Văn Văn bang mà mở quạt xếp ra, phẩy phảy, 【Cơm có thể ăn bậy, lời nói không thể nói bậy! 】

Vậy ngươi muốn muốn giá trị nhân tâm như vậy làm gì?

Văn Văn không nghĩ tới Tô Miên nhanh liền phản ứng lại như vậy, cô lúc trước nhưng không khôn khéo như vậy.

Tôi còn phát hiện một vấn đề.

【 Cái vấn đề gì? 】

Tôi hôm qua mới học cấp cứu động kinh, hôm nay liền dùng. Ngày đó tôi mới băng bó cho Đại Hoa, ngày hôm sau liền băng bó cho Tiểu Lục Tử.

Ta hỏi ngươi, dược tháp này có phải còn có công năng đoán trước hay không?

【 Ai ta nói, Tô Miên, này đều bị cô phát hiện? Cô thật là chủ nhân thông minh nhất mà ta từng thấy! 】 Văn Văn vẻ mặt hoa si mà nhìn về phía Tô Miên.

Quả nhiên là như thế này, cô liền nói như thế nào vài lần đều trùng hợp như vậy. Xem ra dược tháp có thể đoán trước bệnh tật bên người cô.

【 Bất quá cô cũng không thể tin hoàn toàn, có chút bệnh tình tương tự, dược tháp là nhận định không ra nga. Đừng nói ta không nhắc nhở cô! 】

Ngươi còn chưa nói ngươi dùng giá trị nhân tâm để làm gì?

【 Nói thật cho cô biết, giá trị nhân tâm chính là sinh mệnh của ta, cô lại cho ta tục mệnh nga! 】

Tô Miên không lại để ý đến hắn, cầm bình thuốc đi đông phòng, ba cô đang muốn mặc quần áo lên.

“Ba, ba còn không có khỏe, đây là đi làm gì?” Tô Miên nhanh chóng lại đây dìu Tô Giang Hải nằm xuống.



“Ba còn nằm, nhiều đơn đặt hàng như vậy đều chưa có làm đâu!” Tô Giang Hải thở dài một tiếng, con gái giúp ông suy nghĩ kiếm tiền, ông lại làm không được, còn thu tiền đặt cọc người ta, như vậy nhưng làm sao mà được?

Tô Miên biết trong lòng ông gấp, “Ba, ba trước nằm xuống, con giác hơi cho ba. Tuy rằng không thể trị tận gốc, nhưng bình thường làm việc không thành vấn đề.” Tô Miên đem bộ giác hơi đuổi hàn giảm đau đối chiếu huyệt vị ấn xuống.

“Con gái, cái này có thể được không?” Tô Giang Hải trước kia thấy đều là dùng bình thủy tinh hút đến, bình thủy tinh thiêu một tờ giấy nhỏ, bất quá dễ bị bỏng, rất nhiều người bị bỏng nặng, hơn nữa thủy tinh cũng dễ dàng đả thương người. Cho nên không đến vạn bất đắc dĩ đau đến không biện pháp, không ai nguyện ý giác hơi.

“Ba, ba thử xem chẳng phải sẽ biết, cái này mỗi ngày phải giác ba lần, liên tiếp ba ngày.”

Tô Giang Hải nằm xuống tốt, Tô Miên ấn huyệt vị theo thứ tự rút lên. Mười phút Tô Miên đem bình lấy ra, bên trong treo một tầng bọt nước nhỏ rậm rạp, đây là hàn khí, “Ba, ba hoạt động, nhìn xem thế nào?”

Tô Giang Hải mặc xong quần áo, ngồi dậy, “Ai nha, con gái, thật là thần kỳ, một chút cũng không đau.”

Tô Miên cười cười, “Đây chỉ là tạm thời giảm bớt, ba mấy ngày nay chú ý đừng để lại cảm lạnh, mỗi ngày kiên trì giác hơi, quá mấy ngày thì tốt rồi.”

Tô Giang Hải nào có không nghe đạo lý, “Con gái, con chính là tiểu thần y nhà chúng ta!” Ông vừa mới nghe Hà Cần nói, con gái đi Cao gia cứu giúp lão ngũ, bệnh động kinh của lão ngũ một khi lên cơn, người bình thường cũng không dám tiến lên. Xem ra con gái lên thư viện huyện thành đọc sách không phải xem cho vui.

Buổi tối Tô Miên mang theo mấy cây cà rốt vào không gian, Đại Hoa Tiểu Hoa vừa nhìn thấy cà rốt lập tức chạy tới, thân mật mà ôm lấy chân Tô Miên.

Tô Miên đút xong cho Đại Hoa Tiểu Hoa, tiếp tục làm nhiệm vụ, xem sách y. Buổi sáng thời điểm ra ngoài, giá trị thể lực 48, giá trị nhân tâm 5, tinh thần lực 8.

Cô mục tiêu hiện tại là tinh thần lực 30, như vậy là có thể xem mạch cho ba.

Hôm nay là ngày mười tháng chạp, Lưu đại cách vách kết hôn, Hà Cần cùng Tô Giang Hải đều phải đi phụ giúp, Tô Cẩm Long đi giúp, bưng đồ ăn lên.

Tô Miên nhớ rõ kiếp trước Lưu đại cưới là cô gái ở thôn cách vách, làm việc rất giỏi, sau này nhà Lưu đại dựa vào việc nuôi heo làm nên, hai vợ chồng sinh một con trai con gái, cuộc sống đặc biệt mỹ mãn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương