"Cố Tẩy Nghiễn, ly hôn, tôi muốn ly hôn với anh!"
Tái sinh trở về mười năm trước, Diệp Đóa Đóa vô cùng kích động, nhưng tâm trạng này chỉ kéo dài một hai giây, đầu óc đã bị sự thật "vừa mới đề nghị ly hôn với người chồng tuyệt vời của mình" chiếm giữ, cô muốn chửi thề.
Diệp Đóa Đóa lông mi run rẩy, ngẩng đầu lên đầy bất an, đối diện với đôi mắt đen sắc bén, dưới đáy mắt đầy tơ máu, vừa nhìn đã biết đối phương đang kiệt sức.
Đến lúc chết cô mới biết, mình sống trong một cuốn sách, tên là "Tiểu thê tử ngọt ngào của đại viện thập niên 80", là nữ phụ pháo hôi làm tôn lên sự dịu dàng lương thiện của nữ chính, cô phải làm trời làm đất, khiến mọi người ghét cay ghét đắng, cô gây ra tổn thương, nữ chính chịu trách nhiệm sửa chữa, điên cuồng tăng thiện cảm, giống như mặt trời nhỏ, sưởi ấm mọi người xung quanh.
Thật là quá vô lý! Chỉ vì cô không phải là nữ chính, bất kể làm gì, đều không có lựa chọn, chỉ có thể phục vụ cốt truyện, cuối cùng rơi vào cảnh bị phản bội, chết trong biển lửa, cũng là cô đáng đời.
Diệp Đóa Đóa không muốn thừa nhận, kiếp trước trải qua tất cả, vốn chẳng phải là mình sao? Là "Diệp Đóa Đóa" bị chữ trong sách chi phối.
Bây giờ, cô đã tái sinh, cũng đã tỉnh ngộ, nhất định phải thoát khỏi số phận trong sách, cuộc đời của cô, cô muốn tự mình làm chủ, chỉ vậy thôi.
Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng quạt điện phì phò thổi, Diệp Đóa Đóa ngồi bên giường, hai tay nắm chặt váy, càng căng thẳng càng nóng, lòng bàn tay toàn là mồ hôi.
Cô hít một hơi thật sâu, ép mình bình tĩnh lại, cuối cùng cũng đến lúc chứng minh mình có thể thay đổi số phận hay không.
Thành bại ở đây.
Theo nguyên tác, Cố Tẩy Nghiễn sẽ hôn cô ngay sau đó, còn "Diệp Đóa Đóa" vì trong lòng chỉ có nam chính, cảm thấy bị sỉ nhục lớn, tức giận tát một cái, mắng đối phương là lưu manh, còn muốn đưa người ra tòa án quân sự, không giống vợ chồng, mà giống kẻ thù hơn.
Môi lạnh đi, tim Diệp Đóa Đóa đập thình thịch, còn to hơn cả tiếng quạt điện.
Cô từ từ giơ tay lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook