Kho trữ vật? Tô Miên chỉ suy nghĩ, một loạt vật phẩm liền xuất hiện ở trước mặt cô, phân loại, vừa xem hiểu ngay. Như vậy Tô Miên về sau tìm đồ vật liền tiện hơn.

Càng làm cho Tô Miên hưng phấn chính là cpp rốt cuộc có một chút tinh thần lực, đây chính là thứ tốt!

Tô Miên lại kiểm tra các số liệu thân thể, hiện tại giá trị nhân tâm là 23, giá trị thể lực 46, tinh thần lực là 1.

Trời ạ, giá trị nhân tâm 23, cô rốt cuộc có thể đi lầu hai thư viện xem y thư.

Dù sao hiện tại cách hừng đông còn có mấy giờ, Tô Miên nhưng không muốn lãng phí thời gian, cô thẳng đến lầu hai thư viện, trừ 20 giá trị nhân tâm, còn thừa 3 điểm..

Thư viện rất lớn, mặt tường trừ bỏ cửa sổ đều để thư tịch, ngay cả 《 Ngũ Cầm Hí 》 thất truyền nhiều năm của Hoa Đà đều có, còn có lý luận chữa bệnh cận đại trong ngoài nước tiên tiến.

Tô Miên là từ năm 2017 trọng sinh tới đây, cũng mang tới đây rất nhiều tài kiệu y học 21 thế kỷ, so với vị trí thời đại học y học hiện tại không biết phải tiên tiến hơn bao nhiêu lần.

Tổ sư gia rốt cuộc là người nào?

【 Hắc hắc, liền biết cô sẽ tò mò, nói cho cô đi, miễn cho cô hành sự ném mặt mũi tổ sư. Tổ sư chính là đại đệ tử thân truyền của Hoa Đà, được xưng “Quỷ y vô cực”. 】

Quỷ y vô cực? Chưa từng nghe qua!

【 Chớ có đối với tổ sư bất kính! 】 Chỉ nghe bùm một tiếng, trên đầu Tô Miên bị Văn Văn hung hăng gõ một chút, Tô Miên thè lưỡi.

【 Tổ sư thần thông quảng đại, cô đã có cơ duyên lớn này, chớ nên cô phụ tổ sư một phen khổ tâm. 】

Khó được Văn Văn nghiêm trang, Tô Miên liên tục gật đầu vâng vâng.

Mấy ngàn năm y học gần ngay trước mắt, Tô Miên như lữ nhân hành tẩu trong sa mạc gặp nguồn nước, cuồn cuộn không ngừng mà hấp thụ tri thức, thẳng đến khi Hà Cần gọi cô rời giường ăn cơm, cô mới lưu luyến không rời đi ra ngoài.



Đọc y thư mấy giờ, hiện tại cô đã có 5 điểm giá trị tinh lực.

Tô Cẩm Long mới vừa chạy bộ trở về, mồ hôi trên đầu còn chưa có lau đi, liền thấy Tô Giang Hải trầm khuôn mặt từ bên ngoài tiến vào, “Ba, ba đây là sao, đại buổi sáng ai chọc ba?”

Tô Giang Hải nhìn lướt qua Tô Miên, Tô Miên đang giúp Hà Cần lấy chén đũa cũng không có chú ý thần sắc của ông, lúc này mới nói, “Không có việc gì, ăn cơm đi.”

Khẳng định có việc, Tô Cẩm Long dùng nước lạnh rửa mặt, cảm thấy cả người vui sướng. Mấy ngày này, hắn mỗi ngày dậy sớm chạy bộ một giờ, lượng cơm ăn cũng gia tăng gấp đôi, thân thể xác thật so trước kia cường tráng hơn, cả vóc dáng đều cao thêm 2 cm.

Người một nhà mới vừa ngồi xuống, Lưu đại liền xốc rèm cửa tiến vào.

“Tô đại bá, ăn cơm sao!” Lưu đại vừa nhìn thấy Tô Miên liền ngượng ngùng mà mặt đỏ lên.

Hà Cần đứng lên, “Lưu đại, ngồi trên giường đất, trên mặt đất lạnh, tìm Tô đại bá có chuyện gì sao?”

“Cũng không có gì, hôm qua nghe mẹ Lục Tử nói Tô đại bá làm gia cụ rất đẹp, tôi đến xem, cũng muốn làm một bộ, cuối năm tôi liền cưới vợ.” Lưu đại đỏ mặt, Tô Miên lớn lên thật đẹp, không biết vì sao, vừa nhìn thấy cô, hắn liền khẩn trương.

Tô Giang Hải vừa nghe liền vui vẻ, buông chén đũa, mang Lưu đại đi hạ phòng.

Tô Miên nhíu nhíu mày, Tiểu Cao tức phụ thật là bà ba hoa, Tô Giang Hải làm được gia cụ bà ta thấy cũng chưa thấy, liền ba hoa chích choè, phỏng chừng toàn bộ thôn đều biết ba cô làm gia cụ kiếm được tiền.

Tô Miên ăn cơm liền đi nhà Trương Diễm Kiệt học tập.

Tuyết lớn còn chưa có tan, chính là bị bánh xe tạo ra con đường nhỏ, Tô Miên mới ra khỏi cửa, liền thấy Tiểu Cao tức phụ đứng ở cổng lớn nhà cô một ngụm một ngụm mà gặm vỏ táo, thấy Tô Miên ra tới, phốc mà phun đến trên mặt đất.

Tô Miên nghĩ Tiểu Cao tức phụ thật không bị đông lạnh, mùa đông sáng sớm, mặc dù là ban ngày cũng có chỉ có âm 20 độ, bà ta không lạnh cóng sao?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương