Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ
-
Quyển 2 - Chương 33: Tập đoàn Chu thị(1/2)
Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Cơ hồ là trong vòng một đêm, giáo dục Hoa Đà lại nổi bạo!
Nhiều tòa soạn báo hay tạp chí lớn đồng loạt đưa tin, Giáo dục Hoa Đà từ con buôn lòng dạ đen tối, biến thành giáo dục có lương tâm nhất! Tiêu đề từ “Giáo dục Hoa Đà thi công hại người, người phụ trách trốn tránh trách nhiệm”, biến thành “Người thi công và bác sĩ cùng nhau ngụy tạo thương tích, có ý đồ lừa gạt Giáo dục Hoa Đà ”!
Đa số những người luôn theo dõi vụ việc này, vẫn hứng thú không giảm! Đây chính là sự nghịch chuyển lớn, dân chúng đối với vụ việc này không ngớt quan tâm!
Báo chí đưa tin người bị tai nạn trong khi thi công bịa đặt chuyện Giáo dục Hoa Đà trốn tránh trách nhiệm, sự thực là toàn bộ tiền chữa bệnh của nạn nhân đều do giáo dục Hoa Đà thanh toán, hơn nữa giáo dục Hoa Đà còn bồi thường cho nạn nhân 10 vạn đồng, giáo dục Hoa Đà vì muốn chứng minh danh dự và uy tín, đã đưa ra toàn bộ biên lai thu tiền viện phí khám chữa bệnh, tiền thuốc và cả giấy thỏa thuận đền bù, hơn nữa yêu cầu phía bệnh viện tại hiện trường chuẩn đoán lại thương thế cho nạn nhân!
Kết quả của việc giám định kia chính là tên bác sĩ và nạn nhân, hợp lại giở trò bịp bợm, ngụy tạo thương tích, có ý đồ giở trò lừa gạt giáo dục Hoa Đà!
Đọc được nội dung đưa tin như trên mọi người đều ồ lên!
Không nghĩ tới giáo dục Hoa Đà chẳng những không bỏ bê trốn tránh trách nhiệm với người bị thương, ngược lại còn chiếu cố rất nhiều, không những vậy còn bồi thường cho người bị thương một số tiền lớn!
Mà chân tướng cuối cùng là người bị thương giả bộ bị thương, bác sĩ ngụy tạo bệnh án!
Tức khắc hai kẻ trên bị dân chúng chửi mắng thậm tệ! Mà những thanh âm bất lương thời gian trước của giáo dục Hoa Đà, đều bị những tiếng tán dương dập tắt hết thảy!
Giáo dục Hoa Đà hiện tại được không ít người xưng là “Giáo dục lương tâm”, cũng không ít người hô hào, một cơ quan giáo dục như vậy chính phủ nên ủng hộ mạnh mẽ, cơ quan chính phủ cũng nên khen ngợi giáo dục Hoa Đà!
Trong lúc nhất thời Giáo dục Hoa Đà đang trong mưa lời khen, bất kể như thế nào, giáo dục Hoa Đà đã nổi danh xa gần!
Lúc này trong đại sảnh của giáo dục Hoa Đà đang tiếp đón đại biểu do thành phố phái xuống, phát bằng khen cho giáo dục Hoa Đà! Mà vị đại biểu này, lại là người từ khi Giáo dục Hoa Đà phát sinh chuyện vẫn không lộ diện, khoa trưởng Mã – Mã Văn Đào!
Trong phòng làm việc của hiệu trưởng, Mã Văn Đào ngồi một bên, Đường Linh và Dương Phong ngồi đối diện với hắn, ba người đang uống trà nói chuyện!
“ Lần này thành phố phát bằng khen xuống, thừa dịp lúc này kiến nghị lên đề án chính là thời cơ tốt nhất!” Mã Văn Đào đã sớm chuẩn bị tốt chương trình nghị sự, chỉ đợi thời cơ thích hợp là lập tức nộp lên đề án!
Bởi vì suy nghĩ đến chuyệnsau này Dương Phong phải tiếp quản giáo dục Hoa Đà, Đường Linh đã bổ nhiệm Dương Phong làm hiệu trưởng, cho nên rất nhiều thứ, phải từ từ để Dương Phong tiếp xúc! Mã Văn Đào là người mình, Dương Phong cần được biết!
Từ lúc xuất hiện mặt trái tin tức, Đường Linh liền phân phó Dương Phong nên ứng đối ra sao với vụ việc lần này, mà rất rõ ràng, Dương Phong làm rất tốt, Đường Linh khá hài lòng!
“ Tôi nghĩ rằng lúc này chưa phải là thời cơ tốt nhất!”
Dương Phong nghiêm mặt nói, “Giáo dục Hoa Đà của chúng ta là một cơ quan giáo dục tư nhân, bây giờ còn chưa chính thức đi vào hoạt động, không có căn cơ, đã xin thành phố chỉnh đốn cơ quan dạy thêm, chỉ sợ ngay cả chúng ta đều sẽ bị liên lụy theo! Nếu như đợi đến sau khi giáo dục Hoa Đà chúng ta có một thành công nhất định, như vậy cơ quan dạy thêm lớn nhất của thành phố S tuyệt đối sẽ là của chúng ta!”
Đường Linh tán thưởng gật đầu, cô quả nhiên không có nhìn lầm người, Dương Phong không vì lợi ích trước mắt mà không suy xét đến đại cục! Hắn khác với Mã Văn Đào, Dương Phong là người của giáo dục Hoa Đà, mọi chuyện trước tiên phải lấy lợi ích của giáo dục Hoa Đà làm đầu, còn Mã Văn Đào lại càng hy vọng mau chóng nộp lên đề án, đóng góp chiến tích!
Điểm xuất phát bất đồng, tự nhiên ý kiến sẽ bất đồng!
Mã Văn Đào nghe thấy tuy rằng không thích, nhưng cũng không nói gì, bởi vì hắn biết quyền quyết định thuộc về Đường Linh, hắn có cơ hội đóng góp chiến tích, cũng do Đường Linh cho hắn!
“ Khoa trưởng Mã không cần sốt ruột! Anh cũng hiểu đạo lý dục tốc bất đạt, thân ở quan trường, anh càng hiểu hơn mỗi một bước đi đều phải thật cẩn thận, một bước sa cơ ngàn lần ân hận! Bây giờ giáo dục Hoa Đà còn chưa có thực chất căn cơ, chỉ dựa vào một cái ‘ Giáo dục Lương Tâm ‘ là không thể nào thành đại sự!”
Đường Linh chậm rãi nói, “Kì thi đại học năm nay chính là cơ hội của chúng ta, chờ đến khi giáo dục Hoa Đà ra quân lần đầu đã thành công, chương trình nghị sự của anh tự nhiên nước chảy thành sông!”
Mã Văn Đào vừa nghe, âm thầm gật đầu, không sai! Hắn quả thật hơi nóng vội! Không phải gần đây gặp phải chuyện phiền lòng quá nhiều, hắn cũng sẽ không sơ suất thế này!
“ Hiệu trưởng Dương, anh đi đem cờ khen thưởng ‘giáo dục Lương Tâm’ treo lên ở chính sảnh, đây chính là được thành phố ngợi khen, đương nhiên phải đặt tại chỗ dễ thấy nhất!”
Đường Linh nhìn chăm chú vào chiếc cờ thi đua được khen tặng, trên mặt tươi cười, Dương Phong biết Đường Linh có lời muốn nói cùng Mã Văn Đào, hằn bèn cầm cờ thu đua đi ra ngoài, đóng cửa lại!
Mã Văn Đào có chút khó hiểu, Dương Phong là người của Đường Linh, còn có điều gì không thể cho anh ta biết?
Nhìn ra Mã Văn Đào nghi hoặc, Đường Linh cười nhẹ, mở miệng nói, “Gần đây dường như khoa trưởng Mã số mệnh không tốt lắm, có phải trong nhà gặp phải chuyện gì hay không?”
Mã Văn Đào sững sờ, lập tức cười nói, “Sao vậy? Không vừa lòng làm bà chủ, ngược lại muốn chuyển hướng nghiên cứu xem tướng?”
Đường Linh thuận tay cầm lên chén trà, uống một hớp trà, mang theo một tia trêu đùa, “ Công việc thần côn ung dung tự tại, lại là chức nghiệp lương cao, nếu có cơ hội, tôi cũng muốn làm công việc thần côn!”
Mã Văn Đào lắc đầu bật cười, hắn coi như phục thiếu nữ này rồi, còn nhỏ tuổi không chỉ chống đỡ sản nghiệp, ngay cả chuyện phải đối mặt với nghi vấn của giới truyền thông, cũng có thể nhẹ nhàng đối mặt, không nói chuyện khác chỉ nói vụ việc mặt trái tin tức xoay chuyển thành tin tức chính diện thôi, giáo dục Hoa Đà tuy chưa chính thức đi vào hoạt động, nhưng đã nhận được cờ khen thưởng của thành phố! Như kiểu bất cứ chuyện gì đến tay cô, cô đều có thể nhẹ nhàng giải quyết!
Đường Linh thấy Mã Văn Đào cũng không để ý, hơi có chút bộ dáng thần côn nói, “Tôi thấy tình cảnh khoa trưởng Mã bi thảm, ấn đường ảm đạm thất trạch, phúc lớn không tới tai họa lại đeo theo, có tướng hình thất tài!”
Mã Văn Đào ngẩn người, nhìn Đường Linh chằm chằm, sắc mặt hiện rõ sự quái lạ! Nửa ngày bán tín bán nghi mở miệng, “Chẳng lẽ cô thật sự biết xem tướng?”
Lời nói ra, đến ngay cả Mã Văn Đào đều cảm thấy thật tức cười, nhưng nãy Đường Linh mới vừa nói hắn có tướng thất tài, lại nói đúng trọng điểm!
Gần đây hắn quả thực tổn thất một khoản tiền rất lớn, cái này cũng là lí do khiến hắn vì sao sốt ruột muốn nộp lên đề án, hy vọng có thể dựa vào đó để thăng chức!
Đường Linh chỉ nở nụ cười thản nhiên, Mã Văn Đào nhìn vào lại càng cảm thấy Đường Linh thật thần bí! Nói không chừng cô có thể giúp hắn!
Nghĩ thông suốt điểm ấy, hắn đã không còn kiêng kỵ, kể ngay với Đường Linh!
Mã Văn Đào muốn có quan hệ tốt với cấp trên, hỏi thăm được cục phó có sở thích sưu tầm nghiên mực, hắn đã ra giá cao để mua về một cái nghiên mực cổ, vì muốn bảo đảm một chút trước khi đem đi tặng, Mã Văn Đào cố ý tìm người giám định, lại phát hiện đó là hàng giả!
Nhất định không thể tặng cho sếp được, cái nghiên mực này do Hoắc Văn Hà, cũng chính là người phụ nữ thời thượng náo loạn lớp học thêm lúc trước bỏ một đống tiền ra mua về, không thể trả hàng, cũng không thể đem đi tặng, bỏ thì thương vương thì tội, giữ lại bên người thì hễ nhìn thấy là muốn nổi cáu, Mã Văn Đào bởi vì chuyện này mà tức giận không ít!
Không nghĩ tới Đường Linh chỉ liếc sơ hắn một cái, đã nói đúng trọng điểm, vốn trong lòng Mã Văn Đào buồn bực cực kỳ, tuôn một mạch nói ra hết với Đường Linh!
Đường Linh chỉ lẳng lặng lắng nghe, vào cái ngày cô có mặt tại cửa hàng đồ cổ trông thấy người phụ nữ Hoắc Văn Hà kia đến trả hàng, sau khi ra khỏi cửa hàng đồ cổ, cô đã phân phó Lôi Tử điều tra một chút, đại khái sự việc ra sao thì Đường Linh cũng đoán được tám chín phần, nhưng trong đó có lọt một chi tiết, chính là Hoắc Văn Hà có ăn một khoản tiền trong đó, cô ả đã báo giá khống cho Mã Văn Đào, Mã Văn Đào là nhân viên công vụ, đương nhiên sẽ không đi tới cửa hàng đồ cổ trả hàng, sơ sẩy một cái bị người ta bắt thóp, vậy thì không ngóc đầu lên được! Cho nên Hoắc Văn Hà cũng không lo lắng chuyện Mã Văn Đào sẽ biết̉ được mức giá thực tế!
Vì cái nghiên mực đó Mã Văn Đào bỏ ra mấy vạn đồng, đối với hắn mà nói cũng là một khoản tiền không nhỏ, tiền mất tật mang lại không được trả hàng, Mã Văn Đào tự nhiên thấp thỏm lo âu!
Đường Linh an ủi vài câu, ám chỉ cho Mã Văn Đào một vài ý, hắn nghe xong cũng không nói gì, chỉ chốc lát sau liền rời khỏi giáo dục Hoa Đà!
Kỳ thực chuyện của Mã Văn Đào rất dễ giải quyết, Đường Linh tùy tiện lấy ra từ Trân Bảo Các một cái nghiên mực là đã giải quyết xong xuôi, nhưng cô không hề muốn làm vậy!
Quan hệ giữa cô và Mã Văn Đào có chút vi diệu, Đường Linh hiện tại là muốn mượn quyền thế của Mã Văn Đào, bản thân cô không hề thưởng thức hắn, một người đàn ông xoay lòng vòng giữa hai người phụ nữ cô không thích!
Đương thời lúc chuẩn bị dùng Mã Văn Đào, cô kêu Lôi Tử đào bới sâu lí lịch của hắn ta, vợ hắn gọi là Diệp Thanh, người đã ở bên hắn trải qua những năm tháng gian nan nhất, thật vất vả mới được sống thuận lợi như bây giờ, công việc sự nghiệp của hắn cũng đã ổn định và phát triển vững chắc, nhưng bởi vì một lần ngoài ý muốn hắn có phát sinh quan hệ với người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp khác, chính là Hoắc Văn Hà, sau này còn có một đứa con, tiếp sau đó Mã Văn Đào vẫn duy trì tình trạng này luôn!
Mà gần đây Hoắc Văn Hà dường như rất không cam tâm làm tiểu tam, nghĩ hết biện pháp lấy lòng Mã Văn Đào, lần này biết Mã Văn Đào muốn lấy lòng cục phó, cô ả tự xông lên tiếp nhận nhiệm vụ, lại không ngờ bị thất bại!
Như loại người có gia đình lộn xộn như Mã Văn Đào này, Đường Linh cũng không muốn trọng dụng, theo như Đường Linh đánh giá, Mã Văn Đào sớm muộn gì cũng bị vấn đề gia đình làm liên lụy, đây là hắn tự chuốc lấy phiền phức, Đường Linh cũng không muốn nhúng tay!
Cô có thể ám thị cho Mã Văn Đào vài câu đã là cực hạn, nếu như hắn đủ thông minh, tự nhiên sẽ biết phải giải quyết vấn đề hỗn loạn trong gia đình!
Lúc này trong một phòng làm việc xa hoa, một người đàn ông một cước đá văng một tên thủ hạ, thuận tay cầm lên cái ghế đập người!
Rầm một tiếng, cái ghế không đập phải người, nhưng đập phá nát một góc bàn sofa! Khiến kẻ vừa bị đánh té ngửa trên đất kia sợ đến co rúm người lại!
“ Con mẹ mày! Một đám rác rưởi!”
Tần Bạc Dương tức giận không ngớt! Vừa liên tục giáng cho mấy tên thủ hạ vài cái bạt tai, đạp mấy cước, bọn chúng sợ rét run cúi đầu không dám nhìn Tần Bạc Dương, càng không dám than đau!
Tần Bạc Dương nhìn dáng dấp của bọn chúng, cảm thấy tức muốn ói máu, hắn ngồi dựa lưng trên ghế, cất lên giọng nói âm trầm, “Thằng chủ nhiệm khoa não kia bọn mày giải quyết chưa?”
Tiểu Lục Tử liếc mắt nhìn đám thuộc hạ bị đánh dưới đất, nuốt nước miếng ực một tiếng, tiến lên một bước, thận trọng đáp, “Dương thiếu, chúng ta cho tên bác sĩ đó một số tiền rất lớn, hắn cũng coi như thức thời, tự nhận tội về mình, dù sao xảy ra sự việc này, hắn cũng không thoát khỏi trách nhiệm, còn không bằng lấy thêm một khoản tiền! Còn kẻ bị thương kia từ đầu đến cuối chỉ liên lạc với tên bác sĩ, chắc chắn sẽ không tìm được đến chỗ chúng ta!”
Tần Bạc Dương nghe xong lửa giận bớt xuống chút, liếc nhìn đám người, thấy trên mặt bọn chúng ai nấy đều bị thương, do chính hắn vừa mới đánh. Hắn với bao thuốc đặt trên bàn rút ra một điều, Tiểu Lục Tử thấy thế lập tức tiến lên mồi lửa cho Tần Bạc Dương!
“Dương thiếu, tiếp theo chúng ta phải làm sao bây giờ?” Tiểu Lục Tử thấy Tần Bạc Dương hỏa khí tiêu giảm chút, liều mình hỏi một câu!
Tần Bạc Dương liếc Tiểu Lục Tử một cái, thấy vẻ chân chó kia thực sự phiền lòng, “Cút mẹ chúng mày đi cho ông! Một đám phế vật vô dụng, có chút chuyện nhỏ làm cũng không xong, còn dám hỏi tao làm sao bây giờ!”
Tiểu Lục Tử vừa nghe thấy hắn quát, thân mình cứng đờ, rất sợ Tần Bạc Dương lại nổi điên lên đánh đập bọn họ, quay đầu lại ra dấu cho đám người bị đánh nằm gần cửa kia, bọn họ dìu nhau đứng lên, từng người một yên lặng đi ra khỏi văn phòng, Tiểu Lục Tử cách cửa xa nhất, hắn chưa kịp đi tới cửa, lại bị Tần Bạc Dương gọi trở lại!
“ Khoan, thằng kia, mày tới đây!” hai ngón tay Tần Bạc Dương đang kẹp điếu thuốc vẫy hắn lại, Tiểu Lục Tử lập tức khom người, đi bước lớn tới.
“ Dương thiếu, ngài phân phó!”
Tần Bạc Dương đánh giá Tiểu Lục Tử một chút, thấy hắn cũng coi như cơ trí, “Giao cho mày một nhiệm vụ, làm xong, sau này mày đi theo tao!”
Ánh mắt Tiểu Lục Tử sáng lên, hiện tại hắn chỉ là một tiểu lâu la, nếu có thể đi theo Tần Bạc Dương, cuộc sống sau này nhất định phong quang vô hạn! Nghĩ đến đó, vội vàng ghé sát, Tần Bạc Dương phân phó vài câu, Tiểu Lục Tử gật đầu vài cái, sau đó vội vã đi ra khỏi văn phòng!
Nhìn khắp phòng bừa bãi, ánh mắt Tần Bạc Dương u ám, hắn làm việc từ trước đến giờ đều rất cẩn trọng, mặc dù Tiểu Lục Tử nói tên bác sĩ kia đã tự gánh tội vào người, nhưng hắn lại không thể cứ như vậy dừng tay, rũ bỏ sạch mới đúng là cách giải quyết tốt nhất!
Mà ứng cử viên số một hắn đã sớm nghĩ ra, muốn trách chỉ có thể trách kẻ kia muốn dây máu ăn phần! Miếng ngon béo bở của Tần Bạc Dương chưa từng có ý định chia sẻ với bất kì ai khác!
Cục công an cử người xuống, bắt tên chủ nhiệm khoa não và hai vợ chồng Thạch Phong dẫn về cục cảnh sát, bởi vì giáo dục Hoa Đà báo án, mấy người bọn họ bị bắt bởi tối cố ý lừa đảo, phải chờ toà án phán quyết!
Thạch Phong thành thật khai báo tất cả, hắn bị người ta sai khiến tự mình làm mình bị thương, sau khi nhập viện sẽ cùng tên bác sĩ chủ nhiệm khoa não phối hợp lừa gạt Giáo dục Hoa Đà!
Mà tên bác sĩ kia chịu không nổi phía cảnh sát hỏi cung, rốt cục không kiên trì được khai ra một cái tên, cảnh sát lập tức tiến hành truy bắt người về quy án, sau khi thẩm vấn, người kia lại khai ra một kẻ sai khiến đằng sau – – Đỗ Hành!
Do thân phận Đỗ Hành đặc thù, cho nên cảnh sát cũng không bắt hắn đem về cục cảnh sát ngay, mà phái vài nhân viên cảnh sát tiến hành giám thị hắn!
Cuối cùng việc này đã kinh động đến nhiều người trong tỉnh, cảnh sát buộc lòng phải theo trình tự bắt Đỗ Hành về quy án, điều tra được nhân chứng vật chứng đầy đủ, Đỗ Hành trở thành kẻ chủ mưu đứng đằng sau tất cả vu việc này! Mà lúc này, Đỗ Hành vẫn khăng khăng hắn bị oan uổng, nhưng lại không đưa ra được chứng cứ thiết thực nào, cuối cùng tòa án vẫn tuyên án, tội của Đỗ Hành là xúi giục người khác làm ra hành vi lừa đảo phạm tội, tòa án đưa ra hình thức xử phạt tiền và nửa năm án treo!
Trong lúc tại cục cảnh sát đang là tình huống điều tra gắt gao những người liên quan đến vụ án, thì bên kia Trân Bảo Các khai trương!
Hôm nay Trân Bảo Các khai trương, bên trong chợ đồ cổ của thành phố S náo nhiệt tưng bừng, đưa tới không ít sự chú ý của đám người đi dạo chợ! Còn là lần đầu tiên gây ra tình huống ùn tắc!
Đây cũng không có cách nào, ai bảo Trân Bảo Các đưa ra hai món bảo bối, dẫn tới các nhân sĩ trong giới dồn dập đến đây tranh cướp! Có hai bảo bối này, Trân Bảo Các không muốn nổi danh cũng khó!
Không ít người lúc đi dạo chợ đồ cổ, nghe được tin tức có một tiệm đồ cổ mới khai trương bên trong có chính phẩm trị giá lên đến hơn trăm triệu, đều ngừng lại bước chân, muốn vào trong xem cho biết thực hư!
“ Chà chà! Nhóc Tiểu Đường, vài năm không gặp, nhóc con này càng ngày càng giỏi giang! Muốn cho lão đây không chịu nhận mình già cũng không được đâu!”
“ Ngụy lão vẫn thích nói giỡn nha! Ngài hăng hái lão thành như vậy, cháu càng lộ rõ vẻ ngây ngô non nớt mà thôi!” Đường Linh cười trêu ghẹo nói.
Rất đương nhiên, người vừa mới nói chuyện chính là ông ngoại của hai anh em họ Tư Đồ, chính là Ngụy lão! Trước kia cô có thể bước chân vào nghề đồ cổ, chính là do Ngụy lão dẫn cô vào, mà nguồn tài chính khởi động ban đầu của cô, cũng chính là khoản tiền hai trăm vạn Ngụy lão bỏ ra mua Thất Bảo Lưu Ly châu của cô!
Cho nên Ngụy lão ở trong lòng Đường Linh, trước sau chiếm vị trí rất cao!
Đi theo bên người Ngụy lão vẫn là tiểu Trần năm xưa, chỉ là tiểu Trần bây giờ càng thêm thành thục, giơ tay nhấc chân đều toát ra phong độ khí khái bất phàm, nghĩ đến mấy năm qua tháp tùng Ngụy lão vào nam ra bắc, tích lũy được không ít kinh nghiệm!
Tiểu Trần lần nữa gặp lại Đường Linh, trong lòng đủ mùi vị lẫn lộn, trước kia hắn căn bản không đem Đường Linh để vào trong mắt, vẫn cảm thấy Ngụy lão mang theo cô nhóc chính là lãng phí thời gian, mà khi Đường Linh đổ thạch thắng lớn, giúp Ngụy lão một đại ân, hắn mới bỏ đi khúc mắc trong lòng!
Sau khi hắn biết được thông tin từ chỗ Ngụy lão, thì ra sự phát triển vượt bậc của Trân Bảo Trai, lại là một kiệt tác của một đứa trẻ chưa đầy mười sáu tuổi! Khi đó hắn nhìn Đường Linh bằng ánh mắt tràn ngập nghi hoặc cùng khó hiểu, bây giờ gặp lại Đường Linh, hắn có loại cảm giác, không cần nói dù hắn có làm tốt thế nào đi nữa, vĩnh viễn cũng không so được với Đường Linh, theo không kịp bước chân của cô!
Cô gái này là một người đáng để người khác phải ngưỡng vọng!
“ Nhóc con, mau nói cho ông biết, cháu làm sao phát hiện ra nửa bức ‘Hàn hi tải dạ yến mưu đồ’ kia?” Tất cả mọi người đều đã biết Trân Bảo Các có nửa bức ‘Hàn hi tải dạ yến mưu đồ’, nhưng không ai biết nửa bức họa này từ đâu tới!
Đường Linh cười dí dỏm, nhỏ giọng, mở miệng nói một cách thần bí, “Mua được ở ngay sát vách, thật có lời, 800 đồng một bức!”
Ngụy lão trừng lớn hai mắt, phấn khích đến nỗi râu mép rung lên, nửa ngày mới phục hồi lại tinh thần, khẽ cúi xuống, thấp giọng nói, “Nhóc con à, Trân Bảo Các thật sự là của cháu hả!”
Chẳng phải câu nghi vấn, mà là câu khẳng định!
Cơ hồ là trong vòng một đêm, giáo dục Hoa Đà lại nổi bạo!
Nhiều tòa soạn báo hay tạp chí lớn đồng loạt đưa tin, Giáo dục Hoa Đà từ con buôn lòng dạ đen tối, biến thành giáo dục có lương tâm nhất! Tiêu đề từ “Giáo dục Hoa Đà thi công hại người, người phụ trách trốn tránh trách nhiệm”, biến thành “Người thi công và bác sĩ cùng nhau ngụy tạo thương tích, có ý đồ lừa gạt Giáo dục Hoa Đà ”!
Đa số những người luôn theo dõi vụ việc này, vẫn hứng thú không giảm! Đây chính là sự nghịch chuyển lớn, dân chúng đối với vụ việc này không ngớt quan tâm!
Báo chí đưa tin người bị tai nạn trong khi thi công bịa đặt chuyện Giáo dục Hoa Đà trốn tránh trách nhiệm, sự thực là toàn bộ tiền chữa bệnh của nạn nhân đều do giáo dục Hoa Đà thanh toán, hơn nữa giáo dục Hoa Đà còn bồi thường cho nạn nhân 10 vạn đồng, giáo dục Hoa Đà vì muốn chứng minh danh dự và uy tín, đã đưa ra toàn bộ biên lai thu tiền viện phí khám chữa bệnh, tiền thuốc và cả giấy thỏa thuận đền bù, hơn nữa yêu cầu phía bệnh viện tại hiện trường chuẩn đoán lại thương thế cho nạn nhân!
Kết quả của việc giám định kia chính là tên bác sĩ và nạn nhân, hợp lại giở trò bịp bợm, ngụy tạo thương tích, có ý đồ giở trò lừa gạt giáo dục Hoa Đà!
Đọc được nội dung đưa tin như trên mọi người đều ồ lên!
Không nghĩ tới giáo dục Hoa Đà chẳng những không bỏ bê trốn tránh trách nhiệm với người bị thương, ngược lại còn chiếu cố rất nhiều, không những vậy còn bồi thường cho người bị thương một số tiền lớn!
Mà chân tướng cuối cùng là người bị thương giả bộ bị thương, bác sĩ ngụy tạo bệnh án!
Tức khắc hai kẻ trên bị dân chúng chửi mắng thậm tệ! Mà những thanh âm bất lương thời gian trước của giáo dục Hoa Đà, đều bị những tiếng tán dương dập tắt hết thảy!
Giáo dục Hoa Đà hiện tại được không ít người xưng là “Giáo dục lương tâm”, cũng không ít người hô hào, một cơ quan giáo dục như vậy chính phủ nên ủng hộ mạnh mẽ, cơ quan chính phủ cũng nên khen ngợi giáo dục Hoa Đà!
Trong lúc nhất thời Giáo dục Hoa Đà đang trong mưa lời khen, bất kể như thế nào, giáo dục Hoa Đà đã nổi danh xa gần!
Lúc này trong đại sảnh của giáo dục Hoa Đà đang tiếp đón đại biểu do thành phố phái xuống, phát bằng khen cho giáo dục Hoa Đà! Mà vị đại biểu này, lại là người từ khi Giáo dục Hoa Đà phát sinh chuyện vẫn không lộ diện, khoa trưởng Mã – Mã Văn Đào!
Trong phòng làm việc của hiệu trưởng, Mã Văn Đào ngồi một bên, Đường Linh và Dương Phong ngồi đối diện với hắn, ba người đang uống trà nói chuyện!
“ Lần này thành phố phát bằng khen xuống, thừa dịp lúc này kiến nghị lên đề án chính là thời cơ tốt nhất!” Mã Văn Đào đã sớm chuẩn bị tốt chương trình nghị sự, chỉ đợi thời cơ thích hợp là lập tức nộp lên đề án!
Bởi vì suy nghĩ đến chuyệnsau này Dương Phong phải tiếp quản giáo dục Hoa Đà, Đường Linh đã bổ nhiệm Dương Phong làm hiệu trưởng, cho nên rất nhiều thứ, phải từ từ để Dương Phong tiếp xúc! Mã Văn Đào là người mình, Dương Phong cần được biết!
Từ lúc xuất hiện mặt trái tin tức, Đường Linh liền phân phó Dương Phong nên ứng đối ra sao với vụ việc lần này, mà rất rõ ràng, Dương Phong làm rất tốt, Đường Linh khá hài lòng!
“ Tôi nghĩ rằng lúc này chưa phải là thời cơ tốt nhất!”
Dương Phong nghiêm mặt nói, “Giáo dục Hoa Đà của chúng ta là một cơ quan giáo dục tư nhân, bây giờ còn chưa chính thức đi vào hoạt động, không có căn cơ, đã xin thành phố chỉnh đốn cơ quan dạy thêm, chỉ sợ ngay cả chúng ta đều sẽ bị liên lụy theo! Nếu như đợi đến sau khi giáo dục Hoa Đà chúng ta có một thành công nhất định, như vậy cơ quan dạy thêm lớn nhất của thành phố S tuyệt đối sẽ là của chúng ta!”
Đường Linh tán thưởng gật đầu, cô quả nhiên không có nhìn lầm người, Dương Phong không vì lợi ích trước mắt mà không suy xét đến đại cục! Hắn khác với Mã Văn Đào, Dương Phong là người của giáo dục Hoa Đà, mọi chuyện trước tiên phải lấy lợi ích của giáo dục Hoa Đà làm đầu, còn Mã Văn Đào lại càng hy vọng mau chóng nộp lên đề án, đóng góp chiến tích!
Điểm xuất phát bất đồng, tự nhiên ý kiến sẽ bất đồng!
Mã Văn Đào nghe thấy tuy rằng không thích, nhưng cũng không nói gì, bởi vì hắn biết quyền quyết định thuộc về Đường Linh, hắn có cơ hội đóng góp chiến tích, cũng do Đường Linh cho hắn!
“ Khoa trưởng Mã không cần sốt ruột! Anh cũng hiểu đạo lý dục tốc bất đạt, thân ở quan trường, anh càng hiểu hơn mỗi một bước đi đều phải thật cẩn thận, một bước sa cơ ngàn lần ân hận! Bây giờ giáo dục Hoa Đà còn chưa có thực chất căn cơ, chỉ dựa vào một cái ‘ Giáo dục Lương Tâm ‘ là không thể nào thành đại sự!”
Đường Linh chậm rãi nói, “Kì thi đại học năm nay chính là cơ hội của chúng ta, chờ đến khi giáo dục Hoa Đà ra quân lần đầu đã thành công, chương trình nghị sự của anh tự nhiên nước chảy thành sông!”
Mã Văn Đào vừa nghe, âm thầm gật đầu, không sai! Hắn quả thật hơi nóng vội! Không phải gần đây gặp phải chuyện phiền lòng quá nhiều, hắn cũng sẽ không sơ suất thế này!
“ Hiệu trưởng Dương, anh đi đem cờ khen thưởng ‘giáo dục Lương Tâm’ treo lên ở chính sảnh, đây chính là được thành phố ngợi khen, đương nhiên phải đặt tại chỗ dễ thấy nhất!”
Đường Linh nhìn chăm chú vào chiếc cờ thi đua được khen tặng, trên mặt tươi cười, Dương Phong biết Đường Linh có lời muốn nói cùng Mã Văn Đào, hằn bèn cầm cờ thu đua đi ra ngoài, đóng cửa lại!
Mã Văn Đào có chút khó hiểu, Dương Phong là người của Đường Linh, còn có điều gì không thể cho anh ta biết?
Nhìn ra Mã Văn Đào nghi hoặc, Đường Linh cười nhẹ, mở miệng nói, “Gần đây dường như khoa trưởng Mã số mệnh không tốt lắm, có phải trong nhà gặp phải chuyện gì hay không?”
Mã Văn Đào sững sờ, lập tức cười nói, “Sao vậy? Không vừa lòng làm bà chủ, ngược lại muốn chuyển hướng nghiên cứu xem tướng?”
Đường Linh thuận tay cầm lên chén trà, uống một hớp trà, mang theo một tia trêu đùa, “ Công việc thần côn ung dung tự tại, lại là chức nghiệp lương cao, nếu có cơ hội, tôi cũng muốn làm công việc thần côn!”
Mã Văn Đào lắc đầu bật cười, hắn coi như phục thiếu nữ này rồi, còn nhỏ tuổi không chỉ chống đỡ sản nghiệp, ngay cả chuyện phải đối mặt với nghi vấn của giới truyền thông, cũng có thể nhẹ nhàng đối mặt, không nói chuyện khác chỉ nói vụ việc mặt trái tin tức xoay chuyển thành tin tức chính diện thôi, giáo dục Hoa Đà tuy chưa chính thức đi vào hoạt động, nhưng đã nhận được cờ khen thưởng của thành phố! Như kiểu bất cứ chuyện gì đến tay cô, cô đều có thể nhẹ nhàng giải quyết!
Đường Linh thấy Mã Văn Đào cũng không để ý, hơi có chút bộ dáng thần côn nói, “Tôi thấy tình cảnh khoa trưởng Mã bi thảm, ấn đường ảm đạm thất trạch, phúc lớn không tới tai họa lại đeo theo, có tướng hình thất tài!”
Mã Văn Đào ngẩn người, nhìn Đường Linh chằm chằm, sắc mặt hiện rõ sự quái lạ! Nửa ngày bán tín bán nghi mở miệng, “Chẳng lẽ cô thật sự biết xem tướng?”
Lời nói ra, đến ngay cả Mã Văn Đào đều cảm thấy thật tức cười, nhưng nãy Đường Linh mới vừa nói hắn có tướng thất tài, lại nói đúng trọng điểm!
Gần đây hắn quả thực tổn thất một khoản tiền rất lớn, cái này cũng là lí do khiến hắn vì sao sốt ruột muốn nộp lên đề án, hy vọng có thể dựa vào đó để thăng chức!
Đường Linh chỉ nở nụ cười thản nhiên, Mã Văn Đào nhìn vào lại càng cảm thấy Đường Linh thật thần bí! Nói không chừng cô có thể giúp hắn!
Nghĩ thông suốt điểm ấy, hắn đã không còn kiêng kỵ, kể ngay với Đường Linh!
Mã Văn Đào muốn có quan hệ tốt với cấp trên, hỏi thăm được cục phó có sở thích sưu tầm nghiên mực, hắn đã ra giá cao để mua về một cái nghiên mực cổ, vì muốn bảo đảm một chút trước khi đem đi tặng, Mã Văn Đào cố ý tìm người giám định, lại phát hiện đó là hàng giả!
Nhất định không thể tặng cho sếp được, cái nghiên mực này do Hoắc Văn Hà, cũng chính là người phụ nữ thời thượng náo loạn lớp học thêm lúc trước bỏ một đống tiền ra mua về, không thể trả hàng, cũng không thể đem đi tặng, bỏ thì thương vương thì tội, giữ lại bên người thì hễ nhìn thấy là muốn nổi cáu, Mã Văn Đào bởi vì chuyện này mà tức giận không ít!
Không nghĩ tới Đường Linh chỉ liếc sơ hắn một cái, đã nói đúng trọng điểm, vốn trong lòng Mã Văn Đào buồn bực cực kỳ, tuôn một mạch nói ra hết với Đường Linh!
Đường Linh chỉ lẳng lặng lắng nghe, vào cái ngày cô có mặt tại cửa hàng đồ cổ trông thấy người phụ nữ Hoắc Văn Hà kia đến trả hàng, sau khi ra khỏi cửa hàng đồ cổ, cô đã phân phó Lôi Tử điều tra một chút, đại khái sự việc ra sao thì Đường Linh cũng đoán được tám chín phần, nhưng trong đó có lọt một chi tiết, chính là Hoắc Văn Hà có ăn một khoản tiền trong đó, cô ả đã báo giá khống cho Mã Văn Đào, Mã Văn Đào là nhân viên công vụ, đương nhiên sẽ không đi tới cửa hàng đồ cổ trả hàng, sơ sẩy một cái bị người ta bắt thóp, vậy thì không ngóc đầu lên được! Cho nên Hoắc Văn Hà cũng không lo lắng chuyện Mã Văn Đào sẽ biết̉ được mức giá thực tế!
Vì cái nghiên mực đó Mã Văn Đào bỏ ra mấy vạn đồng, đối với hắn mà nói cũng là một khoản tiền không nhỏ, tiền mất tật mang lại không được trả hàng, Mã Văn Đào tự nhiên thấp thỏm lo âu!
Đường Linh an ủi vài câu, ám chỉ cho Mã Văn Đào một vài ý, hắn nghe xong cũng không nói gì, chỉ chốc lát sau liền rời khỏi giáo dục Hoa Đà!
Kỳ thực chuyện của Mã Văn Đào rất dễ giải quyết, Đường Linh tùy tiện lấy ra từ Trân Bảo Các một cái nghiên mực là đã giải quyết xong xuôi, nhưng cô không hề muốn làm vậy!
Quan hệ giữa cô và Mã Văn Đào có chút vi diệu, Đường Linh hiện tại là muốn mượn quyền thế của Mã Văn Đào, bản thân cô không hề thưởng thức hắn, một người đàn ông xoay lòng vòng giữa hai người phụ nữ cô không thích!
Đương thời lúc chuẩn bị dùng Mã Văn Đào, cô kêu Lôi Tử đào bới sâu lí lịch của hắn ta, vợ hắn gọi là Diệp Thanh, người đã ở bên hắn trải qua những năm tháng gian nan nhất, thật vất vả mới được sống thuận lợi như bây giờ, công việc sự nghiệp của hắn cũng đã ổn định và phát triển vững chắc, nhưng bởi vì một lần ngoài ý muốn hắn có phát sinh quan hệ với người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp khác, chính là Hoắc Văn Hà, sau này còn có một đứa con, tiếp sau đó Mã Văn Đào vẫn duy trì tình trạng này luôn!
Mà gần đây Hoắc Văn Hà dường như rất không cam tâm làm tiểu tam, nghĩ hết biện pháp lấy lòng Mã Văn Đào, lần này biết Mã Văn Đào muốn lấy lòng cục phó, cô ả tự xông lên tiếp nhận nhiệm vụ, lại không ngờ bị thất bại!
Như loại người có gia đình lộn xộn như Mã Văn Đào này, Đường Linh cũng không muốn trọng dụng, theo như Đường Linh đánh giá, Mã Văn Đào sớm muộn gì cũng bị vấn đề gia đình làm liên lụy, đây là hắn tự chuốc lấy phiền phức, Đường Linh cũng không muốn nhúng tay!
Cô có thể ám thị cho Mã Văn Đào vài câu đã là cực hạn, nếu như hắn đủ thông minh, tự nhiên sẽ biết phải giải quyết vấn đề hỗn loạn trong gia đình!
Lúc này trong một phòng làm việc xa hoa, một người đàn ông một cước đá văng một tên thủ hạ, thuận tay cầm lên cái ghế đập người!
Rầm một tiếng, cái ghế không đập phải người, nhưng đập phá nát một góc bàn sofa! Khiến kẻ vừa bị đánh té ngửa trên đất kia sợ đến co rúm người lại!
“ Con mẹ mày! Một đám rác rưởi!”
Tần Bạc Dương tức giận không ngớt! Vừa liên tục giáng cho mấy tên thủ hạ vài cái bạt tai, đạp mấy cước, bọn chúng sợ rét run cúi đầu không dám nhìn Tần Bạc Dương, càng không dám than đau!
Tần Bạc Dương nhìn dáng dấp của bọn chúng, cảm thấy tức muốn ói máu, hắn ngồi dựa lưng trên ghế, cất lên giọng nói âm trầm, “Thằng chủ nhiệm khoa não kia bọn mày giải quyết chưa?”
Tiểu Lục Tử liếc mắt nhìn đám thuộc hạ bị đánh dưới đất, nuốt nước miếng ực một tiếng, tiến lên một bước, thận trọng đáp, “Dương thiếu, chúng ta cho tên bác sĩ đó một số tiền rất lớn, hắn cũng coi như thức thời, tự nhận tội về mình, dù sao xảy ra sự việc này, hắn cũng không thoát khỏi trách nhiệm, còn không bằng lấy thêm một khoản tiền! Còn kẻ bị thương kia từ đầu đến cuối chỉ liên lạc với tên bác sĩ, chắc chắn sẽ không tìm được đến chỗ chúng ta!”
Tần Bạc Dương nghe xong lửa giận bớt xuống chút, liếc nhìn đám người, thấy trên mặt bọn chúng ai nấy đều bị thương, do chính hắn vừa mới đánh. Hắn với bao thuốc đặt trên bàn rút ra một điều, Tiểu Lục Tử thấy thế lập tức tiến lên mồi lửa cho Tần Bạc Dương!
“Dương thiếu, tiếp theo chúng ta phải làm sao bây giờ?” Tiểu Lục Tử thấy Tần Bạc Dương hỏa khí tiêu giảm chút, liều mình hỏi một câu!
Tần Bạc Dương liếc Tiểu Lục Tử một cái, thấy vẻ chân chó kia thực sự phiền lòng, “Cút mẹ chúng mày đi cho ông! Một đám phế vật vô dụng, có chút chuyện nhỏ làm cũng không xong, còn dám hỏi tao làm sao bây giờ!”
Tiểu Lục Tử vừa nghe thấy hắn quát, thân mình cứng đờ, rất sợ Tần Bạc Dương lại nổi điên lên đánh đập bọn họ, quay đầu lại ra dấu cho đám người bị đánh nằm gần cửa kia, bọn họ dìu nhau đứng lên, từng người một yên lặng đi ra khỏi văn phòng, Tiểu Lục Tử cách cửa xa nhất, hắn chưa kịp đi tới cửa, lại bị Tần Bạc Dương gọi trở lại!
“ Khoan, thằng kia, mày tới đây!” hai ngón tay Tần Bạc Dương đang kẹp điếu thuốc vẫy hắn lại, Tiểu Lục Tử lập tức khom người, đi bước lớn tới.
“ Dương thiếu, ngài phân phó!”
Tần Bạc Dương đánh giá Tiểu Lục Tử một chút, thấy hắn cũng coi như cơ trí, “Giao cho mày một nhiệm vụ, làm xong, sau này mày đi theo tao!”
Ánh mắt Tiểu Lục Tử sáng lên, hiện tại hắn chỉ là một tiểu lâu la, nếu có thể đi theo Tần Bạc Dương, cuộc sống sau này nhất định phong quang vô hạn! Nghĩ đến đó, vội vàng ghé sát, Tần Bạc Dương phân phó vài câu, Tiểu Lục Tử gật đầu vài cái, sau đó vội vã đi ra khỏi văn phòng!
Nhìn khắp phòng bừa bãi, ánh mắt Tần Bạc Dương u ám, hắn làm việc từ trước đến giờ đều rất cẩn trọng, mặc dù Tiểu Lục Tử nói tên bác sĩ kia đã tự gánh tội vào người, nhưng hắn lại không thể cứ như vậy dừng tay, rũ bỏ sạch mới đúng là cách giải quyết tốt nhất!
Mà ứng cử viên số một hắn đã sớm nghĩ ra, muốn trách chỉ có thể trách kẻ kia muốn dây máu ăn phần! Miếng ngon béo bở của Tần Bạc Dương chưa từng có ý định chia sẻ với bất kì ai khác!
Cục công an cử người xuống, bắt tên chủ nhiệm khoa não và hai vợ chồng Thạch Phong dẫn về cục cảnh sát, bởi vì giáo dục Hoa Đà báo án, mấy người bọn họ bị bắt bởi tối cố ý lừa đảo, phải chờ toà án phán quyết!
Thạch Phong thành thật khai báo tất cả, hắn bị người ta sai khiến tự mình làm mình bị thương, sau khi nhập viện sẽ cùng tên bác sĩ chủ nhiệm khoa não phối hợp lừa gạt Giáo dục Hoa Đà!
Mà tên bác sĩ kia chịu không nổi phía cảnh sát hỏi cung, rốt cục không kiên trì được khai ra một cái tên, cảnh sát lập tức tiến hành truy bắt người về quy án, sau khi thẩm vấn, người kia lại khai ra một kẻ sai khiến đằng sau – – Đỗ Hành!
Do thân phận Đỗ Hành đặc thù, cho nên cảnh sát cũng không bắt hắn đem về cục cảnh sát ngay, mà phái vài nhân viên cảnh sát tiến hành giám thị hắn!
Cuối cùng việc này đã kinh động đến nhiều người trong tỉnh, cảnh sát buộc lòng phải theo trình tự bắt Đỗ Hành về quy án, điều tra được nhân chứng vật chứng đầy đủ, Đỗ Hành trở thành kẻ chủ mưu đứng đằng sau tất cả vu việc này! Mà lúc này, Đỗ Hành vẫn khăng khăng hắn bị oan uổng, nhưng lại không đưa ra được chứng cứ thiết thực nào, cuối cùng tòa án vẫn tuyên án, tội của Đỗ Hành là xúi giục người khác làm ra hành vi lừa đảo phạm tội, tòa án đưa ra hình thức xử phạt tiền và nửa năm án treo!
Trong lúc tại cục cảnh sát đang là tình huống điều tra gắt gao những người liên quan đến vụ án, thì bên kia Trân Bảo Các khai trương!
Hôm nay Trân Bảo Các khai trương, bên trong chợ đồ cổ của thành phố S náo nhiệt tưng bừng, đưa tới không ít sự chú ý của đám người đi dạo chợ! Còn là lần đầu tiên gây ra tình huống ùn tắc!
Đây cũng không có cách nào, ai bảo Trân Bảo Các đưa ra hai món bảo bối, dẫn tới các nhân sĩ trong giới dồn dập đến đây tranh cướp! Có hai bảo bối này, Trân Bảo Các không muốn nổi danh cũng khó!
Không ít người lúc đi dạo chợ đồ cổ, nghe được tin tức có một tiệm đồ cổ mới khai trương bên trong có chính phẩm trị giá lên đến hơn trăm triệu, đều ngừng lại bước chân, muốn vào trong xem cho biết thực hư!
“ Chà chà! Nhóc Tiểu Đường, vài năm không gặp, nhóc con này càng ngày càng giỏi giang! Muốn cho lão đây không chịu nhận mình già cũng không được đâu!”
“ Ngụy lão vẫn thích nói giỡn nha! Ngài hăng hái lão thành như vậy, cháu càng lộ rõ vẻ ngây ngô non nớt mà thôi!” Đường Linh cười trêu ghẹo nói.
Rất đương nhiên, người vừa mới nói chuyện chính là ông ngoại của hai anh em họ Tư Đồ, chính là Ngụy lão! Trước kia cô có thể bước chân vào nghề đồ cổ, chính là do Ngụy lão dẫn cô vào, mà nguồn tài chính khởi động ban đầu của cô, cũng chính là khoản tiền hai trăm vạn Ngụy lão bỏ ra mua Thất Bảo Lưu Ly châu của cô!
Cho nên Ngụy lão ở trong lòng Đường Linh, trước sau chiếm vị trí rất cao!
Đi theo bên người Ngụy lão vẫn là tiểu Trần năm xưa, chỉ là tiểu Trần bây giờ càng thêm thành thục, giơ tay nhấc chân đều toát ra phong độ khí khái bất phàm, nghĩ đến mấy năm qua tháp tùng Ngụy lão vào nam ra bắc, tích lũy được không ít kinh nghiệm!
Tiểu Trần lần nữa gặp lại Đường Linh, trong lòng đủ mùi vị lẫn lộn, trước kia hắn căn bản không đem Đường Linh để vào trong mắt, vẫn cảm thấy Ngụy lão mang theo cô nhóc chính là lãng phí thời gian, mà khi Đường Linh đổ thạch thắng lớn, giúp Ngụy lão một đại ân, hắn mới bỏ đi khúc mắc trong lòng!
Sau khi hắn biết được thông tin từ chỗ Ngụy lão, thì ra sự phát triển vượt bậc của Trân Bảo Trai, lại là một kiệt tác của một đứa trẻ chưa đầy mười sáu tuổi! Khi đó hắn nhìn Đường Linh bằng ánh mắt tràn ngập nghi hoặc cùng khó hiểu, bây giờ gặp lại Đường Linh, hắn có loại cảm giác, không cần nói dù hắn có làm tốt thế nào đi nữa, vĩnh viễn cũng không so được với Đường Linh, theo không kịp bước chân của cô!
Cô gái này là một người đáng để người khác phải ngưỡng vọng!
“ Nhóc con, mau nói cho ông biết, cháu làm sao phát hiện ra nửa bức ‘Hàn hi tải dạ yến mưu đồ’ kia?” Tất cả mọi người đều đã biết Trân Bảo Các có nửa bức ‘Hàn hi tải dạ yến mưu đồ’, nhưng không ai biết nửa bức họa này từ đâu tới!
Đường Linh cười dí dỏm, nhỏ giọng, mở miệng nói một cách thần bí, “Mua được ở ngay sát vách, thật có lời, 800 đồng một bức!”
Ngụy lão trừng lớn hai mắt, phấn khích đến nỗi râu mép rung lên, nửa ngày mới phục hồi lại tinh thần, khẽ cúi xuống, thấp giọng nói, “Nhóc con à, Trân Bảo Các thật sự là của cháu hả!”
Chẳng phải câu nghi vấn, mà là câu khẳng định!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook