Lưu Lỗi đến khuya mới trở về.

Vừa về đến ký túc xá, hắn đã xách cái ghế ngồi cạnh Lục Dương, nói ra: "Hôm nay ta đã tìm các lái buôn hỏi giá, bọn họ thấy ta còn trẻ nên bao giá đều tương đối cao."

"Giá cao bao nhiều?"

Lục Dương nhíu mày.

Đây đúng là một vấn đề khó giải quyết.

Lái buôn cũng tùy theo đơn hàng để đưa ra giá cả, nhìn thấy học sinh muốn nhập hàng mình, cũng không kiếm được bao nhiêu từ vụ nay, nên lúc nào cũng muốn hố một vố lớn hơn là làm ăn lâu dài.

"Áo bông cùng áo lông giá khoản 80 tệ một cái, còn có mấy người đòi một trăm tệ một cái, ta đã đưa ra danh thiếp mà người ta cũng không thèm nhận."

Lưu Lỗi vuốt đầu, cảm giác mình như ra trận thất bại, trong nhà của hắn bán trang phục đấy, đừng tưởng hắn không biết giá cả mà chém.

Những người kia rõ ràng là xem hắn như tên ngốc để mà lừa.

"Không có việc gì, liên hệ thêm mấy nhà nữa, nhiều nhà cung cấp, thế nào cũng tìm được một chỗ giá cả thích hợp thôi."

Lục Dương suy nghĩ một chút nói ra.

Lưu Lỗi gật đầu: "Cũng chỉ có như vậy thôi, ta chạy nhiều nơi hơn môt chút, nếu như còn không được, ta sẽ thử liên hệ gia đình mình, gia đình ta quen biết không ít xưởng sản xuất."

Một cái áo bông mà đến giá một trăm tệ, cũng là quá cao rồi, coi như Lục Dương có thể bán được, nhưng lợi nhuận hắn thu được cũng rất thấp.

Lục Dương muốn mình có thể tự làm ra một thương hiệu quần áo của riêng mình, ai bảo ngành này lợi nhuận lại cao như vậy, để làm được điều đó hắn cũng không nên phụ thuộc vào quá nhiều vào lái buôn.

Mặc dù chỉ là ba vạn tệ, nhưng cũng không thể để mình bị hút máu được.

Ngày hôm sau.

Lục Dương cùng Lưu Lỗi đều nghỉ ở nhà.

Lưu Lỗi lại đi tìm một nhà cung cấp khác, Lục Dương thì mang theo CMND, thuê xe đi tới sở giao dịch chứng khoán.

Muốn đầu tư chứng khoán, cũng không phải là việc ở nhà lên mạng có thể làm được.

Rất nhanh, Lục Dương đã đến nơi, đi vào đại sảnh.

Sở giao dịch chứng khoán cũng không nhiều người lắm, còn có rất nhiều ghế trống, Lục Dương tìm tới điểm giao dịch, ngồi xuống.

"Giúp ta mở một tài khoản."

"Tiên sinh, có mang theo CMND tới không?"

Nhìn thấy Lục Dương trẻ như vậy, trong ánh mắt tiếp viên hiện lên một tia kinh ngạc, bất quá rất nhanh nàng liền bình tĩnh lại, trên mặt nở ra nụ cười công việc.

"Có mang."

Lục Dương lấy giấy CMND ra đưa vào trong quầy.

"Tiên sinh, mời ngài vui lòng điền vào một vài biểu mẫu."

Tiểu tỷ tỷ đưa ra hai tờ giấy.

Lục Dương nhìn nhìn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương