☆ Chương 112: Hội trường pha lê
Trời ạ, Nam Kính luôn cảm thấy trí năng một hào luôn dò xét sự riêng tư của mình và nói những điều vô nghĩa trong tâm trí, có đôi khi lải nhải khiến Nam Kính thấy vô cùng phiền lòng, nhưng vào thời điểm trí năng một hào thật sự biến mất, cậu lại cảm thấy yên tĩnh, thương cảm trong một thời gian dài, thậm chí lo lắng liệu trí năng một hào có thể tỉnh lại hay không.
Mà hiện tại, khi Nam Kính nghe thấy âm thanh quen thuộc, tâm trạng cơ hồ trở nên cao hứng.
Âm thanh trẻ con bắt đầu rít gào, trí năng một hào phát tiết cơn thịnh nộ của bản thân.
"Aaa đáng chết, máy kiếm tra đại khốn nạn! Đều là lỗi của nó, nếu không phải tại nó tùy hứng cố ý bức lão tử xuất hiện, lão tử sẽ không tiêu hao hết năng lượng, ngủ như chết bên trong thiết bị đầu cuối!"
Nam Kính vốn muốn hỏi nó có khỏe không, nghe trí năng một hào khí thế mười phần rít gào liền nuốt lại lời muốn nói.
Trí năng một hào đối với việc chết máy trong một thời gian dài rồi đột nhiên khởi động thành công tập mãi thành quen, cũng không hề kích động, cùng lắm chỉ hưng phấn một chút.
"Khả năng tự khôi phục của lão tử quả nhiên đứng đầu vũ trụ!" Trí năng một hào đang cuồng huyễn khốc bá thể hiện, ngay sau đó liền ghét bỏ Nam Kính: "Nếu như không phải ngươi quá yếu, ta đã sớm có thể khởi động lại."
Tuy rằng đây không phải lần đầu Nam Kính bị trí năng một hào khinh bỉ, nhưng đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy xấu hổ, e rằng đúng như trí năng một hào từng nói, cậu quá yếu nên khiến nó bị liên lụy.
"Ách, trước hết cảm ơn sự giúp đỡ của ngươi, ngoài ra, ta sẽ nghiêm túc cân nhắc đề nghị của ngươi, chẳng hạn như sử dụng phương pháp đặc thù nâng cao ý thức căn nguyên." Trên mặt Nam Kính treo theo nụ cười nói với trí năng một hào.
Trí năng một hào hoài nghi chương trình của nó bị rối loạn, phương thức khởi động máy không đúng, cho nên không cách nào xác định chính xác ngôn ngữ của kí chủ.
Trời ạ, kí chủ từ trước đến giờ đều coi nó như nô dịch, con ghẻ mà đối xử, thường thường uy hiếp nó, đóng hoàn toàn thiết bị đầu cuối, vậy mà hướng nó ngỏ ý cảm ơn, còn nguyện ý trở thành vật thí nghiệm?
Trí năng một hào nhỏ giọng nói: "Nếu, nếu như là ngươi thật tâm nói, ta liền, liền tha thứ cho ngươi."
Trí năng một hào cho rằng kí chủ là đang lấy lòng nó, độ tồn tại cùng lòng hư vinh của nó được thỏa mãn, sau đó ánh sáng phấn hồng kì quái lóe lên.
Đây là xấu hổ.
Nam Kính nhịn không được cười cười sờ thiết bị đầu cuối.
Trí năng một hào được vuốt thuận lông, mở ra hộp thư thoại liền bắt đầu không ngừng suy nghĩ linh tinh: "Để ta xem một chút trong khoảng thời gian này tinh thần lực cùng ý thức căn nguyên của ngươi có tiến bộ hay không."
Trí năng một hào cấp tốc làm một đợt kiểm tra đo lường đơn giản cho Nam Kính.

"A, cấp độ tinh thần lực là ...!Ngạch, hay là trước nhìn ý thức căn nguyên đi, ý thức căn nguyên..."
Trí năng một hào bị rối tung, giận dữ hét: "Trong khoảng thời gian ta không ở đây, ngươi đến tột cùng là làm cái gì?! Đẳng cấp tinh thần lực vẫn là đẳng cấp thấp nhất đẳng cấp F? Ý thức căn nguyên tuy đã mở ra thành công nhưng vẫn ở giai đoạn đầu tiên? Giá trị cổ vũ thuật đâu? Giá trị cổ vũ thuật ngay cả cấp hai cũng chưa tới!!!! Trời ạ, ta thấy kí chủ ngươi cuối cùng đã làm cái gì?"
"..."
Nam Kính nghĩ, liệu có nên để trí năng một hào chết máy lần nữa?
Đương nhiên, cũng chỉ là nghĩ thôi.
Trí năng một hào quả nhiên có thể đo lường được tình huống căn bản của mình.
Trong nửa tháng đầu kể từ khi khai giảng, Nam Kính vội vã điều tra tư liệu về trí tuệ nhân tạo.

Mỗi ngày, cậu đều đi thư viện lớn nhất trong thế giới mô phỏng, tìm đọc thông tin điện tử.
Mặc dù gần như không có tiến hành luyện tập, mà chương trình học ngược lại gần như dày đặc.
Trong nửa tháng tiếp theo, vì Lantis đột nhiên biến mất từ sau trận đấu cơ giáp trong thế giới mô phỏng, Nam Kính liền không thể bình tĩnh được, lo lắng pha trộn cùng phiền muộn, cậu quả thực tiến bộ rất nhỏ, dấu hiệu quả thực không đáng kể!
Nam Kính xấu hổ!
Hơn nữa Nam Kính mơ hồ nhớ tới trí năng một hào từng nói qua, phần lớn động năng của nó đều đến từ sức mạnh của kí chủ, mà cậu căn bản chưa nắm bắt được phương pháp nâng cao khả năng.
Trí năng một hào trong vòng nửa phút ngắn ngủi đem toàn bộ tư liệu truyền tin mấy ngày nay của Nam Kính xem một lượt.
"Ồ? Xem ra ngươi vẫn còn chút đầu óc!" Trí năng một hào hiếm thấy biểu dương Nam Kính một câu.
Nam Kính hỏi: "Thấy cái gì?"
Trí năng một hào nói: "Chưa mất liên lạc cùng nam thần a, đây là việc làm tối anh minh nhất của ngươi."
"..."
"Bắt đầu từ ngày mùng 1 tháng 10, mỗi sáng sớm lúc sáu giờ ngươi đều nhận được một lời chào buổi sáng tốt lành của nam thần.


Mỗi ngày, mười rưỡi tối, ngươi nhận được lời chúc ngủ ngon từ nam thần.

Trong bảy ngày, ngươi và nam thần liên lạc với nhau tổng cộng 25 lần, bình quân 10 phút mỗi lần...!Nha, hãy để ta phân tích sự thân mật được tiết lộ trong cuộc đối thoại của các ngươi..."
"..."
Nam Kính cảm thấy bản thân nên cùng trí năng một hào đàm luận về quyền riêng tư.
"Ta liền biết mà, đối với việc kí chủ trời sinh chó ngáp phải ruồi, làm sao có khả năng đều thiếu IQ và EQ đâu? Ahaha, tiến triển không sai!"
"..."
Mẹ nó không nhịn được!
Nếu như nói cho trí năng một hào biết mình cùng Lantis nói chuyện luyến ái, liệu tiếng hét của trí năng một hào có đem đầu của mình xuyên phá?
Nam Kính quyết định không nói cho trí năng một hào biết.
Tuy rằng trí năng một hào thường xuyên thoát tuyến, mà năng lực của nó quả thật phong phú, trí năng một hào có thể chứa đựng cơ sở dữ liệu cực lớn và khủng bố, huống chi trí năng thể hoàn toàn đến từ tương lai xa xôi.
Quả là nên hảo hảo tăng cao năng lực của bản thân, Nam Kính quyết định đem thời gian cống hiến cho thư viện và phòng luyện tập.
Vấn đề của Lantis đã được giải quyết, trí năng một hào đã khôi phục, trọng trách trên vai Nam Kính nháy mắt không thấy hình bóng, trở nên cực kỳ thoải mái.
Dưới sự chỉ dẫn của trí năng một hào, Nam Kính lần đầu tiên đến địa điểm liên hệ của khu chế tạo cơ giáp.
Từ khi khai giảng đến nay, Nam Kính vẫn là lần đầu tiên đến phòng luyện tập, cậu hầu như không hiểu đúng.
Bề ngoài của phòng luyện tập được bao bởi các loại tinh thể có màu sắc khác nhau, từ tầng thứ nhất đến tầng thứ mười, tầng tầng màu sắc khác nhau, hiện ra có quy luật.
Pha lê này là thủy tinh trải qua quá trình xử lý đặc thù, hình thành nên pha lê có màu sắc trong suốt.
Đứng trước cánh cửa hội trường pha lê, Nam Kính dừng bước lại, có chút do dự.

"Làm sao vậy?" Trí năng một hào hỏi.
Nam Kính nói: "Ta nghĩ rằng ta cần đến thư viện để mượn các tài liệu cần thiết trước.

Ta đối với các loại vật liệu này và ý thức căn nguyên hoàn toàn không thuần thục cách vận dụng."
Đâu phải là không thuần thục, cậu căn bản chỉ biết một ít bộ phận và linh kiện cơ bản dung hợp tạo thành phương thức sản xuất, hoàn toàn phải có ý thức căn nguyên...
Mãi tới tận khi trí năng một hào nói rằng ý thức căn nguyên của cậu đã mở ra, Nam Kính khó có thể tin vì khi ý thức căn nguyên mở ra cậu căn bản không hề cảm nhận được gì.
Quá ngoài ý muốn.
Bởi vì, khi ý thức căn nguyên mở ra cần phải có kỳ ngộ nhất định, bởi vậy Nam Kính có bắt bản thân trải qua huấn luyện nghiêm ngặt để tìm kiếm thời cơ đó.
Mà đến tột cùng là bắt đầu từ khi nào?
Nam Kính suy nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra, liền không tiếp tục nghĩ nữa, mà nghi vấn này trước sau lưu lại trong lòng.
Mà lúc này, trí năng một hào dùng giọng khinh bỉ và lười biếng nói: "Thư viện? Những thứ trong đó vàng thau lẫn lộn, hết sức vô nghĩa, sau một tuần thậm chí còn không có khả năng chạm vào vấn đề mấu chốt bên trong.

Huống chi có ta là cấp bậc đại sư chuyên nghiệp chỉ đạo, ngươi còn cần mấy cái rác thải phế vật?"
Nam Kính yên lặng chà xát một tiếng, một lần nữa mang theo tâm tình kích động lần đầu bước vào Thần vực cung điện.
Tại lầu một của hội trường pha lê rộng rãi, sáng sủa có rất nhiều người, Nam Kính sau khi bước vào, dựa theo chỉ thị tìm kiếm phòng vật liệu.

Khi Nam Kính đi qua một nhóm đồng học đang thảo luận, những đồng học kia ngừng thảo luận, tầm mắt rơi trên người Nam Kính.
"Ha, đây không phải là người kia sao?"
"Trông thật giống người kia, từ khi khai giảng tới nay, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cậu ta bước vào hội trường pha lê đi?"
"Đẳng cấp gen D, lớn lên trông đẹp mắt chút thì có ích gì? Haha."
"Đương nhiên hữu dụng.


Cậu quên mất hắn trở nên nổi tiếng như thế nào?"
Nam Kính bình tĩnh đi qua, đôi mắt một chút cũng không thèm liếc lấy một lần, trong nháy mắt làm tăng mức độ cao quý lãnh diễm của bản thân.
Chỉ đưa cho bọn họ cái gáy xinh đẹp phía sau, Nam Kính vẫn nhịn không được co quắp hạ xuống mí mắt.
Thiên a, quá nổi danh, thật mệt.
"Lúc ta không có mặt ngươi đã làm cái gì?" Trí năng một hào dùng năng lực quan sát nhạy bén phát hiện năng lực kéo cừu hận của Nam Kính tăng không chỉ một đẳng cấp.
Nam Kính bình tĩnh nói: "Đại khái là do vẻ đẹp của ta thuyết phục mọi người."
"..."
Kí chủ ngươi học xấu!
Tầng trệt của hội trường pha lê phân chia vô cùng nghiêm ngặt, vật liệu của tân sinh năm nhất đều đặt ở tại lầu một, phòng thực nghiệm cũng đặt tại lầu một, lần lượt hướng lên trên theo thứ tự là năm hai, năm ba,...!Mãi đến tận tầng cao nhất là của năm bảy.
Lớp lớn có thể đi xuống những lớp thấp hơn, nhưng lớp thấp muốn lên phòng thực nghiệm cấp cao hơn, điều kiện là cần phải đạt được thành tích nhất định đồng thời dốc lòng học tập, sau đó thông qua bài kiểm tra xét duyệt mới có thể lên tầng trên.
Về phần những sinh viên năm cuối không đạt trình độ của lớp dưới...Rất xin lỗi, trường quân đội Sifal chưa từng xuất hiện tình huống như vậy kể từ khi thành lập trường, xuất hiện tình huống như vậy ở sinh viên năm cuối, đại khái là sẽ bị thôi học đi.
Không có áp lực liền không có động lực a.
"Tầng tám là cái gì?" Nam Kính hướng phòng vật liệu đi tới, tò mò hỏi về những thứ mình không biết.
Trí năng một hào đối với trường quân đội Sifal hiểu biết khá nhiều, "Tầng tám đến tầng mười đều là vật liệu cao cấp, chỉ có người chế tạo cơ giáp cấp bậc đại sư mới có thể sử dụng.

Có thể nói ba tầng kia là phòng thực nghiệm chuyên biệt được đặc biệt chuẩn bị dành cho đại sư."
Đại sư a.
Nam Kính cực kì ao ước.
Tại ngân hà đế quốc, thợ chế tạo cơ giáp cấp bậc đại sư ngoại trừ muốn tiến hành các loại thử nghiệm khó, còn muốn độc lập chế tác thành công cơ giáp cấp cao.
Có thể nói, có thể thành công chế tạo cơ giáp cao cấp hay không là ranh giới phân biệt giữa người chế tạo cơ giáp phổ thông với đại sư chế tạo cơ giáp.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương