Trọng Sinh Chi Oan Gia Ngõ Hẹp
-
Chương 12: Tên nhóc còn tạc mao hơn cả thẩm lăng vân
Rốt cuộc bọn họ nghe được cuộc đối thoại thế nào? Có thể khiến Thẩm Lăng Vân tuy không phải thân kinh bách chiến, nhưng cũng từng nằm vùng qua, trải nghiệm vô số cảnh sóng to gió lớn cũng phải kinh ngạc ngây người?
Kỳ thật câu đối thoại đặc biệt đơn giản.
Trong căn phòng cách vách__
“Ư a__”
Tiếng gầm thấp của nam nhân, tràn đầy dục vọng phát tiết… sau khi được giải phóng trong thân thể mỹ diệu nhất hắn từng gặp, không có gì thoải mái hơn, không có chuyện nào khiến người thỏa mãn hơn.
Chẳng qua tiểu mỹ nhân trong lòng bị hắn ngắt hái quá độ, sau khi cùng giải phóng trong ánh mắt rất thỏa mãn của hắn, lại giống như một con mèo nhỏ kiệt sức, mặt nhỏ nghiêng đi, ủy khuất dẩu môi, trừng đôi mắt tràn đầy hơi nước, nhưng ngay cả khí lực mở miệng mắng chửi vừa rồi cũng không còn nữa.
“Tiểu mỹ nhân… chúng ta đã dùng thân thể kết hợp ba ngày rồi, một ngày phu thê trăm ngày ân nghĩa mà, không cần luôn hung tợn như thế chứ?”
“Cút! Cút ra ngoài…”
“Ngươi tên gì? Cứ gọi ngươi tiểu mỹ nhân tiểu mỹ nhân hoài, khiến ta rất giống kẻ *** dục, ít nhất ngươi cũng phải cho ta biết ngươi tên gì chứ? Hoa danh cũng được mà…”
“Hoa danh cái đầu ngươi! Tiểu gia ta đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta là Phụng Thiên… Thiên… Thiên…”
Mỹ thiếu niên một thân thê thảm được ngâm trong bồn tắm nước nóng đã chuẩn bị từ sớm, không cam lòng đập lên vô số bọt nước như mỗi lần trong mấy hôm nay, vốn đang lớn tiếng chửi mắng, nhưng đột nhiên lại lảng đi__ Không thể nói a! Hắn cho dù có trẻ người non dạ, miệng lưỡi thẳng băng, nhưng cũng biết__ cái tên “Phụng Thiên Lam” này nếu nói ra, vào lúc này cảnh này, chỉ sỉ nhục vương thất!
Cửu vương gia Phụng Thiên Lam bị người ta dùng mê dược thuốc ngất, bán vào tiểu quan quán, sau đó bị một tên phiêu khách bao hạ, xâm phạm ba ngày ba đêm… chuyện này nếu truyền ra ngoài, đó không chỉ là vương thất, quả thật là sỉ nhục quốc gia!
… Bảo hắn làm sao nói ra được?
“Hử? Phùng Thiên Thiên? Tên rất thú vị đó… dô, Thiên Thiên, ta chuộc thân cho ngươi, theo ta đi, ta thích ngươi, vừa nhìn thấy ngươi đã thích ngươi rồi! Theo ta về nhà, ngươi sẽ không phải chịu ủy khuất nữa, được không?”
Trên gương mặt anh tuấ của nam nhân hiện ra mấy phần nghiền ngẫm, rất rõ ràng, cái tên Phùng Thiên Thiên quá mức nữ tính hóa, cố ý dùng từ hình dung “rất đặc biệt”, chỉ là không muốn để tiểu mỹ nhân lại dựng lông vì bị hắn cười nữ tính hóa mà thôi… sỡ sĩ nghe lầm cũng không có gì lạ, họ Phụng là họ vương tộc, nào có vương cung quý tộc nào lại chu mông tiếp khách ở trong tiểu quan quán? Cho dù thiếu niên là bị bức, là bị bắt tới, cho dù ông chủ ở nơi này cường bắt dân nam, bức lương vi xướng… với cái gan của mấy tên gian thương, hắn dám động tới vương tộc sao? Cho nên nhận định chắc chắn này đã tạo ra tình trạng nghe nhầm.
Không ngờ Ngạo Thiên Di hắn cũng sẽ có một ngày thế này, vốn là tới truy bắt đám bắt cóc bắt mất Đồng Đồng, lại ngoài ý muốn hãm thân vào thanh lâu sở quán, còn mê luyến tiểu đông tây đáng yêu này… xem ra tiểu đông tây này giống với Đồng Đồng, là bị bắt tới!
“Tiểu đông tây, tin tưởng ta… ta sẽ mang ngươi rời khỏi đây!”
__ Nam nhân cười rất đẹp, hàm răng trắng tinh đều đặn.
Đồng Đồng còn chưa tìm được, cho nên nơi này sẽ trở thành nơi ẩn nấu tốt nhất, đương nhiên tạm thời chỉ cần vung ngân lượng thì có thể bao hạ tiểu mỹ nhân tạc mao này, không để người khác có cơ hội chấm mút, đây cũng là thủ đoạn bảo vệ của hắn!
Còn về cách làm bá vương ngạnh thượng cung của mình… có phải đã nghịch lại tôn chỉ của danh môn chính phái không… Là người đều có thất tình lục dục, danh môn chính phái thì sao? Danh môn chính phái cũng là người! Hắn rất thích, sợ tiểu đông tây này chạy mất, cái này gọi là đem gạo nấu thành cơm rồi nói sau, tiểu đông tây này… hắn đã nghĩ xong xuôi hết rồi, sẽ mang về làm trang chủ phu nhân, sao có thể để cho chạy mất?
Phụng Thiên Lam đối diện với nụ cười chưa bao giờ thấy trong thâm cung đó, có chút hoảng hốt, nhưng đột nhiên nghĩ tới những hành vi tên ngụy quân tử vẻ mặt dương quan này đối với mình mấy hôm nay, liền nghiến răng nghiến lợi, nam nhân vẻ mặt dịu dàng lau nước trên người hắn, chỉ nghe một tiếng kêu “ngao”, trên cánh tay chắc nịch có thêm một vết răng chỉnh tề, máu thấm đẫm! Phía trên còn có vết tích nhọn nhọn của ranh năng…
Còn lý do tại sao Thẩm Lăng Vân cách vách lại trừng mắt há miệng, đó đương nhiên là vì câu nói__ “Tiểu gia đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta là Phụng Thiên… Thiên… Thiên…”
Tuy không nói rõ, nhưng chỉ cần là người họ Phụng, lại bị bắt… không phải cửu vương gia còn có thể là ai?
Nhưng mà… sẽ không đi__
Cửu vương gia đã bị người ta xem thành tiểu quan… bị người cường thượng mông rồi?!
Vậy y trở về phải báo cáo thế nào đây!?
Kỳ thật câu đối thoại đặc biệt đơn giản.
Trong căn phòng cách vách__
“Ư a__”
Tiếng gầm thấp của nam nhân, tràn đầy dục vọng phát tiết… sau khi được giải phóng trong thân thể mỹ diệu nhất hắn từng gặp, không có gì thoải mái hơn, không có chuyện nào khiến người thỏa mãn hơn.
Chẳng qua tiểu mỹ nhân trong lòng bị hắn ngắt hái quá độ, sau khi cùng giải phóng trong ánh mắt rất thỏa mãn của hắn, lại giống như một con mèo nhỏ kiệt sức, mặt nhỏ nghiêng đi, ủy khuất dẩu môi, trừng đôi mắt tràn đầy hơi nước, nhưng ngay cả khí lực mở miệng mắng chửi vừa rồi cũng không còn nữa.
“Tiểu mỹ nhân… chúng ta đã dùng thân thể kết hợp ba ngày rồi, một ngày phu thê trăm ngày ân nghĩa mà, không cần luôn hung tợn như thế chứ?”
“Cút! Cút ra ngoài…”
“Ngươi tên gì? Cứ gọi ngươi tiểu mỹ nhân tiểu mỹ nhân hoài, khiến ta rất giống kẻ *** dục, ít nhất ngươi cũng phải cho ta biết ngươi tên gì chứ? Hoa danh cũng được mà…”
“Hoa danh cái đầu ngươi! Tiểu gia ta đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta là Phụng Thiên… Thiên… Thiên…”
Mỹ thiếu niên một thân thê thảm được ngâm trong bồn tắm nước nóng đã chuẩn bị từ sớm, không cam lòng đập lên vô số bọt nước như mỗi lần trong mấy hôm nay, vốn đang lớn tiếng chửi mắng, nhưng đột nhiên lại lảng đi__ Không thể nói a! Hắn cho dù có trẻ người non dạ, miệng lưỡi thẳng băng, nhưng cũng biết__ cái tên “Phụng Thiên Lam” này nếu nói ra, vào lúc này cảnh này, chỉ sỉ nhục vương thất!
Cửu vương gia Phụng Thiên Lam bị người ta dùng mê dược thuốc ngất, bán vào tiểu quan quán, sau đó bị một tên phiêu khách bao hạ, xâm phạm ba ngày ba đêm… chuyện này nếu truyền ra ngoài, đó không chỉ là vương thất, quả thật là sỉ nhục quốc gia!
… Bảo hắn làm sao nói ra được?
“Hử? Phùng Thiên Thiên? Tên rất thú vị đó… dô, Thiên Thiên, ta chuộc thân cho ngươi, theo ta đi, ta thích ngươi, vừa nhìn thấy ngươi đã thích ngươi rồi! Theo ta về nhà, ngươi sẽ không phải chịu ủy khuất nữa, được không?”
Trên gương mặt anh tuấ của nam nhân hiện ra mấy phần nghiền ngẫm, rất rõ ràng, cái tên Phùng Thiên Thiên quá mức nữ tính hóa, cố ý dùng từ hình dung “rất đặc biệt”, chỉ là không muốn để tiểu mỹ nhân lại dựng lông vì bị hắn cười nữ tính hóa mà thôi… sỡ sĩ nghe lầm cũng không có gì lạ, họ Phụng là họ vương tộc, nào có vương cung quý tộc nào lại chu mông tiếp khách ở trong tiểu quan quán? Cho dù thiếu niên là bị bức, là bị bắt tới, cho dù ông chủ ở nơi này cường bắt dân nam, bức lương vi xướng… với cái gan của mấy tên gian thương, hắn dám động tới vương tộc sao? Cho nên nhận định chắc chắn này đã tạo ra tình trạng nghe nhầm.
Không ngờ Ngạo Thiên Di hắn cũng sẽ có một ngày thế này, vốn là tới truy bắt đám bắt cóc bắt mất Đồng Đồng, lại ngoài ý muốn hãm thân vào thanh lâu sở quán, còn mê luyến tiểu đông tây đáng yêu này… xem ra tiểu đông tây này giống với Đồng Đồng, là bị bắt tới!
“Tiểu đông tây, tin tưởng ta… ta sẽ mang ngươi rời khỏi đây!”
__ Nam nhân cười rất đẹp, hàm răng trắng tinh đều đặn.
Đồng Đồng còn chưa tìm được, cho nên nơi này sẽ trở thành nơi ẩn nấu tốt nhất, đương nhiên tạm thời chỉ cần vung ngân lượng thì có thể bao hạ tiểu mỹ nhân tạc mao này, không để người khác có cơ hội chấm mút, đây cũng là thủ đoạn bảo vệ của hắn!
Còn về cách làm bá vương ngạnh thượng cung của mình… có phải đã nghịch lại tôn chỉ của danh môn chính phái không… Là người đều có thất tình lục dục, danh môn chính phái thì sao? Danh môn chính phái cũng là người! Hắn rất thích, sợ tiểu đông tây này chạy mất, cái này gọi là đem gạo nấu thành cơm rồi nói sau, tiểu đông tây này… hắn đã nghĩ xong xuôi hết rồi, sẽ mang về làm trang chủ phu nhân, sao có thể để cho chạy mất?
Phụng Thiên Lam đối diện với nụ cười chưa bao giờ thấy trong thâm cung đó, có chút hoảng hốt, nhưng đột nhiên nghĩ tới những hành vi tên ngụy quân tử vẻ mặt dương quan này đối với mình mấy hôm nay, liền nghiến răng nghiến lợi, nam nhân vẻ mặt dịu dàng lau nước trên người hắn, chỉ nghe một tiếng kêu “ngao”, trên cánh tay chắc nịch có thêm một vết răng chỉnh tề, máu thấm đẫm! Phía trên còn có vết tích nhọn nhọn của ranh năng…
Còn lý do tại sao Thẩm Lăng Vân cách vách lại trừng mắt há miệng, đó đương nhiên là vì câu nói__ “Tiểu gia đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta là Phụng Thiên… Thiên… Thiên…”
Tuy không nói rõ, nhưng chỉ cần là người họ Phụng, lại bị bắt… không phải cửu vương gia còn có thể là ai?
Nhưng mà… sẽ không đi__
Cửu vương gia đã bị người ta xem thành tiểu quan… bị người cường thượng mông rồi?!
Vậy y trở về phải báo cáo thế nào đây!?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook