rồi?
Diệp An bị ôm bất chợt lập tức bừng tỉnh khỏi giấc mộng, sống lưng chảy chút mồ hôi lạnh gai lên đến tận đỉnh đầu, cô lắp bắp hô "Anh... anh làm cái gì đó?"
Nam Cung Lãnh Dịch điềm nhiên đáp "Người ta chào" rồi hất mắt về phía trước.
Bấy giờ Diệp An mới có chút khó khăn nhìn kẻ đang ôm mình sau đó quay sang cô gái đối diện, có chút không được tự nhiên mỉm cười "Xin chào, tôi là Diệp An, rất vui được gặp chị"
Vui cái con khỉ! Gặp lại người đã từng vô cùng đại suất khí hoa hoa lệ lệ đưa Liệt Băng vào cơ thể của Cố Minh Tuyền thành băng nữ thì ai mà vui cho được?
Người ấy kiếp trước của Nam Cung Lãnh Dịch xuất hiện rồi...
Cô lại sắp diện kiến Liệt Băng, tuyệt chiêu sát thủ của Cố Diệp Ninh lần nữa rồi a...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook