Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích
Chương 26: Trang Lâm Viễn xin giúp đỡ

TSCPTĐK - Chương 26

Chương 26: Trang Lâm Viễn xin giúp đỡ

Biệt viện Trang Lâm Viễn, Trang Lâm Mộ bị dây thừng chặt chẽ trói lại.

Trang Lâm Mộ nhìn mấy người trước mặt, ác độc cười hia tiếng, "Đại ca, vẫn là mạng ngươi tốt a, cho dù thực lực mười năm nay không tịnh tiến thêm được chút nào, gặp phải chuyện khó khăn còn có nhiều người giúp ngươi như vậy, đúng là làm đệ đệ ta cực kỳ hâm mộ."

"Ngươi đừng nhiều lời, rốt cuộc cổ độc trên người Linh nhi phải giải như thế nào?" Trang Lâm Viễn hỏi.

Trang Lâm Mộ cười lạnh: "Đại ca, là ai nói cho ngươi Linh nhi trúng cổ độc, sao ngươi không đi hỏi hắn một chút xem."

"Ngươi mau nói, nếu không ta một đao đao chém ngươi."

Trang Lâm Mộ híp mắt: "Đại ca, ngươi không cần lo lắng, trên thực tế, ta chỉ biết phương pháp hạ cổ, không biết phương pháp giải cổ, đại ca, ngươi không biết sao, Linh nhi bây giờ chính là một viên thuốc bổ lớn, nếu ngươi nấu nàng thành linh dược, vậy thời gian ngươi chậm trễ mười mấy năm này lập tức có thể bồi bổ trở lại."

"Câm miệng! Ngươi cho rằng ta sẽ phát rồ giống ngươi sao?" Trang Lâm Viễn tức giận đập bàn.

Trang Lâm Mộ chuyển ánh mắt tới trên người Trang Nhân Hiền cùng Trang Nhân Tuyền, "Hai vị, đại ca ta không có hứng thú, các ngươi có hứng thú hay không, các ngươi hợp tác cùng đại ca cổ hủ này của ta còn không bằng hợp tác cùng ta, nếu hai vị luyện chế Trang Linh thành linh dược, vậy linh dược kia cũng rất có tác dụng đối với hai vị."

Trang Nhân Tuyền đấm một quyền trên bụng Trang Lâm Mộ, làm Trang Lâm Mộ hộc ra một ngụm máu to. "Ngươi đúng là điên rồi!" Trang Nhân Tuyền tức giận mắng một câu.

............

Kỳ Hằng mở cửa liền thấy được Trang Lâm Viễn cùng Trang Hạo.

"Tà Y tiền bối có ở đây không? Ta muốn gặp hắn." Trang Hạo nói.

"Thiếu gia hiện tại không được tiện cho lắm." Kỳ Hằng nhàn nhạt nhìn Trang Hạo.

Trang Hạo cau mày: "Không tiện?"

Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy! Thiếu gia đang làm chỉnh dung cho người khác, ngươi cũng biết, có rất nhiều người đều không muốn để người biết mình làm giải phẫu chỉnh dung, cái này liên quan đến riêng tư cá nhân."

Trang Hạo nhíu mày: "Ta là tới tìm Tà Y tiền bối hỗ trợ?"

"Vì Trang Linh tiểu thư?" Kỳ Hằng hỏi.

Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy."

"Trang đại thiếu, mời ngài trở về đi, chuyện của Trang Linh tiểu thư, thiếu gia bất lực, thiếu gia cũng không tinh thông thuật vu cổ, có thể nhìn ra điểm mấu chốt đã là may mắn, nếu là muốn giải cổ, vậy các ngươi vẫn nên tìm người khác thì hơn, hiện tại cũng đã có phương hướng rồi, không phải sao?"

"Xin lỗi, ta vẫn muốn gặp Tà Y."

Kỳ Hằng nhìn Trang Hạo: "Ta đã nói, thiếu gia hiện tại không tiện."

"Ta có thể vào trong chờ không?" Trang Hạo hỏi.

Kỳ Hằng nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Trang Hạo một hồi: "Nếu ta nói không được, Trang đại thiếu sẽ xông vào sao?"

"Không có, ta đứng ngoài cửa chờ?"

Kỳ Hằng nhìn Trang Hạo: "Trang đại thiếu vào đi, nếu để Trang đại thiếu chờ ngoài cửa, không bao lâu nữa sẽ có người ngưỡng mộ ngài kết bè kéo đội tới ồn ào."

Trang Hạo: "......"

Trang Lâm Viễn đi theo Trang Hạo, có chút hoang mang hỏi: "A Hạo, hình như ta cảm thấy người hầu Tà Y nhìn ngươi không quá thuận mắt?"

Trang Hạo xấu hổ cười cười: "Trên thực tế, không phải chỉ có người hầu Tà Y, ngay cả Tà Y cũng nhìn ta không vừa mắt."

Trang Lâm Viễn tràn đầy ngoài ý muốn nhìn Trang Hạo: "Ta còn cho rằng ngươi cùng Tà Y là bằng hữu."

Trang Hạo thở dài: "Ta không biết Tà Y cùng ta có tính là bằng hữu hay không, bất quá, ta biết quan hệ của Tà Y cùng Kỳ Thiếu Vinh so với ta còn thân thiết hơn nhiều."

"Kỳ Thiếu Vinh, đó không phải là vị hôn thê kia của ngươi sao? Ta nghe nói ngươi đã từ hôn?"

Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy! Bởi vì ta từ hôn, Tà Y nhìn ta cực kỳ không vừa mắt."

Trang Lâm Viễn: "......"

Kỳ Hằng đưa Trang Lâm Viễn cùng Trang Hạo vào cửa, hai người một lần chờ chính là chờ mấy canh giờ.

Trang Lâm Viễn nhìn Kỳ Hằng: "Chúng ta còn phải chờ Tà Y đại nhân bao lâu nữa?"

"A, khách nhân này tương đối phiền toái, nàng làm nguyên bộ, vậy nên thời gian sẽ không ngắn." Kỳ Hằng nói.

Trang Lâm Viễn có chút không hiểu: "Nguyên bộ?"

Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy, nguyên bộ. Khách nhân này làm mũi rồng, cắt mắt hai mí, làm cong khóe mắt, hút mỡ, thu nhỏ xương gò má, đúng rồi, còn có làm cong khóe miệng, một khách hàng lớn a! Làm một bộ như vậy cần có mấy vạn đồng vàng!"

"Mấy vạn đồng vàng? Đúng là không ít!" Trang Hạo miễn cưỡng cười cười.

"Đúng rồi, Trang đại thiếu, ngươi cũng có thể suy xét làm cong khóe miệng a."

Trang Hạo có chút tò mò hỏi: "Làm cong khóe miệng là cái gì?"

Kỳ Hằng cười cười: "Làm cong khóe miệng rất lợi hại, sau khi làm cong khóe miệng, khi cười rộ lên sẽ đặc biệt đẹp, thời điểm không cười nhìn qua cũng giống như đang cười, có mấy người sau khi làm xong đều không muốn khóc nữa."

Trang Lâm Viễn: "......"

Trang Hạo: "......"

"Thiếu gia còn nói, Trang đại thiếu ngươi cả ngày lạnh như băng, cho ngươi gương mặt đẹp cũng lãng phí, nếu ngươi làm cong khóe miệng sẽ càng có lực tương tác." Kỳ Hằng nói.

Trang Lâm Viễn: "......"

Trang Hạo đợi một hồi lâu, Kỳ Thiếu Vinh rốt cuộc cũng kết thúc giải phẫu, Trang Hạo nhìn thấy Kỳ Thiếu Vinh, đột nhiên đứng lên.

"Trang đại thiếu tới a, làm phiền Trang đại thiếu đợi lâu." Kỳ Thiếu Vinh nhàn nhạt nhìn Trang Hạo.

"Tà Y tiền bối, chúng ta đã thẩm vấn Trang Lâm Mộ, nhưng hắn chỉ biết cách hạ cổ, không biết cách giải cổ, ta muốn hỏi ngài một chút xem có biện pháp gì hay không?" Trang Hạo gọn gàng dứt khoát hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Kỳ Hằng một cái: "Ngươi đã nói với bọn họ?"

Kỳ Hằng gật đầu: "Ta đã nói, nhưng Trang đại thiếu không chịu đi."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Trang đại thiếu, ta nghĩ A Hằng đã nói cho ngươi, ta chỉ biết nguyên nhân gây bệnh của Trang tiểu thư, nhưng cũng không biết biện pháp giải quyết, các ngươi vẫn nên mời cao nhân khác đi."

"Trên thực tế, chúng ta đã mời mấy y sư, bất quá, những người đó đều không có biện pháp." Trang Hạo nói.

Kỳ Thiếu Vinh hít sâu một hơi: "Phải vậy không? Vậy thật là tiếc nuối."

Trang Lâm Viễn nhìn Kỳ Thiếu Vinh, lập tức quỳ xuống.

Kỳ Thiếu Vinh bị hành động của Trang Lâm Viễn dọa đến trong lòng nhảy dựng lên.

"Tà Y tiền bối, ta thẹn với Linh nhi, mười mấy năm qua, ta vẫn luôn cho rằng Linh nhi là trúng độc từ trong thai mới suy yếu như vậy, lại không nghĩ tới, nàng khổ sở nhiều năm như đều là do ta sơ thất tạo thành, ta có lỗi với nàng, chuyện của Linh nhi, xin ngươi nhất định phải hỗ trợ." Trang Lâm Viễn nói.

Kỳ Thiếu Vinh hít sâu một hơi: "Trang Lâm Viễn các hạ, không phải là ta cố ý làm bộ làm tịch, ta thật sự là không có biện pháp."

Trang Lâm Viễn nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Mấy năm nay, ta vì Linh nhi mà mời đến mấy vị danh y, nhưng bọn họ đều không nhìn ra được mấu chốt, chỉ có Tà Y ngài liếc mắt một cái liền nhìn thấu, ngoại trừ ngài, ta không biết còn có thể tìm ai, cho dù là như thế nào, xin ngài nhất định phải thử một lần."

"Việc này ta thật sự...... bất lực." Kỳ Thiếu Vinh dừng một chút "Bất quá, ta biết một người, hắn có khả năng sẽ có biện pháp, các hạ đi về trước đi, chờ ta liên hệ được với hắn sẽ tới cửa bái phỏng, nếu hắn cũng không có biện pháp, vậy ngươi có tiếp tục quỳ ta cũng vô dụng."

Trang Lâm Viễn nghe Kỳ Thiếu Vinh nói như vậy, trong lòng tức khắc tràn đầy cảm kích: "Như vậy, đa tạ Tà Y."

............

Tiễn Trang Lâm Viễn đi, Kỳ Thiếu Vinh nhịn không được mà thở dài nhẹ nhõm một hơi.

"Trang Lâm Viễn đã đi rồi, ngươi còn không đi sao?"

Cảm nhận được không vui trong giọng nói Kỳ Thiếu Vinh, Trang Hạo có chút xấu hổ cúi đầu: "Xin lỗi."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Trang đại thiếu, ta thật sự có chút không rõ, ngươi vì sao lại tín nhiệm ta như vậy, ngươi có từng nghĩ tới giữa chúng ta có lẽ có thù không chừng?"

Trang Hạo có chút kích động nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Giữa chúng ta từng có thù oán sao?"

"Chỉ đùa một chút." Kỳ Thiếu Vinh cười nhạt.

"Tà Y tiền bối, không biết người hỗ trợ ngài muốn tìm cần bao lâu mới tới, người này ở Hoàng Đô sao, có cần ta phái người đi đón tiếp hay không?" Trang Hạo đổi đề tài hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo, hít sâu một hơi: "Không cần ngươi nhiều chuyện, nếu ta đã đáp ứng sẽ nhanh chóng tìm được người hỗ trợ."

Trang Hạo nhìn sắc mặt khó coi của Kỳ Thiếu Vinh: "Ta đi trước vậy, Tà Y tiền bối, ngài cần thận nghỉ ngơi."

"Mau cút đi." Kỳ Thiếu Vinh không vui mắng nhỏ.

Trang Hạo: "......"

"Thiếu gia, ngươi đúng là rộng lượng, cư nhiên kiệt lực hỗ trợ." Kỳ Hằng nhìn bóng dáng Trang Hạo rời đi, nói với Kỳ Thiếu Vinh.

Kỳ Thiếu Vinh mỏi mệt xoa xoa trán: "Không hỗ trợ cũng không được! Ngươi không thấy Trang Lâm Viễn đã quỳ xuống trước mặt ta rồi sao? Hắn đúng là muốn ta giảm thọ mà! Có lẽ một ngày kia, hắn biết một thân phận khác của ta, biết ta chỉ là một tiểu tử lông còn chưa mọc đủ, sẽ vì cảm thấy mất mặt mà muốn làm thịt ta."

Kỳ Hằng híp mắt: "Trang Lâm Viễn đúng là một phụ thân tốt."

Kỳ Thiếu Vinh thở ra một hơi: "Đúng vậy!"

Kỳ Thiếu Vinh híp mắt, lấy điều kiện của Trang Lâm Viễn, hoàn toàn có thể tìm một lão bà khác, sinh một đống hài tử, nhưng người nọ lại hao hết tâm huyết vì nữ hài của thê tử đã mất. Kiếp trước, cha ruột Kỳ Thiếu Vinh chết sớm, một đời này có phụ thân còn không bằng không có, chưa từng cảm nhận được tình thương của cha, nhìn thấy Trang Lâm Viễn, tâm tình không khỏi có chút kỳ quái.

"Giúp ta thông tri Dịch Phàm, hỏi hắn khi nào có rảnh thì tới một chuyến." Kỳ Thiếu Vinh nói.

Kỳ Hằng nghĩ nghĩ: "Dịch Phàm vừa mới li hôn với đại mỹ nữ kia, hiện tại hẳn là rất nhàn nhã."

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

Kỳ Hằng bên này vừa thông tri Dịch Phàm, Dịch Phàm vào ban đêm cùng ngày liền xuất hiện ở biệt viện Kỳ Thiếu Vinh.

"Dịch Phàm, ngươi gần đây còn tốt đi?" Kỳ Hằng hỏi.

"Tốt đến không thể tốt hơn." Dịch Phàm nói.

Kỳ Hằng gật đầu: "Khí sắc ngươi nhìn qua so với lần trước ta gặp thì tốt hơn rất nhiều, xem ra bị người khác đá làm tâm tình ngươi thoải mái hơn a!"

Dịch Phàm: "......"

"Thiếu gia muốn ta đi xem cho Trang Linh tiểu thư, Trang Linh tiểu thư trúng huyết linh cổ sao?" Dịch Phàm hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh ngẩng đầu: "Chuyện Trang Linh trúng cổ là Kỳ Hằng nói cho ngươi sao?" Chuyện Trang Linh trúng cổ là cơ mật, tuy rằng Trang gia bên kia phát sinh đại chiến nhưng tin tức đã được phong tỏa.

Dịch Phàm lắc đầu: "Không phải. Mấy năm trước Trang gia đã mời rất nhiều y sư, ta từng hoài nghi qua."

"Vậy sao ngươi không tới hỗ trợ?" Kỳ Thiếu Vinh uống ngụm trà hỏi.

Dịch Phàm cười cười: "Thiếu gia, ta khác với ngươi, ngươi là Trang Hạo dẫn đến giới thiệu cho Trang Lâm Viễn, ngươi trị liệu tốt cho Trang Nhân Tuyền, ít nhiều cũng có chút danh khí, ta thì tính là cái gì chứ, ngươi cảm thấy một phế vật Dịch gia chạy đến chỗ Trang gia, nói Trang tiểu thư trúng huyết linh cổ, ngươi thấy người Trang gia sẽ nghĩ như thế nào?"

"Hơn phân nửa là người sẽ bị đánh ra."

Dịch Phàm gật đầu: "Ta cũng nghĩ như vậy, trên thực tế, ta đã từng hoài nghi cổ trùng là do Trang Lâm Viễn hạ, nếu thật sự có người nhìn ra manh mối cũng là dê vào miệng cọp, bất quá, sự tình không hung tàn như ta tưởng! Thúc thúc xuống tay so với phụ thân xuống tay dễ tiếp thu hơn nhiều."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Dịch Phàm: "Ngươi có nắm chắc giải huyết linh cổ không?"

Dịch Phàm xoa xoa cằm: "Có thể giải hay không còn phải xem tình huống thân thể của Trang tiểu thư. Thiếu gia, ngươi biết không, nếu có thể dẫn cổ trùng trong cơ thể Trang tiểu thư ra, rồi lấy phương pháp đặc thù để xử lý, vậy cổ trùng kia chính là một dược liệu đại bổ, có thể làm tăng công lực của người dùng lên rất nhiều, bất quá, huyết linh cổ đã sống nhờ trong cơ thể Trang tiểu thư nhiều năm, chỉ sợ không dễ dẫn ra được."

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương