Sau khi tạm biệt Đào Thi Tình, Tô Tử Bảo đã xin nghỉ, đương nhiên có thể không đi học, nhưng mà nghĩ tiết học này vẫn rất quan trọng, nhất định phải bảo Lê Hàn nhớ ghi chép nhiều bài chút.

Vừa lúc nói với cô chuyện mình xin nghỉ nửa tháng.

"Này, Lê Hàn, tớ xin nghỉ nửa tháng không đến trường học, chờ trở về chép bài của cậu. Nghe nói tối hôm nay có tiết của Diệt Tuyệt sư thái..." Tô Tử Bảo còn chưa nói hết, bên kia Lê Hân liền ngắt lời nói "Tối nay không có tiết đâu, cậu nghe ai nói có tiết học"

Tô Tử Bảo sửng sốt "Không có tiết sao?"

"Đúng vậy. Chúng ta vốn không có tiết học buổi tối, cũng không nghe ai nói thêm tiết nào" Lê Hàn chẳng hiểu ra sao.

Tô Tử Bảo biết Lê Hàn sẽ không lừa mình, liền hiểu rõ là Đào Thi Tình đang nói dối.

Cô ta đang lừa mình, lừa mình 8h tối đến phòng học.

"Ừ, mình biết rồi. Không sao, nhưng mà lần này rất cảm ơn cậu"

"Đang yên đang lành cậu khách khi làm gì vậy Tô Tử Bảo, a được rồi, cố gắng làm việc, chờ cậu trở về"

Tô Tử Bảo cúp điện thoại, nhíu mày suy nghĩ, mình và Đào Thi Tình đâu có thù oán gì? Chờ một chút... nghĩ tới, ngày đó lúc Lô Thanh Vân tỏ tình, hình như chính là cô ta nói xấu mình bị bao nuôi, cho tới bây giờ trường học thường có người nói Tô Tử Bảo dựa vào đàn ông kiếm sống, đều là cô ta truyền ra.

Tuy rằng nhớ tới chuyện này không hiểu vì sao đối phương lại muốn nhằm vào mình, nhưng mà đã hiểu rõ, Đào Thi Tình là kẻ thù, mà tiết học đêm nay chính là một cái bẫy.

Vừa rồi Tô Tử Bảo vì không muốn quá rêu rao liền không nói chuyện mình xin nghỉ, nói cách khác đối phương còn tưởng rằng mình sẽ đi.

Cô là không thể đi, nhưng mà số người cô muốn giải quyết còn không ít. Không bằng liền nhìn Đào Thi Tình dùng thứ gì tốt thay cô tiếp đãi.

Nghĩ như vậy, Tô Tử Bảo bấm số điện thoại Tô Lệ Nhã. 

Tô Lệ Nhã nhận được điện thoại của Tô Tử Bảo liền vô cùng ngạc nhiên, hỏi: "Chị cả, chị gọi điện thoại cho em có chuyện gì sao?"

"Tô Lệ Nhã sao, là như vậy, từ hôm nay trở đi bên công ty tôi sẽ rất bận, nhưng mà bạn học của tôi vừa nói với tôi rằng buổi tối có tiết học của Diệt Tuyệt sư thái, rất quan trọng. Cô có thể giúp tôi đi chép bài được sao?" Tô Tử Bảo hỏi

Lúc đầu Tô Lệ Nhã không muốn đồng ý, để cô vắng học, nhưng mà vừa nghĩ tới mình còn cần nhờ vào chị gái tốt này để đến gần Bùi Dực, liền đồng ý "Không thành vấn đề. Mấy giờ tối?"

"8h tối, phòng học 302" Tô Tử Bảo nói.

Lập tức Tô Lệ Nhã liền nhấn mạnh nói "Trễ như vậy sao, để cho một mình em trở về liền sợ. Có thể để cho anh rể chờ em tan học đưa em trở về được không"

Biết Tô Lệ Nhã có ý với Bùi Dực, trong mắt Tô Tử Bảo lóe lên một ánh sáng lạnh "Được rồi, không thành vấn đề"

Tô Lệ Nhã nghe Tô Tử Bảo một tiếng đồng ý, lập tức vui rạo rực cúp điện thoại.

Tiện nhân, ngu xuẩn, thật đúng là cho rằng mình đi học vì cô ta, thật ra mình chỉ muốn gặp Bùi Dực. Nếu như cô ta không đồng ý để Bùi Dực tới đón cô, mình liền không đi chép bài cho cô ta.

Tô Tử Bảo vẫn còn ngu xuẩn giống như trước đây.

Đêm nay, thừa dịp Tô Tử Bảo không ở, cùng Bùi Dực ở trên một xe, nhất định phải có tính phát triển thực chất!

Nghĩ tới đây, Tô Lệ Nhã lập tức từ trên giường nhảy dựng lên "Người đâu, mau đưa bộ váy quý nhất cho tôi, còn có nước hoa, nhanh lên!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương