Hôm nay Lâm Hạo Sơ là bị Tả Trạm Vũ gọi đến, Tả Trạm Vũ nói cho hắn biết trò hay sắp bắt đầu, còn nói phải nhìn trực tiếp mới đủ kích thích.

Lâm Hạo Sơ đối với việc rình coi người khác làm chuyện kia một chút hứng thú cũng không có, nhưng Tả Trạm Vũ nói cũng đúng, phải nhìn trực tiếp mới đủ kích thích.

Hắn thật sự vô cùng chờ mong khi Chu Văn Vận đẩy cửa bước vào, nhìn thấy đứa con trai mình vẫn luôn kiêu ngạo đang trong tình cảnh bị một người đàn ông khác đè dưới thân sẽ có phản ứng như thế nào. Còn có cả vẻ mặt sợ hãi đến trắng bệch của Lâm Bác Hiên trước nay vẫn kiêu ngạo tự tin, cao cao tại thượng…

Cho nên hắn đã tới, nhưng giờ phút này nhìn bộ mặt mang đầy vẻ sâu xa của cái tên âm hiểm giả dối ngồi bên cạnh hắn bỗng có dự cảm không tốt.

Lúc này tiếng kêu rên của hai người trong màn hình cũng truyền ra ngoài, trên màn hình Lâm Bác Hiên ghé vào trên giường, còn Trương Hoa đang đè trên lưng gã thì vươn tay lấy ra một cái chai từ ngăn kéo tủ đầu giường bên cạnh.

Đột nhiên Tả Trạm Vũ ghé sát vào bên tai Lâm Hạo Sơ, nhẹ giọng nói bên tai hắn: “Đây là gel bôi trơn…”

Cũng không biết là có phải vì hơi thở của ấm áp của Tả Trạm Vũ vây quanh hay không nhưng Lâm Hạo Sơ bỗng cảm thấy nổi da gà, thân thể theo phản xạ né sang bên cạnh.

Ánh mắt Tả Trạm Vũ như có móc câu nhìn chằm chằm Lâm Hạo Sơ, không chút để ý mở miệng nói lần nữa: “Cái này là dùng để mở rộng, hương vị nào cũng có, cỏ cây, quýt, bạc hà…”

“Dừng dừng dừng!” Lâm Hạo Sơ cuối cùng cũng không nhịn được cắt ngang tên kia, không kìm lòng nổi cất cao giọng nói: “Tôi không cần biết mấy thứ này!”

Tả Trạm Vũ bỗng dưng bật cười, sâu xa nói: “Cũng đúng, chỉ cần tôi biết là được rồi…”

“…” Lâm Hạo Sơ nhịn không được ở trong lòng ném một cái xem thường.

Lúc này Lâm Bác Hiên và Trương Hoa đã bắt đầu tiến vào chủ đề, động tác kịch liệt đến mức giường bên dưới cũng không ngừng rung lắc. Lâm Hạo Sơ nhìn chằm chằm nơi kết hợp của hai người khó tránh khỏi cảm thấy có chút khiếp sợ.

Nói thật, hắn vẫn luôn tò mò hai người đàn ông “làm” như thế nào, ầy, dù sao đàn ông cũng không thể so với phụ nữ, chỗ kia vốn cũng không phải để làm loại chuyện này. Lúc này nhìn thì ra là vậy, hơn nữa nhìn Lâm Bác Hiên đang híp mắt, thanh âm phát ra hình như rất thoải mái?

Lâm Hạo Sơ không tránh khỏi ngạc nhiên.

Tuy rằng đời trước hắn vô cùng thích Trịnh Hải Dung, nhưng Lâm Hạo Sơ chưa bao giờ ảo tưởng cùng thân mật tiếp xúc với Trịnh Hải Dung, mộng xuân lại càng chưa từng có. Dường như nhu cầu của hắn trên phương diện này khá lạnh nhạt không giống những thiếu niên khác, xem GV lại càng không có.

Trong màn hình truyền ra âm thanh mờ ám, dâm mỹ, tiếng thở dốc, cùng tiếng thân thể va chạm khiến Lâm Hạo Sơ cũng cảm giác không khí xung quanh mình cũng dần trở nên dâm mỹ, ám muội, hơn nữa lại còn có một tên không an phận ngồi bên cạnh khiến hắn càng có cảm giác sợ hãi.

Tầm mắt Lâm Hạo Sơ không kìm lòng nổi chuyển qua nhìn Tả Trạm Vũ, Lâm Hạo Sơ kinh ngạc phát hiện Tả Trạm Vũ thế mà cũng không theo dõi video mà đang yên lặng theo dõi hắn, ánh mắt thâm trầm…

Lâm Hạo Sơ không khỏi vẻ mặt đề phòng, mà lúc này trong video “Lạch cạch —— ” một tiếng cửa bị đẩy ra, Chu Văn Vận trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người đang quấn lấy nhau trên giường, thân thể trần truồng, bởi vì góc độ mà bà ta còn có thể nhìn thấy nơi kết hợp của hai người, hơn nữa vì Trương Hoa cố ý đặt một tấm gương trên đầu giường nên bà ta lại càng thu hết vẻ mặt lẳng lơ phóng đãng tràn đầy say mê của con trai mình vào trong mắt…

“A ——” Chu Văn Vận trong giây lát cao giọng thét chói tai, tiếng thét tê tâm liệt phế dường như vang vọng khắp khách sạn.

Trong màn hình, Chu Văn Vận giống như đã điên ôm đầu không ngừng thét chói tai, khóc rống, gào thét, món tay dài sơn đỏ chói nhìn qua lại càng giống như thấy máu khiến người sợ hãi.

Lâm Hạo Sơ mặt không đổi sắc mà nhìn, hắn biết một màn này đối với Chu Văn Vận là đả kích, tuyệt đối không thua gì chuyện Lâm Bác Hiên đột ngột qua đời ngoài ý muốn. Lúc này bà ta nhất định là cảm thấy trời đất như sụp xuống, đứa con mình kiêu ngạo nhất thế nhưng lại là đồng tính luyến ái, thế nhưng lại bị đàn ông đặt dưới thân chẳng khác gì phụ nữ, lại còn hưởng thụ như vậy. Nói ra thì có lẽ bà ta thà nhìn thấy thi thể của con mình còn hơn là bộ dạng trần truồng bị đàn ông đặt dưới thân bắt hầu hạ…

Lúc này Lâm Bác Hiên đương nhiên cũng tỉnh lại khỏi khoái cảm da thịt, cả người không thể tin mà nhìn hình ảnh mẹ mình trong gương, đầu óc trong vài giây bỗng trống rỗng.

Thật lâu sau Lâm Bác Hiên cuối cùng cũng kịp phản ứng, lập tức đẩy Trương Hoa trên người ngã ra đất. Gã nhặt quần áo lên, sau khi mặc vào sau liền vô cùng chật vật chạy đến trước mặt Chu Văn Vận, hoảng hốt thất thố nói: “Mẹ, mẹ nghe con giải thích…”

Không nghĩ tới Chu Văn Vận lại như bị thứ gì dơ bẩn lắm chạm vào, mạnh mẽ trốn tránh Lâm Bác Hiên, sau đó thét chói tai rồi chạy ra khỏi phòng…

Lâm Bác Hiên ngơ ngác nhìn bóng dáng chạy đi đầy hốt hoảng thất thố của mẹ mình, trong lòng như tro tàn.

Bỗng nhiên gã xoay người nhắm về phía Trương Hoa tung một đấm về phía y.

“Con mẹ nó!!! Là anh tính kế tôi!!!” Lâm Bác Hiên phẫn nộ gào thét nói.

Trương Hoa bị đánh lảo đảo một cái, sau khi ổn định thân hình cũng lập tức không cam yếu thế mà đánh trả, nói: “Là anh phản bội tôi trước, tôi không được phản bội lại sao?!”

Nói xong y cũng đấm mạnh một đấm về phía Lâm Bác Hiên.

Cả người Lâm Bác Hiên ngã nhào trên đất, không biết phải nói gì nhìn Trương Hoa hai mắt đỏ ửng, mới hiểu được y cái gì cũng biết…

“Vậy anh cũng không thể hại tôi như vậy!!!” Lâm Bác Hiên nghĩ đến phản ứng đầy kích động khi nãy của mẹ mình, áy náy với Trương Hoa lập tức liền tan thành mây khói. Gã từ mặt đất đứng lên, lần thứ hai ra tay với Trương Hoa.

Trong chốc lát hai người quần áo không chỉnh tề lao vào đánh nhau…

Lâm Hạo Sơ vẻ mặt bình tĩnh nhìn màn hình, trào phúng nghĩ hai người này mới vừa rồi thân mật tâm sự như keo sơn, hiện tại lại đều hận không thể đánh chết đối phương.

Khóe miệng hắn không khỏi nhếch lên, tuy rằng nhẹ mà nhạt nhưng trên thực tế trong lòng hắn quá sung sướng, quả thực là thích lắm luôn! Thật hận không thể mọc cánh bay đến trước mặt Chu Văn Vận xem bà già kia đã điên hay chưa…

Đứng lên, Lâm Hạo Sơ chuẩn bị về nhà bỗng nhiên cảm thấy Tả Trạm Vũ không biết từ bao giờ… như lang như hổ theo dõi hắn, buồn bã nói: “Tôi nhịn không được …”

Nói xong, Tả Trạm Vũ mạnh mẽ đẩy Lâm Hạo Sơ ngã trên mặt đất.

Lâm Hạo Sơ giật mình, cả người đều phản ứng không kịp, ở trong lòng thầm mắng Tả Trạm Vũ sao lại ra tay bất ngờ như vậy, tốc độ này, sức bật này…

Tả Trạm Vũ cứ như vậy đè chặt người Lâm Hạo Sơ, đôi mắt sâu thẳm nhìn theo hắn, hơi thở phả lên mặt hắn cũng nóng rực cả người giống như đang vận sức chờ phát động.

Lâm Hạo Sơ bị ánh mắt sâu không thấy đáy của Tả Trạm Vũ nhìn chằm chằm đến căng thẳng. Bị người nào đó đè chặt ở dưới thân, hơn nữa bụng còn bị tiểu gia hỏa giữa hai chân cứng rắn nóng rực của tên kia đè lên khiến thật sự mẹ có loại cảm giác đau trứng bị người khác “rape”…

Lâm Hạo Sơ cũng lười giãy dụa, mặt không đổi sắc nhìn Tả Trạm Vũ, thản nhiên nói: “Đứng lên.”

Tả Trạm Vũ híp mắt, vươn ra một bàn tay xoa xoa nơi giữa hai chân Lâm Hạo Sơ, tuy rằng sớm đoán được là kết quả này nhưng hắn vẫn cảm thấy có chút kinh ngạc.

Trên thực tế hôm nay gọi Lâm Hạo Sơ tới đây xem “live stream”, ngoại trừ việc xem cái cảnh kia thì Tả Trạm Vũ càng muốn xem những hình ảnh làm người khác “máu huyết sôi trào” có làm Lâm Hạo Sơ “máu huyết sôi trào” hay không. Sau đó hắn có thể tài tình dẫn dụ Lâm Hạo Sơ cùng hắn dùng tay giải quyết cho đối phương, để “em trai” nhà bọn họ làm quen lẫn nhau.

Kết quả hắn phát hiện, đối mặt với cảnh kích thích như vậy nhưng Lâm Hạo Sơ một chút phản ứng đều không có. Kỳ thật trước khi hai người xem video Tả Trạm Vũ vẫn luôn chú ý phản ứng của Lâm Hạo Sơ, thấy hắn từ đầu đến cuối đều sắc mặt bình tĩnh, ngay cả tần suất hô hấp cũng không thay đổi một lần. Bởi vậy, hắn khi nãy mới có thể chưa từ bỏ ý định mà thử thêm một lần.

Nói thật, Lâm Hạo Sơ phản ứng khác thường như vậy Tả Trạm Vũ tin rằng giữa mười nghìn người đàn ông mới tìm được một người. Nếu không phải trước đây Lâm Hạo Sơ bị hắn hôn đến có phản ứng, rất có khả năng hắn đã tin rằng tên kia có vấn đề về sinh lý.

Tả Trạm Vũ cũng dần hiểu trên phương diện này Lâm Hạo Sơ tương đối đạm bạc, sẽ không dễ dàng bị khơi mào dục vọng, thanh âm, hình ảnh linh tinh đối với hắn căn bản không ảnh hưởng nhiều, có thể chỉ có thật sự tiếp xúc cơ thể mới có thể khơi mào.

Tả Trạm Vũ lần đầu tiên cảm thấy vô cùng đau khổ và ai oán. Thế nào cũng không nghĩ tới cuối cùng chỉ có mình mình bị trêu chọc đến cả người nóng bừng.

Nhưng vậy thì đã sao?

Tả Trạm Vũ không trả lời, hai mắt vẫn luôn yên lặng nhìn chằm chằm Lâm Hạo Sơ, sau đó bắt lấy tay hắn cường ngạnh đặt lên chỗ giữa hai chân mình.

Cái này cho dù bình thường Lâm Hạo Sơ không tự tìm bất mãn cũng không xem phim cũng đoán được Tả Trạm Vũ muốn làm cái gì.

Hắn lập tức nhíu mày, đè nén tức giận nói: “Buông tay.”

Không nghĩ tới Tả Trạm Vũ cũng chỉ nhếch môi mỉm cười, khẽ mở đôi môi mỏng nói: “Cậu đánh tôi đi, tôi nhất định không đánh trả nhưng chỉ cần cậu không đánh chết tôi thì tôi nhất định sẽ không bao giờ buông tay.”

Lâm Hạo Sơ trong nháy mắt mãnh liệt quăng cho hắn một cái khinh thường ở trong lòng.

Hắn biết Tả Trạm Vũ không phải đang nói đùa với mình, người này là đang nghiêm túc. Trừ phi là chết, nếu không hắn sẽ tiếp tục thật sao?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương