Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại
-
Chương 147: Cùng nhau đón lễ, tuyết oánh tức giận
“Không cần thiết đâu…” Lục An Nhiên cười gượng: “Em… em chuẩn bị đón cùng với bạn em rồi…”
“Kỷ Linh?” Long Ngọc Tinh nói: “Em ấy không phải đón lễ cùng với Lục An Hổ sao?”
“Em lại không phải chỉ có mỗi cậu ấy là bạn!” Lục An Nhiên rụt rụt cổ.
“Dương Tuyết Oánh?” khóe môi Long Ngọc Tinh cong lên: “Hình như dạo gần đây em ấy đang theo đuổi đội trưởng đội bóng rổ trường chúng ta... giáng sinh năm nay đội bóng rổ có hoạt động, chắc là em ấy sẽ đi tham gia chứ!”
“......” Lục An Nhiên lại rụt cổ, nát như vậy... đây cũng là chuyện mà cô đang phiền não!
“Vẫn là đón cùng với anh đi!” Long Ngọc Tinh thật sự là yêu chết được những hành động nhỏ xíu này của Lục An Nhiên, nói không ra chỗ đáng yêu: “Anh đảm bảo sẽ cho em một lễ giáng sinh khó quên.”
“Em nói Long đại Phó hội trưởng!” Lục An Nhiên phủi cánh tay của Long Ngọc Tinh trên đầu cô như phủi bụi xuống nói: “Chỗ nào mát mẻ anh đi chỗ đó đi được không? Anh cứ đến đây tìm em làm gì thế!” cô hình như cũng đã nói với anh đủ rõ ràng rồi mà!
“Có phải em quên rồi không? Anh đang theo đuổi em mà!” Long Ngọc Tinh cười nói.
“Có phải anh cũng quên rồi không? Em từng nói qua em sẽ không chấp nhận sự theo đuổi của anh đâu!” Lục An Nhiên uốn nắn khả năng ghi nhớ của Long Ngọc Tinh.
“Đồng ý hay không là chuyện của em, theo đuổi là việc của anh!” Long Ngọc Tinh bá đạo nói.
“Anh…” Lục An Nhiên trực tiếp bị anh đánh bại.
“Trời ơi! Tuyên ngôn bá đạo như vậy…” vừa vào cửa liền nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hai tay Kỷ Linh bụm lấy hai bên má: “Lãng mạn quá! Trái tim thiếu nữ nhỏ bé của lão phu cảm thấy quá mãn nguyện rồi!” dứt lời còn không quên trừng mắt nhìn Lục An Hổ đang ở bên cạnh: “An Hổ, anh không thể học hỏi chút sao?”
“Hừ…” tay Lục An Hổ khoác lên sau gáy Kỷ Linh sau đó dùng một tay khác nâng cằm cô lên: “Em muốn tôi làm như thế nào đây?”
Mặt của Kỷ Linh “phụt” một cái liền đỏ lên, hoảng loạn đẩy Lục An Hổ ra sau đó lại dùng hai tay bụm má, trời đất ơi, Lục An Hổ này đơn giản là bùng nổ mãnh lực mỹ nam mà! Thật là đáng ghét!
“Phụt...” Lục An Nhiên nhìn thấy bộ dạng của Kỷ Linh không nhịn được mà cười phụt ra, hai người này thật sự là một sự phối hợp không thể ngờ được mà!
“Lúc nãy hai người đang nói gì thế?” Lục An Hổ tựa vào cạnh bàn của Lục An Nhiên hỏi.
“Lễ giáng sinh, muốn cùng nhau trải qua.” Long Ngọc Tinh trả lời đơn giản.
“Tốt quá tốt quá!” Kỷ Linh vươn tay nắm lấy cánh tay của Lục An Nhiên: “Vậy thì cứ cùng nhau đón giáng sinh đi!” mặc dù cô cùng Lục An Hổ đã hẹn hò với nhau một đoạn thời gian, nhưng nếu như lễ giáng sinh mà chỉ có hai người bọn họ, cô vẫn cảm thấy rất xấu hổ!
“Như vậy được sao?” Lục An Nhiên nhìn nhìn Kỷ Linh lại nhìn nhìn Lục An Hổ: “Hai người các cậu không cần hẹn hò sao?”
“Cùng nhau đi!” Kỷ Linh nói: “Gọi thêm Dương Tuyết Oánh và Tần Thư Mặc! Mọi người cùng nhau đi!” vừa nói dứt câu này, Kỷ Linh liền hối hận, như vậy có thể sẽ biến thành Tu La cảnh hay không! Lục An Nhiên chỉ có 1 mình, Long Ngọc Tinh và Tần Thư Mặc là hai người... cũng không thể 1 chia thành 2 chứ!
“Dương Tuyết Oánh chắc là không có thời gian nhỉ!” Lục An Nhiên quay đầu nhìn chỗ trống phía sau: “Dương Tuyết Oánh và Tần Thư Mặc đâu?”
“Vẫn còn bên ngoài chăng!” Kỷ Linh nói: “Thời gian nghỉ trưa còn chưa kết thúc đâu!”
“Bên ngoài lạnh như vậy, bọn họ thật sự là đam mê quá nhỉ…” Lục An Nhiên nhìn bên ngoài liền có một cổ cảm giác sợ hãi, cô vẫn rất sợ lạnh.
“Tần Thư Mặc chắc là đi lên văn phòng rồi.” Lục An Hổ nhớ lại: “Lúc nãy trên đường đến đây hình như nhìn thấy cậu ấy đi vào văn phòng.”
“Vậy Dương Tuyết Oánh đâu? Không phải là lại đi tìm đội trưởng đội bóng rổ rồi chứ!” suy đoán của Lục An Nhiên còn chưa được nói xong liền nhìn thấy Dương Tuyết Oánh đứng ở trước cửa lớp, đôi mắt hoen đỏ, tay trái nắm chặt lại, tay phải nắm lấy một chai nước uống tăng lực. Trên người thiếu điều dán thêm một bảng chữ “Chị rất không vui, người phàm đừng đụng”!
“Như vậy là sao?” Lục An Nhiên nhìn thấy Dương Tuyết Oánh đang tức giận level max ngồi phịch xuống vị trí phía sau, liền quay người lại đem đôi tay đặt lên bàn: “Là người nào không có mắt dám chọc đến Dương đại tiểu thư của chúng ta thế!”
“Còn có thể là ai nữa!” Dương Tuyết Oánh cau mày nghiến răng nghiến lợi chửi mắng: “Còn không phải con Bitch kia sao!”
“Trời đất ơi!” vẻ mặt Kỷ Linh kinh ngạc nói: “Tuyết Oánh, từ đơn này cậu nói đúng rồi đó! Phát âm còn rất chuẩn nữa!”
“Rất có tiến bộ!” Lục An Nhiên gật đầu nói: “Không tồi không tồi!”
“Lục An Nhiên! Kỷ Linh! Hai người các cậu! Thật sự...” vốn dĩ đang rất là tức giận nhưng Dương Tuyết Oánh lại bị Lục An Nhiên và Kỷ Linh chọc cho tức cười: “Các cậu, còn như vậy nữa mình liền tuyệt giao với hai cậu đấy nhá!”
“Đừng nháo! Cậu cười so với lúc tức giận dễ nhìn hơn nhiều!” Lục An Nhiên cười nói: “Hiện tại có thể nói cụ thể ra chuyện gì đã xảy ra rồi chứ!”
“Chính là vào giờ trưa hôm nay, đội bóng rổ không phải còn phải đến sân thể dục luyện tập vào giờ nghỉ trưa sao, mình liền mua một chai nước uống đi kiếm anh ấy, kết quả là lúc đi đến đó liền nhìn thấy Tô Lâm kia đang cười cười nói nói với anh ấy! Bộ dạng giả vờ đó! Quả thực rất đáng ghét!” Dương Tuyết Oánh cắn răng nghiến lợi nói: “Đúng rồi! Còn có Sở Dao kia nữa! Cô ta cũng ở đó! Thật sự có cùng một đức hạnh với Tô Lâm kia mà! Đúng là cá mè một lứa!”
“Yô! Thành ngữ này cũng dùng đúng rồi nha!” Lục An Nhiên cười nói.
“Lục An Nhiên!” Dương Tuyết Oánh trừng mắt Lục An Nhiên, đại khái là loại khí thế “cậu còn nói mình nữa, mình sẽ cắn chết cậu”.
“Sau đó cậu liền chạy về đây sao?” Kỷ Linh hỏi.
“Làm sao có thể!” Dương Tuyết Oánh liếc Kỷ Linh: “Mình là loại người nhu nhược vậy sao!”
“Vì vậy cậu liền lao lên giằng co với Tô Lâm, sau đó cô ta liền giả vờ đáng thương, đội trưởng đội bóng rổ của cậu liền làm hộ hoa sứ giả nói những lời cay độc với cậu, cậu mới quay về?” Lục An Nhiên ngoảnh đầu nhìn liền nhìn thấu cả con người Dương Tuyết Oánh.
“Là như vậy sao?” Lục An Hổ cũng coi như thân thiết với Dương Tuyết Oánh, lời của Lục An Nhiên, thật sự rất phù hợp với tính cách của Dương Tuyết Oánh.
“......” Dương Tuyết Oánh không trả lời trực tiếp, mà là ủy khuất chu miệng ra, vẻ mặt thể hiện biểu tình mặc dù cậu nói đúng, nhưng mình sẽ không thừa nhận.
Mấy người cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, cũng đã hiểu rõ.
“Cậu không lấy nước dội bọn họ?” Lục An Nhiên cười hỏi.
“Có nghĩ tới.” Dương Tuyết Oánh trả lời: “Nhưng mà nghĩ lại, bình nước này mất mười mấy tệ! Mình không nợ...” từ lúc cùng với Lục An Nhiên hợp tác mở nhà sách, Dương Tuyết Oánh thật sự hiểu rõ việc kiếm tiền rất gian nan, đặc biệt là trước đây Lục An Nhiên đã nói cái gì mà đọc báo bằng thiết bị điện tử thay thế đọc báo bằng giấy, cái gì mà thời thế thay đổi, loạn thất bát tao, cô thật sự đã hiểu! Nhà sách này lỗ vốn giống như nước chảy, toàn bộ số tiền đều là cô tích cóp từ trước đến nay! Đau lòng quá!
“Nước của mình đúng lúc uống hết rồi, cậu đưa mình chai nước uống này đi, mình đích thân dạy cậu làm sao giành lại ván này!” Lục An Nhiên cười với vẻ mặt tự tin.
“Được! Mình cho cậu!” Dương Tuyết Oánh trực tiếp đem chai nước nhét vào tay Lục An Nhiên: “Làm thế nào! Là buổi tiệc vào đêm bình an sao?” “Bữa tiệc gì thế?” Kỷ Linh tò mò hỏi.
“Đêm bình an nhà mình muốn tổ chức party, cậu muốn đến không?” Dương Tuyết Oánh hỏi.
“Miễn đi!” Kỷ Linh vội vàng phất tay, lần trước tham gia bữa tiệc tại nhà Lục An Nhiên đã khiến cô chịu đựng đủ rồi, cô thật sự không muốn tham gia những bữa tiệc của nhà giàu nữa!
“Bữa tiệc nhà cậu, mình không nghĩ sẽ gây chuyện đâu.” Hai tay Lục An Nhiên giơ ra nhún vai.
“Vậy thì là vào lúc nào!” Dương Tuyết Oánh tâm cơ truy vấn: “Mau nói cho mình biết đi! Cũng có thể làm sự chuẩn bị trước!”
“Cậu chỉ cần xem kịch hay là được rồi!” Lục An Nhiên cười sau đó quay đầu nhìn Long Ngọc Tinh: “Phó Hội trưởng Hội học sinh này chắc là có thể nhẹ nhàng lấy được kế hoạch hoạt động của đội bóng rổ trường ta vào đêm giáng sinh chứ!”
“Em đây là đáp ứng cùng anh đón lễ giáng sinh sao?” trong mắt Long Ngọc Tinh mang theo ý cười nhìn Lục An Nhiên.
“Nếu như anh có giá trị lợi dụng, em sẽ không để ý đêm giáng sinh mang theo anh nữa.” Lục An Nhiên lộ ra một nụ cười rất tiêu chuẩn của người làm quan hệ công chúng với Long Ngọc Tinh. Long Ngọc Tinh này thật sự là... hết thuốc chữa rồi...
“Anh sẽ cho em biết là anh rất có giá trị lợi dụng đó!” Long Ngọc Tinh cũng rất đắc ý cười, giá trị của anh cũng không phải chỉ có như thế thôi.
Vậy thì em thật sự là phải rửa mắt mong chờ rồi!” sau khi tiếp một câu, tiếng chuông báo giờ nghỉ trưa đã kết thúc liền vang lên, Lục An Nhiên phất phất tay: “Bye bye, không tiễn!”
“Hơ hơ...” Long Ngọc Tinh cười rời khỏi phòng học của lớp D Cao nhất, lại đụng phải Tần Thư Mặc ở góc ngoặt trước cửa lớp.
Tần Thư Mặc liếc Long Ngọc Tinh một cái nói: “Cậu ấy không thích anh, anh tốt nhất ít lui đến lớp chúng tôi đi! Long! Học! Trưởng!”
“Nói như vậy giống như là em ấy thích cậu vậy.” Long Ngọc Tinh nói một câu châm biếm: “Bị một người ngay đến cả dũng khí tỏ tình cũng không có nói như vậy, vẫn thật sự rất vui nha!” Long Ngọc Tinh cười đến sáng lạn hướng phía trước bước đi.
“Anh…” Tần Thư Mặc siết chặt nắm tay, ai nói anh không có dũng khí tỏ tình chứ! Sau đó anh sờ sờ vào túi quần bên hông, trong này chứa món quà mà anh đã tự tay chọn lựa, lễ giáng sinh… hôm giáng sinh đó anh nhất định sẽ tỏ tình! Tần Thư Mặc bước vào lớp đi đến vị trí của mình, đang muốn mở miệng mời Lục An Nhiên cùng nhau ra ngoài vào đêm giáng sinh, Dương Tuyết Oánh liền nói với anh chuyện đêm giáng sinh sẽ cùng nhau đi chơi.
“Ơ…” Tần Thư Mặc sửng sốt: “Lễ giáng sinh?”
“Đúng thế! An Nhiên cũng sẽ đi!” Dương Tuyết Oánh làm bạn cùng bàn với Tần Thư Mặc cũng hơn hai tháng rồi làm sao lại không biết chút tâm tư đó của anh chứ, liền mở miệng đùa giỡn nói: “An Nhiên đi, cậu có đi không!”
“Vậy mình cũng sẽ đi vậy…” Tần Thư Mặc cười, nhìn tình hình, lễ giáng sinh anh phải để cho Lục An Nhiên có thời gian riêng một mình, ít nhất cho bọn họ thời gian có thể đi chung với nhau, không cần quá lâu, đủ để anh nói rõ tấm lòng của mình là được, anh không vội vàng muốn nghe câu trả lời của Lục An Nhiên, nhưng anh phải cho cô biết quyết tâm của mình, anh sẽ đường đường chính chính tỏ tình với cô, đường đường chính chính cạnh tranh với tên Long học trưởng đáng ghét kia!
Buổi tối thứ Sáu đêm bình an, ở Dương thị có tổ chức một bữa tiệc nhỏ, danh sách khách mời là do Tô Thiến Liên và Tô Lâm soạn ra, mà tên của Lục An Nhiên thật ra là do Dương Vệ Quốc thêm vào.
Nhìn thấy nhân vật vướng tay này được mời đến đây, hai mẹ con Tô Thiến Liên trăm lần không muốn, nhưng hiện tại Lục thị như là phượng hoàng vươn lên, Lục An Nhiên lại là nhân vật phong vân của giới thượng lưu thành phố S, nếu như không dựa theo yêu cầu của Dương Vệ Quốc mời cô đến đây, ngược lại chính là hai mẹ con bọn họ không hiểu chuyện rồi!
“Kỷ Linh?” Long Ngọc Tinh nói: “Em ấy không phải đón lễ cùng với Lục An Hổ sao?”
“Em lại không phải chỉ có mỗi cậu ấy là bạn!” Lục An Nhiên rụt rụt cổ.
“Dương Tuyết Oánh?” khóe môi Long Ngọc Tinh cong lên: “Hình như dạo gần đây em ấy đang theo đuổi đội trưởng đội bóng rổ trường chúng ta... giáng sinh năm nay đội bóng rổ có hoạt động, chắc là em ấy sẽ đi tham gia chứ!”
“......” Lục An Nhiên lại rụt cổ, nát như vậy... đây cũng là chuyện mà cô đang phiền não!
“Vẫn là đón cùng với anh đi!” Long Ngọc Tinh thật sự là yêu chết được những hành động nhỏ xíu này của Lục An Nhiên, nói không ra chỗ đáng yêu: “Anh đảm bảo sẽ cho em một lễ giáng sinh khó quên.”
“Em nói Long đại Phó hội trưởng!” Lục An Nhiên phủi cánh tay của Long Ngọc Tinh trên đầu cô như phủi bụi xuống nói: “Chỗ nào mát mẻ anh đi chỗ đó đi được không? Anh cứ đến đây tìm em làm gì thế!” cô hình như cũng đã nói với anh đủ rõ ràng rồi mà!
“Có phải em quên rồi không? Anh đang theo đuổi em mà!” Long Ngọc Tinh cười nói.
“Có phải anh cũng quên rồi không? Em từng nói qua em sẽ không chấp nhận sự theo đuổi của anh đâu!” Lục An Nhiên uốn nắn khả năng ghi nhớ của Long Ngọc Tinh.
“Đồng ý hay không là chuyện của em, theo đuổi là việc của anh!” Long Ngọc Tinh bá đạo nói.
“Anh…” Lục An Nhiên trực tiếp bị anh đánh bại.
“Trời ơi! Tuyên ngôn bá đạo như vậy…” vừa vào cửa liền nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hai tay Kỷ Linh bụm lấy hai bên má: “Lãng mạn quá! Trái tim thiếu nữ nhỏ bé của lão phu cảm thấy quá mãn nguyện rồi!” dứt lời còn không quên trừng mắt nhìn Lục An Hổ đang ở bên cạnh: “An Hổ, anh không thể học hỏi chút sao?”
“Hừ…” tay Lục An Hổ khoác lên sau gáy Kỷ Linh sau đó dùng một tay khác nâng cằm cô lên: “Em muốn tôi làm như thế nào đây?”
Mặt của Kỷ Linh “phụt” một cái liền đỏ lên, hoảng loạn đẩy Lục An Hổ ra sau đó lại dùng hai tay bụm má, trời đất ơi, Lục An Hổ này đơn giản là bùng nổ mãnh lực mỹ nam mà! Thật là đáng ghét!
“Phụt...” Lục An Nhiên nhìn thấy bộ dạng của Kỷ Linh không nhịn được mà cười phụt ra, hai người này thật sự là một sự phối hợp không thể ngờ được mà!
“Lúc nãy hai người đang nói gì thế?” Lục An Hổ tựa vào cạnh bàn của Lục An Nhiên hỏi.
“Lễ giáng sinh, muốn cùng nhau trải qua.” Long Ngọc Tinh trả lời đơn giản.
“Tốt quá tốt quá!” Kỷ Linh vươn tay nắm lấy cánh tay của Lục An Nhiên: “Vậy thì cứ cùng nhau đón giáng sinh đi!” mặc dù cô cùng Lục An Hổ đã hẹn hò với nhau một đoạn thời gian, nhưng nếu như lễ giáng sinh mà chỉ có hai người bọn họ, cô vẫn cảm thấy rất xấu hổ!
“Như vậy được sao?” Lục An Nhiên nhìn nhìn Kỷ Linh lại nhìn nhìn Lục An Hổ: “Hai người các cậu không cần hẹn hò sao?”
“Cùng nhau đi!” Kỷ Linh nói: “Gọi thêm Dương Tuyết Oánh và Tần Thư Mặc! Mọi người cùng nhau đi!” vừa nói dứt câu này, Kỷ Linh liền hối hận, như vậy có thể sẽ biến thành Tu La cảnh hay không! Lục An Nhiên chỉ có 1 mình, Long Ngọc Tinh và Tần Thư Mặc là hai người... cũng không thể 1 chia thành 2 chứ!
“Dương Tuyết Oánh chắc là không có thời gian nhỉ!” Lục An Nhiên quay đầu nhìn chỗ trống phía sau: “Dương Tuyết Oánh và Tần Thư Mặc đâu?”
“Vẫn còn bên ngoài chăng!” Kỷ Linh nói: “Thời gian nghỉ trưa còn chưa kết thúc đâu!”
“Bên ngoài lạnh như vậy, bọn họ thật sự là đam mê quá nhỉ…” Lục An Nhiên nhìn bên ngoài liền có một cổ cảm giác sợ hãi, cô vẫn rất sợ lạnh.
“Tần Thư Mặc chắc là đi lên văn phòng rồi.” Lục An Hổ nhớ lại: “Lúc nãy trên đường đến đây hình như nhìn thấy cậu ấy đi vào văn phòng.”
“Vậy Dương Tuyết Oánh đâu? Không phải là lại đi tìm đội trưởng đội bóng rổ rồi chứ!” suy đoán của Lục An Nhiên còn chưa được nói xong liền nhìn thấy Dương Tuyết Oánh đứng ở trước cửa lớp, đôi mắt hoen đỏ, tay trái nắm chặt lại, tay phải nắm lấy một chai nước uống tăng lực. Trên người thiếu điều dán thêm một bảng chữ “Chị rất không vui, người phàm đừng đụng”!
“Như vậy là sao?” Lục An Nhiên nhìn thấy Dương Tuyết Oánh đang tức giận level max ngồi phịch xuống vị trí phía sau, liền quay người lại đem đôi tay đặt lên bàn: “Là người nào không có mắt dám chọc đến Dương đại tiểu thư của chúng ta thế!”
“Còn có thể là ai nữa!” Dương Tuyết Oánh cau mày nghiến răng nghiến lợi chửi mắng: “Còn không phải con Bitch kia sao!”
“Trời đất ơi!” vẻ mặt Kỷ Linh kinh ngạc nói: “Tuyết Oánh, từ đơn này cậu nói đúng rồi đó! Phát âm còn rất chuẩn nữa!”
“Rất có tiến bộ!” Lục An Nhiên gật đầu nói: “Không tồi không tồi!”
“Lục An Nhiên! Kỷ Linh! Hai người các cậu! Thật sự...” vốn dĩ đang rất là tức giận nhưng Dương Tuyết Oánh lại bị Lục An Nhiên và Kỷ Linh chọc cho tức cười: “Các cậu, còn như vậy nữa mình liền tuyệt giao với hai cậu đấy nhá!”
“Đừng nháo! Cậu cười so với lúc tức giận dễ nhìn hơn nhiều!” Lục An Nhiên cười nói: “Hiện tại có thể nói cụ thể ra chuyện gì đã xảy ra rồi chứ!”
“Chính là vào giờ trưa hôm nay, đội bóng rổ không phải còn phải đến sân thể dục luyện tập vào giờ nghỉ trưa sao, mình liền mua một chai nước uống đi kiếm anh ấy, kết quả là lúc đi đến đó liền nhìn thấy Tô Lâm kia đang cười cười nói nói với anh ấy! Bộ dạng giả vờ đó! Quả thực rất đáng ghét!” Dương Tuyết Oánh cắn răng nghiến lợi nói: “Đúng rồi! Còn có Sở Dao kia nữa! Cô ta cũng ở đó! Thật sự có cùng một đức hạnh với Tô Lâm kia mà! Đúng là cá mè một lứa!”
“Yô! Thành ngữ này cũng dùng đúng rồi nha!” Lục An Nhiên cười nói.
“Lục An Nhiên!” Dương Tuyết Oánh trừng mắt Lục An Nhiên, đại khái là loại khí thế “cậu còn nói mình nữa, mình sẽ cắn chết cậu”.
“Sau đó cậu liền chạy về đây sao?” Kỷ Linh hỏi.
“Làm sao có thể!” Dương Tuyết Oánh liếc Kỷ Linh: “Mình là loại người nhu nhược vậy sao!”
“Vì vậy cậu liền lao lên giằng co với Tô Lâm, sau đó cô ta liền giả vờ đáng thương, đội trưởng đội bóng rổ của cậu liền làm hộ hoa sứ giả nói những lời cay độc với cậu, cậu mới quay về?” Lục An Nhiên ngoảnh đầu nhìn liền nhìn thấu cả con người Dương Tuyết Oánh.
“Là như vậy sao?” Lục An Hổ cũng coi như thân thiết với Dương Tuyết Oánh, lời của Lục An Nhiên, thật sự rất phù hợp với tính cách của Dương Tuyết Oánh.
“......” Dương Tuyết Oánh không trả lời trực tiếp, mà là ủy khuất chu miệng ra, vẻ mặt thể hiện biểu tình mặc dù cậu nói đúng, nhưng mình sẽ không thừa nhận.
Mấy người cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, cũng đã hiểu rõ.
“Cậu không lấy nước dội bọn họ?” Lục An Nhiên cười hỏi.
“Có nghĩ tới.” Dương Tuyết Oánh trả lời: “Nhưng mà nghĩ lại, bình nước này mất mười mấy tệ! Mình không nợ...” từ lúc cùng với Lục An Nhiên hợp tác mở nhà sách, Dương Tuyết Oánh thật sự hiểu rõ việc kiếm tiền rất gian nan, đặc biệt là trước đây Lục An Nhiên đã nói cái gì mà đọc báo bằng thiết bị điện tử thay thế đọc báo bằng giấy, cái gì mà thời thế thay đổi, loạn thất bát tao, cô thật sự đã hiểu! Nhà sách này lỗ vốn giống như nước chảy, toàn bộ số tiền đều là cô tích cóp từ trước đến nay! Đau lòng quá!
“Nước của mình đúng lúc uống hết rồi, cậu đưa mình chai nước uống này đi, mình đích thân dạy cậu làm sao giành lại ván này!” Lục An Nhiên cười với vẻ mặt tự tin.
“Được! Mình cho cậu!” Dương Tuyết Oánh trực tiếp đem chai nước nhét vào tay Lục An Nhiên: “Làm thế nào! Là buổi tiệc vào đêm bình an sao?” “Bữa tiệc gì thế?” Kỷ Linh tò mò hỏi.
“Đêm bình an nhà mình muốn tổ chức party, cậu muốn đến không?” Dương Tuyết Oánh hỏi.
“Miễn đi!” Kỷ Linh vội vàng phất tay, lần trước tham gia bữa tiệc tại nhà Lục An Nhiên đã khiến cô chịu đựng đủ rồi, cô thật sự không muốn tham gia những bữa tiệc của nhà giàu nữa!
“Bữa tiệc nhà cậu, mình không nghĩ sẽ gây chuyện đâu.” Hai tay Lục An Nhiên giơ ra nhún vai.
“Vậy thì là vào lúc nào!” Dương Tuyết Oánh tâm cơ truy vấn: “Mau nói cho mình biết đi! Cũng có thể làm sự chuẩn bị trước!”
“Cậu chỉ cần xem kịch hay là được rồi!” Lục An Nhiên cười sau đó quay đầu nhìn Long Ngọc Tinh: “Phó Hội trưởng Hội học sinh này chắc là có thể nhẹ nhàng lấy được kế hoạch hoạt động của đội bóng rổ trường ta vào đêm giáng sinh chứ!”
“Em đây là đáp ứng cùng anh đón lễ giáng sinh sao?” trong mắt Long Ngọc Tinh mang theo ý cười nhìn Lục An Nhiên.
“Nếu như anh có giá trị lợi dụng, em sẽ không để ý đêm giáng sinh mang theo anh nữa.” Lục An Nhiên lộ ra một nụ cười rất tiêu chuẩn của người làm quan hệ công chúng với Long Ngọc Tinh. Long Ngọc Tinh này thật sự là... hết thuốc chữa rồi...
“Anh sẽ cho em biết là anh rất có giá trị lợi dụng đó!” Long Ngọc Tinh cũng rất đắc ý cười, giá trị của anh cũng không phải chỉ có như thế thôi.
Vậy thì em thật sự là phải rửa mắt mong chờ rồi!” sau khi tiếp một câu, tiếng chuông báo giờ nghỉ trưa đã kết thúc liền vang lên, Lục An Nhiên phất phất tay: “Bye bye, không tiễn!”
“Hơ hơ...” Long Ngọc Tinh cười rời khỏi phòng học của lớp D Cao nhất, lại đụng phải Tần Thư Mặc ở góc ngoặt trước cửa lớp.
Tần Thư Mặc liếc Long Ngọc Tinh một cái nói: “Cậu ấy không thích anh, anh tốt nhất ít lui đến lớp chúng tôi đi! Long! Học! Trưởng!”
“Nói như vậy giống như là em ấy thích cậu vậy.” Long Ngọc Tinh nói một câu châm biếm: “Bị một người ngay đến cả dũng khí tỏ tình cũng không có nói như vậy, vẫn thật sự rất vui nha!” Long Ngọc Tinh cười đến sáng lạn hướng phía trước bước đi.
“Anh…” Tần Thư Mặc siết chặt nắm tay, ai nói anh không có dũng khí tỏ tình chứ! Sau đó anh sờ sờ vào túi quần bên hông, trong này chứa món quà mà anh đã tự tay chọn lựa, lễ giáng sinh… hôm giáng sinh đó anh nhất định sẽ tỏ tình! Tần Thư Mặc bước vào lớp đi đến vị trí của mình, đang muốn mở miệng mời Lục An Nhiên cùng nhau ra ngoài vào đêm giáng sinh, Dương Tuyết Oánh liền nói với anh chuyện đêm giáng sinh sẽ cùng nhau đi chơi.
“Ơ…” Tần Thư Mặc sửng sốt: “Lễ giáng sinh?”
“Đúng thế! An Nhiên cũng sẽ đi!” Dương Tuyết Oánh làm bạn cùng bàn với Tần Thư Mặc cũng hơn hai tháng rồi làm sao lại không biết chút tâm tư đó của anh chứ, liền mở miệng đùa giỡn nói: “An Nhiên đi, cậu có đi không!”
“Vậy mình cũng sẽ đi vậy…” Tần Thư Mặc cười, nhìn tình hình, lễ giáng sinh anh phải để cho Lục An Nhiên có thời gian riêng một mình, ít nhất cho bọn họ thời gian có thể đi chung với nhau, không cần quá lâu, đủ để anh nói rõ tấm lòng của mình là được, anh không vội vàng muốn nghe câu trả lời của Lục An Nhiên, nhưng anh phải cho cô biết quyết tâm của mình, anh sẽ đường đường chính chính tỏ tình với cô, đường đường chính chính cạnh tranh với tên Long học trưởng đáng ghét kia!
Buổi tối thứ Sáu đêm bình an, ở Dương thị có tổ chức một bữa tiệc nhỏ, danh sách khách mời là do Tô Thiến Liên và Tô Lâm soạn ra, mà tên của Lục An Nhiên thật ra là do Dương Vệ Quốc thêm vào.
Nhìn thấy nhân vật vướng tay này được mời đến đây, hai mẹ con Tô Thiến Liên trăm lần không muốn, nhưng hiện tại Lục thị như là phượng hoàng vươn lên, Lục An Nhiên lại là nhân vật phong vân của giới thượng lưu thành phố S, nếu như không dựa theo yêu cầu của Dương Vệ Quốc mời cô đến đây, ngược lại chính là hai mẹ con bọn họ không hiểu chuyện rồi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook