Trùng Sinh Kiều Thê Vô Địch
Chương 67-1: Giải thưởng xuất sắc nhất (1)

Editor: Dạ Huyết

Beta: shizuka nguyễn

Đầu điện thoại bên kia, Diệp Vẫn Thần trầm mặc hai giấy mới ủy khuất mở miệng hỏi:

“Không bán có được không?”

“Ha ha ha......” Lúc này đây, Lạc U nhịn không được cười vang lên, thật là đáng yêu.

Bị cười, Diệp Vẫn Thần hơi đỏ mặt, lúc này anh mới phát hiện câu nói của mình rất ngốc, nhưng thực ra đây cũng chính là lời nói xuất phải từ trong lòng của anh, không muốn bị bán đi, chỉ muốn ở lại bên cạnh Lạc U, mỗi giây rời xa Lạc U đều nhớ, nếu không phải vì nghĩ muốn càng ngày càng phải mạnh lên để bảo vệ cô, có lẽ anh căn bản sẽ không có đủ kiên trì cùng nghị lực!

Diệp Vẫn Thần cảm thấy, mình chưa bao giờ là một người kiên cường, chỉ là một đứa trẻ yếu đuổi bị bắt nạt ở nơi âm u kia, vì có sự tồn tại Lạc U, mới có đủ dũng khí bước ra khỏi nơi tối tăm ấy, anh có dũng khí, có kiên trì, đều đến từ Lạc U, cô như ánh mặt trời chiếu rọi cuộc đời tăm tối của anh!

“Em sẽ không bán anh chứ?”

Cảm giác được Lạc U đã cười đủ, giọng từ từ yếu đi, Diệp Vẫn Thần mới không quá dễ chịu mở miệng hỏi.

“Ai nói sẽ không, em mới quyết định, sau này đem anh bán cho Lạc gia, còn về phần tiền bán mình trước hết em giúp anh giữ, anh nói được không?”

Tuy rằng chứa có ý định sau này sẽ cùng Diệp Vẫn Thần kết hôn rồi sống bên nhau cả đời, dù sao bây giờ tuổi của hai người bọn họ còn quá nhỏ, căn bản không thích hợp bàn luận vấn đề này, nhưng trên thực tế, trong tương lai chuyện này không thể tránh khỏi xảy ra, ít nhất các trưởng bối của Lạc gia đều nghĩ vậy, hơn nữa đối với thái độ của Diệp Vẫn Thần, cũng có thể cho là như thế, cho nên, những lời nói kia của Lạc U ở trong phòng khách, cũng không phải nói lung tung.

Nếu tương lai hai người thực sự ở bên nhau, như thế thì để cho Diệp Vẫn Thần trở thành người của Lạc gia, còn Diệp gia kia đối xử với anh không tốt, không cần cũng không sao.

Lạc U cũng biết là mình rất ích kỉ, lại quá lạnh lùng, nhưng cô cảm thấy, Diệp gia cứ tồn tại như vậy, cho dù có quan hệ huyết thống, thậm chí có chút quan hệ nuôi dưỡng, nhưng như cũ vẫn không thể xem những người này là người nhà, người xa lạ còn tốt hơn họ nhiều, ít nhất không làm cho người ta cảm thấy thống khổ, mà Lạc U thật sự không muốn Diệp Viễn Thần cảm thấy thống khổ.

Đầu bên này điện thoại, mặt Diệp Vẫn Thần bị nắng phơi thành chocolate, trên trán hiện tên tia đỏ ửng, bán cho Lạc gia? Lời này sao lại làm người ta nghe có chút ngượng ngùng?

Ý của Lạc U đó sao? Phải không? Chắc là không phải? Trong lúc nhất thời, Diệp Vẫn Thần có chút rối rắm, anh hiểu rõ tâm ý của mình, nhưng không biết trong lòng Lạc U rốt cuộc có ý tứ gì, đây là ý tưởng của anh đó, chắc chỉ là một câu nói đùa? Hoặc là, có lẽ đưa anh đến Lạc gia làm vài việc vặt, nhưng trên thực tế vẫn là một người hầu?

Diệp Vẫn Thần nghĩ không ra, càng rối rắm, nhưng cho dù thế nào, anh vẫn sẽ đồng ý, chỉ cần có thể ở cạnh Lạc U, cho dù phải là người người hầu anh cũng cam chịu!

Thật ra cũng không thể trách Diệp Vẫn Thần không có chí khí, nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy mình là người hầu của Lạc U, thật sự trước kia khi Diệp Vẫn Thần ở chung một chỗ với Lạc U, khí chất của cô quá mức cường đại, ngay cả mắt cũng đều rất ít khi nhìn anh, hơn nữa mỗi khi ở trước mặt Lạc U, Diệp Vẫn Thần luôn tự ti cùng bất an, loại sự việc này có vẻ không được bình thường lắm nhưng đã xuất hiện.

Cho nên, Diệp Vẫn Thần hồi phục lại chỉ nói một chữ - Được!

Lúc Lạc U ngắt điện thoại trên môi vẫn còn mang theo nụ cười, đến lúc ngủ, nụ cười này vẫn không hề biến mất, chỉ cần nghĩ đến bộ dạng ngơ ngác của ai kia, Lạc U liền cảm thấy rất vui vẻ, cả năm đều vui vẻ.

Năm sau, Lạc U đang khẩn trương chuẩn bị, còn 5 ngày nữa là đến ngày bắt đầu, cô nhận được thư mời từ điện ảnh Kim Tinh, mà lúc đó, Lạc U cũng được cô Lạc tự mình thông báo, ở điện ảnh Kim Tinh Lạc U được đề xuất nhận giải thưởng ở hai hạng mục, ‘diễn viên mới xuất sắc nhất’ và ‘diễn viên chính xuất sắc nhất’, một người cùng được đề xuất hai hạng mục này là rất hiếm, hơn nữa còn mới chỉ là một người mới, người mới bình thường giỏi nhất cũng chỉ có thể nhận được giải ‘diễn viên phụ xuất sắc nhất’, bây giờ Lạc U lại được đề danh là ‘diễn viên chính xuất sắc nhất’, ngay cả chính bản thân cô cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Buổi lễ của điện ảnh Kim Tinh có thể coi là buổi lễ trao giải rất có ảnh hưởng ở trong nước, hàng năm đầu năm công ty đều tổ chức, lúc Lạc U nhận được thư mời thì chỉ còn ba ngày nữa, hơn nữa còn chuyện hội biểu diễn, Lạc U cảm giác chân không chạm đất, buổi sáng là tập luyện chuẩn bị cho hội biểu diễn, buổi chiều chọn lễ phục để tham gia lễ trao giải, người đại diện là Lý Hoành Vũ cũng bị xoay quanh như chong chóng, cũng may còn có đám người Tiếu Tiêu hỗ trợ, bằng không thật sự là không đủ dùng.

Trước lễ trao giải hai giờ, Lạc U mới đến hội trường, hóa trang và thay quần áo đều giải quyết trên xe, lúc tới hội trường mới đột nhiên phát hiện ra một vấn đề, cô quên mang theo bạn nam đến, trong lúc nhất thời không biết nói gì.

“Tiểu U, ngại thật, vội vàng quá nên quên hẹn trước, nếu không em xem xem ai thích hợp, bây giờ anh giúp em tìm.”

Lý Hoành Vũ vẻ mặt áy náy, anh làm người đại diện tuy rằng càng làm càng đủ tư cách, nhưng dù sao vẫn còn có rất nhiều việc chưa từng trải qua, như buổi lễ trao giải hôm nay vậy, tuy rằng có rất nhiều việc, nhưng lại quên chuyện này, trong lòng rất áy náy cùng tự trách.

Lạc U cũng hơi bất đắc dĩ, thật ra đến lễ trao giải như vậy không có quy định phải đem theo bạn trai gì, nhưng đi một mình luôn có vẻ hơi cô đơn, Lạc U vốn tính đi tìm một người, nhưng vì vội vàng nên quên mất.

Ngay lúc Lạc U đang lo lắng không tìm được người đi cùng, đột nhiên thấy một bóng dáng rất quen thuộc, mắt cô sáng lên, lập tức xuống xe, chạy về hướng bóng người đang từ từ biến mất.

Truyện chỉ đăng tại - editor: Dạ Huyết

Chúc các nàng có một buổi tối vui vẻ

Yêu các nàng nhiều nhiều nhiều...moa moa moa

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương