Trúc Mã Chọn Thanh Mai
-
Chương 2-2: Ngoại truyện nhỏ
Triệu Mẫn ở trường với cô được phân thành cùng thể loại, ngụy hồ ly. Nếu Tử Thi khả ái đáng yêu thì Triệu Mẫn lại có khuôn mặt trẻ con không thể trẻ con hơn, có điều nó chỉ chính xác khi không nhìn xuống thân hình ma quỷ của cô ấy.
Triệu Mẫn là bạn hàng xóm của cô khi còn nhỏ, đến trung học thì gia đình Triệu Mẫn chuyển lên thành phố S để tiện cho công việc của Triệu ba, ông cũng là người thân duy nhất ở đây của cô ấy, mẹ Triệu mất khi cô ấy mới lên ba. Nhà Triệu Mẫn làm kinh doanh lâu đời, ông nội cô ấy là một doanh nhân nổi tiếng định cư ở Mỹ. Cô đoán được có lẽ ba Triệu Mẫn sang đó để mừng năm mới. Còn vì sao Triệu Mẫn không đi cùng, chắc chắn là do chứng sợ máy bay của cô ấy mà ra.
Trước đây khi còn ở tiểu học, cô và Triệu Mẫn là kẻ thù không đội trời chung. Nhưng sau một sự kiện thì trở thành tri kỉ, sự kiện này làm cả hai không dám ngóc đầu lên trong suốt những năm ở trường sau đó. Vào ngày đầu tiên đi học, cô và Triệu Mẫn oan gia tương phùng cùng lớp, cùng bàn. Cô còn nhớ khi đó Triệu Mẫn gọi cô là quan tài nhỏ, cô tức giận liền quay sang bảo: có gì không miêu tiểu cẩu, và kết quả là hai đứa cãi nhau, cãi không nổi nữa thì đánh nhau dẫn đến mẹ cô cùng ba Triệu phải lên trường gặp giáo viên chủ nhiệm làm việc. Nếu hai vị phụ huynh này giải quyết như bình thường thì không có gì để nói, đằng này họ lại trẻ con hơn cả hai đứa trẻ con là chúng tôi...
Trong phòng giáo vụ, cô giáo dịu dàng lên tiếng:"Xin chào ông bà Triệu, hôm nay tôi mời hai vị đến đây vì hai bé Tử Thi và Triệu Mẫn vào sáng nay đã xảy ra đánh nhau nên tôi muốn cùng hai vị giải quyết vấn đề này"
Giọng nói nhẹ nhàng, uyển chuyển của cô giáo vừa dứt thì hai giọng nam nữ hùng hậu đã cùng tiếp lời: "Xin lỗi cô giáo, nhưng xin cô có thể gọi chúng tôi là ông Triệu/bà Triệu riêng ra hay không?"
Cô giáo không khỏi ngây ra, hơi đỏ mặt nói:"Xin lỗi hai vị, vừa rồi tôi lo cho hai đứa bé nên không để ý, thành thực xin lỗi". Nói xong liền hơi cúi đầu.
Ba Triệu thấy vậy liền cười nói:"Không có chuyện gì, cô giáo không cần cảm thấy có lỗi đâu. Vừa rồi cô nói Mẫn nhi và Tử nhi đánh nhau, chúng tôi có thể biết rõ nguyên nhân được không". Trong lơ đãng ba Triệu quét ánh mắt sắc bén về phía Triệu Mẫn khiến cô ấy không khỏi hơi run lên.
Cô giáo gọi hai đứa cô đến thưa chuyện. Cô còn đang lo Triệu xếp nhà cô sẽ tức giận mắng cô thì Triệu Mẫn đã nhanh miệng nói trước, mắt to lóng lánh nước, vô cùng ủy khuất hướng ba Triệu:"Ba yêu dấu, là do Tử Thi nói con là miêu tiểu cẩu, cho nên con với Tiểu Thi mới... mới phủi bụi cho nhau a"
Mọi người:"..."
Triệu Tử Thi tất nhiên không yếu thế hơn, nhanh chóng hướng Triệu xếp:"Mới không phải, rõ ràng là Tiểu Mẫn gọi con là quan tài nhỏ, nên con mới khám nghiệm thân thể tiểu Mẫn, chứng minh cho việc con và tiểu Mẫn là giống nhau, con không phải quan tài nhỏ a"
Mọi người:"..."
Triệu sếp nãy giờ im lặng, đột nhiên lên tiếng an ủi Triệu Tử Thi, giọng nói nhu nhu:"Mẹ tin con...". Triệu Tử Thi cô xúc động chưa kịp nhào vào lòng bà thì giọng nói nhu nhu kia lại vang lên:"Con rõ ràng là xác chết nhỏ của mẹ, quan tài nhỏ ở đâu ra chứ".
Cô giáo đóng băng, Tử Thi đóng băng, Triệu Mẫn cũng đóng băng. Chỉ có ba Triệu ấm áp gật đầu như vô cùng đồng ý:"Nhà tôi cũng chỉ có tiểu cẩu thôi, miêu tiểu cẩu ở đâu ra chứ"
Ai đóng băng vẫn tiếp tục đóng băng. Sếp Triệu nghiêm túc nhìn ba Triệu nói:"Vậy có nghĩa là Mẫn nhi không đúng rồi, không thể gọi loạn tên thân mật của Thi nhi như vậy được, ít ra phải gọi đúng chứ"
Ba Triệu cau mày không đồng ý:"Thi nhi thì không gọi loạn? Rõ ràng tôi đã dạy Thi nhi gọi tên thân mật của Mẫn nhi là tiểu cẩu rất nhiều lần rồi, vẫn sai?
Sếp Triệu cũng vô cùng nghiêm trang đáp lại:"Anh nói vậy thì coi như cả hai chúng ta đều đã không chú ý dạy tốt bọn trẻ để chúng gọi sai. Nhưng mà Thi nhi gọi tiểu cẩu là miêu tiểu cẩu thì vẫn còn chấp nhận được đi. Còn xác chết nhỏ nhà tôi tại sao lại biến thành quan tài nhỏ, không liên quan như vậy con bé sẽ thấy ủy khuất".
Ba Triệu càng không cho là đúng:"Tôi lại cảm thấy xác chết và quan tài vốn dĩ đã gắn bó, còn tiểu cẩu và miêu tiểu cẩu hoàn toàn là hai giống loài khác nhau, cũng thật ủy khuất cho con bé"
"..." Cái vấn đề quan tài, xác chết, miêu, cẩu này cứ tiếp diễn như vậy rất lâu. Lâu tới mức trong phòng có mấy khối băng đã vỡ thành nhiều mảnh.
Sau ngày hôm đó không hiểu sao toàn trường ai nấy đều biết được hai cái tên khuê mật của cô cùng Triệu Mẫn, dẫn đến rất nhiều chuyện, dẫn đến hai người trở thành tri kỉ.
Thật lâu sau khi cô và Triệu Mẫn lớn lên đã hỏi về chuyện tên khuê mật này.
Sếp Triệu xoa đầu Triệu Thi Thi nói:"Cuộc đời mẹ, gặp gỡ nhiều nhất là tử thi, quan tâm nhiều nhất là tử thi, khi nhìn họ mẹ muốn cho họ một chiếc quan tài để ngủ yên, không cần lạnh lẽo trong phòng vô trùng lạnh lẽo. Cho nên con yêu, mẹ không hận ba con. Vì mẹ không có quyền. Nhưng với con, mẹ gọi con là Tử Thi, có nghĩa cả cuộc đời về sau của mẹ đều dành cho con, không có gì đáng quý hơn con. Con đừng giận mẹ vì chút ích kỉ nhỏ mà gọi con Tử Thi.
Ba Triệu ôn nhu nhìn Triệu Mẫn nói:"Cuộc đời ba, yêu nhất là mẹ con con, hối hận nhất là không thể ở bên mẹ con thật nhiều. Ba gọi con tiểu cẩu vì ba luôn muốn con vô tư, hồn nhiên, không cần lo nghĩ, chỉ cần quấn người và nhận hết sự cưng chiều của ba.
****** Những tên gọi, câu nói không mấy đẹp của bậc cha mẹ không chứng minh cho việc họ không yêu bạn. Tình yêu cũng vậy, tình thân cũng vậy không ai thể hiện giống ai cả, bạn hãy dùng tim để hiểu đừng dùng tai để nghe! Thời gian chẳng bao giờ quay lại cả!
Triệu Mẫn là bạn hàng xóm của cô khi còn nhỏ, đến trung học thì gia đình Triệu Mẫn chuyển lên thành phố S để tiện cho công việc của Triệu ba, ông cũng là người thân duy nhất ở đây của cô ấy, mẹ Triệu mất khi cô ấy mới lên ba. Nhà Triệu Mẫn làm kinh doanh lâu đời, ông nội cô ấy là một doanh nhân nổi tiếng định cư ở Mỹ. Cô đoán được có lẽ ba Triệu Mẫn sang đó để mừng năm mới. Còn vì sao Triệu Mẫn không đi cùng, chắc chắn là do chứng sợ máy bay của cô ấy mà ra.
Trước đây khi còn ở tiểu học, cô và Triệu Mẫn là kẻ thù không đội trời chung. Nhưng sau một sự kiện thì trở thành tri kỉ, sự kiện này làm cả hai không dám ngóc đầu lên trong suốt những năm ở trường sau đó. Vào ngày đầu tiên đi học, cô và Triệu Mẫn oan gia tương phùng cùng lớp, cùng bàn. Cô còn nhớ khi đó Triệu Mẫn gọi cô là quan tài nhỏ, cô tức giận liền quay sang bảo: có gì không miêu tiểu cẩu, và kết quả là hai đứa cãi nhau, cãi không nổi nữa thì đánh nhau dẫn đến mẹ cô cùng ba Triệu phải lên trường gặp giáo viên chủ nhiệm làm việc. Nếu hai vị phụ huynh này giải quyết như bình thường thì không có gì để nói, đằng này họ lại trẻ con hơn cả hai đứa trẻ con là chúng tôi...
Trong phòng giáo vụ, cô giáo dịu dàng lên tiếng:"Xin chào ông bà Triệu, hôm nay tôi mời hai vị đến đây vì hai bé Tử Thi và Triệu Mẫn vào sáng nay đã xảy ra đánh nhau nên tôi muốn cùng hai vị giải quyết vấn đề này"
Giọng nói nhẹ nhàng, uyển chuyển của cô giáo vừa dứt thì hai giọng nam nữ hùng hậu đã cùng tiếp lời: "Xin lỗi cô giáo, nhưng xin cô có thể gọi chúng tôi là ông Triệu/bà Triệu riêng ra hay không?"
Cô giáo không khỏi ngây ra, hơi đỏ mặt nói:"Xin lỗi hai vị, vừa rồi tôi lo cho hai đứa bé nên không để ý, thành thực xin lỗi". Nói xong liền hơi cúi đầu.
Ba Triệu thấy vậy liền cười nói:"Không có chuyện gì, cô giáo không cần cảm thấy có lỗi đâu. Vừa rồi cô nói Mẫn nhi và Tử nhi đánh nhau, chúng tôi có thể biết rõ nguyên nhân được không". Trong lơ đãng ba Triệu quét ánh mắt sắc bén về phía Triệu Mẫn khiến cô ấy không khỏi hơi run lên.
Cô giáo gọi hai đứa cô đến thưa chuyện. Cô còn đang lo Triệu xếp nhà cô sẽ tức giận mắng cô thì Triệu Mẫn đã nhanh miệng nói trước, mắt to lóng lánh nước, vô cùng ủy khuất hướng ba Triệu:"Ba yêu dấu, là do Tử Thi nói con là miêu tiểu cẩu, cho nên con với Tiểu Thi mới... mới phủi bụi cho nhau a"
Mọi người:"..."
Triệu Tử Thi tất nhiên không yếu thế hơn, nhanh chóng hướng Triệu xếp:"Mới không phải, rõ ràng là Tiểu Mẫn gọi con là quan tài nhỏ, nên con mới khám nghiệm thân thể tiểu Mẫn, chứng minh cho việc con và tiểu Mẫn là giống nhau, con không phải quan tài nhỏ a"
Mọi người:"..."
Triệu sếp nãy giờ im lặng, đột nhiên lên tiếng an ủi Triệu Tử Thi, giọng nói nhu nhu:"Mẹ tin con...". Triệu Tử Thi cô xúc động chưa kịp nhào vào lòng bà thì giọng nói nhu nhu kia lại vang lên:"Con rõ ràng là xác chết nhỏ của mẹ, quan tài nhỏ ở đâu ra chứ".
Cô giáo đóng băng, Tử Thi đóng băng, Triệu Mẫn cũng đóng băng. Chỉ có ba Triệu ấm áp gật đầu như vô cùng đồng ý:"Nhà tôi cũng chỉ có tiểu cẩu thôi, miêu tiểu cẩu ở đâu ra chứ"
Ai đóng băng vẫn tiếp tục đóng băng. Sếp Triệu nghiêm túc nhìn ba Triệu nói:"Vậy có nghĩa là Mẫn nhi không đúng rồi, không thể gọi loạn tên thân mật của Thi nhi như vậy được, ít ra phải gọi đúng chứ"
Ba Triệu cau mày không đồng ý:"Thi nhi thì không gọi loạn? Rõ ràng tôi đã dạy Thi nhi gọi tên thân mật của Mẫn nhi là tiểu cẩu rất nhiều lần rồi, vẫn sai?
Sếp Triệu cũng vô cùng nghiêm trang đáp lại:"Anh nói vậy thì coi như cả hai chúng ta đều đã không chú ý dạy tốt bọn trẻ để chúng gọi sai. Nhưng mà Thi nhi gọi tiểu cẩu là miêu tiểu cẩu thì vẫn còn chấp nhận được đi. Còn xác chết nhỏ nhà tôi tại sao lại biến thành quan tài nhỏ, không liên quan như vậy con bé sẽ thấy ủy khuất".
Ba Triệu càng không cho là đúng:"Tôi lại cảm thấy xác chết và quan tài vốn dĩ đã gắn bó, còn tiểu cẩu và miêu tiểu cẩu hoàn toàn là hai giống loài khác nhau, cũng thật ủy khuất cho con bé"
"..." Cái vấn đề quan tài, xác chết, miêu, cẩu này cứ tiếp diễn như vậy rất lâu. Lâu tới mức trong phòng có mấy khối băng đã vỡ thành nhiều mảnh.
Sau ngày hôm đó không hiểu sao toàn trường ai nấy đều biết được hai cái tên khuê mật của cô cùng Triệu Mẫn, dẫn đến rất nhiều chuyện, dẫn đến hai người trở thành tri kỉ.
Thật lâu sau khi cô và Triệu Mẫn lớn lên đã hỏi về chuyện tên khuê mật này.
Sếp Triệu xoa đầu Triệu Thi Thi nói:"Cuộc đời mẹ, gặp gỡ nhiều nhất là tử thi, quan tâm nhiều nhất là tử thi, khi nhìn họ mẹ muốn cho họ một chiếc quan tài để ngủ yên, không cần lạnh lẽo trong phòng vô trùng lạnh lẽo. Cho nên con yêu, mẹ không hận ba con. Vì mẹ không có quyền. Nhưng với con, mẹ gọi con là Tử Thi, có nghĩa cả cuộc đời về sau của mẹ đều dành cho con, không có gì đáng quý hơn con. Con đừng giận mẹ vì chút ích kỉ nhỏ mà gọi con Tử Thi.
Ba Triệu ôn nhu nhìn Triệu Mẫn nói:"Cuộc đời ba, yêu nhất là mẹ con con, hối hận nhất là không thể ở bên mẹ con thật nhiều. Ba gọi con tiểu cẩu vì ba luôn muốn con vô tư, hồn nhiên, không cần lo nghĩ, chỉ cần quấn người và nhận hết sự cưng chiều của ba.
****** Những tên gọi, câu nói không mấy đẹp của bậc cha mẹ không chứng minh cho việc họ không yêu bạn. Tình yêu cũng vậy, tình thân cũng vậy không ai thể hiện giống ai cả, bạn hãy dùng tim để hiểu đừng dùng tai để nghe! Thời gian chẳng bao giờ quay lại cả!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook