“Không thấy được, các cô như thế nào tới đây?” Tô Miên rất mau khôi phục thần sắc, nghĩ một đời này, mặc kệ như thế nào cũng muốn ngăn cản Ngụy Mẫn gả cho Cao đại.

Trương Diễm Kiệt chột dạ mà cười, “Tô Miên, ngày đó tôi thật không phải cố ý hù dọa cô, cô tha thứ tôi đi, tôi ở nhà đều khổ sở muốn chết, nghe nói cô đã khỏe, tôi lúc này mới dám đến thăm cô.”

Tô Miên cười, Trương Diễm Kiệt thật cảm thấy kỹ thuật diễn của cô ta rất tốt, hay là thật xem cô là đứa ngốc.

Các cô sơ trung chính là đồng học, khi đó Trương Diễm Kiệt liền thích lớp trưởng lớp bọn họ, mãi cho đến cao trung, ba bọn họ lại phân đến một ban.

Tô Miên liền biết, Trương Diễm Kiệt chán ghét cô, nơi nơi nhằm vào cô. Từ trước cô nhát gan không dám gây chuyện, không đại biểu cô ngốc.

“Cô khổ sở cái gì? Chẳng lẽ cô là cố ý?” Tô Miên cười nhìn Trương Diễm Kiệt.

Quả nhiên Trương Diễm Kiệt mặt đỏ lên, thanh âm cũng cao hơn, “Như thế nào như vậy? Tôi là không cẩn thận hù dọa cô!”

“Hù dọa người còn có không cẩn thận?”

Ngụy Mẫn là người hiền lành, Trương Diễm Kiệt hôm nay kêu cô ấy tới, chính là để cô ấy làm người hoà giải, sợ hai người cãi nhau, vội vàng ba phải, “Tô Miên, cô hiện tại cũng khỏe rồi, quá khứ liền qua đi đi. Đúng rồi, lớp trưởng còn để tôi hỏi cô, bốn người chúng ta học tập trong kỳ nghỉ ngày mai liền bắt đầu, hỏi cô muốn tham gia hay không?”

“Cô không phải không đi học?” Trương Diễm Kiệt vẻ mặt khiếp sợ, cô ta lao lực khổ tâm mới đem Tô Miên đuổi về nhà, cô nếu là trở về tiếp tục đi học, cô ta liền uổng phí tâm cơ.

“Tôi tham gia.” Cần thiết phải tham gia, Lý Á Quân toán học chính là đứng thứ nhất, tài nguyên tốt như vậy không cần thật là quá lãng phí, huống chi có thể ghê tởm Trương Diễm Kiệt càng tốt.



Ngụy Mẫn lôi kéo tay Tô Miên, “Cô nghĩ thông suốt thật tốt, đừng nghe những đồn đãi vớ vẩn đó, chúng ta lại chưa làm qua sợ cái gì?”

Tô Miên lớn lên đẹp, dễ dàng bị người ghen ghét.

Nhưng Ngụy Mẫn biết, cô nhát gan, khẳng định sẽ không làm ra việc như vậy, cũng không biết ai ác ngữ hãm hại, làm Tô Miên thiếu chút nữa muốn bỏ học.

Ngụy Mẫn tay nhu nhược, Tô Miên không biết một cô gái tốt như vậy, cuối cùng như thế nào gả cho n một kẻ cặn bã hư vậy.

Một bên Trương Diễm Kiệt đã sớm tức giận đến tái mặt, mặt mũi sớm đã vặn vẹo, Ngụy Mẫn sao lại thế này, thế nhưng giúp đỡ Tô Miên nói chuyện, còn làm cô một lần nữa đi học cao trung.

Tô gia, có tiền cho cô vào đại học sao?

Trở về cũng tốt, cô ta có thể đuổi cô đi một lần, là có thể đuổi cô đi lần thứ hai.

Hai người đi rồi, Tô Miên đem đề ôn tập toán học không hiểu gấp lại, sẽ không biết giải hết, lúc này mới tiến vào không gian.

Tiến vào không gian liền thấy thỏ con vô cùng đáng thương mà ngồi xổm trên mặt đất, đây là làm sao vậy?

【Nó đói bụng. 】

Tô Miên thật cảm thấy cô tìm tổ tông trở về, nhanh chóng đi lấy cỏ cho tổ tông rút thảo, lại bưng tới một chén suối nước để trước mặt nó.

Ăn uống no đủ, thỏ con lại ngồi xổm dưới chân Tô Miên.



Lại làm sao vậy?

【Nhiệm vụ mới xuất hiện, thỏ con tâm tình hậm hực, trợ giúp thỏ con tìm được chị em thất lạc! 】

……Em gái ngươi!

Tô Miên thật muốn chửi mẹ nó, cái này tìm xong rồi, có phải còn muốn cô tìm anh em, cha mẹ, chsu dì thất lạc hay không?

Nhưng cô không thể chọn, cô hiện tại cần giá trị nhân tâm, cô yêu cầu đề cao tinh thần lực.

Tô Miên đi theo phía sau mông thỏ con lại bắt đầu chạy đầy khắp núi đồi.

Lại chạy hai giờ, rốt cuộc ở chân núi bên cạnh một lùm cây, tìm được một con giống như đúc thỏ trắng nhỏ.

Lớn lên giống như, đặt ở cùng nhau, nếu không phải tìm được con trên đầu có băng gạc kia, Tô Miên thật là nhận không ra.

“Được, tìm được chị em của mày, về sau mày gọi là Đại Hoa,” Tô Miên chỉ chỉ đầu con mới vừa tìm được này chỉ: “Mày tên Tiểu Hoa.”

Hai con thỏ con thân mật mà ghé vào cùng nhau, liếm láp lẫn nhau, tựa hồ đối với tên này còn tính vừa lòng.

【 Chúc mừng hoàn thành tìm kiếm nhiệm vụ, khen thưởng giá trị nhân tâm 1, đạt được kim tiêm vào tĩnh mạch, dịch Penicillin tiêm vào 10 ống. 】

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương