Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
Chương 342: Chuẩn bị kết hôn (2)

"Hiện tại còn chưa tới ba tháng." Hạ Thiên Tịch lập tức nói.

Mới hai tháng, ai biết nếu vận động quá mạnh, bánh bao nhỏ sẽ có việc gì hay không?

Cho nên --

Kiên quyết chống lại vận động kịch liệt!

"Không có việc gì, ta nhẹ một chút là được." Lăng Thần gợi lên khóe môi cười đầy tà khí, hai tháng qua, hắn quả thực trải qua cuộc sống thanh tâm quả dục, lập tức sắp sửa biến thành hòa thượng chân chính.

Cả ngày nhìn tức phụ qua lại trước mặt mình, thấy được sờ được lại ăn không được.

Thân là nam nhân, các ngươi đều hiểu loại tra tấn này nhỉ!

"Vậy cũng không được, vạn nhất thật sự tổn thương tới bảo bảo thì không tốt." Hạ Thiên Tịch kiên quyết lắc đầu.

Đùa à, ngươi nhìn vẻ mặt "dê cụ" kia của Lăng Thần lúc này đi, cái gọi là vận động chắc chắn không nhẹ, ngày hôm sau y nhất định sẽ nằm liệt trên giường không dậy nổi, eo đau lưng đau, rất không có lợi.

Lăng Thần không nói, đôi mắt phượng màu bạc chỉ nheo lại nguy hiểm, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tịch, tầm mắt quá nghiêm túc, lập tức cho người ta một loại cảm giác áp lực như núi.

Hạ Thiên Tịch: "......"

Vì răng phải dùng ánh mắt nghiêm túc như vậy nhìn y? Y cũng sẽ rất ngượng ngùng.

Thần thể Hạ Thiên Tịch run run, được rồi! Kỳ thực...y cũng có chút động tình, dù sao tuổi của y và Lăng Thần không lớn, hơn nữa cũng không phải loại người thanh tâm quả dục, lâu như vậy không có gì kia, kỳ thực....kỳ thực.....y cũng có chút không nhịn được!

Chẳng qua, nhìn ánh mắt Lăng Thần nóng bỏng như vậy, y vẫn có chút run run đầu quả tim, cứ cảm thấy nếu đồng y, tuyệt đối sẽ là sói vào miệng hổ.

Bỗng nhiên, cái bụng trơn mềm bị một bàn tay sờ lên, bụng mới được hai tháng chưa phồng lên, nhưng trên bụng cũng không bằng phẳng như lúc trước, thịt thịt mỡ mỡ, sờ lên cực kỳ có cảm xúc, thật không phải thích bình thường.

Hạ Thiên Tịch run rẩy thân thể.

"Ha hả......"

Tiếng cười trầm thấp cực kỳ chói tai.

Hạ Thiên Tịch lập tức xù lông, chỉ sờ soạng bụng một chút mà thôi, y vì sao lại động tình nhanh như vậy?

Cảm giác quả thực giống như có chút vội vã không chờ được muốn cái gì đó này kia!

"Cười cái gì mà cười?" Hạ Thiên Tịch thẹn quá thành giận, hai tay hung hăng vòng qua cổ Lăng Thần hung tợn nói: "Ngươi rốt cuộc có làm hay không? Không làm thì đi xuống."

Bộ dáng hung dữ rất có tính uy hiếp.

Sau khi nói xong, y lập tức ngẩng đầu hung hăng lấp kín miệng Lăng Thần, đem tiếng cười trầm thấp của hắn toàn bộ nuốt vào, lỗ tai thanh tĩnh, mới cảm thấy thoải mái.

Hơn nữa, cảm giác trên môi thực không tồi, hôn môi là loại vận động thoải mái nhất.

Lăng Thần: "......"

Đây rốt cuộc là ai có chút vội vã không chờ nổi chứ!

Trấn an ôm lấy người đang xù lông, hai người rất nhanh liền hôn thành một đoàn, nụ hôn nồng nhiệt quả thực chính là loại thuốc tán tỉnh tốt nhất trước khi kịch liệt vận động, rất nhanh hai người đều có chút không thở được, thở hồng hộc.

Lăng Thần buông môi Hạ Thiên Tịch ra, cánh môi bị hôn sưng đỏ, cánh môi ướt át tản ra hương thơm mê người, Hạ Thiên Tịch một bên thở phì phò một bên nói, "Nhẹ...... Nhẹ chút......"

"Ừ, ta biết." Lăng Thần trấn an hôn hôn lên bờ môi của y.

Trong thời khắc mấu chốt này, không cần Hạ Thiên Tịch phân phó, hắn cũng phải bận tâm tới các bánh bao nhỏ trong bụng.

Hai người củi khô lửa bốc, mắt thấy liền muốn bốc cháy lên --

Tích tích tích!

Thanh âm cực kỳ không hài hòa vang lên trong phòng ngủ.

Động tác hai người chợt dừng lại.

"Mau đi xem một chút là ai?" Hạ Thiên Tịch đẩy đẩy người.

"Không cần để ý." Lăng Thần lúc này không muốn dừng lại một chút nào, hiện tại hắn có chút dục hỏa đốt người, đột ngột dừng lại tuyệt đối sẽ tạo thành ảnh hưởng không nhỏ với hắn, vạn nhất bị làm sao, về sau tính phúc của hai người bọn họ liền khó khăn, cho nên tuyệt đối không thể dừng lại.

Lăng Thần cúi đầu lấp kín cái miệng đang muốn nói của Hạ Thiên Tịch, rất nhanh tiếng quang não liền dừng lại, hai người cũng không để ý tới nữa, nhưng chưa được một phút, thanh âm của quang não lại vang lên lần thứ hai.

Màn hình quang não đặt ở đầu giường còn đang phát ra ánh sáng, tiếng tích tích vang lên không ngừng trong căn phòng yên tĩnh quả thực không phù hợp, còn cực kỳ có hiệu quả giống như liên hoàn đòi mạng, tựa hồ chỉ cần người đầu bên này không nhận máy, người đầu bên kia sẽ không dừng lại vậy, quả thực quá phiền.

"Đi trước nhìn xem là ai." Hạ Thiên Tịch dùng sức đẩy ra Lăng Thần, có chút tức giận nói.

Thanh âm này cứ tích tích vang lên không ngừng trên đỉnh đầu hắn, cho dù hắn không muốn nghe cũng phải nghe.

Đặc biệt là thời điểm gì kia, bị thanh âm không hài hòa quấy rầy, quả thực không thể vận động tiếp được.

Lăng Thần sờ sờ cái mũi hít sâu một hơi, sớm biết vậy hắn đã ngắt quang não.

Sớm không gọi muộn không gọi, cố tình lại gọi vào lúc này, đây rốt cuộc là ai? Đúng là đòi mạng!

Lăng Thần đen mặt đứng dậy, nếu là kẻ râu ria, hắn tuyệt đối sẽ hung hăng trả thù người này.

Lăng Nghị đang ở Xích Tinh xa xôi hung hắng hắt xì một cái, cảm giác sống lưng có chút rét lạnh, nhìn quang não mình gọi ba lần còn không có người nhận, lập tức đều muốn bay ngay về Đế Đô tinh.

Lăng Nghị nghiến răng nghiến lợi giơ tay lại gọi thêm lần nữa, quả thực không nhận không dừng.

Lăng Thần vừa cầm lấy quang não liền nhìn thấy là Lăng Nghị gọi tới, lúc này mới cắn răng bình ổn lại hỏa khí táo bạo trong lòng, xoay người nhìn người nào đó quần áo hỗn độn, gương mặt đỏ bừng, mị nhãn như tơ, môi phiếm thủy nhuận nằm ở trên giường, đi ra ngoài, bộ dáng câu nhân này của tiểu tức phụ, một mình hắn nhìn là được rồi.

Đi tới phòng khách, lúc này Lăng Thần mới mở ra video trò chuyện, thân ảnh Lăng Nghị lập tức xuất hiện trong màn mình, bối cảnh là phòng quân đội cực kỳ đơn giản, Lăng Nghị một thân quân trang nhìn qua đặc biệt có cảm giác uy nghiêm, chỉ cần hắn không nói lời nào.

Vì, hắn vừa nói sẽ liền mất giá.

"Con trai à, con làm sao thế?" Vốn dĩ Lăng Nghị là tới hưng sư vấn tội, nhưng vừa nhìn thấy sắc mặt con trai trong video biến thành màu đen, mặt trầm như nước, lập tức nghĩ tới chắc chắn là có người chọc tới con của hắn, trong lòng lập tức vì người chọc phải con của hắn yên lặng bi ai một lần, không hề cảm thấy người chọc tới con trai mình chính là bản thân mình.

"Phụ thân có việc?" Lăng Thần quả thực không muốn nhiều lời vô nghĩa.

Đừng thấy Lăng Nghi là phụ thân của hắn, nhưng chuyện tốt bị phá đám, Lăng Thần vẫn tương đối khó chịu.

Thời điểm này nọ gì kia, đừng nói là phụ thân, ngay cả Thiên Vương lão tử, hắn cũng không cho mặt mũi.

Vừa nói tới vấn đề này, Lăng Nghị lập tức phát hỏa: "Con dâu mang thai vì sao không nói cho ta?"

Lớn giọng tức giận, cho dù hai người cách xa nhau vạn dặm, Lăng Thần cũng có thể cảm nhận được.

Lăng Nghị nhắc tới cái này liền tức.

Hắn ra ngoài đánh nhau, hỉ sự lớn như vậy cư nhiên không ai nói cho hắn, quả thực không thể tha thứ.

Nếu không phải hôm nay gọi điện cho tiểu tức phụ, bị tiểu tức phụ không cẩn thận nói lỡ miệng, chỉ sợ hắn còn chẳng hay biết gì đâu!

Càng nghĩ Lăng Nghị càng tức giận, con dâu hắn có thai đấy, đó chính là việc vui lớn cỡ nào, hắn một người sắp làm ông nội cư nhiên không biết gì, hơn nữa hơn nữa -- sau khi biết được chuyện, hắn lập tức gọi điện cho Hạ Thanh, vốn là muốn chất vấn Hạ Thanh một phen, không nghĩ tới con dâu cư nhiên đã mang thai hai tháng cũng không có ai nói cho hắn, Hạ Thanh còn cực kỳ khoe khoang nói với hắn, đứa nhỏ sinh ra sẽ mang họ Hạ.

Dựa vào cái gì? Tuyệt đối không được.

Lăng Nghị lập tức cãi nhau với Hạ Thanh, không có con trai tôi, con trai ngươi có thể mang thai sao? Lại nói, con trai ngươi hiện tại đã là con dâu của ta, cháu ta đương nhiên cần phải họ Lăng, dựa vào cái gì mang họ Hạ?

Không thể được!

Cho nên, Lăng Nghị lập tức liên hoàn đòi mạng gọi cho Lăng Thần, muốn hỏi rõ ràng, chuyện này có phải sự thật hay không?

Lăng Thần run rẩy khóe miệng, sau khi biết Hạ Thiên Tịch có thai, bọn họ liền thương lượng, chuyện này tuyệt đối không thể cho Lăng Nghị biết!

Vì Lăng Nghị không phải Hạ Thanh, tính cách của hắn quá mức lư manh vô lại, nếu biết được chuyện này, chắc chắn sẽ từ Xích Tinh chạy về, tuyệt đối không cần hoài nghi.

Không nghĩ tới nhanh như vậy cư nhiên vẫn bị lộ ra, Lăng Thần lập tức có chút nhức đầu.

"Tịch Tịch vừa mới mang thai không lâu, con muốn đợi tình huống của y ổn định rồi mới thông báo với phụ thân." Lăng Thần lựa chọn dùng từ một chút rồi giải thích.

"Cái gì không lâu? Ngày mai là đủ hai tháng, cái thằng nhãi ranh này, con dâu đề mang thai hai tháng, cư nhiên không nói cho ta, ngươi ngứa da à!" Lăng Nghị hận đến ngứa răng ngứa lợi, thằng nhãi con không biết cố gắng này, quả thực khiến hắn thương tâm.

"Đúng vậy." Lăng Thần gật đầu, hơn nữa cực kỳ không muốn nói nhiều với Lăng Nghị, vì Lăng Nghị quả thực quá mức vô lại, cho nên hắn nhanh chóng nói: "Được rồi, hiện tại nếu phụ thân đã biết, con cũng không cần thông báo với phụ thân nữa, nếu phụ thân không còn chuyện gì khác, con ngắt máy đây."

Lăng Nghị: "......."

Thiếu chút nữa bị lời Lăng Thần làm cho hộc máu.

Cái gì mà hắn đã biết thì không cần thông báo nữa? Ngươi vốn dĩ không có thông báo cho ta có được không!

Còn không có chuyện gì khác thì ngắt máy? Chẳng lẽ chuyện này không quan trọng?

Hơn nữa, hai người bọn họ nói chuyện căn bản là chưa vượt qua một phút có được không?

Thằng con trai này là cỡ nào ghét bỏ người cha như hắn đây?

Lăng Nghị rất muốn ngay lập tức xuất hiện trước mặt Lăng Thần, hung hăng giáo huấn thằng con bất hiếu này một chút, đúng là ngứa da mà.

"Không cho ngắt máy, con nói rõ mọi chuyện cho ta."

"Nói cái gì?" Lăng Thần quả thực vẻ mặt vô tội: "Phụ thân không phải đã biết Tịch Tịch mang thai sao? Còn muốn nói gì nữa?"

"......"

Đúng là sắp bị thằng con bất hiếu này làm cho sặc chết.

Lăng Nghị hít sâu một hơi, người làm cha như hắn quả thực không có chút uy nghiêm nào trước mặt con trai, có thể thấy được giáo dục có bao nhiêu thất bại.

..........

Q5 -

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương