Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long
-
Chương 28: Quỳ gối cầu xin
****
"Cái gì? 10 tỉ?" Liễu Tuỳ Phong sợ đến mặt mũi trắng bệch, hắn cũng thật không ngờ, con gái lại hướng về phía mình đưa ra số tiền to lớn như vậy.
Nói không sai, Liễu gia có tài sản, sản nghiệp của Liễu gia nói như thế nào cũng vượt hơn 30 tỉ chứ, thế nhưng lần này con gái muốn hắn xuất ra 10 tỉ, cũng đem hắn là gia chủ cảm thấy thấy khó chịu.
Liễu Yến Nguyệt cũng biết yêu cầu của mình rất quá đáng, nhưng nàng thực sự không đành lòng, không đành lòng nhìn sắc mặt đau khổ của nam nhân kia, nàng phải giúp hắn, nhất định phải đem toàn lực giúp hắn.
"Cha, con biết là đã quá mức, nhưng Tiêu gia trước đây không phải đã từng giúp chúng ta sao, Tiêu gia lúc này gặp nạn, chúng ta cũng có thể làm tương tự như vậy."
Lời này vừa ra, Liễu Tuỳ Phong thiếu chút nữa té xỉu, hắn thừa nhận, Tiêu gia đúng là đã từng giúp hắn, nhưng nợ cũng đã trả đủ rồi, liên đới đến cả con gái cũng đả bồi thường xong, hắn tự cho phép không nợ Tiêu gia cái quái gì cả.
Hắn cùng với Tiêu Xa Hà đúng là huynh đệ, mượn chút tiền hỗ trợ như thế là đúng đạo lý, thế nhưng lời vừa ra khỏi miệng là 10 tỉ. Thực sự hắn đúng là một ông chủ lớn a, đây chính là toàn bộ khả năng cho phép Liễu gia có thể xuất ra, ví như số tiền này đi lạc quá 3 ngày, Liễu Tuỳ Phong khỏi phải hoài nghi, 3 ngày qua đi, hắn sẽ là tên ăn mày cùng đường nhất xã hội.
"Tỷ, người làm cái gì vậy? Nợ Tiêu gia chúng ta cũng trả hết rồi, khi không nợ tên Vương bát đản vật gì vậy, hắn không phải phong lưu lãng tử nhiều kim tệ sao, cứ để tự hắn nghĩ biện pháp, liên quan nhà chúng ta làm gì. Hơn nữa, hôn ước đính hôn cũng đã giải trừ, chúng ta cùng Tiêu gia cho dù cả quan hệ cũng không lớn lao gì."
Liễu Yên Hồng cũng không đồng ý, ngược lại không phải nàng keo kiệt, mà là rõ ràng hôn ước đã được giải trừ, tỷ tỷ vẫn không muốn rời khỏi Phong Chính tập đoàn, nàng là muội muội với việc này cũng rất khẩn trương, đức tính nam nhân kia, nàng thừa biết rõ, nhất thanh nhị sở, cực kỳ háo sắc, tỷ tỷ xinh đẹp như thế này, nói không chừng bị hắn chiếm hết tất cả tiện nghi rồi, đó là nguyên do Tiêu gia gặp hoạ là rất tốt, tỷ tỷ sẽ an toàn.
Liễu Tuỳ Phong rất khó xử, thở dài nói: "Tiểu Nguyệt, giúp đỡ Tiêu gia ta tán thành, chi bằng tạm thời cấp cho con một ít, con cũng biết rõ nhà chúng ta, 10 tỉ này mà xuất đi, ngay cả của hồi môn của con và Tiểu Hồng cũng không có, lão già này cũng không thể quá bất công với con cái, chỉ cho con mượn được 5 tỉ!"
"Cha, 5 tỉ không đủ a, người không biết Phong Chính tập đoàn hiện nay rất nguy hiểm, Tam Đại Quỹ đang triển khai hoạt động tài chính mà đã vượt quá 150 tỉ, bọn họ đây là triệt để muốn cho Phong Chính tập đoàn bị huỷ diệt, con van xin người, cha, đem số tiền đó cho con đi, con cam đoan với người, miễn là Phong Chính tập đoàn vượt qua mối nguy lần này, con sẽ mang cả tiền lời lẫn tiền vốn trả lại cho người.
"Không được, ta không đồng ý, hừ, trong 10 tỉ này có phân nửa là của ta, tỷ, ta không đồng ý ngươi đi giúp tên hỗn đãn đó." Liễu Yên Hồng lạnh lùng cự tuyệt.
Hai nàng tỷ mụôi chưa bao giờ cãi nhau quá đáng, cũng không từng đối lập nhau như thế này, nhưng vì hạnh phúc trọn đời của tỷ tỷ, Liễu Yên Hồng hạ quyết tâm, không đồng ý tỷ tỷ làm như vậy.
Vẻ tổn thương trên mặt càng lúc càng u buồn, Liễu Yến Nguyệt thoáng cái vọt tới bên cạnh muội muội, khẩn thiết giữ tay nàng lại, thấp giọng xin: "Tiểu Hồng, tỷ tỷ van cầu ngươi, giúp tỷ tỷ lần này có được hay không, Phong Chính tập đoàn sẽ không đủ sức vượt qua, nhất định là sẽ không thể qua khỏi, tỷ tỷ cầu xin ngươi, được không?"
Vừa nghĩ đến Phong Chính tập đoàn nhất định phải vượt qua, vừa nghĩ đến vẻ lo âu hiện trên gương mặt chấp nhận vô lực của nam nhân kia, nàng thấy thật đau lòng, thực sự rất đau lòng, cũng không biết từ lúc nào, con tim nàng đã tràn ngập hình bóng nam nhân kia.
Liễu Yến Hồng thiếu chút nữa thì không kiên định nữa mà đáp ứng rồi, nàng có thể cảm nhận tâm tình nặng nề của tỷ tỷ, nếu như quả thật là tỷ tỷ gặp nạn, nàng hai lời cũng không dám nói, không phải vì chuyện tiền bạc, mà chính là vì ruột thịt của mình, nàng cũng sẽ bằng lòng ngay, nhưng vẫn cắn răng không dám nhìn Liễu Yến Nguyệt, trả lời: "Không được."
Nước mắt rơi xuống, Liễu Yến Nguyệt khóc, trước đây coi như là bị nam nhân kia buộc đáp ứng gả cho hắn, nàng cũng chưa từng đau lòng như vậy, nhưng thật không ngờ, đời người lần đầu tiên rơi lệ, vậy mà còn là vì việc nàng yêu nhiều hơn hận cái nam nhân kia.
Lão Thiên thật đúng là có thể hoán chuyển tâm tình con người đến không thể ngờ a!
"Um!" Một tiếng, Liễu Yến Nguyệt mặt đẫm nước mắt mà hướnng về phía em gái quỳ xuống.
"Muội, tỷ tỷ cầu xin ngươi-" Thanh âm lộ vẻ sầu thảm còn chưa tròn câu bỗng đứt quãng, Liễu Yến Nguyệt thân thể như sợi tơ mềm, cũng vì không chịu nổi xúc động mà ngã xuống, hôn mê mất đi ý thức.
Liễu Yến Hồng cũng rơi lệ, nàng hoảng sợ kêu lên một tiếng: "Tỷ -" Cũng đã ngồi xuống đỡ Liễu Yến Nguyệt.
Tỷ tỷ vì nàng mà quỳ xuống, dĩ nhiên vì cái tên bại hoại mà quỳ xuống, nàng không chịu nổi nội tâm đang hỗn loạn, tràn đầy sự yêu mến đối với tỷ tỷ.
"Tỷ, người sao lại ngốc như vậy, lại vì nam nhân như thế có đáng không?"
"Cái gì? 10 tỉ?" Liễu Tuỳ Phong sợ đến mặt mũi trắng bệch, hắn cũng thật không ngờ, con gái lại hướng về phía mình đưa ra số tiền to lớn như vậy.
Nói không sai, Liễu gia có tài sản, sản nghiệp của Liễu gia nói như thế nào cũng vượt hơn 30 tỉ chứ, thế nhưng lần này con gái muốn hắn xuất ra 10 tỉ, cũng đem hắn là gia chủ cảm thấy thấy khó chịu.
Liễu Yến Nguyệt cũng biết yêu cầu của mình rất quá đáng, nhưng nàng thực sự không đành lòng, không đành lòng nhìn sắc mặt đau khổ của nam nhân kia, nàng phải giúp hắn, nhất định phải đem toàn lực giúp hắn.
"Cha, con biết là đã quá mức, nhưng Tiêu gia trước đây không phải đã từng giúp chúng ta sao, Tiêu gia lúc này gặp nạn, chúng ta cũng có thể làm tương tự như vậy."
Lời này vừa ra, Liễu Tuỳ Phong thiếu chút nữa té xỉu, hắn thừa nhận, Tiêu gia đúng là đã từng giúp hắn, nhưng nợ cũng đã trả đủ rồi, liên đới đến cả con gái cũng đả bồi thường xong, hắn tự cho phép không nợ Tiêu gia cái quái gì cả.
Hắn cùng với Tiêu Xa Hà đúng là huynh đệ, mượn chút tiền hỗ trợ như thế là đúng đạo lý, thế nhưng lời vừa ra khỏi miệng là 10 tỉ. Thực sự hắn đúng là một ông chủ lớn a, đây chính là toàn bộ khả năng cho phép Liễu gia có thể xuất ra, ví như số tiền này đi lạc quá 3 ngày, Liễu Tuỳ Phong khỏi phải hoài nghi, 3 ngày qua đi, hắn sẽ là tên ăn mày cùng đường nhất xã hội.
"Tỷ, người làm cái gì vậy? Nợ Tiêu gia chúng ta cũng trả hết rồi, khi không nợ tên Vương bát đản vật gì vậy, hắn không phải phong lưu lãng tử nhiều kim tệ sao, cứ để tự hắn nghĩ biện pháp, liên quan nhà chúng ta làm gì. Hơn nữa, hôn ước đính hôn cũng đã giải trừ, chúng ta cùng Tiêu gia cho dù cả quan hệ cũng không lớn lao gì."
Liễu Yên Hồng cũng không đồng ý, ngược lại không phải nàng keo kiệt, mà là rõ ràng hôn ước đã được giải trừ, tỷ tỷ vẫn không muốn rời khỏi Phong Chính tập đoàn, nàng là muội muội với việc này cũng rất khẩn trương, đức tính nam nhân kia, nàng thừa biết rõ, nhất thanh nhị sở, cực kỳ háo sắc, tỷ tỷ xinh đẹp như thế này, nói không chừng bị hắn chiếm hết tất cả tiện nghi rồi, đó là nguyên do Tiêu gia gặp hoạ là rất tốt, tỷ tỷ sẽ an toàn.
Liễu Tuỳ Phong rất khó xử, thở dài nói: "Tiểu Nguyệt, giúp đỡ Tiêu gia ta tán thành, chi bằng tạm thời cấp cho con một ít, con cũng biết rõ nhà chúng ta, 10 tỉ này mà xuất đi, ngay cả của hồi môn của con và Tiểu Hồng cũng không có, lão già này cũng không thể quá bất công với con cái, chỉ cho con mượn được 5 tỉ!"
"Cha, 5 tỉ không đủ a, người không biết Phong Chính tập đoàn hiện nay rất nguy hiểm, Tam Đại Quỹ đang triển khai hoạt động tài chính mà đã vượt quá 150 tỉ, bọn họ đây là triệt để muốn cho Phong Chính tập đoàn bị huỷ diệt, con van xin người, cha, đem số tiền đó cho con đi, con cam đoan với người, miễn là Phong Chính tập đoàn vượt qua mối nguy lần này, con sẽ mang cả tiền lời lẫn tiền vốn trả lại cho người.
"Không được, ta không đồng ý, hừ, trong 10 tỉ này có phân nửa là của ta, tỷ, ta không đồng ý ngươi đi giúp tên hỗn đãn đó." Liễu Yên Hồng lạnh lùng cự tuyệt.
Hai nàng tỷ mụôi chưa bao giờ cãi nhau quá đáng, cũng không từng đối lập nhau như thế này, nhưng vì hạnh phúc trọn đời của tỷ tỷ, Liễu Yên Hồng hạ quyết tâm, không đồng ý tỷ tỷ làm như vậy.
Vẻ tổn thương trên mặt càng lúc càng u buồn, Liễu Yến Nguyệt thoáng cái vọt tới bên cạnh muội muội, khẩn thiết giữ tay nàng lại, thấp giọng xin: "Tiểu Hồng, tỷ tỷ van cầu ngươi, giúp tỷ tỷ lần này có được hay không, Phong Chính tập đoàn sẽ không đủ sức vượt qua, nhất định là sẽ không thể qua khỏi, tỷ tỷ cầu xin ngươi, được không?"
Vừa nghĩ đến Phong Chính tập đoàn nhất định phải vượt qua, vừa nghĩ đến vẻ lo âu hiện trên gương mặt chấp nhận vô lực của nam nhân kia, nàng thấy thật đau lòng, thực sự rất đau lòng, cũng không biết từ lúc nào, con tim nàng đã tràn ngập hình bóng nam nhân kia.
Liễu Yến Hồng thiếu chút nữa thì không kiên định nữa mà đáp ứng rồi, nàng có thể cảm nhận tâm tình nặng nề của tỷ tỷ, nếu như quả thật là tỷ tỷ gặp nạn, nàng hai lời cũng không dám nói, không phải vì chuyện tiền bạc, mà chính là vì ruột thịt của mình, nàng cũng sẽ bằng lòng ngay, nhưng vẫn cắn răng không dám nhìn Liễu Yến Nguyệt, trả lời: "Không được."
Nước mắt rơi xuống, Liễu Yến Nguyệt khóc, trước đây coi như là bị nam nhân kia buộc đáp ứng gả cho hắn, nàng cũng chưa từng đau lòng như vậy, nhưng thật không ngờ, đời người lần đầu tiên rơi lệ, vậy mà còn là vì việc nàng yêu nhiều hơn hận cái nam nhân kia.
Lão Thiên thật đúng là có thể hoán chuyển tâm tình con người đến không thể ngờ a!
"Um!" Một tiếng, Liễu Yến Nguyệt mặt đẫm nước mắt mà hướnng về phía em gái quỳ xuống.
"Muội, tỷ tỷ cầu xin ngươi-" Thanh âm lộ vẻ sầu thảm còn chưa tròn câu bỗng đứt quãng, Liễu Yến Nguyệt thân thể như sợi tơ mềm, cũng vì không chịu nổi xúc động mà ngã xuống, hôn mê mất đi ý thức.
Liễu Yến Hồng cũng rơi lệ, nàng hoảng sợ kêu lên một tiếng: "Tỷ -" Cũng đã ngồi xuống đỡ Liễu Yến Nguyệt.
Tỷ tỷ vì nàng mà quỳ xuống, dĩ nhiên vì cái tên bại hoại mà quỳ xuống, nàng không chịu nổi nội tâm đang hỗn loạn, tràn đầy sự yêu mến đối với tỷ tỷ.
"Tỷ, người sao lại ngốc như vậy, lại vì nam nhân như thế có đáng không?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook