Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích
-
Chương 5: Ung thư não
TSCPTĐK - Chương 15
Chương 5: Ung thư não
Thẩm Nguyên nhíu mày, đè thấp thanh âm nói với Trang Khiêm: "A khiêm, sao ngươi lại mời người này tới?"
Trang Khiêm hai mắt tỏa sáng nói: "Tà Y đại nhân thanh danh hiển hách, có lẽ hắn có biện pháp."
Thẩm Nguyên: "......" Tà Y đúng là thanh danh hiển hách nhưng mà......
"Chỉ là cái hắn làm là chỉnh dung, chỉ am hiểu hút mỡ, cắt da các thứ, hắn không hiểu xem bệnh." Thẩm Nguyên nói.
Trang Khiêm gật đầu: "Nhưng những người am hiểu xem bệnh đều không nhìn ra được vấn đề a! Có lẽ Tà Y sẽ có biện pháp."
Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay, đánh giá mấy người trước mặt: "Mấy vị, các ngươi thảo luận xong chưa? Nếu cần ta xem bệnh thì mang ta đi gặp người bệnh, nếu không cần thì ta có thể đi rồi, phải biết rằng ta vừa mới tới hoàng đô, mấy phu nhân hoàng đô đã muốn tìm ta, ta là người rất bận rộn."
Trang Khiêm vội vàng kéo ống tay áo Kỳ Thiếu Vinh lại: "Cần, cần."
Trang Khiêm trông mong nhìn về phía Trang Hạo, Trang Hạo đánh giá Kỳ Thiếu Vinh vài lần: "Như vậy, làm phiền Tà Y."
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Không cần khách khí."
Kỳ Thiếu Vinh đi theo đám người Trang Hạo vào một biệt viện thanh tịnh, Trang Nhân Tuyền bị bệnh đã lâu, vẫn luôn tĩnh dưỡng, người bên trong biệt viện có chút ít ỏi.
"Tam thúc." Trang Hạo nhẹ giọng gọi một tiếng.
Trang Nhân Tuyền quay đầu nhìn mấy người ngoài cửa, miễn cưỡng gợi lên một nụ cười.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Nhân Tuyền, nhịn không được huýt một tiếng sáo: "Trang tam gia, ngươi lớn lên thật không tồi! Về sau ta chỉnh dung cho người khác lại có thêm một khuôn mẫu."
Kỳ Thiếu Vinh vừa nói, Thẩm Nguyên nhịn không được bưng kín mặt.
"Thẩm thiếu, cho dù ngươi không có soái như Trang tam gia, ngươi cũng không cần phải che mặt làm người khác không nhận ra ngươi." Kỳ Thiếu Vinh thấm thía nhắc nhở.
Thẩm Nguyên: "......"
Trang Nhân Tuyền miễn cưỡng cười cười, đại khái là bởi vì do bệnh lâu rồi, sắc mặt Trang Nhân Tuyền tái nhợt như tuyết, thân thể cũng cực kỳ gầy yếu, nhưng Trang Nhân Tuyền lớn lên thật sự rất tốt, cho dù bệnh cũng khó kìm nén nổi tư dung tuyệt sắc kia, Kỳ Thiếu Vinh nhịn không được cảm thán, gen Trang gia thật thật tốt quá.
"Tà Y?" Trang Nhân Tuyền nhìn Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Tam gia từng nghe về ta?"
"Đại danh của Tà Y ta đương nhiên là từng nghe qua."
"Ta thật vinh hạnh!"
Kỳ Thiếu Vinh giúp Trang Nhân Tuyền bắt mạch, Trang Khiêm ghé đến trước mặt Kỳ Thiếu Vinh hỏi: "Tà Y tiền bối, có thể nhìn ra được cái gì không?"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Khiêm một cái, Trang Nhân Tuyền nhíu mày, mở miệng nhắc nhở: "Khiêm nhi, đừng lỗ mãng hấp tấp như vậy."
Trang Khiêm bị Trang Nhân Tuyền quở trách một câu, lập tức rụt cổ.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Kỳ Hằng một cái, Kỳ Hằng hiểu ý lấy ra một dụng cụ, giao cho Kỳ Thiếu Vinh.
Kỳ Thiếu Vinh quét qua não bộ Trang Nhân Tuyền một lần: "Ta quả nhiên không có đoán sai."
Trang Khiêm nhìn Kỳ Thiếu Vinh nói: "Tà Y tiền bối, ngài nhìn ra cái gì sao?"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn đám người Trang Khiêm vài lần: "Chúng ta ra ngoài nói đi."
Đám người Trang Hạo nhanh chóng theo Kỳ Thiếu Vinh ra ngoài.
"Tình huống của Tam thúc rất không xong sao?" Trang Hạo hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng là chẳng ra gì, qua quan sát của ta, trong đầu tam thúc ngươi có một khối u."
"Các ngươi có khả năng không hiểu biết u là thứ gì, đơn giản mà nói, đây là một loại vật chất có độc, hơn nữa có thể khuếch tán, theo hiểu biết của ta, trước đó các ngươi đã mời không ít ma pháp sư quang hệ thi triển thánh quang thuật trị liệu, thánh quang thuật của ma pháp sư quang hệ có thể trị liệu nhiều loại ngoại thương nhưng cũng không phải vạn năng."
"Thánh quang thuật có thể kích thích u mở rộng, nếu ta không đoán sai, ma pháp sư quang hệ các ngươi mời có thực lực càng mạnh, sau khi trị liệu, tình huống của tam thúc các ngươi lại càng không tốt."
Trang Khiêm đột nhiên đứng lên: "Không sai, chính là như vậy."
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Tà Y có biện pháp gì sao?"
"Biện pháp của ta, các ngươi chưa chắc tiếp thu được."
"Nguyện nghe kỹ càng?"
Kỳ Thiếu Vinh nhún nhún vai: "Ta chỉ có một biện pháp, mở đầu tam thúc ngươi ra, sau đó cắt bỏ khối u."
Trang Khiêm đột nhiên mở to mắt, có chút vội vàng hỏi: "Mở đầu ra? Tính nguy hiểm của việc này hẳn là rất lớn đi?"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Không phải rất lớn mà là phi thường lớn, ngươi phải biết thứ gọi là giải phẫu đều có tính nguy hiểm. Có khả năng rất lớn tam thúc các ngươi sẽ đi đời nhà ma trong lúc phẫu thuật."
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh hỏi: "Ngươi có mấy phần nắm chắc?"
"Ba phần." Kỳ Thiếu Vinh trả lời.
"Chỉ có ba phần?" Trang Hạo hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy."
Loại tình huống này của Trang Nhân Tuyền ở thế giới trước kia cơ bản đã thuộc về bệnh nan y, không cứu được, bất quá, lực khôi phục của người thế giới này so với thế giới trước tốt hơn nhiều, Kỳ Thiếu Vinh mới dám nói có biện pháp.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn mấy người: "Ta nghĩ mấy vị hẳn là trong một chốc một lát không thể hạ quyết định, như vậy đi, chờ các ngươi thương lượng tốt rồi hãy quyết định có muốn mời ta ra tay hay không đi."
"A Hằng." Kỳ Hằng nhanh chóng đưa mấy tấm hiệp nghị qua.
"Nếu các ngươi quyết định vậy phiền toái ký vào hiệp nghị này." Kỳ Hằng nói.
Thẩm Nguyên nhìn hiệp nghị lấy ra, chân mày không tự chủ được nhăn lại, "Trên này nói, đã mời ngươi ra tay dù thất bại, Trang gia không thể tìm ngươi gây phiền toái,cho dù là thất bại hay không đều phải đưa ngươi một vạn đồng vàng, nếu thành công còn phải thêm cho ngươi ba vạn đồng vàng phí dụng."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Không sai, chính là như thế!"
Chương 5: Ung thư não
Thẩm Nguyên nhíu mày, đè thấp thanh âm nói với Trang Khiêm: "A khiêm, sao ngươi lại mời người này tới?"
Trang Khiêm hai mắt tỏa sáng nói: "Tà Y đại nhân thanh danh hiển hách, có lẽ hắn có biện pháp."
Thẩm Nguyên: "......" Tà Y đúng là thanh danh hiển hách nhưng mà......
"Chỉ là cái hắn làm là chỉnh dung, chỉ am hiểu hút mỡ, cắt da các thứ, hắn không hiểu xem bệnh." Thẩm Nguyên nói.
Trang Khiêm gật đầu: "Nhưng những người am hiểu xem bệnh đều không nhìn ra được vấn đề a! Có lẽ Tà Y sẽ có biện pháp."
Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay, đánh giá mấy người trước mặt: "Mấy vị, các ngươi thảo luận xong chưa? Nếu cần ta xem bệnh thì mang ta đi gặp người bệnh, nếu không cần thì ta có thể đi rồi, phải biết rằng ta vừa mới tới hoàng đô, mấy phu nhân hoàng đô đã muốn tìm ta, ta là người rất bận rộn."
Trang Khiêm vội vàng kéo ống tay áo Kỳ Thiếu Vinh lại: "Cần, cần."
Trang Khiêm trông mong nhìn về phía Trang Hạo, Trang Hạo đánh giá Kỳ Thiếu Vinh vài lần: "Như vậy, làm phiền Tà Y."
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Không cần khách khí."
Kỳ Thiếu Vinh đi theo đám người Trang Hạo vào một biệt viện thanh tịnh, Trang Nhân Tuyền bị bệnh đã lâu, vẫn luôn tĩnh dưỡng, người bên trong biệt viện có chút ít ỏi.
"Tam thúc." Trang Hạo nhẹ giọng gọi một tiếng.
Trang Nhân Tuyền quay đầu nhìn mấy người ngoài cửa, miễn cưỡng gợi lên một nụ cười.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Nhân Tuyền, nhịn không được huýt một tiếng sáo: "Trang tam gia, ngươi lớn lên thật không tồi! Về sau ta chỉnh dung cho người khác lại có thêm một khuôn mẫu."
Kỳ Thiếu Vinh vừa nói, Thẩm Nguyên nhịn không được bưng kín mặt.
"Thẩm thiếu, cho dù ngươi không có soái như Trang tam gia, ngươi cũng không cần phải che mặt làm người khác không nhận ra ngươi." Kỳ Thiếu Vinh thấm thía nhắc nhở.
Thẩm Nguyên: "......"
Trang Nhân Tuyền miễn cưỡng cười cười, đại khái là bởi vì do bệnh lâu rồi, sắc mặt Trang Nhân Tuyền tái nhợt như tuyết, thân thể cũng cực kỳ gầy yếu, nhưng Trang Nhân Tuyền lớn lên thật sự rất tốt, cho dù bệnh cũng khó kìm nén nổi tư dung tuyệt sắc kia, Kỳ Thiếu Vinh nhịn không được cảm thán, gen Trang gia thật thật tốt quá.
"Tà Y?" Trang Nhân Tuyền nhìn Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Tam gia từng nghe về ta?"
"Đại danh của Tà Y ta đương nhiên là từng nghe qua."
"Ta thật vinh hạnh!"
Kỳ Thiếu Vinh giúp Trang Nhân Tuyền bắt mạch, Trang Khiêm ghé đến trước mặt Kỳ Thiếu Vinh hỏi: "Tà Y tiền bối, có thể nhìn ra được cái gì không?"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Khiêm một cái, Trang Nhân Tuyền nhíu mày, mở miệng nhắc nhở: "Khiêm nhi, đừng lỗ mãng hấp tấp như vậy."
Trang Khiêm bị Trang Nhân Tuyền quở trách một câu, lập tức rụt cổ.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Kỳ Hằng một cái, Kỳ Hằng hiểu ý lấy ra một dụng cụ, giao cho Kỳ Thiếu Vinh.
Kỳ Thiếu Vinh quét qua não bộ Trang Nhân Tuyền một lần: "Ta quả nhiên không có đoán sai."
Trang Khiêm nhìn Kỳ Thiếu Vinh nói: "Tà Y tiền bối, ngài nhìn ra cái gì sao?"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn đám người Trang Khiêm vài lần: "Chúng ta ra ngoài nói đi."
Đám người Trang Hạo nhanh chóng theo Kỳ Thiếu Vinh ra ngoài.
"Tình huống của Tam thúc rất không xong sao?" Trang Hạo hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng là chẳng ra gì, qua quan sát của ta, trong đầu tam thúc ngươi có một khối u."
"Các ngươi có khả năng không hiểu biết u là thứ gì, đơn giản mà nói, đây là một loại vật chất có độc, hơn nữa có thể khuếch tán, theo hiểu biết của ta, trước đó các ngươi đã mời không ít ma pháp sư quang hệ thi triển thánh quang thuật trị liệu, thánh quang thuật của ma pháp sư quang hệ có thể trị liệu nhiều loại ngoại thương nhưng cũng không phải vạn năng."
"Thánh quang thuật có thể kích thích u mở rộng, nếu ta không đoán sai, ma pháp sư quang hệ các ngươi mời có thực lực càng mạnh, sau khi trị liệu, tình huống của tam thúc các ngươi lại càng không tốt."
Trang Khiêm đột nhiên đứng lên: "Không sai, chính là như vậy."
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Tà Y có biện pháp gì sao?"
"Biện pháp của ta, các ngươi chưa chắc tiếp thu được."
"Nguyện nghe kỹ càng?"
Kỳ Thiếu Vinh nhún nhún vai: "Ta chỉ có một biện pháp, mở đầu tam thúc ngươi ra, sau đó cắt bỏ khối u."
Trang Khiêm đột nhiên mở to mắt, có chút vội vàng hỏi: "Mở đầu ra? Tính nguy hiểm của việc này hẳn là rất lớn đi?"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Không phải rất lớn mà là phi thường lớn, ngươi phải biết thứ gọi là giải phẫu đều có tính nguy hiểm. Có khả năng rất lớn tam thúc các ngươi sẽ đi đời nhà ma trong lúc phẫu thuật."
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh hỏi: "Ngươi có mấy phần nắm chắc?"
"Ba phần." Kỳ Thiếu Vinh trả lời.
"Chỉ có ba phần?" Trang Hạo hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy."
Loại tình huống này của Trang Nhân Tuyền ở thế giới trước kia cơ bản đã thuộc về bệnh nan y, không cứu được, bất quá, lực khôi phục của người thế giới này so với thế giới trước tốt hơn nhiều, Kỳ Thiếu Vinh mới dám nói có biện pháp.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn mấy người: "Ta nghĩ mấy vị hẳn là trong một chốc một lát không thể hạ quyết định, như vậy đi, chờ các ngươi thương lượng tốt rồi hãy quyết định có muốn mời ta ra tay hay không đi."
"A Hằng." Kỳ Hằng nhanh chóng đưa mấy tấm hiệp nghị qua.
"Nếu các ngươi quyết định vậy phiền toái ký vào hiệp nghị này." Kỳ Hằng nói.
Thẩm Nguyên nhìn hiệp nghị lấy ra, chân mày không tự chủ được nhăn lại, "Trên này nói, đã mời ngươi ra tay dù thất bại, Trang gia không thể tìm ngươi gây phiền toái,cho dù là thất bại hay không đều phải đưa ngươi một vạn đồng vàng, nếu thành công còn phải thêm cho ngươi ba vạn đồng vàng phí dụng."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Không sai, chính là như thế!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook