Edit & Beta: Hoa Cúc
《Bí mật sương mù》khởi động máy lần thứ hai. Bởi vì Lâm Trạch Xuyên một mình diễn hai vai, hơn nữa cả hai nhân vật này có rất nhiều cảnh, nên Lâm Trạch Xuyên mỗi ngày đều đi từ sáng sớm, quay phim đến đêm khuya mới kết thúc công việc.
Trước kia Lâm Trạch Xuyên vẫn luôn nghiên cứu nhân vật Kller.J, còn nhân vật Lục Trảm Phong anh chưa từng nghiên cứu sâu. Nên khi bắt đầu quay, số lần NG khá nhiều. Tiến độ của đoàn phim so với lúc mới bắt đầu quay chậm hơn rất nhiều. Điều này cũng không thể hoàn toàn đổ lỗi cho Lâm Trạch Xuyên, nên Vu Nhạc Dương rất có kiên nhẫn chỉ điểm cho Lâm Trạch Xuyên, hy vọng anh có thể nhanh chóng thích ứng với nhân vật Lục Trảm Phong.
Khi không có cảnh quay, anh sẽ ở ngay phòng nghỉ nghiên cứu kịch bản. Trong khoảng thời này gian Trần Hi Hàm cũng không nhàn hạ, trước kia cậu ta luôn chuẩn bị cho anh một thùng nước khoáng, sau khi anh quay xong một phân cảnh thì đem tới một chai. Bây giờ cậu ta thấy anh bận rộn như vậy, cuối cùng cũng có chút lương tâm, pha trà cúc hoa chờ khi trà cúc hoa nguội sau đó đưa cho Lâm Trạch Xuyên, thanh nhiệt giải nhiệt.
“Nghiên cứu thế nào rồi?” Giang Ấn Thiên ngồi xuống bên cạnh Lâm Trạch Xuyên, hỏi.
“Nhân vật Lục Trảm Phong kia hả?” Lâm Trạch Xuyên nhẹ nhàng khép kịch bản lại, cười cười, “Nhân vật đó không khó lý giải, cũng không quá khó diễn. Nhưng có đôi khi yêu cầu chuyển đổi giữa hai nhân vật quá nhanh, tôi rất khó điều chỉnh được trạng thái tốt nhất.”
“Có lẽ cậu nên hỏi Triệu Tân Đức một chút.” Giang Ấn Thiên nói. Đối với diễn xuất anh không hiểu biết nhiều, chỉ biết một số lý luận cơ bản, rất khó giúp đỡ cho Lâm Trạch Xuyên trong hiện thực.
Lâm Trạch Xuyên nhẹ lắc đầu, “Trước đó tôi đã hỏi ông ấy, ông ấy nói cần có thời gian rèn luyện mới được, mà tôi lại cần đột phá trong khoảng thời gian ngắn, nên những gì ông ấy chỉ đạo giúp tôi không có tác dụng lớn.”
“Vậy cậu tính làm thế nào?” Giang Ấn Thiên hỏi.
“Bây giờ chỉ có thể diễn được vậy coi như tạm thời đi.” Lâm Trạch Xuyên than nhẹ một tiếng, “Vu đạo nói anh ta sẽ tận lực để các cảnh diễn của hai nhân vật kia tách ra một chút.”
Vu Nhạc Dương khi chuẩn bị cho《Bí mật sương mù》, vốn định để Chu Vũ Đồng vào vai Lục Trảm Phong. Vu Nhạc Dương và Chu Vũ Đồng đã hợp tác rất nhiều lần, vài năm gần đây các tác phẩm kinh điển của Vu Nhạc Dương, nhân vật chính đều do Chu Vũ Đồng diễn. Nhưng chẳng biết tại sao, gần một năm nay Chu Vũ Đồng giảm bớt lượng công việc trên diện rộng, Vu Nhạc Dương tự mình đi tìm Chu Vũ Đồng, Chu Vũ Đồng vẫn từ chối. Nhưng hai người dù sao cũng từng hợp tác nhiều, giao tình rất tốt, nên Chu Vũ Đồng đồng ý sẽ là một khách mời hữu nghị trong 《Bí mật sương mù》của Vu Nhạc Dương.
Dựa theo tiến độ, hôm nay chính là ngày Chu Vũ Đồng vào đoàn phim. Vu Nhạc Dương sau khi liên hệ với Chu Vũ Đồng, xác định thời gian.
Khứu giác giới truyền thông luôn rất sắc bén, nên phóng viên hôm nay vây quanh ở bên ngoài trường quay nhiều gấp hai ba lần so với trước đó. Chu Thiên Vương nổi danh khó chặn đường, cơ hội có thể tìm được hành tung của cậu ta rất ít. Thời gian gần đây càng giống con rồng thấy đầu không thấy đuôi, ngay cả cái bóng cũng khó bắt được. Nên cơ hội lần này rất hiếm đấy, mấy đài truyền thông chật chội xô đẩy nhau, sợ bị rớt ra sau, không thể đem micro có nhãn hiệu của nhà mình tới trước mặt Chu Thiên Vương.
Một chiếc Lincoln dài đi vào bãi đỗ xe chuyên dụng của đoàn làm phim. Tất cả các đài truyền thông sau khi nhìn thấy chiếc xe kia, lập tức chen nhau mà lên. Cho dù khiêng máy quay nặng thế nào, cũng không hề ảnh hưởng đến tốc độ của bọn họ.
Cửa xe được mở, đi ra đầu tiên không phải người mà bọn họ muốn chụp. Một loạt bảo tiêu đi trước mở đường, tạo ra không gian trống. Lúc này Chu Thiên Vương mới mang kính râm đi ra, sau đó không để ý tới phóng viên ngăn ở bên ngoài, trực tiếp đi vào trường quay. Vì biết Chu Thiên Vương đến, nên số lượng bảo an của trường quay đã tăng lên gấp đôi, ngăn phóng viên ở bên ngoài. Còn tổ chức tuần tra, phòng ngừa phóng viên trèo tường.
Sau khi Chu Vũ Đồng vào trường quay, Vu Nhạc Dương lập tức đi tới, rất quen thuộc vỗ vai cậu, cười nói “Đã lâu không gặp, gần đây không khỏe?”
Chu Vũ Đồng tháo kính râm xuống, thản nhiên cười nói “Không tốt cũng không xấu.” Sau đó nói tiếp, “Nghe nói gần đây nơi này của anh xảy ra một chút chuyện, không có việc gì là tốt rồi.”
Vu Nhạc Dương nghe thế, cười khổ “Ai, cho tới bây giờ tôi chưa từng gặp nhiều phiền toái thế này, may mắn đều đã qua.”
Chu Vũ Đồng cười cười “Có lẽ như vậy bộ phim mới của anh sẽ bùng nổ.”
Vu Nhạc Dương cười nói “Hy vọng có thể được như lời của cậu.”
Trong《Bí mật sương mù》Chu Vũ Đồng vào vai một nhân vật tên là Kiều Lam. Trong《Bí mật sương mù》, nhân vật này rất thần bí. Toàn bộ cục tình báo an ninh quốc gia do anh ta khống chế, nhân vật này hiếm khi lên sân khấu, nhưng đóng vai trong rất quan trọng trong sự nghiệp to lớn sau này của Lục Trảm Phong.
Sau khi Chu Vũ Đồng đi vào đoàn phim, không lãng phí nhiều thời gian, điều chỉnh trạng thái một chút sau đó đi tạo hình. Mặc dù ở trong mắt giới truyền thông khi hợp tác với một diễn viên, thì Chu Thiên Vương là người cực kỳ khó hầu hạ, lãnh đạm lại cao ngạo, cậu không cho người khác một chút thể diện nào. Nhưng bọn họ cũng không thể không thừa nhận, Chu Vũ Đồng là một diễn viên cực kỳ ưu tú cực kỳ chuyên nghiệp.
Kiều Lam ít xuất hiện, hơn nữa tất cả các cảnh đều đối diễn với Lục Trảm Phong.
Khi Lâm Trạch Xuyên nhìn thấy Chu Vũ Đồng, nhẹ gật đầu, xem như tiếp đón. Ánh mắt Chu Vũ Đồng từ trên mặt anh nhẹ quét qua, sau đó rời đi.
Bây giờ, anh đối mặt với Chu Vũ Đồng, đã có thể khắc chế được tâm tình của mình. Hơn nữa chẳng biết tại sao, hận ý của anh đối với Chu Vũ Đồng đã bắt đầu phai nhạt. Đầu ngón tay Lâm Trạch Xuyên nhẹ nhàng xẹt qua kịch bản, ánh mắt thâm trầm. Yêu sâu đậm, thì sẽ hận bao lâu. Từng ấy thời gian, anh cho rằng đời này nếu không phải Chu Vũ Đồng thì không được, mà bây giờ, anh đối với Chu Vũ Đồng, từ bắt đầu bị phản bội oán hận khó chịu, đến hiện tại nội tâm khó có thể dậy sóng. Đây cuối cùng là nhẹ nhõm buông tha cho Chu Vũ Đồng, hay tâm anh đã nguội lạnh?
Chu Vũ Đồng tạo hình xong đi ra, Lâm Trạch Xuyên cũng gần như tạo hình xong.
Thấy hai người đều chuẩn bị ổn thỏa, Vu Nhạc Dương bắt đầu chuẩn bị quay, “Chuẩn bị tốt rồi bắt đầu đi.”
Các diễn viên vào vị trí của mình, Vu Nhạc Dương nói “Ation!”
Trong phòng tối mờ, ánh sáng bị tấm màn thật dày ngăn cách ở bên ngoài. Phòng nhỏ, mùi trầm hương thản nhiên khói trắng lượn lờ.
Khuôn mặt Kiều Lam ẩn một nửa trong bóng đêm, nhẹ nhàng chuyển tay tạo nên một đường cong tao nhã, đặt ở trên bàn. Tuy không thấy rõ mặt của Kiều Lam, nhưng lại có thể cảm giác rất rõ được ánh mắt anh ta nhìn chăm chú Lục Trảm Phong.
Lục Trảm Phong đứng sau bàn mặt, màn ảnh chậm dãi kéo gần. Trên mặt Lục Trảm Phong tràn ngập oán hận và sự không lý giải được.
“Anh hạ mệnh lệnh như vậy, rõ ràng là để R đi chịu chết!”
Trong bóng đêm, âm thanh lãnh đạm của Kiều Lam vang lên “Hình như tôi không tất yếu phải giải thích cho cậu.”
“Anh rõ ràng coi thường mạng người!” Lục Trảm Phong kích động nói.
“Mạng người?” âm thanh Kiều Lam đạm mạc còn mang theo sự nghiền ngẫm.
“Anh làm như vậy có khác gì N đâu.” Lục Trảm Phong nói.
“Cắt!” Vu Nhạc Dương nói.
Bức màn bị kéo ra, ánh mặt trời chiếu vào, căn phòng sáng lên.
“Tiểu Lâm, khi bắt đầu giọng điệu và biểu tình của cậu rất phù hợp với nhân vật Lục Trảm Phong, nhưng đến cuối cùng, giọng điệu của cậu lại càng ngày càng phát triển giống Killer.J.” Vu Nhạc Dương nói, “Đặc biệt câu nói sau cùng, độ lạnh lùng chẳng khác gì Kiều Lam. So sánh giữa hai câu nói, giọng điệu của cậu biến hóa rất rõ.”
Lâm Trạch Xuyên trước đó có một phân cảnh Kller.J đối diễn với BOSS N, hiển nhiên trạng thái không thể điều chỉnh tốt nhất. Lâm Trạch Xuyên nói “Thật xin lỗi, tôi chưa hoàn toàn điều chỉnh được.”
“Nghỉ ngơi một chút, thử điều chỉnh lại đi.” Vu Nhạc Dương nói.
“Cám ơn.” Lâm Trạch Xuyên nói.
Các nhân viên công tác cũng đi ra ngoài uống nước nghỉ ngơi. Bên trong phòng chỉ còn lại Chu Vũ Đồng và Lâm Trạch Xuyên. Căn phòng rất yên tĩnh.
“Trạng thái này của cậu không phải là không điều chỉnh tốt.” Bỗng nhiên, Chu Vũ Đồng mở miệng. Âm thanh của cậu ta giống như Kiều Lam trong kịch bản, thanh lãnh đạm mạc, “Là do cậu không nhập vai.”
“Có ý gì?” ánh mắt Lâm Trạch Xuyên nhìn về phía Chu Vũ Đồng.
“Ở trong lòng cậu, cậu là Killer.J, Lục Trảm Phong chẳng qua chỉ là nhân vật thêm vào, nên khi diễn Lục Trảm Phong, cậu ít nhiều không để ý như nhân vật kia. Không có tâm mà diễn một nhân vật, làm sao có thể khiến nhân vật đó sống lại. Cái gọi là chuyển đổi quá nhanh không thích ứng, chẳng qua trong tiềm thức của cậu tự tìm cho mình một cái cớ. Nếu cậu không xem trọng nhân vật Lục Trảm Phong, thì cậu có điều chỉnh thế nào cũng vô dụng.” âm thanh Chu Vũ Đồng mang theo sự trào phúng trào, “Nếu không muốn diễn nhân vật đó, cũng đừng khinh nhờn nhân vật đó.”
Lâm Trạch Xuyên nghe Chu Vũ Đồng nói, thì trầm mặc. Giọng điệu Chu Vũ Đồng tuy khó nghe, nhưng lại chính là điểm mấu chốt của vấn đề. Anh vẫn không thể thích ứng được với nhân vật Lục Trảm Phong, không phải do chuyển nhân vật quá nhanh không thích ứng, mà do bản thân anh không thực sự nhập vào nhân vật này. Ngay cả bản thân anh cũng có thể cảm nhận được, khi anh diễn Killer.J, giống như anh có thể hòa vào nhân vật đó, mà khi diễn Lục Trảm Phong, tâm hồn anh lại tự do đứng bên ngoài nhân vật.
Một lúc lâu, anh nói với Chu Vũ Đồng “Cảm ơn.”
Chu Vũ Đồng thản nhiên nói “Không cần cảm ơn tôi, tôi không phải muốn giúp cậu. Chẳng qua tôi bất mãn với thái độ diễn xuất của cậu thôi.”
Sau đó, những cảnh quay kế tiếp, Lâm Trạch Xuyên tuy rằng cũng NG mấy lần, nhưng Vu Nhạc Dương cảm giác rất rõ ràng Lâm Trạch Xuyên diễn Lục Trảm Phong đã tốt hơn, thuận hơn rất nhiều, cái cảm giác trống rỗng đã mất đi.
Bản thân Chu Vũ Đồng cũng chỉ khách mời hữu nghị, nên phân cảnh của Kiều Lam cực nhỏ. Qua vài ngày đã quay xong toàn bộ, sau khi quay xong, Chu Vũ Đồng lập tức rời khỏi đoàn phim.
Tiến trình quay phim《Bí mật sương mù》vẫn cứ tiến hành đâu vào đấy. Trong lúc này, diễn xuất của Lâm Trạch Xuyên cũng có tiến bộ rõ như ban ngày. Chuyển đổi giữa hai nhân vật không hề gặp trắc trở, có thể điều chỉnh trạng thái tốt nhất chuyển đổi nhanh chóng giữa hai nhân vật.
Đúng lúc đó, Chu Vũ Đồng tuyên bố tin tức chấn kinh toàn bộ giới giải trí. Một tháng sau khi Chu Vũ Đồng làm khách mời của《Bí mật sương mù》, trong một cuộc họp báo tại phòng hội nghị quốc tế truyền thông Hải Lan. Chu Thiên Vương chỉ tổ chức một cuộc họp báo cực nhỏ, cho nên hầu như tất cả các đài truyền thông đều tới hội trường. Giới truyền thông sôi nổi đoán xem Chu Thiên Vương mời họp báo vì nguyên nhân gì, nhưng khi chính thức tham dự, thì khiếp sợ ngay tại chỗ.
Chu Vũ Đồng mở họp báo, tuyên bố chính thức rời khỏi làng giải trí. Về phần nguyên nhân và hướng đi của sau này của Chu Thiên Vương, không có đài truyền thông nào hỏi ra được.
Sau đó, Chu Thiên Vương hoàn toàn biến mất trước mắt mọi người, cho dù cẩu tử, cũng không tìm được hành tung của Chu Thiên Vương. Chu Thiên Vương lui giới, khiến tập thể giới giải trí chấn động. Thời gian Chu Vũ Đồng xuất đạo không ngắn, so với các nghệ nhân có uy tín lâu năm cũng không phải dài. Nhưng lại có thể ở trong sự cạnh tranh kịch liệt của giới giải trí, dùng thời gian ngắn ngủn vài năm đó bước lên đỉnh cao, đã đủ là truyền kỳ. Mà Chu Thiên Vương đột nhiên hoàn toàn lui giới, chỉ để lại rất nhiều tác phẩm kinh điển, thân ảnh của cậu hoàn toàn biến mất trong giới giải trí, một chút không dây dưa dài dòng, nguyên nhân lại thần bí. Từ đó, Chu Vũ Đồng trở thành truyền kỳ thần bí nhất giới giải trí.
Chu Vũ Đồng rời khỏi làng giải trí khiến cục diện giới giải trí lại bắt đầu hình thành một cuộc đổi mới quy mô lớn.
《Bí mật sương mù》khởi động máy lần thứ hai. Bởi vì Lâm Trạch Xuyên một mình diễn hai vai, hơn nữa cả hai nhân vật này có rất nhiều cảnh, nên Lâm Trạch Xuyên mỗi ngày đều đi từ sáng sớm, quay phim đến đêm khuya mới kết thúc công việc.
Trước kia Lâm Trạch Xuyên vẫn luôn nghiên cứu nhân vật Kller.J, còn nhân vật Lục Trảm Phong anh chưa từng nghiên cứu sâu. Nên khi bắt đầu quay, số lần NG khá nhiều. Tiến độ của đoàn phim so với lúc mới bắt đầu quay chậm hơn rất nhiều. Điều này cũng không thể hoàn toàn đổ lỗi cho Lâm Trạch Xuyên, nên Vu Nhạc Dương rất có kiên nhẫn chỉ điểm cho Lâm Trạch Xuyên, hy vọng anh có thể nhanh chóng thích ứng với nhân vật Lục Trảm Phong.
Khi không có cảnh quay, anh sẽ ở ngay phòng nghỉ nghiên cứu kịch bản. Trong khoảng thời này gian Trần Hi Hàm cũng không nhàn hạ, trước kia cậu ta luôn chuẩn bị cho anh một thùng nước khoáng, sau khi anh quay xong một phân cảnh thì đem tới một chai. Bây giờ cậu ta thấy anh bận rộn như vậy, cuối cùng cũng có chút lương tâm, pha trà cúc hoa chờ khi trà cúc hoa nguội sau đó đưa cho Lâm Trạch Xuyên, thanh nhiệt giải nhiệt.
“Nghiên cứu thế nào rồi?” Giang Ấn Thiên ngồi xuống bên cạnh Lâm Trạch Xuyên, hỏi.
“Nhân vật Lục Trảm Phong kia hả?” Lâm Trạch Xuyên nhẹ nhàng khép kịch bản lại, cười cười, “Nhân vật đó không khó lý giải, cũng không quá khó diễn. Nhưng có đôi khi yêu cầu chuyển đổi giữa hai nhân vật quá nhanh, tôi rất khó điều chỉnh được trạng thái tốt nhất.”
“Có lẽ cậu nên hỏi Triệu Tân Đức một chút.” Giang Ấn Thiên nói. Đối với diễn xuất anh không hiểu biết nhiều, chỉ biết một số lý luận cơ bản, rất khó giúp đỡ cho Lâm Trạch Xuyên trong hiện thực.
Lâm Trạch Xuyên nhẹ lắc đầu, “Trước đó tôi đã hỏi ông ấy, ông ấy nói cần có thời gian rèn luyện mới được, mà tôi lại cần đột phá trong khoảng thời gian ngắn, nên những gì ông ấy chỉ đạo giúp tôi không có tác dụng lớn.”
“Vậy cậu tính làm thế nào?” Giang Ấn Thiên hỏi.
“Bây giờ chỉ có thể diễn được vậy coi như tạm thời đi.” Lâm Trạch Xuyên than nhẹ một tiếng, “Vu đạo nói anh ta sẽ tận lực để các cảnh diễn của hai nhân vật kia tách ra một chút.”
Vu Nhạc Dương khi chuẩn bị cho《Bí mật sương mù》, vốn định để Chu Vũ Đồng vào vai Lục Trảm Phong. Vu Nhạc Dương và Chu Vũ Đồng đã hợp tác rất nhiều lần, vài năm gần đây các tác phẩm kinh điển của Vu Nhạc Dương, nhân vật chính đều do Chu Vũ Đồng diễn. Nhưng chẳng biết tại sao, gần một năm nay Chu Vũ Đồng giảm bớt lượng công việc trên diện rộng, Vu Nhạc Dương tự mình đi tìm Chu Vũ Đồng, Chu Vũ Đồng vẫn từ chối. Nhưng hai người dù sao cũng từng hợp tác nhiều, giao tình rất tốt, nên Chu Vũ Đồng đồng ý sẽ là một khách mời hữu nghị trong 《Bí mật sương mù》của Vu Nhạc Dương.
Dựa theo tiến độ, hôm nay chính là ngày Chu Vũ Đồng vào đoàn phim. Vu Nhạc Dương sau khi liên hệ với Chu Vũ Đồng, xác định thời gian.
Khứu giác giới truyền thông luôn rất sắc bén, nên phóng viên hôm nay vây quanh ở bên ngoài trường quay nhiều gấp hai ba lần so với trước đó. Chu Thiên Vương nổi danh khó chặn đường, cơ hội có thể tìm được hành tung của cậu ta rất ít. Thời gian gần đây càng giống con rồng thấy đầu không thấy đuôi, ngay cả cái bóng cũng khó bắt được. Nên cơ hội lần này rất hiếm đấy, mấy đài truyền thông chật chội xô đẩy nhau, sợ bị rớt ra sau, không thể đem micro có nhãn hiệu của nhà mình tới trước mặt Chu Thiên Vương.
Một chiếc Lincoln dài đi vào bãi đỗ xe chuyên dụng của đoàn làm phim. Tất cả các đài truyền thông sau khi nhìn thấy chiếc xe kia, lập tức chen nhau mà lên. Cho dù khiêng máy quay nặng thế nào, cũng không hề ảnh hưởng đến tốc độ của bọn họ.
Cửa xe được mở, đi ra đầu tiên không phải người mà bọn họ muốn chụp. Một loạt bảo tiêu đi trước mở đường, tạo ra không gian trống. Lúc này Chu Thiên Vương mới mang kính râm đi ra, sau đó không để ý tới phóng viên ngăn ở bên ngoài, trực tiếp đi vào trường quay. Vì biết Chu Thiên Vương đến, nên số lượng bảo an của trường quay đã tăng lên gấp đôi, ngăn phóng viên ở bên ngoài. Còn tổ chức tuần tra, phòng ngừa phóng viên trèo tường.
Sau khi Chu Vũ Đồng vào trường quay, Vu Nhạc Dương lập tức đi tới, rất quen thuộc vỗ vai cậu, cười nói “Đã lâu không gặp, gần đây không khỏe?”
Chu Vũ Đồng tháo kính râm xuống, thản nhiên cười nói “Không tốt cũng không xấu.” Sau đó nói tiếp, “Nghe nói gần đây nơi này của anh xảy ra một chút chuyện, không có việc gì là tốt rồi.”
Vu Nhạc Dương nghe thế, cười khổ “Ai, cho tới bây giờ tôi chưa từng gặp nhiều phiền toái thế này, may mắn đều đã qua.”
Chu Vũ Đồng cười cười “Có lẽ như vậy bộ phim mới của anh sẽ bùng nổ.”
Vu Nhạc Dương cười nói “Hy vọng có thể được như lời của cậu.”
Trong《Bí mật sương mù》Chu Vũ Đồng vào vai một nhân vật tên là Kiều Lam. Trong《Bí mật sương mù》, nhân vật này rất thần bí. Toàn bộ cục tình báo an ninh quốc gia do anh ta khống chế, nhân vật này hiếm khi lên sân khấu, nhưng đóng vai trong rất quan trọng trong sự nghiệp to lớn sau này của Lục Trảm Phong.
Sau khi Chu Vũ Đồng đi vào đoàn phim, không lãng phí nhiều thời gian, điều chỉnh trạng thái một chút sau đó đi tạo hình. Mặc dù ở trong mắt giới truyền thông khi hợp tác với một diễn viên, thì Chu Thiên Vương là người cực kỳ khó hầu hạ, lãnh đạm lại cao ngạo, cậu không cho người khác một chút thể diện nào. Nhưng bọn họ cũng không thể không thừa nhận, Chu Vũ Đồng là một diễn viên cực kỳ ưu tú cực kỳ chuyên nghiệp.
Kiều Lam ít xuất hiện, hơn nữa tất cả các cảnh đều đối diễn với Lục Trảm Phong.
Khi Lâm Trạch Xuyên nhìn thấy Chu Vũ Đồng, nhẹ gật đầu, xem như tiếp đón. Ánh mắt Chu Vũ Đồng từ trên mặt anh nhẹ quét qua, sau đó rời đi.
Bây giờ, anh đối mặt với Chu Vũ Đồng, đã có thể khắc chế được tâm tình của mình. Hơn nữa chẳng biết tại sao, hận ý của anh đối với Chu Vũ Đồng đã bắt đầu phai nhạt. Đầu ngón tay Lâm Trạch Xuyên nhẹ nhàng xẹt qua kịch bản, ánh mắt thâm trầm. Yêu sâu đậm, thì sẽ hận bao lâu. Từng ấy thời gian, anh cho rằng đời này nếu không phải Chu Vũ Đồng thì không được, mà bây giờ, anh đối với Chu Vũ Đồng, từ bắt đầu bị phản bội oán hận khó chịu, đến hiện tại nội tâm khó có thể dậy sóng. Đây cuối cùng là nhẹ nhõm buông tha cho Chu Vũ Đồng, hay tâm anh đã nguội lạnh?
Chu Vũ Đồng tạo hình xong đi ra, Lâm Trạch Xuyên cũng gần như tạo hình xong.
Thấy hai người đều chuẩn bị ổn thỏa, Vu Nhạc Dương bắt đầu chuẩn bị quay, “Chuẩn bị tốt rồi bắt đầu đi.”
Các diễn viên vào vị trí của mình, Vu Nhạc Dương nói “Ation!”
Trong phòng tối mờ, ánh sáng bị tấm màn thật dày ngăn cách ở bên ngoài. Phòng nhỏ, mùi trầm hương thản nhiên khói trắng lượn lờ.
Khuôn mặt Kiều Lam ẩn một nửa trong bóng đêm, nhẹ nhàng chuyển tay tạo nên một đường cong tao nhã, đặt ở trên bàn. Tuy không thấy rõ mặt của Kiều Lam, nhưng lại có thể cảm giác rất rõ được ánh mắt anh ta nhìn chăm chú Lục Trảm Phong.
Lục Trảm Phong đứng sau bàn mặt, màn ảnh chậm dãi kéo gần. Trên mặt Lục Trảm Phong tràn ngập oán hận và sự không lý giải được.
“Anh hạ mệnh lệnh như vậy, rõ ràng là để R đi chịu chết!”
Trong bóng đêm, âm thanh lãnh đạm của Kiều Lam vang lên “Hình như tôi không tất yếu phải giải thích cho cậu.”
“Anh rõ ràng coi thường mạng người!” Lục Trảm Phong kích động nói.
“Mạng người?” âm thanh Kiều Lam đạm mạc còn mang theo sự nghiền ngẫm.
“Anh làm như vậy có khác gì N đâu.” Lục Trảm Phong nói.
“Cắt!” Vu Nhạc Dương nói.
Bức màn bị kéo ra, ánh mặt trời chiếu vào, căn phòng sáng lên.
“Tiểu Lâm, khi bắt đầu giọng điệu và biểu tình của cậu rất phù hợp với nhân vật Lục Trảm Phong, nhưng đến cuối cùng, giọng điệu của cậu lại càng ngày càng phát triển giống Killer.J.” Vu Nhạc Dương nói, “Đặc biệt câu nói sau cùng, độ lạnh lùng chẳng khác gì Kiều Lam. So sánh giữa hai câu nói, giọng điệu của cậu biến hóa rất rõ.”
Lâm Trạch Xuyên trước đó có một phân cảnh Kller.J đối diễn với BOSS N, hiển nhiên trạng thái không thể điều chỉnh tốt nhất. Lâm Trạch Xuyên nói “Thật xin lỗi, tôi chưa hoàn toàn điều chỉnh được.”
“Nghỉ ngơi một chút, thử điều chỉnh lại đi.” Vu Nhạc Dương nói.
“Cám ơn.” Lâm Trạch Xuyên nói.
Các nhân viên công tác cũng đi ra ngoài uống nước nghỉ ngơi. Bên trong phòng chỉ còn lại Chu Vũ Đồng và Lâm Trạch Xuyên. Căn phòng rất yên tĩnh.
“Trạng thái này của cậu không phải là không điều chỉnh tốt.” Bỗng nhiên, Chu Vũ Đồng mở miệng. Âm thanh của cậu ta giống như Kiều Lam trong kịch bản, thanh lãnh đạm mạc, “Là do cậu không nhập vai.”
“Có ý gì?” ánh mắt Lâm Trạch Xuyên nhìn về phía Chu Vũ Đồng.
“Ở trong lòng cậu, cậu là Killer.J, Lục Trảm Phong chẳng qua chỉ là nhân vật thêm vào, nên khi diễn Lục Trảm Phong, cậu ít nhiều không để ý như nhân vật kia. Không có tâm mà diễn một nhân vật, làm sao có thể khiến nhân vật đó sống lại. Cái gọi là chuyển đổi quá nhanh không thích ứng, chẳng qua trong tiềm thức của cậu tự tìm cho mình một cái cớ. Nếu cậu không xem trọng nhân vật Lục Trảm Phong, thì cậu có điều chỉnh thế nào cũng vô dụng.” âm thanh Chu Vũ Đồng mang theo sự trào phúng trào, “Nếu không muốn diễn nhân vật đó, cũng đừng khinh nhờn nhân vật đó.”
Lâm Trạch Xuyên nghe Chu Vũ Đồng nói, thì trầm mặc. Giọng điệu Chu Vũ Đồng tuy khó nghe, nhưng lại chính là điểm mấu chốt của vấn đề. Anh vẫn không thể thích ứng được với nhân vật Lục Trảm Phong, không phải do chuyển nhân vật quá nhanh không thích ứng, mà do bản thân anh không thực sự nhập vào nhân vật này. Ngay cả bản thân anh cũng có thể cảm nhận được, khi anh diễn Killer.J, giống như anh có thể hòa vào nhân vật đó, mà khi diễn Lục Trảm Phong, tâm hồn anh lại tự do đứng bên ngoài nhân vật.
Một lúc lâu, anh nói với Chu Vũ Đồng “Cảm ơn.”
Chu Vũ Đồng thản nhiên nói “Không cần cảm ơn tôi, tôi không phải muốn giúp cậu. Chẳng qua tôi bất mãn với thái độ diễn xuất của cậu thôi.”
Sau đó, những cảnh quay kế tiếp, Lâm Trạch Xuyên tuy rằng cũng NG mấy lần, nhưng Vu Nhạc Dương cảm giác rất rõ ràng Lâm Trạch Xuyên diễn Lục Trảm Phong đã tốt hơn, thuận hơn rất nhiều, cái cảm giác trống rỗng đã mất đi.
Bản thân Chu Vũ Đồng cũng chỉ khách mời hữu nghị, nên phân cảnh của Kiều Lam cực nhỏ. Qua vài ngày đã quay xong toàn bộ, sau khi quay xong, Chu Vũ Đồng lập tức rời khỏi đoàn phim.
Tiến trình quay phim《Bí mật sương mù》vẫn cứ tiến hành đâu vào đấy. Trong lúc này, diễn xuất của Lâm Trạch Xuyên cũng có tiến bộ rõ như ban ngày. Chuyển đổi giữa hai nhân vật không hề gặp trắc trở, có thể điều chỉnh trạng thái tốt nhất chuyển đổi nhanh chóng giữa hai nhân vật.
Đúng lúc đó, Chu Vũ Đồng tuyên bố tin tức chấn kinh toàn bộ giới giải trí. Một tháng sau khi Chu Vũ Đồng làm khách mời của《Bí mật sương mù》, trong một cuộc họp báo tại phòng hội nghị quốc tế truyền thông Hải Lan. Chu Thiên Vương chỉ tổ chức một cuộc họp báo cực nhỏ, cho nên hầu như tất cả các đài truyền thông đều tới hội trường. Giới truyền thông sôi nổi đoán xem Chu Thiên Vương mời họp báo vì nguyên nhân gì, nhưng khi chính thức tham dự, thì khiếp sợ ngay tại chỗ.
Chu Vũ Đồng mở họp báo, tuyên bố chính thức rời khỏi làng giải trí. Về phần nguyên nhân và hướng đi của sau này của Chu Thiên Vương, không có đài truyền thông nào hỏi ra được.
Sau đó, Chu Thiên Vương hoàn toàn biến mất trước mắt mọi người, cho dù cẩu tử, cũng không tìm được hành tung của Chu Thiên Vương. Chu Thiên Vương lui giới, khiến tập thể giới giải trí chấn động. Thời gian Chu Vũ Đồng xuất đạo không ngắn, so với các nghệ nhân có uy tín lâu năm cũng không phải dài. Nhưng lại có thể ở trong sự cạnh tranh kịch liệt của giới giải trí, dùng thời gian ngắn ngủn vài năm đó bước lên đỉnh cao, đã đủ là truyền kỳ. Mà Chu Thiên Vương đột nhiên hoàn toàn lui giới, chỉ để lại rất nhiều tác phẩm kinh điển, thân ảnh của cậu hoàn toàn biến mất trong giới giải trí, một chút không dây dưa dài dòng, nguyên nhân lại thần bí. Từ đó, Chu Vũ Đồng trở thành truyền kỳ thần bí nhất giới giải trí.
Chu Vũ Đồng rời khỏi làng giải trí khiến cục diện giới giải trí lại bắt đầu hình thành một cuộc đổi mới quy mô lớn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook