Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ
-
Chương 27: Cầu đại tiểu thư cứu mạng
Lâm thị lại uyển
chuyển nói: ”Trì lang, lời này chắc là do lão phu nhân nói với chàng,
chắc chắn còn nói thiếp làm như vậy là vì trừ bỏ Noãn nhi cùng Lý di
nương, có đúng không? Chàng nghĩ lại mà xem, Noãn nhi tuy rằng không
phải do thiếp sinh ra, nhưng dù sao cũng đã ở cùng nhiều năm, thân như
ruột thịt, thiếp làm sao có thể hại nó? Nó chỉ là một nữ hài tử, tương
lai còn phải gả ra ngoài, thiếp tìm mọi cách nhằm vào nó thì ích lợi gì? Lý di nương kia là do lão thái thái ban cho chàng là vì cái gì? Mọi
người trong phủ từ trên xuống dưới đều hiểu được, chẳng qua là nhìn thấy lão gia sủng ái thiếp, mà thiếp lại không sinh được nam tử làm lão thái thái không vui. Vì không muốn làm lão phu nhân tức giận, thiếp đã tình
nguyện đem vị trí quản sự chủ mẫu giao ra, chuyện nhà quan trọng nên
không thể hỏi nhiều, hiện tại xảy ra chuyện lão phu nhân sao không đi
hỏi đương nhiệm quản sự Lý di nương lại quay sang trách thiếp? Ông trời
có thể làm chứng, nếu thiếp có làm sai chuyện gì thì đó chính là không
sinh được nam tử cho Âu Dương gia, lão thái thái cũng vì vậy mà luôn
chán ghét thiếp!”
Âu Dương Trì trong lòng thoáng động, cũng không lên tiếng, nâng ly trà lên uống một ngụm, Lâm thị chậm rãi đến ngồi bên người hắn, ngả đầu trên vai hắn, kể lể: ”Trì lang, chúng ta vợ chồng đã mười năm, chàng xem thiếp là loại người tâm ngoan thủ lạt này sao? Lúc tỷ tỷ còn trên đời, chính thiếp vẫn luôn túc trực không rời. Tỷ tỷ qua đời, Noãn nhi thương tâm khóc ròng, thiếp ngày đêm làm bạn, đối xử so với Khả nhi càng dụng tâm hơn, chẳng lẽ chàng lại không tin thiếp sao?”
“Thật sự không phải do ngươi gây nên?” Âu Dương Trì vừa thả lỏng, đột nhiên lại nghĩ tới lời Lý thị, lập tức rút tay về, đẩy Lâm thị ra.
Lâm thị xưa nay đều nắm rõ tính cách Âu Dương Trì, không nghĩ tới mình sẽ bị đẩy ra, trên mặt không hề lộ ra nửa điểm tức giận, ánh mắt đẫm lệ trong suốt nhìn Âu Dương Trì: ”Nếu thiếp làm ra việc lang tâm cẩu phế kia, thiếp sẽ bị trời chu đất diệt, không được chết tử tế!”
Âu Dương Trì gật gật đầu: ”Ngươi và ta vợ chồng nhiều năm như vậy, bản tính của ngươi tự ta biết rõ, ta đương nhiên tin ngươi không phải là loại người độc ác, chẳng qua là ta nề hà lão phu nhân vẫn còn nghi ngờ. Người là mẫu thân ruột thịt của ta, một tay người dưỡng dục ta thành tài, dù có oan uổng ngươi thì cũng là trưởng bối, ngươi phải nhường nhịn, nếu không truyền ra ngoài ta sẽ bị người đời chê cười dung túng thê tử mà bỏ bê mẫu thân, như thế là tội đại bất hiếu!”
Lâm thị nghe thấy câu cuối cùng Âu Dương Trì nói liền không nói nữa, bà ta biết Âu Dương Trì tuy rằng lòng dạ thâm sâu thì Lý thị cũng là một nhân vật lợi hại, hiện tại ông ta nói đến chuyện hiếu đạo chính là muốn mình phải nhịn xuống, không thể ngỗ nghịch với lão thái thái. Chuyện lần này là do một tay bà ta bày ra, hiện tại sự việc bại lộ không bị liên lụy đến bản thân, hắn bất quá là muốn bà ta cúi đầu một chút, nhưng không có trách phạt đã là rất may rồi, bà ta là người thông minh, biết khi nào thì nên thu tay về, vội vàng nói: ”Đây là lẽ đương nhiên, thiết nhất định sẽ hầu hạ tốt lão phu nhân!”
Âu Dương Trì thấy bà ta đã đáp ứng, liễn vỗ vỗ bả vai bà ta nói: ”Uỷ khuất cho nàng rồi!”
Lâm thị cười nói: ”Uỷ khuất gì chứ? Xuất giá tòng phu, tất cả thiếp đều nghe chàng, chỉ cần Trì lang vui vẻ, thiếp sẽ không thấy ủy khuất!” Lại còn nói: ”Thiếp cũng không muốn làm cho lão phu nhân nảy sinh khúc mắc, chờ thêm mấy ngày nữa, thiếp sẽ mời gánh hát đến náo nhiệt một phen, có lẽ sẽ làm lão thái thái vui hơn!”
Âu Dương Trì ôm chặt Lâm thị vào lòng, thở dài: ”Nàng thật đúng là hiền thê của ta!”
Lâm thị tuy rằng nửa đường vào cửa nhưng lại là tri kỷ của hắn, chẳng những toàn tâm toàn ý với hắn, làm việc cũng đều thỏa đáng, ôn nhu đôn hậu, hắn đương nhiên là thập phần yêu thích. Về phần Trương Văn Định kia, nếu đã có thể vu hãm Noãn nhi thì cũng có thể oan uổng Lâm thị, nhất định là do lão thái thái hiểu lầm nàng thôi!
Lâm thị làm như hờn dỗi nói:”Thiếp sao bằng được mấy người kia!”
Âu Dương Trì cười, nhẹ giọng nói: ”Các nàng ấy mới không thể so sánh được với nàng…” Nói xong, liền quên hết chuyện hắn đến đây là để khởi binh vấn tội, ôm bà ta đi vào nội thất.
…
Từ sau chuyện Trương Văn Định, Lâm thị nghiêm cấm trong phủ không được bàn luận, nhưng mà miệng lưỡi thế gian là khó che nhất, chỉ hai ngày sau liền truyền ra lời đồn đãi nói nhị tiểu thư tư tình với Trương Văn Định, ngược lại còn cố ý vu oan hãm hại cho đại tỷ mình…Sau đó, Âu Dương Noãn vẫn theo lẽ thường mà làm việc, không có chút né tránh những lời đàm tiếu, phong thái hết sức quang minh lỗi lạc. Âu Dương Khả lại bị tắc nghẹn vì tức giận, liền đóng cửa suốt nửa tháng không chịu ra ngoài, ngay cả Lâm thị tự mình đến khuyên bảo cũng nhất định không ra, làm cho bọn hạ nhân trong Âu Dương phủ càng thêm khẳng định lời đồn nhị tiểu thư tư hội nam nhân vu oan. Lâm thị vì ngăn chặn lời đồn đãi này mà phải hao tổn hết tâm tư, thế nhưng lời đồn chính là như thế, ngươi càng áp chế, nó lại càng lan rộng nhanh hơn, chỉ trong khoảng thời gian ngắn mỗi người đều ý thức được hướng gió trong phủ đang thay đổi.
Âu Dương Noãn vẫn như thường lệ đi thỉnh an tổ mẫu, khi đi ngang qua hoa viên đột nhiên một nữ tử xông ra phía trước, hành lễ với nàng, dùng thanh âm mềm mại nói: ”Thỉnh an đại tiểu thư!”
Âu Dương Noãn nhìn qua nữ tử trước mặt, nàng ta mặc một thân váy hoa nhiều màu sắc, viền áo lông chồn vắt hờ ngang vai, áo choàng thêu sợi kim tuyến óng ánh, khuôn mặt tú lệ, cử chỉ quyến rũ, có một loại ôn nhu từ trong xương tủy toát ra, đúng là mỹ nhân Lại Bộ Thượng Thư tặng cho Âu Dương Trì _ Chu di nương. Vị di nương này vào phủ đã được năm năm, vừa tiến vào cũng được sủng ái một thời gian, thế nhưng Lâm thị sao có thể chờ được liền giở thủ đoạn, rất nhanh đã ép nàng ta không trở mình được. Lại nói, mặc dù hiện tại không được sủng nhưng lại là người mà cấp trên Âu Dương Trì ban tặng nên Lâm thị cũng không đối phó nhiều, nhưng vừa rồi rõ ràng nàng ta lại có ý hướng đến Âu Dương Noãn làm nàng nhất thời tò mò Chu di nương muốn làm gì…Nghĩ đến đây, trên mặt liền mang ý cười nói: ”Chu di nương không cần đa lễ!”
Tuy vẻ mặt Âu Dương Noãn ôn hòa nhưng vẫn làm cho Chu di nương khẩn trương, nàng ta liếc mắt nhìn Âu Dương Noãn một cái, chỉ cảm thấy vị tiểu thư này tuy rằng còn nhỏ tuổi nhưng mặt mày thanh lệ thoát tục, đúng là trời sinh mỹ mạo song toàn, khí độ tao nhã cao sang, chắc chắn các danh môn khuê tú trong kinh ít người sánh kịp. Đại tiểu thư trước đây luôn đi theo kế phu nhân, thế nhưng qua chuyện lần trước, xem ra đại tiểu thư cùng kế phu nhân là bằng mặt mà không bằng lòng, nếu là như vậy không phải bản thân sẽ có chút tương lai sao? Nghĩ đến đây, nàng ta không tự giác được sờ sờ bụng mình, nhất thời lấy lại dũng khí nói: ”Đại tiểu thư, ta là cố ý đến đây tìm tiểu thư!”
“Oh!” Âu Dương Noãn hơi hơi nghiêng đầu, dẫn theo ba phần nghi hoặc, ánh mắt thản nhiên nhìn kỹ Chu di nương.
Phương mama lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu di nương trước mặt, trong ánh mắt không để lộ chút hờn giận, cái gì mà đặc biệt đến tìm đại tiểu thư, nếu tìm đại tiểu thư sao không đi đến Noãn các lại cố ý lựa chọn hoa viên có nhiều hạ nhân như vậy, chỉ sợ là có ý đồ!
Chu di nương bị bà nhìn chằm chằm tâm liền nhảy loạn lên, cúi đầu không yên, bắt đầu có chút hoài nghi liệu mình đến tìm đại tiểu thư rốt cuộc là đúng hay sai, nhưng việc đã đến nước này, vì bảo toàn tính mạng và tiền đồ của mình, nàng ta quyết định đánh cược một phen! Chu di nương từ ánh mắt bối rối do dự liền trở nên kiên định, cắn rằng quỳ xuống, dập đầu thật mạnh, tận lực khắc chế thanh âm run run: ”Cầu đại tiểu thư cứu mạng!”
Âu Dương Trì trong lòng thoáng động, cũng không lên tiếng, nâng ly trà lên uống một ngụm, Lâm thị chậm rãi đến ngồi bên người hắn, ngả đầu trên vai hắn, kể lể: ”Trì lang, chúng ta vợ chồng đã mười năm, chàng xem thiếp là loại người tâm ngoan thủ lạt này sao? Lúc tỷ tỷ còn trên đời, chính thiếp vẫn luôn túc trực không rời. Tỷ tỷ qua đời, Noãn nhi thương tâm khóc ròng, thiếp ngày đêm làm bạn, đối xử so với Khả nhi càng dụng tâm hơn, chẳng lẽ chàng lại không tin thiếp sao?”
“Thật sự không phải do ngươi gây nên?” Âu Dương Trì vừa thả lỏng, đột nhiên lại nghĩ tới lời Lý thị, lập tức rút tay về, đẩy Lâm thị ra.
Lâm thị xưa nay đều nắm rõ tính cách Âu Dương Trì, không nghĩ tới mình sẽ bị đẩy ra, trên mặt không hề lộ ra nửa điểm tức giận, ánh mắt đẫm lệ trong suốt nhìn Âu Dương Trì: ”Nếu thiếp làm ra việc lang tâm cẩu phế kia, thiếp sẽ bị trời chu đất diệt, không được chết tử tế!”
Âu Dương Trì gật gật đầu: ”Ngươi và ta vợ chồng nhiều năm như vậy, bản tính của ngươi tự ta biết rõ, ta đương nhiên tin ngươi không phải là loại người độc ác, chẳng qua là ta nề hà lão phu nhân vẫn còn nghi ngờ. Người là mẫu thân ruột thịt của ta, một tay người dưỡng dục ta thành tài, dù có oan uổng ngươi thì cũng là trưởng bối, ngươi phải nhường nhịn, nếu không truyền ra ngoài ta sẽ bị người đời chê cười dung túng thê tử mà bỏ bê mẫu thân, như thế là tội đại bất hiếu!”
Lâm thị nghe thấy câu cuối cùng Âu Dương Trì nói liền không nói nữa, bà ta biết Âu Dương Trì tuy rằng lòng dạ thâm sâu thì Lý thị cũng là một nhân vật lợi hại, hiện tại ông ta nói đến chuyện hiếu đạo chính là muốn mình phải nhịn xuống, không thể ngỗ nghịch với lão thái thái. Chuyện lần này là do một tay bà ta bày ra, hiện tại sự việc bại lộ không bị liên lụy đến bản thân, hắn bất quá là muốn bà ta cúi đầu một chút, nhưng không có trách phạt đã là rất may rồi, bà ta là người thông minh, biết khi nào thì nên thu tay về, vội vàng nói: ”Đây là lẽ đương nhiên, thiết nhất định sẽ hầu hạ tốt lão phu nhân!”
Âu Dương Trì thấy bà ta đã đáp ứng, liễn vỗ vỗ bả vai bà ta nói: ”Uỷ khuất cho nàng rồi!”
Lâm thị cười nói: ”Uỷ khuất gì chứ? Xuất giá tòng phu, tất cả thiếp đều nghe chàng, chỉ cần Trì lang vui vẻ, thiếp sẽ không thấy ủy khuất!” Lại còn nói: ”Thiếp cũng không muốn làm cho lão phu nhân nảy sinh khúc mắc, chờ thêm mấy ngày nữa, thiếp sẽ mời gánh hát đến náo nhiệt một phen, có lẽ sẽ làm lão thái thái vui hơn!”
Âu Dương Trì ôm chặt Lâm thị vào lòng, thở dài: ”Nàng thật đúng là hiền thê của ta!”
Lâm thị tuy rằng nửa đường vào cửa nhưng lại là tri kỷ của hắn, chẳng những toàn tâm toàn ý với hắn, làm việc cũng đều thỏa đáng, ôn nhu đôn hậu, hắn đương nhiên là thập phần yêu thích. Về phần Trương Văn Định kia, nếu đã có thể vu hãm Noãn nhi thì cũng có thể oan uổng Lâm thị, nhất định là do lão thái thái hiểu lầm nàng thôi!
Lâm thị làm như hờn dỗi nói:”Thiếp sao bằng được mấy người kia!”
Âu Dương Trì cười, nhẹ giọng nói: ”Các nàng ấy mới không thể so sánh được với nàng…” Nói xong, liền quên hết chuyện hắn đến đây là để khởi binh vấn tội, ôm bà ta đi vào nội thất.
…
Từ sau chuyện Trương Văn Định, Lâm thị nghiêm cấm trong phủ không được bàn luận, nhưng mà miệng lưỡi thế gian là khó che nhất, chỉ hai ngày sau liền truyền ra lời đồn đãi nói nhị tiểu thư tư tình với Trương Văn Định, ngược lại còn cố ý vu oan hãm hại cho đại tỷ mình…Sau đó, Âu Dương Noãn vẫn theo lẽ thường mà làm việc, không có chút né tránh những lời đàm tiếu, phong thái hết sức quang minh lỗi lạc. Âu Dương Khả lại bị tắc nghẹn vì tức giận, liền đóng cửa suốt nửa tháng không chịu ra ngoài, ngay cả Lâm thị tự mình đến khuyên bảo cũng nhất định không ra, làm cho bọn hạ nhân trong Âu Dương phủ càng thêm khẳng định lời đồn nhị tiểu thư tư hội nam nhân vu oan. Lâm thị vì ngăn chặn lời đồn đãi này mà phải hao tổn hết tâm tư, thế nhưng lời đồn chính là như thế, ngươi càng áp chế, nó lại càng lan rộng nhanh hơn, chỉ trong khoảng thời gian ngắn mỗi người đều ý thức được hướng gió trong phủ đang thay đổi.
Âu Dương Noãn vẫn như thường lệ đi thỉnh an tổ mẫu, khi đi ngang qua hoa viên đột nhiên một nữ tử xông ra phía trước, hành lễ với nàng, dùng thanh âm mềm mại nói: ”Thỉnh an đại tiểu thư!”
Âu Dương Noãn nhìn qua nữ tử trước mặt, nàng ta mặc một thân váy hoa nhiều màu sắc, viền áo lông chồn vắt hờ ngang vai, áo choàng thêu sợi kim tuyến óng ánh, khuôn mặt tú lệ, cử chỉ quyến rũ, có một loại ôn nhu từ trong xương tủy toát ra, đúng là mỹ nhân Lại Bộ Thượng Thư tặng cho Âu Dương Trì _ Chu di nương. Vị di nương này vào phủ đã được năm năm, vừa tiến vào cũng được sủng ái một thời gian, thế nhưng Lâm thị sao có thể chờ được liền giở thủ đoạn, rất nhanh đã ép nàng ta không trở mình được. Lại nói, mặc dù hiện tại không được sủng nhưng lại là người mà cấp trên Âu Dương Trì ban tặng nên Lâm thị cũng không đối phó nhiều, nhưng vừa rồi rõ ràng nàng ta lại có ý hướng đến Âu Dương Noãn làm nàng nhất thời tò mò Chu di nương muốn làm gì…Nghĩ đến đây, trên mặt liền mang ý cười nói: ”Chu di nương không cần đa lễ!”
Tuy vẻ mặt Âu Dương Noãn ôn hòa nhưng vẫn làm cho Chu di nương khẩn trương, nàng ta liếc mắt nhìn Âu Dương Noãn một cái, chỉ cảm thấy vị tiểu thư này tuy rằng còn nhỏ tuổi nhưng mặt mày thanh lệ thoát tục, đúng là trời sinh mỹ mạo song toàn, khí độ tao nhã cao sang, chắc chắn các danh môn khuê tú trong kinh ít người sánh kịp. Đại tiểu thư trước đây luôn đi theo kế phu nhân, thế nhưng qua chuyện lần trước, xem ra đại tiểu thư cùng kế phu nhân là bằng mặt mà không bằng lòng, nếu là như vậy không phải bản thân sẽ có chút tương lai sao? Nghĩ đến đây, nàng ta không tự giác được sờ sờ bụng mình, nhất thời lấy lại dũng khí nói: ”Đại tiểu thư, ta là cố ý đến đây tìm tiểu thư!”
“Oh!” Âu Dương Noãn hơi hơi nghiêng đầu, dẫn theo ba phần nghi hoặc, ánh mắt thản nhiên nhìn kỹ Chu di nương.
Phương mama lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu di nương trước mặt, trong ánh mắt không để lộ chút hờn giận, cái gì mà đặc biệt đến tìm đại tiểu thư, nếu tìm đại tiểu thư sao không đi đến Noãn các lại cố ý lựa chọn hoa viên có nhiều hạ nhân như vậy, chỉ sợ là có ý đồ!
Chu di nương bị bà nhìn chằm chằm tâm liền nhảy loạn lên, cúi đầu không yên, bắt đầu có chút hoài nghi liệu mình đến tìm đại tiểu thư rốt cuộc là đúng hay sai, nhưng việc đã đến nước này, vì bảo toàn tính mạng và tiền đồ của mình, nàng ta quyết định đánh cược một phen! Chu di nương từ ánh mắt bối rối do dự liền trở nên kiên định, cắn rằng quỳ xuống, dập đầu thật mạnh, tận lực khắc chế thanh âm run run: ”Cầu đại tiểu thư cứu mạng!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook