Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
-
Chương 628: Yên ổn khôi phục
"Lưu Lỗi. mày không cần suy nghĩ bởi mày có nghĩ cũng không ra. Tao có giết hết người ở Viêm Hoàng tinh cũng phải giết được mày!" Từ Khánh Vĩ cười lạnh nói.
"Được rồi vậy thì để tao thử xem!" Nói xong tôi vung tay lên. một dòng tinh thần lực vọt tới đầu của Từ Khánh Vĩ. muốn biến hắn thành ngu ngốc.
Thế nhưng sự tình kỳ quái đã xảy ra, tinh thần lực của tôi không có tác dụng với hắn!
"Vô dụng thôi. Lưu Lỗi. Vu Cương chỉ có thề chống lại sự xâm nhập của tinh thần lực nhưng tao thì có thể phòng ngự!" Từ Khánh Vĩ cười to nói: "Ha ha ha. không nghĩ tới hả? Y phục trên người tao chính là một lớp khôi giáp!"
"Lưu Lỗi. Ngày chết của mày tới rồi! Có di ngôn gì thì nói đi?" Từ Khánh Vĩ cười lớn: "Được rồi. Tao sẽ thay mày chiếu cố tốt cho những nữ nhân của mày. Ha ha ha!"
"Mày chỉ biết cười thôi sao?" Tôi nhìn Từ Khánh Vĩ lạnh lùng nói.
"Nêu như mày muốn chết thì tao thành toàn cho mày!" Từ Khánh Vĩ không thèm để ý nói: "Mày cũng nên xem lực lượng của tao!"
Nói xong Từ Khánh Vĩ chỉ một ngón tay, một chỉếc phi thuyền bỗng nhiên bốc cháy.
"Mày tưởng mày biết dị năng thì ngon lắm sao? Dị năng thì có gì mà đáng nói? Có bằng công nghệ cao không!" Từ Khánh Vĩ dương dương tự đắc nói: "Mày tưởng dị năng thì vô địch sao? Sai rồi! Mày nhìn lớp y phục mỏng trên người tao đi. nó có thể làm chết người đấy''
Tôi lắc đầu nhìn Từ Khánh Vĩ có chút tiếc hận, người này đúng là quái tài trong nghiên cứu khoa học, chỉ tiếc là dã tâm của hắn lại quá lớn!
"Thế nào? Mày không tin?" Từ Khánh Vĩ thấy tôi coi thường hắn thì lập tức giận dữ.
"Tao tin. tại sao lại không tin chứ?" Tôi cười cười: "Nhưng mà mày quá tự tin rồi, mày tưởng chỉ với nhưng kiến thức khoa học như vậy thì có thể ngông cuồng hay sao. mày tưởng tao không có hậu chỉêu à?"
"Mày? Lưu tổng, không phải tao hạ thấp mày chứ. cộng tác với mày lâu như vậy, tao đã biết mày không phải là một nhân tài kỹ thuật, mày chỉ có tài năng ở quản lý! Tao không nói khoác, chứ kỹ thuật thì có khi mày mù mịt! Đừng nhìn vào việc mày luôn có những kỹ thuật vượt thời đại gì đó. Nhưng đó là của người ngoài hành tinh chứ đâu phải của mày? Mày có vũ khí bí mật? Hắc hắc, đánh chết tao cũng không tin!" Từ Khánh Vĩ cười nhạo nói.
"Không sai, tao không am hiểu nhưng không có nghĩa là người khác không hiểu!" Tôi cười cười nói.
"Người khác? Đừng có nói đùa, ở chỗ này chỉ có tao với Tôn Tứ Khổng. Kỹ thuật của Tôn Tứ Khống thì tao biết, nói tới cũng phải cám ơn mày, nếu như mày không mang tao đến đây thì cả đời tao cũng không có cơ hội giết mày!" Từ Khánh Vĩ hét lớn.
"Được rồi, mày không tin thì tao cũng không còn cách nào!" Tôi lắc đầu nói: "Rails. Ra đi. người này giao cho ông!"
Trên bầu trời nhanh chóng xuất hiện một phi thuyền nhò màu trắng, trên phi thuyền bắn ra một đạo quang mang, bao phủ lấy Từ Khánh Vĩ.
"Từ Khánh Vĩ. mày còn cử động được không?" Tôi nhìn Từ Khánh Vĩ hỏi.
"Mày... Lưu Lỗi. đây là cái gì! Không có khả năng. Những người này là ai? Tao đã điều tra. trên địa cầu mày không còn căn cứ nghiên cứu nào khác!" Từ Khánh Vĩ không thể tin tưởng vào sự thực trước mắt!
"Đúng vậy, tao đúng là chỉ có một căn cứ nghiên cứu!" Tôi gật đầu nói.
"Vậy bọn họ là.. ?" Từ Khánh Vĩ nhìn về phía đĩa bay trên bầu trời, khoa học tiên tiến như thế này hắn không làm ra được!
"Ha hả. bọn họ là bạn của tao. Raiỉs và Crete. Đến từ tinh cầu A Ni Mã Tư!" Tôi tự tin mỉm cười: "Khoa học kỹ thuật của tao đều do họ cung cấp."
"Cái gì! Người ngoài hành tinh!" Từ Khánh Vĩ kinh hãi nhìn tôi: "Lưu Lỗi. tao ngàn tính vạn tính cũng không ngờ ngay cả người ngoài hành tinh cũng giúp mày."
"Mày đã bỏ lỡ cơ hội rồi. Tao sẽ không lưu lại một quả bom bên người đâu!" Tôi lắc đầu.
" Rails. xử lý hắn đi. đừng làm hắn phải đau khố!" Tôi lắc đầu thở dài xoay người sang chỗ khác. Nguồn: http://qtruyen.net
Một đạo chùm tia sáng chỉếu qua. Từ Khánh Vĩ hóa thành vô số hạt bụi phiêu tán trong không khí.
Phi thuyền màu trắng đỗ xuống mặt đất, có hai người bước ra!
Viêm Hoàng tinh khôi phục lại sự tĩnh lặng. vạn vật bắt đầu tăng trưởng...
Mấy ngày trước Triệu Nhan Nghiên nói cho tôi biết, hai người muốn gặp tôi chính là Rails và Crete trên tinh cầu A Ni Mã Tư!
Mà thân phận của Rails là Tổng giám. Là người thống trị tối cao trên tinh cầu đó! Sau khi tôi biết được thân phận họ thì tôi thật kinh ngạc.
Rails tới tìm là để thương lượng về việc tinh cầu của họ. Năng lượng ở tinh cầu họ sắp sửa bộc phát. Khi đó sẽ đốt cháy toàn bộ tinh cầu!
Làm tổng giám A Ni Mã Tư. Rails phải lo lắng vấn đề này, muốn bảo vệ dân chúng thì phải tiến hành di dân toàn bộ! Mà phù hợp cho dân chúng A Ni Mã Tư sống chỉ có địa cầu. hắn chỉ quen tôi nên tới thương lượng xem có thể di dân tới đây được không!
Nhưng với tình hình trước mắt. thì không cỏ một quốc gia nào chấp nhận bọn họ cả.
Cho nên tôi cố ý mời họ tới Viêm Hoàng tinh. nói đây là một lãnh thổ mới của tôi. Điều kiện là khi họ tới, thì phải sử dụng thành tựu khoa học kỹ thuật của họ xây dựng tinh cầu này.
Rails đương nhiên là đáp ứng.
"Được rồi vậy thì để tao thử xem!" Nói xong tôi vung tay lên. một dòng tinh thần lực vọt tới đầu của Từ Khánh Vĩ. muốn biến hắn thành ngu ngốc.
Thế nhưng sự tình kỳ quái đã xảy ra, tinh thần lực của tôi không có tác dụng với hắn!
"Vô dụng thôi. Lưu Lỗi. Vu Cương chỉ có thề chống lại sự xâm nhập của tinh thần lực nhưng tao thì có thể phòng ngự!" Từ Khánh Vĩ cười to nói: "Ha ha ha. không nghĩ tới hả? Y phục trên người tao chính là một lớp khôi giáp!"
"Lưu Lỗi. Ngày chết của mày tới rồi! Có di ngôn gì thì nói đi?" Từ Khánh Vĩ cười lớn: "Được rồi. Tao sẽ thay mày chiếu cố tốt cho những nữ nhân của mày. Ha ha ha!"
"Mày chỉ biết cười thôi sao?" Tôi nhìn Từ Khánh Vĩ lạnh lùng nói.
"Nêu như mày muốn chết thì tao thành toàn cho mày!" Từ Khánh Vĩ không thèm để ý nói: "Mày cũng nên xem lực lượng của tao!"
Nói xong Từ Khánh Vĩ chỉ một ngón tay, một chỉếc phi thuyền bỗng nhiên bốc cháy.
"Mày tưởng mày biết dị năng thì ngon lắm sao? Dị năng thì có gì mà đáng nói? Có bằng công nghệ cao không!" Từ Khánh Vĩ dương dương tự đắc nói: "Mày tưởng dị năng thì vô địch sao? Sai rồi! Mày nhìn lớp y phục mỏng trên người tao đi. nó có thể làm chết người đấy''
Tôi lắc đầu nhìn Từ Khánh Vĩ có chút tiếc hận, người này đúng là quái tài trong nghiên cứu khoa học, chỉ tiếc là dã tâm của hắn lại quá lớn!
"Thế nào? Mày không tin?" Từ Khánh Vĩ thấy tôi coi thường hắn thì lập tức giận dữ.
"Tao tin. tại sao lại không tin chứ?" Tôi cười cười: "Nhưng mà mày quá tự tin rồi, mày tưởng chỉ với nhưng kiến thức khoa học như vậy thì có thể ngông cuồng hay sao. mày tưởng tao không có hậu chỉêu à?"
"Mày? Lưu tổng, không phải tao hạ thấp mày chứ. cộng tác với mày lâu như vậy, tao đã biết mày không phải là một nhân tài kỹ thuật, mày chỉ có tài năng ở quản lý! Tao không nói khoác, chứ kỹ thuật thì có khi mày mù mịt! Đừng nhìn vào việc mày luôn có những kỹ thuật vượt thời đại gì đó. Nhưng đó là của người ngoài hành tinh chứ đâu phải của mày? Mày có vũ khí bí mật? Hắc hắc, đánh chết tao cũng không tin!" Từ Khánh Vĩ cười nhạo nói.
"Không sai, tao không am hiểu nhưng không có nghĩa là người khác không hiểu!" Tôi cười cười nói.
"Người khác? Đừng có nói đùa, ở chỗ này chỉ có tao với Tôn Tứ Khổng. Kỹ thuật của Tôn Tứ Khống thì tao biết, nói tới cũng phải cám ơn mày, nếu như mày không mang tao đến đây thì cả đời tao cũng không có cơ hội giết mày!" Từ Khánh Vĩ hét lớn.
"Được rồi, mày không tin thì tao cũng không còn cách nào!" Tôi lắc đầu nói: "Rails. Ra đi. người này giao cho ông!"
Trên bầu trời nhanh chóng xuất hiện một phi thuyền nhò màu trắng, trên phi thuyền bắn ra một đạo quang mang, bao phủ lấy Từ Khánh Vĩ.
"Từ Khánh Vĩ. mày còn cử động được không?" Tôi nhìn Từ Khánh Vĩ hỏi.
"Mày... Lưu Lỗi. đây là cái gì! Không có khả năng. Những người này là ai? Tao đã điều tra. trên địa cầu mày không còn căn cứ nghiên cứu nào khác!" Từ Khánh Vĩ không thể tin tưởng vào sự thực trước mắt!
"Đúng vậy, tao đúng là chỉ có một căn cứ nghiên cứu!" Tôi gật đầu nói.
"Vậy bọn họ là.. ?" Từ Khánh Vĩ nhìn về phía đĩa bay trên bầu trời, khoa học tiên tiến như thế này hắn không làm ra được!
"Ha hả. bọn họ là bạn của tao. Raiỉs và Crete. Đến từ tinh cầu A Ni Mã Tư!" Tôi tự tin mỉm cười: "Khoa học kỹ thuật của tao đều do họ cung cấp."
"Cái gì! Người ngoài hành tinh!" Từ Khánh Vĩ kinh hãi nhìn tôi: "Lưu Lỗi. tao ngàn tính vạn tính cũng không ngờ ngay cả người ngoài hành tinh cũng giúp mày."
"Mày đã bỏ lỡ cơ hội rồi. Tao sẽ không lưu lại một quả bom bên người đâu!" Tôi lắc đầu.
" Rails. xử lý hắn đi. đừng làm hắn phải đau khố!" Tôi lắc đầu thở dài xoay người sang chỗ khác. Nguồn: http://qtruyen.net
Một đạo chùm tia sáng chỉếu qua. Từ Khánh Vĩ hóa thành vô số hạt bụi phiêu tán trong không khí.
Phi thuyền màu trắng đỗ xuống mặt đất, có hai người bước ra!
Viêm Hoàng tinh khôi phục lại sự tĩnh lặng. vạn vật bắt đầu tăng trưởng...
Mấy ngày trước Triệu Nhan Nghiên nói cho tôi biết, hai người muốn gặp tôi chính là Rails và Crete trên tinh cầu A Ni Mã Tư!
Mà thân phận của Rails là Tổng giám. Là người thống trị tối cao trên tinh cầu đó! Sau khi tôi biết được thân phận họ thì tôi thật kinh ngạc.
Rails tới tìm là để thương lượng về việc tinh cầu của họ. Năng lượng ở tinh cầu họ sắp sửa bộc phát. Khi đó sẽ đốt cháy toàn bộ tinh cầu!
Làm tổng giám A Ni Mã Tư. Rails phải lo lắng vấn đề này, muốn bảo vệ dân chúng thì phải tiến hành di dân toàn bộ! Mà phù hợp cho dân chúng A Ni Mã Tư sống chỉ có địa cầu. hắn chỉ quen tôi nên tới thương lượng xem có thể di dân tới đây được không!
Nhưng với tình hình trước mắt. thì không cỏ một quốc gia nào chấp nhận bọn họ cả.
Cho nên tôi cố ý mời họ tới Viêm Hoàng tinh. nói đây là một lãnh thổ mới của tôi. Điều kiện là khi họ tới, thì phải sử dụng thành tựu khoa học kỹ thuật của họ xây dựng tinh cầu này.
Rails đương nhiên là đáp ứng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook