Dự cảm kì lạ trong lòng của mình cuối cùng đã nhận được giải đáp, nhưng Tưởng Phong hiện tại lại muốn từ chối câu trả lời này.

“Những thứ khác như thế nào tôi không quan tâm, tôi chỉ biết hôm nay người Tưởng Phong tôi lấy là em, cho dù em là Giản Phương Phương cũng được, Giản Như Như cũng được, em chính là người vợ xinh đẹp mà tôi đã cưới, là vợ, là con dâu đã kính trà nhà họ Tưởng tôi.

”“Nhưng mà…”“Không nhưng nhị gì cả, em nói là em ở bên ngoài nghe người ta nói chuyện mới biết là gả cho tôi, nếu như lúc đó em mở miệng nói là nhầm người rồi thì có lẽ vẫn còn đường lui, còn bây giờ đã bái cao đường vào động phòng rồi, mọi thứ đã thành muộn màng.

Lúc này em về nhà, mặc dù chúng ta còn chưa làm gì cả, nhưng người khác cũng sẽ nói em đã không còn trong sạch, không bằng hãy cứ như vậy đi.

”Người này sao lại như vậy a? Là ý gì đây?“Anh… Tôi lúc nãy không phải là vì thấy người quá nhiều, sợ nói ra sợ sẽ thành trò cười hay sao, bây giờ anh như vậy là ý gì? Đã sai rồi thì cho sai? Tôi là một người bệnh tật.


”“Không phải sai rồi cho sai, chúng ta vốn là kết hôn một cách đường đường chính chính, có chỗ nào sai?”! Lần đầu tiên thấy người cãi cùn mà còn có thể hùng hồn, bá đạo, hợp tình hợp lý như vậy.

“Nhưng người tôi muốn gả vốn không phải là anh, tôi muốn về nhà.

” Nếu đã diễn kịch thì phải diễn từ đầu đến đuôi.

Tưởng Phong nghe nói như vậy có chút không vui, anh đang ở đây tại sao cô lại không thấy?Tâm trạng hưng phấn ban đầu bỗng nhiên lạnh xuống, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng cứng ngắc.


"Em đã gả cho tôi rồi, không được phép nghĩ đến người khác, cũng không được phép nghĩ đến chuyện muốn rời đi, việc này gây rắc rối cho mọi người thì sẽ không tốt, nhà họ Giản nhà chúng tôi cũng sẽ không để người đi.

Với lại việc trong quân đội tôi không ít, lần này cũng là xin phép để về cho nên không có nhiều thời gian không rảnh rỗi lại đi tìm đối tượng kết hôn lần nữa.

”Nhìn người đàn ông bá đạo trước mắt, tất cả những ấn tượng tốt đẹp trong lòng Giản Mẫn đối với anh trước đây đều tan biến.

Người đàn ông này tính khí thật thối, nghe giọng điệu trong lời nói của anh người này e rằng không phải là đại nam nhân chính nghĩa.

Đặt ra xong một đống cảnh cáo, Tưởng Phong liền quay đầu ra ngoài để lại một mình Giản Mẫn ngồi trên giường hận đến ngứa răng lại không cách nào đánh anh ta một trận.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương