Trọng Sinh Chi Danh Lưu Cự Tinh
-
Chương 7
****
ESE tại tòa lầu cao nhất.
Cửa sổ sát đất tinh xảo kéo dài từ trần đến sàn gạch bóng loáng, phản chiếu trên đó là dáng người vĩ ngạn của nam nhân.
Âu phục Hugo Boss màu đen đầy nam tính, theo đường nét hoàn mỹ ở bờ vai rũ xuống ôm trọn thân hình cao lớn, e rằng có chút tà mị nhưng lại không làm mất đi sự nghiêm túc, trang trọng.
Ngũ quan hắn ta cũng không phải dạng xuất sắc gì, nhưng hình dáng khuôn mặt dị thường toát lên vẻ thâm thúy.
Thân hình cường tráng, ánh mắt lại sắc bén.
Như vậy, dù là ở góc độ nào, có là gương mặt thường thường cũng làm cho người ta thấy được kiên cường, khó mà tiếp cận. Nhưng khí chất đế vương lại tăng thêm khí phách đặc biệt cho hắn ta.
Giống như biển sâu dưới bóngđêm, mạch nước ngầm bắt đầu khởi nguồn dưới mặt biển mênh mông bát ngát, khó mà phân biệt. Thấy không được khoảng tối đặc quánh xa xa như thể bị bóng ma bao phủ, làm người ta không khỏi sinh ra cảm giác sợ hãi.
Trên thực tế cũng là như thế.
Vị đế vương của ESE chính là Lệ Duệ, tính tình cường ngạnh, thủ đoạn lại quyết liệt.
Năm đó, anh của Lệ Duệ chính là người chưởng quản có thế lực cao nhất, nắm trong tay phần lớn cổ phần công ty, vậy mà bị chính Lệ Duệ một tay thu tóm về, không do dự cải cách các bộ phận, lãnh đạo ESE trong giới giải trí lên tầm cao tuyệt đỉnh, một tay che cả bầu trời. "Cậu tính tạo một nhóm thần tượng?"
Lệ Duệ ngữ khí ôn hòa, nhưng tinh tế có thể nhận thấy sự sắc bén trong đó.
Bất quá, tâm phúc làm việc dưới tay cho hắn lâu dài mới biết được, hắn lúc này chính là cần một lí do giải thích rõ ràng. Nếu không khiến hắn vừa lòng, như vậy phải tự gánh lấy hậu quả!
Trước đó Lệ Duệ đặc biệt không chú ý tới kế hoạch này của Phong Cảnh.
Chỉ là tài chính mở rộng, tiến quân ra thị trườnghải ngoại , cũng đã chiếm cứ của hắn phần lớn thời gian cùng tinh lực.
Công ty hằng năm đều bồi dưỡng ra một đám người mới, nhưng để có được sự nghiệp cùng tiếng tăm vang danh thì lại chỉ có mấy người.
Cho nên, trừ khi ngươi là người có tài năng thực sự như vàng không sợ lửa, nếu không thì từ lúc đầu, công ty sẽ không đầu tư cho ngươi quá nhiều.
Nhưng lần xuất ngoại trở về này, Lệ Duệ lại phát hiện Phong Cảnh muốn thành lập một nhóm thần tượng - tiền đầu tư vào đó cũng rót nhiều hơn người bình thường đến năm lần.
"Như thế nào, không tin ánh mắt tôi?"
Ngồi đối diện bàn làm việc của Lệ Duệ, mười ngón tay đan chéo đặt trên đầu gối, Phong Cảnh không để ý hỏi. Có thể mọi người đều e ngại Lệ Duệ, nhưng hắn thì không. (Cảnh ca thật vĩ đại~~)
"Cậu đầu tư quá nhiều." Nếu so ra thì ý tưởng của Phong Cảnh quá mạo hiểm, Lệ Duệ lại tin tưởng việc làm gì chắc nấy hơn.
Mọi việc đều có điểm giới hạn.
Nếu vượt quá, hắn liền không mặc cả gì nhiều.
"Yên tâm, lòng tôi đã có tính toán." Phong Cảnh vẽ racười, không chịu nhường.
Hắn tự nhiên biết rõ hành động này có chút mạo hiểm, lại vung tay hơi quá.
Bốn người kia còn không có danh khí (tiếng tăm) gì, hắn lại mang bọn họ tập trung lại để bồi dưỡng... Hơn nữa chờ mọi việc thực sự bước vào quĩ đạo, tiếp sau còn bỏ ra phí tuyên truyền, nhất định làm người khác líu lưỡi.
Bất quá, cũng không phải không thể chấp nhận được.
Thay vì đi theo quy củ, chi bằng lệch đường kiếm, như thử thách để con người đạt một trình độ mới.
Nếu nói Lệ Duệ nhìn như tĩnh lặng nhưng thực chất lại hết sức thâm trầm như biển sâu, thì Phong Cảnh lại như những bọt nước trong thác nước, biến hóa khôn cùng, không đoán trước được, mang đầy sự kì bí và tinh thần mạo hiểm.
"Nói như vậy, cậu cảm thấy họ xứng ở đâu?" Thấy Phong Cảnh cố chấp như vậy, người cứng rắn như Lệ Duệ cũng phải nhượng bộ từng bước.
Đối phương là Phong Cảnh, hắn đối đãi với Phong Cảnh so với những người khác...đều không giống nhau. (có mùi mờ ám >.<|||)
Lúc trước Phong Cảnh cùng hắn tranh đoạt quyền thừa kế vớ Lệ Thần, cũng lập không ít công lao lớn nhỏ. Hơn nữa trên tay hắn cũng có một phần cổ phần công ty ESE, hắn muốn chơi như thế nào thì chơi như thế nấy đi. Miễn là không được qua mức ranh giới đã vạch sẵn. Không được khiêu chiếnquyền uy của hắn.
Phong Cảnh nghe ngữ khí Lệ Duệ liền biết đối phương sẽ không xen vào việc này nữa.
Đôi mắt hồ ly dài chớp động, trong mắt hiện lên quang ảnh, đôi mắt hẹp dài lẳng lơ toát nên vẻ yêu mị, ngay dưới khóe mắt là nốt ruồi lệ như giọt mưa rơi.
Họ trông tương đối dễ nhìn?
Giữa bốn người, quả thực trong năm nay người mới đẹp trai nhất chính là Chử Phong, tương đối ra dáng, dung mạo lại mang chút tà khí, khiến người khác có cảm giác khi chạm vào sẽ bị bỏng, tựa như ảnh đế Tạ Di.
Nói Chử Phong là "Tạ Di thứ hai" hay "Tiểu Tạ Di" tuyệt đối không quá.
Giới giải trí có một qui luật cổ quái thế này.
Làm một người mới có bộ dạng cực giống so với ngôi sao nào đó hô phong hoán vũ trong showbiz thì người đó thường thường lại càng dễ dàng hoạt động trong showbiz, được mọi người nhớ kỹ hơn.
Mặc dù nhất định sẽ bị fan của minh tinh đó có những phản hồi gay gắt, thế nhưng không thể nghi ngờ là có thể dễ dàng khiến cho đề tài này tăng sức thu hút của người xem, nhanh chóng có một lượng fan của riêng mình.
Cả hai đều có lợi, có lợi không có hại.
Cho nên công ty giải trí thường chọn lựa những diễn viên mới có khuôn mặt giống với những minh tinh trước, thường không có gương mặt mới.
Hai người khác là Úy Dật Phi và Đằng Trạch.
Một người là thiếu niên ngoan ngoãn hết sức tuấn tú, từ nhỏ đã sống ở Nhật Bản, am hiểu tiếng Nhật, còn người kia lớn lên tại Canada, nhảy hiphop là số một, tiếng Anh nói lưu loát.
Một nhóm thế này, về sau vô luận có phát triển ở nước ngoài hay trong nước cũng đều chiếm ưu thế.
Mà...người kia tên Mục Tử Triệt.
Phong Cảnh lâm vào hồi tưởng, ngón tay mảnh khảnh như có như không vuốt cánh môi.
Đôi mắt hẹp dài xinh đẹp hơi hơi nheo lại, lông mi nồng đậm tinh tế tỉ mỉ mà nhỏ dài, như thể Tuyết Hồ giảo hoạt mê hoặc chúng sinh.
Người kia tuy là người mới nhưng thật ra rất có ý tứ.
Tuy ra kém Chử Phong anh tuấn tuấn lãng, nhưng lại thanh nhã như xuân sơn, có khí chất độc đáo khác xa người thường.
Có thể bản thân củahắn lại giống như không...chút nào đem dung mạo hắn để trong lòng, không biết lợi dụng ưu thế về vẻ ngoài đó của hắn, ngược lại một lòng muốn bày ra kĩ thuật diễn xuất.
Kĩ thuật diễn xuất...
Ở giới giải trí hiện nay, có lẽ ngươi có thể may mắn – trở thành một nữ đạo diễn nổi tiếng nào đó, hay một bà chủ quyền lực, nổi tiếng sau một đêm, một bước lên trời!
Thế nhưng, hoàn toàn không có diễn viên nam nào đạt được như vậy, nam diễn viên mới phải rất đặc biệt thì mới có cơ hội tỏa sáng.Tất cả những đạo diễn lớn chọn lựa nam diễn viên, hoặc bản thân có thế lực rất mạnh, phải có kinh nghiệm trong vài năm, có kĩ thuật diễn tốt nhất và có tiếng tăm, hoặc chính là nằm trong kế hoạch tấn công thị trường, chọn lựa một số minh tinh cực kì nổi tiếng và phổ biến.
Ngay cả khi có kĩ thuật diễn xuất, cũng phải nổi tiếng đến mức mà mọi người có thể biết đến.
Phong Cảnh không tiếng động nâng cao khóe miệng.
Ngày ấy nhìn thấy Mục Tử Triệt thử vai, lại hiếm khi nhớ tới lúc hắn vừa mới xuất đạo, coi như được dịp nhớ lại chuyện cũ đi.
Người hâm mộ hét chói tai, camera ánh đèn loang loáng quay theo.
Cùng với...một người hợp tác diễn xuất thật ăn ý, lại khiến bản thân có điểm khoái trá...
Đỗ Phi...
Người kia gọi Đỗ Phi.
Bộ phim truyền hình kia, tuy chỉ có hơn mười cảnh đối thủ diễn, nhưng mỗi lần diễn đối phương đều nhập vai nhanh hơn hắn.
Kỳ phùng địch thủ, diễn xuất đầy say mê!
Nhanh như vậy, sau đó đã lâu hắn cũng không gặp qua.
Không còn người có thể để lại cho hắn ấn tượng mạnh mẽ như vậy!
Sau lại bị Đỗ Phi cuốn hút...
Hắn cũng từng mời Đỗ Phi đến ESE, đối phương ban đầu có chút đắn đo lúc sau lại từ chối khéo hắn.
Phong Cảnh cảm thấy phi thường phi thường đáng tiếc.
Bởi vì khi đó hắn tin tưởng.
Đỗ Phi có thể nhận giải Kim Bách, so với bất kì ảnh đế nào cũng sẽ chói mắt hơn! Có hắn phía sau hỗ trợ, Đỗ Phi nhất định có thể đi xa hơn, bay được cao hơn!
Người như vậy.
Không nên lặng yên lui vào góc của màn ảnh lớn, chỉ làm một vai phụ nho nhỏ, mà phải đứng trên giới điện ảnh quốc tế tỏa ra ánh sáng chói lóa, biểu trưng cho thành tựu xuất sắc!
Nhường mọi người trên toàn thế giới phải đến xem, đều thưởng thức kĩ thuật diễn xuất của hắn!
Nhưng là...Đỗ Phi chết rồi.
(Các nàng đã đoán dc Đỗ Phi là ai chưa nào :3 )
ESE tại tòa lầu cao nhất.
Cửa sổ sát đất tinh xảo kéo dài từ trần đến sàn gạch bóng loáng, phản chiếu trên đó là dáng người vĩ ngạn của nam nhân.
Âu phục Hugo Boss màu đen đầy nam tính, theo đường nét hoàn mỹ ở bờ vai rũ xuống ôm trọn thân hình cao lớn, e rằng có chút tà mị nhưng lại không làm mất đi sự nghiêm túc, trang trọng.
Ngũ quan hắn ta cũng không phải dạng xuất sắc gì, nhưng hình dáng khuôn mặt dị thường toát lên vẻ thâm thúy.
Thân hình cường tráng, ánh mắt lại sắc bén.
Như vậy, dù là ở góc độ nào, có là gương mặt thường thường cũng làm cho người ta thấy được kiên cường, khó mà tiếp cận. Nhưng khí chất đế vương lại tăng thêm khí phách đặc biệt cho hắn ta.
Giống như biển sâu dưới bóngđêm, mạch nước ngầm bắt đầu khởi nguồn dưới mặt biển mênh mông bát ngát, khó mà phân biệt. Thấy không được khoảng tối đặc quánh xa xa như thể bị bóng ma bao phủ, làm người ta không khỏi sinh ra cảm giác sợ hãi.
Trên thực tế cũng là như thế.
Vị đế vương của ESE chính là Lệ Duệ, tính tình cường ngạnh, thủ đoạn lại quyết liệt.
Năm đó, anh của Lệ Duệ chính là người chưởng quản có thế lực cao nhất, nắm trong tay phần lớn cổ phần công ty, vậy mà bị chính Lệ Duệ một tay thu tóm về, không do dự cải cách các bộ phận, lãnh đạo ESE trong giới giải trí lên tầm cao tuyệt đỉnh, một tay che cả bầu trời. "Cậu tính tạo một nhóm thần tượng?"
Lệ Duệ ngữ khí ôn hòa, nhưng tinh tế có thể nhận thấy sự sắc bén trong đó.
Bất quá, tâm phúc làm việc dưới tay cho hắn lâu dài mới biết được, hắn lúc này chính là cần một lí do giải thích rõ ràng. Nếu không khiến hắn vừa lòng, như vậy phải tự gánh lấy hậu quả!
Trước đó Lệ Duệ đặc biệt không chú ý tới kế hoạch này của Phong Cảnh.
Chỉ là tài chính mở rộng, tiến quân ra thị trườnghải ngoại , cũng đã chiếm cứ của hắn phần lớn thời gian cùng tinh lực.
Công ty hằng năm đều bồi dưỡng ra một đám người mới, nhưng để có được sự nghiệp cùng tiếng tăm vang danh thì lại chỉ có mấy người.
Cho nên, trừ khi ngươi là người có tài năng thực sự như vàng không sợ lửa, nếu không thì từ lúc đầu, công ty sẽ không đầu tư cho ngươi quá nhiều.
Nhưng lần xuất ngoại trở về này, Lệ Duệ lại phát hiện Phong Cảnh muốn thành lập một nhóm thần tượng - tiền đầu tư vào đó cũng rót nhiều hơn người bình thường đến năm lần.
"Như thế nào, không tin ánh mắt tôi?"
Ngồi đối diện bàn làm việc của Lệ Duệ, mười ngón tay đan chéo đặt trên đầu gối, Phong Cảnh không để ý hỏi. Có thể mọi người đều e ngại Lệ Duệ, nhưng hắn thì không. (Cảnh ca thật vĩ đại~~)
"Cậu đầu tư quá nhiều." Nếu so ra thì ý tưởng của Phong Cảnh quá mạo hiểm, Lệ Duệ lại tin tưởng việc làm gì chắc nấy hơn.
Mọi việc đều có điểm giới hạn.
Nếu vượt quá, hắn liền không mặc cả gì nhiều.
"Yên tâm, lòng tôi đã có tính toán." Phong Cảnh vẽ racười, không chịu nhường.
Hắn tự nhiên biết rõ hành động này có chút mạo hiểm, lại vung tay hơi quá.
Bốn người kia còn không có danh khí (tiếng tăm) gì, hắn lại mang bọn họ tập trung lại để bồi dưỡng... Hơn nữa chờ mọi việc thực sự bước vào quĩ đạo, tiếp sau còn bỏ ra phí tuyên truyền, nhất định làm người khác líu lưỡi.
Bất quá, cũng không phải không thể chấp nhận được.
Thay vì đi theo quy củ, chi bằng lệch đường kiếm, như thử thách để con người đạt một trình độ mới.
Nếu nói Lệ Duệ nhìn như tĩnh lặng nhưng thực chất lại hết sức thâm trầm như biển sâu, thì Phong Cảnh lại như những bọt nước trong thác nước, biến hóa khôn cùng, không đoán trước được, mang đầy sự kì bí và tinh thần mạo hiểm.
"Nói như vậy, cậu cảm thấy họ xứng ở đâu?" Thấy Phong Cảnh cố chấp như vậy, người cứng rắn như Lệ Duệ cũng phải nhượng bộ từng bước.
Đối phương là Phong Cảnh, hắn đối đãi với Phong Cảnh so với những người khác...đều không giống nhau. (có mùi mờ ám >.<|||)
Lúc trước Phong Cảnh cùng hắn tranh đoạt quyền thừa kế vớ Lệ Thần, cũng lập không ít công lao lớn nhỏ. Hơn nữa trên tay hắn cũng có một phần cổ phần công ty ESE, hắn muốn chơi như thế nào thì chơi như thế nấy đi. Miễn là không được qua mức ranh giới đã vạch sẵn. Không được khiêu chiếnquyền uy của hắn.
Phong Cảnh nghe ngữ khí Lệ Duệ liền biết đối phương sẽ không xen vào việc này nữa.
Đôi mắt hồ ly dài chớp động, trong mắt hiện lên quang ảnh, đôi mắt hẹp dài lẳng lơ toát nên vẻ yêu mị, ngay dưới khóe mắt là nốt ruồi lệ như giọt mưa rơi.
Họ trông tương đối dễ nhìn?
Giữa bốn người, quả thực trong năm nay người mới đẹp trai nhất chính là Chử Phong, tương đối ra dáng, dung mạo lại mang chút tà khí, khiến người khác có cảm giác khi chạm vào sẽ bị bỏng, tựa như ảnh đế Tạ Di.
Nói Chử Phong là "Tạ Di thứ hai" hay "Tiểu Tạ Di" tuyệt đối không quá.
Giới giải trí có một qui luật cổ quái thế này.
Làm một người mới có bộ dạng cực giống so với ngôi sao nào đó hô phong hoán vũ trong showbiz thì người đó thường thường lại càng dễ dàng hoạt động trong showbiz, được mọi người nhớ kỹ hơn.
Mặc dù nhất định sẽ bị fan của minh tinh đó có những phản hồi gay gắt, thế nhưng không thể nghi ngờ là có thể dễ dàng khiến cho đề tài này tăng sức thu hút của người xem, nhanh chóng có một lượng fan của riêng mình.
Cả hai đều có lợi, có lợi không có hại.
Cho nên công ty giải trí thường chọn lựa những diễn viên mới có khuôn mặt giống với những minh tinh trước, thường không có gương mặt mới.
Hai người khác là Úy Dật Phi và Đằng Trạch.
Một người là thiếu niên ngoan ngoãn hết sức tuấn tú, từ nhỏ đã sống ở Nhật Bản, am hiểu tiếng Nhật, còn người kia lớn lên tại Canada, nhảy hiphop là số một, tiếng Anh nói lưu loát.
Một nhóm thế này, về sau vô luận có phát triển ở nước ngoài hay trong nước cũng đều chiếm ưu thế.
Mà...người kia tên Mục Tử Triệt.
Phong Cảnh lâm vào hồi tưởng, ngón tay mảnh khảnh như có như không vuốt cánh môi.
Đôi mắt hẹp dài xinh đẹp hơi hơi nheo lại, lông mi nồng đậm tinh tế tỉ mỉ mà nhỏ dài, như thể Tuyết Hồ giảo hoạt mê hoặc chúng sinh.
Người kia tuy là người mới nhưng thật ra rất có ý tứ.
Tuy ra kém Chử Phong anh tuấn tuấn lãng, nhưng lại thanh nhã như xuân sơn, có khí chất độc đáo khác xa người thường.
Có thể bản thân củahắn lại giống như không...chút nào đem dung mạo hắn để trong lòng, không biết lợi dụng ưu thế về vẻ ngoài đó của hắn, ngược lại một lòng muốn bày ra kĩ thuật diễn xuất.
Kĩ thuật diễn xuất...
Ở giới giải trí hiện nay, có lẽ ngươi có thể may mắn – trở thành một nữ đạo diễn nổi tiếng nào đó, hay một bà chủ quyền lực, nổi tiếng sau một đêm, một bước lên trời!
Thế nhưng, hoàn toàn không có diễn viên nam nào đạt được như vậy, nam diễn viên mới phải rất đặc biệt thì mới có cơ hội tỏa sáng.Tất cả những đạo diễn lớn chọn lựa nam diễn viên, hoặc bản thân có thế lực rất mạnh, phải có kinh nghiệm trong vài năm, có kĩ thuật diễn tốt nhất và có tiếng tăm, hoặc chính là nằm trong kế hoạch tấn công thị trường, chọn lựa một số minh tinh cực kì nổi tiếng và phổ biến.
Ngay cả khi có kĩ thuật diễn xuất, cũng phải nổi tiếng đến mức mà mọi người có thể biết đến.
Phong Cảnh không tiếng động nâng cao khóe miệng.
Ngày ấy nhìn thấy Mục Tử Triệt thử vai, lại hiếm khi nhớ tới lúc hắn vừa mới xuất đạo, coi như được dịp nhớ lại chuyện cũ đi.
Người hâm mộ hét chói tai, camera ánh đèn loang loáng quay theo.
Cùng với...một người hợp tác diễn xuất thật ăn ý, lại khiến bản thân có điểm khoái trá...
Đỗ Phi...
Người kia gọi Đỗ Phi.
Bộ phim truyền hình kia, tuy chỉ có hơn mười cảnh đối thủ diễn, nhưng mỗi lần diễn đối phương đều nhập vai nhanh hơn hắn.
Kỳ phùng địch thủ, diễn xuất đầy say mê!
Nhanh như vậy, sau đó đã lâu hắn cũng không gặp qua.
Không còn người có thể để lại cho hắn ấn tượng mạnh mẽ như vậy!
Sau lại bị Đỗ Phi cuốn hút...
Hắn cũng từng mời Đỗ Phi đến ESE, đối phương ban đầu có chút đắn đo lúc sau lại từ chối khéo hắn.
Phong Cảnh cảm thấy phi thường phi thường đáng tiếc.
Bởi vì khi đó hắn tin tưởng.
Đỗ Phi có thể nhận giải Kim Bách, so với bất kì ảnh đế nào cũng sẽ chói mắt hơn! Có hắn phía sau hỗ trợ, Đỗ Phi nhất định có thể đi xa hơn, bay được cao hơn!
Người như vậy.
Không nên lặng yên lui vào góc của màn ảnh lớn, chỉ làm một vai phụ nho nhỏ, mà phải đứng trên giới điện ảnh quốc tế tỏa ra ánh sáng chói lóa, biểu trưng cho thành tựu xuất sắc!
Nhường mọi người trên toàn thế giới phải đến xem, đều thưởng thức kĩ thuật diễn xuất của hắn!
Nhưng là...Đỗ Phi chết rồi.
(Các nàng đã đoán dc Đỗ Phi là ai chưa nào :3 )
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook