Tại biệt thự nhà họ Chu.

Hôm nay, Chu Thịnh Phong – người đứng đầu gia đình – hiếm hoi về nhà sớm.

Khi ba mẹ con Giang Vãn Thu bước vào, họ thấy ông ta đang ngồi trên ghế sofa ở phòng khách, khuôn mặt đầy giận dữ.

Chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt đáng ghét của Chu Thịnh Phong, lòng thù hận trong Chu Lệ lại trỗi dậy.

Kiếp trước, chính người đàn ông mưu mô và xảo trá này đã đóng vai người cha nghiêm khắc, liên tục đàn áp cô, và sau lưng lại âm mưu chiếm đoạt khối tài sản khổng lồ mà cha ruột cô để lại.

Đến tận lúc chết, cô gần như vẫn không biết về thân thế của mình.

Thực ra, Chu Lệ không phải là người vô ơn.

Với tính cách của cô, nếu kiếp trước nhà họ Chu thật lòng đối đãi với cô, cô chắc chắn sẽ coi họ là người thân và sẵn sàng chia sẻ tài sản mà cha cô để lại.

Nhưng họ lại từng bước tìm cách tiêu diệt cô, không để lại cho cô bất kỳ con đường nào.

Họ không nhân từ, thì cô cũng không cần phải nghĩa tình.


Kiếp này, cô quyết tâm sẽ chứng kiến cảnh nhà họ Chu tan cửa nát nhà.

...

Chu Thịnh Phong mặt mày ủ dột, lông mày nhíu chặt.

Biểu cảm này của ông ta Chu Lệ đã quá quen thuộc, mỗi lần ông ta có vẻ mặt như vậy, tám chín phần là đã gặp chuyện không suôn sẻ.

Điều này cũng có nghĩa là sắp có người trong nhà gặp xui xẻo.

Thông thường, vào những lúc như thế này, Chu Thịnh Phong sẽ trút giận lên Chu Lệ, dùng danh nghĩa người đứng đầu gia đình để dạy dỗ đứa con nuôi này.

Ngày xưa, khi Chu Lệ còn nhỏ, cô không hiểu rằng Chu Thịnh Phong chỉ đang trút giận lên cô vì công việc không suôn sẻ.

Khi đó, cô còn nghĩ rằng bản thân đã làm điều gì đó không đúng, nên càng cố gắng làm vừa lòng họ.

Cách giáo dục gia đình của nhà họ Chu mang đậm phong cách truyền thống.

Cha mẹ ở ngoài bị người ta khinh thường, nhưng về nhà lại áp bức con cái, tìm kiếm cảm giác quyền lực.

Họ lấy danh nghĩa giáo dục để đàn áp, sợ rằng một ngày con cái sẽ thoát khỏi tầm kiểm soát của mình.

Chu Lệ đoán rằng có lẽ công việc kinh doanh của Chu Thịnh Phong lại không thuận lợi, nên ông ta mới quay về nhà để tìm cảm giác tồn tại.

Cô đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, nếu Chu Thịnh Phong dám chỉ trích cô thêm một lần nữa, cô sẽ lấy chiếc bình cổ yêu thích nhất của ông ta và đập vào đầu ông ta.

Nhưng không ngờ, hôm nay người mà Chu Thịnh Phong muốn trách phạt không phải cô, mà lại là con gái cưng của ông ta – Chu Gia Miểu.

Ông ta đập bàn, quát lớn: “Gia Miểu! Mấy bức ảnh trên mạng là thế nào?”

Chu Gia Miểu bị tiếng quát làm cho ngẩn người.

Kể từ khi cô ta trở về nhà họ Chu, Chu Thịnh Phong luôn cưng chiều cô ta hết mực, đây là lần đầu tiên ông nổi giận với cô.

“Ảnh gì ạ?” Chu Gia Miểu tỏ ra ngây thơ, không hiểu chuyện.

“Mày còn hỏi là ảnh gì?” Chu Thịnh Phong tức giận: “Mày lớn rồi mà còn không biết mặc quần áo cho tử tế à? Nhà họ Chu sắp phá sản đến nơi rồi sao, mà mày phải mặc váy rách ra đường? Mày có biết mày làm tao mất mặt với ông Trần đến thế nào không?”


Mặt Chu Gia Miểu tái nhợt.

Lúc này, cô ta mới nhớ lại vụ lộ hàng ban sáng.

Cô ta không ngờ rằng ảnh đã bị đăng lên mạng nhanh đến vậy, thậm chí còn lan đến tai cha mình.

Nhưng phản ứng của cô ta rất nhanh, đôi mắt lập tức rưng rưng nước: “Ba ơi, con không cố ý đâu.

Là chị...!là chị ấy ép con phải mặc chiếc váy đó ra đường…”

Chu Lệ lập tức chối bỏ trách nhiệm: “Tôi thì ép gì em chứ? Là em tự đến mượn váy của tôi, mẹ có thể làm chứng – đúng không mẹ?”

Áp lực dồn đến Giang Vãn Thu, bà lắp bắp: “Anh à… đừng giận nữa, Gia Miểu đúng là vô tình lộ hàng thôi.

Giờ chuyện quan trọng không phải là việc đó… Sao ảnh của nó lại bị đưa lên mạng nhanh thế? Chuyện này nghiêm trọng lắm à?”

Chu Thịnh Phong vẫn giận dữ: “Lên cả tin tức địa phương rồi, em nói xem có nghiêm trọng không?”

Giang Vãn Thu hoảng hốt: “Trời ơi! Thế thì phải làm sao đây? Chuyện này có ảnh hưởng gì đến hình ảnh của công ty mình không?”

Khuôn mặt của Chu Gia Miểu dần trở nên khó coi – ảnh lộ hàng của con gái chưa thành niên bị lan truyền khắp nơi, vậy mà phản ứng đầu tiên của cha mẹ cô ta không phải lo lắng cho cảm xúc của con gái, mà lại là liệu có ảnh hưởng đến danh tiếng của công ty nhà họ Chu không.

Thậm chí Chu Lệ cũng cảm thấy cô ta đáng thương.

Chu Thịnh Phong và Giang Vãn Thu ngày thường yêu thương cô ta hết mực, nhưng khi lợi ích của họ bị ảnh hưởng, tình thân lại chẳng còn quan trọng mấy.


Chu Thịnh Phong nghe đến công ty thì sắc mặt dịu đi một chút: “Trên mạng không ai biết nó là ai cả, chỉ có ông Trần lần trước đến nhà ăn cơm nhìn thấy Gia Miểu nên nhận ra.

Gã đó còn cầm ảnh đến hỏi tao… tao còn biết làm gì hơn, đành cắn răng nói ông ta nhận nhầm người rồi.”

“Ôi trời!” Giang Vãn Thu thở phào nhẹ nhõm: “Thế thì tốt rồi, thế thì tốt rồi.”

Mặt Chu Gia Miểu đen lại: “Ba, không lẽ ba không nghĩ cách gỡ ảnh của con xuống sao?”

Chu Thịnh Phong bực bội đáp lại: “Mày tưởng tiền nhà mình mọc trên cây à? Mày tự đến mà xem! Cả đống người trên mạng đang đăng lại, làm sao mà gỡ hết được?”

Ảnh và video trên mạng lan tràn khắp nơi, nhiều góc quay còn có độ nhạy cảm cao hơn cả những gì Chu Lệ thấy lúc đó.

Chiếc váy của Chu Gia Miểu gần như rách toàn bộ một bên, để lộ gần nửa cơ thể trong trạng thái hoảng loạn.

Dù đã bị che mặt, ai cũng biết rõ phần quan trọng đã bị lộ ra trước mắt mọi người.

Chu Lệ thích thú quan sát biểu cảm của Chu Gia Miểu, không biết liệu cô ta còn thấy chuyện này kích thích nữa không.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương