Trùng Sinh Kiều Thê Vô Địch
-
Chương 35: Xảy ra chuyện gì tôi chịu trách
Lạc U rất nhanh đã bước đến bên người Diệp Vẫn Thần. Đám người Lăng Cảm cũng đều vây quanh.
Lăng Cảm cau mày hỏi:“Tiểu Thần, làm sao vậy?”
Lăng Cảm không hỏi chuyện gì đã xảy ra mà trực tiếp hỏiDiệp Vẫn Thần tại sao đánh người. Hành vi đó đã quá rõ ràng. Người ta nghi ngờ là ở nguyên nhân. Ở trong mắt Lăng Cảm, cậu bé Diệp Vẫn Thần này tuy rằng hơi lạnh lùng, nhưng tính tình lại rất tốt. Mỗi ngày ngoại trừ quay phim chính là đọc sách, cẩn thận chăm sóc Lạc Ulàm cho ông cảm thấy anh thật đáng yêu. Chắc chắn không phải là loại người có thể tùy tiện đánh người. Tuy rằng ông cũng biết, cậu bé mà ông cảm thấy đáng yêu này, thật ra nội tâm rất mạnh mẽ và lãnh khốc.
Lăng Cảm biết câu nói này của ông có chút thiên vị. Nhưng chính vì hiểu rõ nên mớikhông công bằng như vậy.
“ Cô ta nói điều không nên nói. Cần phải trừng trị.” Thanh âm Diệp Vẫn Thần lạnh như băng mang theokiên trì, cứng rắn không thỏa hiệp chút nào. Không ai được phép trước mặt anh sỉ nhục người trong lòng anh. Ai cũng không thể!
Lăng nhíu chặt lông mày. Nhìn qua hai nữ diễn viên đã hôn mê. Hô dát họng với những người đứng xem náo nhiệt xung quanh: “Đều ngớ ra đấy làm gì.Không mau gọi xe cấp cứu. Định đợi hai người này chết mới mang ra nhà xác à?”
Cừ thật. Người chung quanh vừa nghe lời này. Mắt trợn trắng mắt trợn trắng. Gọi điện thoại gọi điện thoại. Giới bên ngoài đều truyền rằng Lăng Cảm độc miệng. Vốn không cảm thấy. Nhưng hiện tại đã thấy rõ ràng rồi.
Người chung quanh bận rộn lu bù cả lên. Không có ai vì hai nữ diễn viên kia mà dám trách móc Diệp Vẫn Thần. Diệp Vẫn Thần xoay người nhìn Lạc U. Sắc mặt lạnh lùng, cứng rắn của anh xuất hiện thêm nét lo lắng. Hơi hơi cúi đầu, có chút nhỏ nhẹ nói:“Tiểu U, không phải anh tùy tiện đánh người. Bọn họ đáng đánh.”
Diệp Vẫn Thần giải thích, anh không muốn mình ở trong lòng tiểu U có ấn tượng xấu. Lúc ra tay anh có hơi kích động, nhưng không hối hận. Giống như lời anh nói, những người đó đáng đánh. Về sau nếu có người nào dám nói xấu tiểu U, anh sẽ đánh họ đến mức không dám ra ngoài gặp người.Trong con mắt hơi rũ xuống của Diệp Vẫn Thần hiện lên một chút lạnh lùng.
“Tiểu U, việc này không thể trách tiểu Thần. Hai người phụ nữ kia nói xấu cô,tiểu Thần mới ra tay. Chỉ là việc này ảnh hưởng không tốt. Về sau không được kích động như vậy. Nếu không sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển trong giới giải trí của cô......” Lý Ngang Vũ đi theo giải thích, nói đến vẫn còn có chút lo lắng. Nhưng không đợi anh ta xong, Lạc U đã cắt ngang.
“Không thể nói ảnh hưởng hay không. Đáng đánh thì phải đánh. Vẫn Thần làm đúng. Về sau không cần do dự, xảy ra chuyện tôi chịu trách nhiệm.” Nghe Lý Ngang Vũ giải thích xong, Lạc U lập tức liền hiểu được sự việc xảy ra. Diệp Vẫn Thần là vì cô mới ra tay.Cô làm sao có thể trách hắn. Không hề đi lên đá hai người kia cũng đã xem như cô nhân từ rồi.
Tuyên bố ngang ngược của Lạc U làm cho người chung quanh nghe được trợn mắt há hốc mồm. Đã từng gặp người bá đạo, nhưng chưa thấy ai quá bá đạo như vậy. Mọi người từng cảm thấy Lạc U và Diệp Vẫn Thần có chút không hòa đồng. Mới nhìn thì tưởng hiền lành, trên thực tế lại xa cách lạnh lùng. Nhưng hiện tại xem ra, hai người này thật đúng là mười phần bá đạo đấy.
Diệp Vẫn Thần được khen ngợi. Nháy mắt liền lộ ra nụ cười có chút xấu hổ, ánh mắt lóe sáng thẳng tắp nhìn chằm chằm Lạc U. Biểu cảm kia giống hệt " cẩu cẩu " khi được chủ khen ngợi. Nếu không phải bên cạnh có người,phỏng chừng Diệp Vẫn Thần thật sự đến bên Lạc U cọ cọ liếm liếm gì đó rồi.
Người chung quanh thấy vậy, lại hết chỗ nói.Tuyên bố khí phách của Lạc U ít nhất có thể xem là bình thường. Nhưng loại vẻ mặt này của Diệp Vẫn Thần là sao? Rất nhiều người nghĩ không hiểu trong lòng đều có cảm giác ngổn ngang.
Khóe miệng Lý Ngang Vũ run rẩy, cảm giác đau đầu càng ngày càng mãnh liệt.
“Tốt lắm tốt lắm, tiếp tục quay phim. Đừng nhìn nữa. Ai cũng đều có việc riêng cần làm.” Lăng cảm cũng đau đầu. Nhưng vẫn suy nghĩ. Việc này đối với người Lạc gia chả là gì. Người đánh cũng đã đánh. Lạc U cũng không quan tâm, ông quan tâm làm gì.
Tiếp tục quay phim.
Lúc xe cứu thương đến liền đưa người lên xe. Mà hai người đó bắt đầu từ hôm nay cũng không còn thấy xuất hiện trên màn ảnh nữa. Hoàn toàn biến mất khỏi ngành giải trí.
Chuyện này không tính là to tát gì, nhưng người biết đến cũng không thiếu. Toàn bộ giới giải trí không có gì là bí mật. Một truyền mười mười truyền trăm, dần dần người biết đến cũng nhiều hơn. Nhưng lạ là không hề có một nhà truyền thông nào công khai đưa tin. Thật ra ở trên internet có một tin tức từng xuất hiện, nhưng còn không chưa kịp có phản ứng gì đã biến mất kỳ lạ. Làm cho mọi người kinh ngạc rất nhiều. Không khỏi suy nghĩ sâu xa nhiều hơn. Ánh mắt nhìn Lạc U và Diệp Vẫn Thần có chút khác xưa.
Ở vòng giải trí, diễn xuất tốt là có bản lĩnh, quan hệ rộng là có thế lực. Nhưng hai loại này chưa chắc có thể mạnh hơn lực lượng truyền thông. Có thể trấn áp truyền thông như vậy, chắc chắn không phải là người bình thường.
LạcU cảm nhận được thái độ kỳ lạ xung quanh có chút cảm khái. Cô thật sự muốn cư xử khiêm tốn, cũng không muốn để lộ thân phận của mình. Thế nhưng bất đắc dĩ khí thế và cá tính đều biểu hiện ở đây. Ôi không thể nào mà khiêm tốn được.
“ Cái này của cô gọi là " khiêm tốn" đến mức cho cả thế giới đều biết sự " khiêm tốn " của cô rồi đấy.Nói cách khác là thập phần phách lối. Tôi muốn nói, Lạc đại tiểu thư, cô thật đúng là người không thể khiêm tốn nha.” Lý Ngang Vũ nghe được Lạc U cảm khái, nhịn không được trêu nói.
Lăng đại đạo diễn ở một bên bổ sung:“Đúng vậy, không phải người nào cũng có thể khiêm tốn. Ít nhất theo tôi biết, người Lạc gia không thích hợp với từ này.”
Lạc U trừng mắt liếc nhìn này hai người một cái. Sau khi trải qua sự kiện đánh nhau, tuy rằng cùng những diễn viên nhỏ này có khoảng cách, nhưng dường như đã quen thuộc hơn. Vẫn có thể xem là một chuyện tốt. Hơn nữa quan trọng là hiện tại toàn bộ trường quay đều im lặng rất nhiều. Những người thích nói xấu sau lưng cũng đều biến mất không thấy nữa.
“ Hai người là hồng mắt ghen tị nha.” Ở cùng một chỗ với bạn bè chân tình, Lạc U không hề lạnh nhạt nữa, ngược lại lộ ra một chút tinh quái đáng yêu.
“Ha ha. Đúng vậy. Ai bảo cháu có một tên thị vệ cường hãn bên mình chứ. Cảnh tiếp theo là tiểu Thần diễn đánh nhau. Lúc đầu định để diễn viên đóng thế lên sân khấu, nhưng diễn xuất của tiểu Thần thế kia sao còn cần dùng diễn viên đóng thế nữa. Chậc chậc, trẻ con bây giờ không biết ăn cái gì mà lớn lên, cái gì cũng biết chứ.”
Lăng đại đạo diễn thập phần cảm khái. Lúc đầu rất lo lắng hai đứa nhỏ này. Nhưng hiện tại xem ra hai người này một cái so một cái đều là thâm tàng bất lộ. Đúng là khiến cho mọi người nhìn với ánh mắt khác xưa.Bơi vậy khiến ông càng thêm mong đợi bộ phim này.
Đội hình diễn viên cường đại. Lượng lớn tài chính đầu tư. Hơn nữa chính ông tỉ mỉ quay phim. Có thể nói là thiên thời địa lợi nhân hoà mọi thứ đều có. Nếu theo suy đoán này, bộ phim này chắc chắn sẽ rất hot! Lăng đại đạo diễn nhìn mọi người lóe sáng suy nghĩ.
Lăng Cảm cau mày hỏi:“Tiểu Thần, làm sao vậy?”
Lăng Cảm không hỏi chuyện gì đã xảy ra mà trực tiếp hỏiDiệp Vẫn Thần tại sao đánh người. Hành vi đó đã quá rõ ràng. Người ta nghi ngờ là ở nguyên nhân. Ở trong mắt Lăng Cảm, cậu bé Diệp Vẫn Thần này tuy rằng hơi lạnh lùng, nhưng tính tình lại rất tốt. Mỗi ngày ngoại trừ quay phim chính là đọc sách, cẩn thận chăm sóc Lạc Ulàm cho ông cảm thấy anh thật đáng yêu. Chắc chắn không phải là loại người có thể tùy tiện đánh người. Tuy rằng ông cũng biết, cậu bé mà ông cảm thấy đáng yêu này, thật ra nội tâm rất mạnh mẽ và lãnh khốc.
Lăng Cảm biết câu nói này của ông có chút thiên vị. Nhưng chính vì hiểu rõ nên mớikhông công bằng như vậy.
“ Cô ta nói điều không nên nói. Cần phải trừng trị.” Thanh âm Diệp Vẫn Thần lạnh như băng mang theokiên trì, cứng rắn không thỏa hiệp chút nào. Không ai được phép trước mặt anh sỉ nhục người trong lòng anh. Ai cũng không thể!
Lăng nhíu chặt lông mày. Nhìn qua hai nữ diễn viên đã hôn mê. Hô dát họng với những người đứng xem náo nhiệt xung quanh: “Đều ngớ ra đấy làm gì.Không mau gọi xe cấp cứu. Định đợi hai người này chết mới mang ra nhà xác à?”
Cừ thật. Người chung quanh vừa nghe lời này. Mắt trợn trắng mắt trợn trắng. Gọi điện thoại gọi điện thoại. Giới bên ngoài đều truyền rằng Lăng Cảm độc miệng. Vốn không cảm thấy. Nhưng hiện tại đã thấy rõ ràng rồi.
Người chung quanh bận rộn lu bù cả lên. Không có ai vì hai nữ diễn viên kia mà dám trách móc Diệp Vẫn Thần. Diệp Vẫn Thần xoay người nhìn Lạc U. Sắc mặt lạnh lùng, cứng rắn của anh xuất hiện thêm nét lo lắng. Hơi hơi cúi đầu, có chút nhỏ nhẹ nói:“Tiểu U, không phải anh tùy tiện đánh người. Bọn họ đáng đánh.”
Diệp Vẫn Thần giải thích, anh không muốn mình ở trong lòng tiểu U có ấn tượng xấu. Lúc ra tay anh có hơi kích động, nhưng không hối hận. Giống như lời anh nói, những người đó đáng đánh. Về sau nếu có người nào dám nói xấu tiểu U, anh sẽ đánh họ đến mức không dám ra ngoài gặp người.Trong con mắt hơi rũ xuống của Diệp Vẫn Thần hiện lên một chút lạnh lùng.
“Tiểu U, việc này không thể trách tiểu Thần. Hai người phụ nữ kia nói xấu cô,tiểu Thần mới ra tay. Chỉ là việc này ảnh hưởng không tốt. Về sau không được kích động như vậy. Nếu không sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển trong giới giải trí của cô......” Lý Ngang Vũ đi theo giải thích, nói đến vẫn còn có chút lo lắng. Nhưng không đợi anh ta xong, Lạc U đã cắt ngang.
“Không thể nói ảnh hưởng hay không. Đáng đánh thì phải đánh. Vẫn Thần làm đúng. Về sau không cần do dự, xảy ra chuyện tôi chịu trách nhiệm.” Nghe Lý Ngang Vũ giải thích xong, Lạc U lập tức liền hiểu được sự việc xảy ra. Diệp Vẫn Thần là vì cô mới ra tay.Cô làm sao có thể trách hắn. Không hề đi lên đá hai người kia cũng đã xem như cô nhân từ rồi.
Tuyên bố ngang ngược của Lạc U làm cho người chung quanh nghe được trợn mắt há hốc mồm. Đã từng gặp người bá đạo, nhưng chưa thấy ai quá bá đạo như vậy. Mọi người từng cảm thấy Lạc U và Diệp Vẫn Thần có chút không hòa đồng. Mới nhìn thì tưởng hiền lành, trên thực tế lại xa cách lạnh lùng. Nhưng hiện tại xem ra, hai người này thật đúng là mười phần bá đạo đấy.
Diệp Vẫn Thần được khen ngợi. Nháy mắt liền lộ ra nụ cười có chút xấu hổ, ánh mắt lóe sáng thẳng tắp nhìn chằm chằm Lạc U. Biểu cảm kia giống hệt " cẩu cẩu " khi được chủ khen ngợi. Nếu không phải bên cạnh có người,phỏng chừng Diệp Vẫn Thần thật sự đến bên Lạc U cọ cọ liếm liếm gì đó rồi.
Người chung quanh thấy vậy, lại hết chỗ nói.Tuyên bố khí phách của Lạc U ít nhất có thể xem là bình thường. Nhưng loại vẻ mặt này của Diệp Vẫn Thần là sao? Rất nhiều người nghĩ không hiểu trong lòng đều có cảm giác ngổn ngang.
Khóe miệng Lý Ngang Vũ run rẩy, cảm giác đau đầu càng ngày càng mãnh liệt.
“Tốt lắm tốt lắm, tiếp tục quay phim. Đừng nhìn nữa. Ai cũng đều có việc riêng cần làm.” Lăng cảm cũng đau đầu. Nhưng vẫn suy nghĩ. Việc này đối với người Lạc gia chả là gì. Người đánh cũng đã đánh. Lạc U cũng không quan tâm, ông quan tâm làm gì.
Tiếp tục quay phim.
Lúc xe cứu thương đến liền đưa người lên xe. Mà hai người đó bắt đầu từ hôm nay cũng không còn thấy xuất hiện trên màn ảnh nữa. Hoàn toàn biến mất khỏi ngành giải trí.
Chuyện này không tính là to tát gì, nhưng người biết đến cũng không thiếu. Toàn bộ giới giải trí không có gì là bí mật. Một truyền mười mười truyền trăm, dần dần người biết đến cũng nhiều hơn. Nhưng lạ là không hề có một nhà truyền thông nào công khai đưa tin. Thật ra ở trên internet có một tin tức từng xuất hiện, nhưng còn không chưa kịp có phản ứng gì đã biến mất kỳ lạ. Làm cho mọi người kinh ngạc rất nhiều. Không khỏi suy nghĩ sâu xa nhiều hơn. Ánh mắt nhìn Lạc U và Diệp Vẫn Thần có chút khác xưa.
Ở vòng giải trí, diễn xuất tốt là có bản lĩnh, quan hệ rộng là có thế lực. Nhưng hai loại này chưa chắc có thể mạnh hơn lực lượng truyền thông. Có thể trấn áp truyền thông như vậy, chắc chắn không phải là người bình thường.
LạcU cảm nhận được thái độ kỳ lạ xung quanh có chút cảm khái. Cô thật sự muốn cư xử khiêm tốn, cũng không muốn để lộ thân phận của mình. Thế nhưng bất đắc dĩ khí thế và cá tính đều biểu hiện ở đây. Ôi không thể nào mà khiêm tốn được.
“ Cái này của cô gọi là " khiêm tốn" đến mức cho cả thế giới đều biết sự " khiêm tốn " của cô rồi đấy.Nói cách khác là thập phần phách lối. Tôi muốn nói, Lạc đại tiểu thư, cô thật đúng là người không thể khiêm tốn nha.” Lý Ngang Vũ nghe được Lạc U cảm khái, nhịn không được trêu nói.
Lăng đại đạo diễn ở một bên bổ sung:“Đúng vậy, không phải người nào cũng có thể khiêm tốn. Ít nhất theo tôi biết, người Lạc gia không thích hợp với từ này.”
Lạc U trừng mắt liếc nhìn này hai người một cái. Sau khi trải qua sự kiện đánh nhau, tuy rằng cùng những diễn viên nhỏ này có khoảng cách, nhưng dường như đã quen thuộc hơn. Vẫn có thể xem là một chuyện tốt. Hơn nữa quan trọng là hiện tại toàn bộ trường quay đều im lặng rất nhiều. Những người thích nói xấu sau lưng cũng đều biến mất không thấy nữa.
“ Hai người là hồng mắt ghen tị nha.” Ở cùng một chỗ với bạn bè chân tình, Lạc U không hề lạnh nhạt nữa, ngược lại lộ ra một chút tinh quái đáng yêu.
“Ha ha. Đúng vậy. Ai bảo cháu có một tên thị vệ cường hãn bên mình chứ. Cảnh tiếp theo là tiểu Thần diễn đánh nhau. Lúc đầu định để diễn viên đóng thế lên sân khấu, nhưng diễn xuất của tiểu Thần thế kia sao còn cần dùng diễn viên đóng thế nữa. Chậc chậc, trẻ con bây giờ không biết ăn cái gì mà lớn lên, cái gì cũng biết chứ.”
Lăng đại đạo diễn thập phần cảm khái. Lúc đầu rất lo lắng hai đứa nhỏ này. Nhưng hiện tại xem ra hai người này một cái so một cái đều là thâm tàng bất lộ. Đúng là khiến cho mọi người nhìn với ánh mắt khác xưa.Bơi vậy khiến ông càng thêm mong đợi bộ phim này.
Đội hình diễn viên cường đại. Lượng lớn tài chính đầu tư. Hơn nữa chính ông tỉ mỉ quay phim. Có thể nói là thiên thời địa lợi nhân hoà mọi thứ đều có. Nếu theo suy đoán này, bộ phim này chắc chắn sẽ rất hot! Lăng đại đạo diễn nhìn mọi người lóe sáng suy nghĩ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook