Trong Mộng Thao Phiên Nam Chính Khởi Điểm
-
Chương 3
【3】 Trong mộng: Tướng quân dũng mãnh trở thành nô lệ bị chủ nhân cường bạoEdit: blueBeta: Dĩm----Trong phòng ngủ xa hoa, không khí ái muội kiều diễm.Sau khi trở thành nô lệ, thân thể cường tráng nóng rực của Quý Chính Đạm bị xích trên chiếc giường mềm mại.Dưới tác dụng của dược, y phát ra tiếng thở dốc, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, hai chân thon dài và hai tay thẳng tắp bị cưỡng chế trói cố định.“Buông ta ra!” Đôi mắt của Quý Chính Đạm bị bịt kín lại, y vùng vẫy, giãy dụa dữ dội khiến cho dây xích kêu ầm ầm, cơ bắp căng chặt run rẩy siết chặt.Trong người y càng lúc càng nóng và khó chịu, thuốc giải để giúp y dễ chịu hơn đang nằm trong tay nam nhân bí ẩn kia.Quý Chính Đạm sắc mặt căng chặt, hô hấp càng nặng nề và nóng bỏng: “Nếu là nam tử hán đại trượng phu, ngươi và ta hãy đường đường chính chính mà đánh một trận.
Phàm là ta thua, tính mạng sẽ tùy ngươi xử lý.
Chỉ có tiểu nhân mới dùng thủ đoạn đê tiện như này.”Hạ Thư Khanh thấp giọng cười, hắn đã đánh giá quá cao sức tưởng tượng của Khởi Điềm rồi.
E rằng Quý Chính Đạm vẫn không hiểu mình đang ở trong tình huống nguy hiểm như thế nào: "Ta là chủ nhân.
Xử lý một nô lệ như ngươi không được sao?"Giấc mộng này vừa chân thật vừa huyền ảo khiến hắn không thể tỉnh lại được.
Phản ứng sống động của Quý Chính Đạm đặc biệt thú vị.Hạ Thư Khanh không ngại phóng thích con quỷ trong lòng mình, “tận tình chăm sóc” nam chính, làm cho y lộ ra nhiều bộ mặt khác nhau.Quý Chính Đạm không chút do dự phản bác: “Ta không phải nô lệ! Hạ đại phu, ngươi đến tột cùng là muốn thế nào?”“ Đương nhiên là làm ngươi.” Hạ Thu Khanh nhào nặn côn thịt được quấn trong một dải ruy băng đỏ như một món đồ chơi, hứng thú nhìn Quý Chính Đạm vật lộn với dục vọng nhưng không thể phát tiết được.
Nam nhân trên giường trầm thấp rên rỉ, đầu vú trên ngực căng cứng như viên đá cuội, gợi cảm đến mê người.Trước mắt Quý Chính Đạm là một mảnh tối đen, y tựa như rơi vào biển lửa, tất cả tâm trí của y đều buộc phải tập trung vào hạ thân đầy dục vọng.
Y cắn răng, theo bản năng hỏi: “Làm… Ta, là ý gì?”“Ha.” Hạ Thư Khanh cười, thong thả ung dung, vỗ về chơi đùa với côn thịt của Quý Chính Đạm, dễ dàng kích thích dục vọng của nam nhân này.Giọng nói nhè nhàng của hắn nghiêm túc nói ra những lời hạ lưu: “ Làm, chính là ta dùng nam căn của ta, cắm vào cúc hoa của ngươi, sau đó đem tinh dịnh của ta bắn đầy vào trong, còn ngươi sẽ khóc lóc xin tha.”“ Hoang Đường!” Quý Chính Đạm bên cạnh nói.
Y bị giam cầm, vừa vui sướng vừa thống khổ, gân xanh nổi lên, mồ hôi nhễ nhại.
Hơn 20 năm hành tẩu giang hồ, chính mình còn chưa hiểu chuyện nam nữ, đột nhiên dính đến chuyện nam nam, điều này hắn chưa nghĩ tới.Y khiếp sợ vị Hạ đại phu to gan lớn mật này: “ Ta không phải nữ nhân.
Huống hồ, hai chúng ta không hòa hợp trong việc này.”Lần đầu tiên trong đời, Quý Chính Đạm khỏa thân, bị người khác tùy ý chơi đùa, đã thế thân thể còn sinh ra khoái cảm, quả thực là vô cùng nhục nhã.
Hắn phẫn nộ nói: “Ngươi sao có thể cưỡng bức người khác, đây không phải việc quân tử nên làm.
Nếu ta thoát được, nhất định phải bắt ngươi về quy án!”“Quân tử? Không, ta là chủ nhân của ngươi.” Tên biến thái Hạ Thư Khanh này mở miệng sẽ chẳng nói được câu nào hay.
Hắn cong môi cười: “ Bây giờ, ta sẽ dạy ngươi cách một nô lệ hầu hạ chủ nhân như thế nào.”Quý Chính Đạm vặn vặn eo, thần kinh như sụp đổ, côn thịt cứng ngắc không thể chịu đựng được một chút trêu chọc, côn thịt cương cứng, nóng bỏng muốn thoát ra khỏi tấm vải, chất lỏng ẩm ướt tràn ra từ quy đầu nóng lòng muốn được phun ra.
Bị dục vọng dày vò không ngừng, sắc mặt y hơi khó coi: "Buông ra..."“ Gọi chủ nhân.” Hạ Thư Khanh sờ vào cái chỗ căng phồng của nam nhân, nhìn Quý Chính Đạm hít một ngụm khí lạnh, rất muốn phóng ra nhưng phải nhịn lại.“ Hừ...!Mơ đi.” Quý Chính Đạm không hề hai lời, y sẽ không bao giờ cúi đầu trước địch nhân.“Thật là không ngoan a.
Như vậy không phải hứng thú hơn sao?” Hạ Thư Khanh cũng không nóng nảy, hắn bóp chặt cằm Quý Chính Đạm, đưa ngón tay mát lạnh vào cái miệng ẩm ướt của y.
Hắn từ từ mở cặp đùi to khỏe mạnh mẽ ra, lướt qua bờ mông đầy đặn của y, nhắm ngay hoa cúc nhỏ bé mà đút vào.Quý Chính Đạm toàn thân run lên, dục vọng bị tra tấn gần như mất sạch, một dị vật xông vào giữa khe mông mà hiếm khi chạm vào, y mãnh liệt phản kháng: “Ưm...!ngươi làm gì vậy? Đi ra ngoài!”Ngón tay của Hạ Thư Khanh đã được bôi trơn bởi nước miếng của Quý Chính Đạm , bị hoa cúc của y hút chặt chẽ: "Đừng nhúc nhích, chủ nhân sẽ tức giận."Hắn mở miệng dụ dỗ: “ Thả lỏng ra, sẽ không đau đâu.” Bị hành lang thịt mềm mại của Quý Chính Đạm ép chặt, hắn có thể tưởng tượng được cảm giác đi vào sẽ tuyệt như thế nào.“Nào… bỏ ra.” hai đùi của Quý Chính Đạm không thể kẹp lại khi cảm giác đe dọa kỳ lạ ập đến.
Y vặn người để bài xích những ngón tay xâm phạm của Hạ Thư Khanh."Tại sao lại chạm vào chỗ đó?"“Hoa cúc của ngươi thật chặt.
Nếu ta không nới lỏng nó, làm sao ngươi có thể nuốt trọn được nam căn của ta?" Hạ Thư Khanh vỗ nhẹ vào mông Quý Chính Đạm, giữ chặt eo của nam nhân này.Lần đầu tiên vách thịt mềm mại bị người ngoài xâm nhập, khẩn trương mà ngây ngô mút vào ngón tay của Hạ Thư Khanh.
Không hổ danh là con cưng của trời, đến nơi bí mật này cũng hấp dẫn như thế.Quý Chính Đạm tức đến run người, hoa cúc của y nhỏ như thế mà hắn còn muốn dùng nam căn của hắn cắm vào trong.
Hắn không chết vì đau thì cũng chết vì mất hết thể diện.Quý Chính Đạm thoạt nhìn ôn nhuận như ngọc nhưng khi bị Hạ Thư Khanh áp chế khinh nhục, liền mắng chửi người bằng những từ thô tục: “Hỗn… Trướng, đê tiện.”Hạ Thư Khanh thu hết vẻ mặt nhục nhã của y vào mắt, những ngón tay lành lạnh của hắn đâm sâu vào bức tường thịt mỏng manh bên trong của người đàn ông.
Hắn không ngần ngại chọc nó cho đến khi nó sưng lên.“A a a!” Quý Chính Đạm cảm thấy bụng dưới của y đau và sưng lên.
Quý Chính Đạm kịch liệt thở dốc, y ngửa cổ ra sau, ngực phập phồng thở hổn hển, eo dựng thẳng, giống như con cá vừa bị câu lên khỏi mặt nước, ngã ngửa ra giường vì bị xích sắt kìm lại.Y hơi biến sắc, côn thịt đã cương cứng đến mức muốn bắn ra tinh dịch: “Hạ Thư Khanh, trước tiên… cởi nó ra cho ta đi.” Nếu không bắn, có lẽ y sẽ ngạt chết mất.Hạ Thư Khanh lại cười nói: “ Ngươi nói gì ?”Khóe mắt Quý Chính Đạm co giật, anh nghiến răng nghiến lợi, âm thầm rên rỉ.
Y sẽ không cúi đầu ngay cả khi y đang đổ mồ hôi đầm đìa vì dục vọng.“Thực sự là một nô lệ không nghe lời.” Hạ Thư Khanh cười và lắc đầu.“Nhưng, ta thích.”Hắn rút sợi dây được cột hình con bướm, cởi bỏ tấm vải.Dục vọng mà Quý Chính Đạm kìm nén bấy lâu nay phồng lên ngay lập tức, y gầm lên theo bản năng, cuối cùng phun ra một lượng tinh dịch màu trắng đục.
Cảm giác sung sướng trước nay chưa từng có, Quý Chính Đạm đầu óc trống rỗng, mắt mờ đi, y đã quên hết mọi thứ.Hạ Thư Khanh nhìn côn thịt tím thẫm, phun ra một chất lỏng màu trắng, mê người đến cực điểm, xinh đẹp ái muội giống như đang chờ đợi bị làm.“Thoải mái không? Bây giờ đến lượt chủ nhân.” Hạ Thư Khanh cởi cúc quần áo tinh xảo ra, để lộ côn thịt cứng rắn nóng hổi, mạnh mẽ uy hiếp Quý Chính Đạm.Dị vật nóng hổi tiến lại gần, đánh thật mạnh vào mông Quý Chính Đạm, y từ từ lấy lại tinh thần sau cơn khoái cảm: “Ngươi làm gì vậy? Đừng ...!ah—”“ Nói đi.” Một bên hắn thiện giả nhân ý trả lời, một bên hắn thẳng lưng, đem nam căn trực tiếp nhét vào cúc hoa, lấp đầy nó một cách thô bạo, đâm vào nơi sâu nhất của bức tường thịt.
Côn thịt to lớn của Hạ Thư Khanh lấp đầy tường thịt của Quý Chính Đạm một cách mạnh mẽ, không chừa một khe hở nào, càng lúc càng đâm sâu vào trong.Hành lang thịt của Quý Chính Đạm như có vô số cái miệng nhỏ mút lấy côn thịt của hắn.
Cúc huyệt của y thực sự rất chặt chẽ, Hạ Thư Khanh nheo mắt, ra vào nhanh hơn, tận tình “ chăm sóc” nam nhân dưới thân."Ưm! Aaa.--" Quý Chính Đạm nuốt nước bọt cảm thán, trong bóng tối, y cảm nhận rõ ràng cự vật dữ tợn mạnh mẽ ra vào nơi bí ẩn, đồng thời đâm vào nơi sâu nhất, da thịt y bị cọ xát dữ dội.Không hề có chút đau đớn như tưởng tượng, ở nơi sâu nhất của Quý Chính Đạm cảm thấy căng trướng, bụng của y dường như hơi nhô lên.“Không cần…” Quý Chính Đạm lắc đầu, nhưng thân thể lại chuyển động theo nhịp điệu của Hạ Thư Khanh.
Khuôn mặt đỏ bừng vì nhục nhã, y không thể tin được mình lại tiếp nhận cự vật của một người xa lạ trong cơ thể mình.
Y giống như một con mồi bị đóng đinh trên giường, co rút mông cố gắng bài trừ côn thịt to lớn: "Rút ra đi! A--"Tuy nhiên, dương vật của Hạ Thư Khanh đang bị bóp chặt bởi cúc hoa của Quý Chính Đạm, trên gương mặt gợi cảm của hắn nhếch lên một nụ cười thoải mái.
Hắn càng tăng tốc ra vào nhanh hơn.“Cút đi ...” Quý Chính Đạm bị thúc một cái thật mạnh, y như được đưa vào chốn bồng lai và không thể kìm được mình.
Sau đó y bắt đầu thay đổi, phát ra những âm thanh rên rỉ trầm thấp: “ Aaa...”“Chủ nhân ban thưởng, phải hưởng thụ ăn cho tốt.” Hạ Thư Khanh nắm mông Quý Chính Đạm, dùng sức đâm vào điểm mẫn cảm của nam nhân, nhìn Quý Chính Đạm bất giác cong ngón tay, thân dưới hơi nghiêng."A ...!Ưm..." Quý Chính Đạm không thể tin được, y đã có những giây phút sung sướng hơn khi là mình tự an ủi, nhưng đó là do một nam nhân xa lạ ban cho y! Quý Chính Đạm nội tâm luôn kiên định, lần đầu tiên trái tim y bị chấn động.Chút lý chí mạnh mẽ cuối cùng cũng tan biến, giờ chỉ còn dục vọng nuốt chửng tâm trí y.
Quý Chính Đạm không còn nghe thấy được bất kỳ âm thanh nào bên ngoài, chỉ có những khao khát vô tận.
Quý Chính Đạm thở hổn hển và lớn tiếng: “A ...!a ...!a, đừng để bản hầu gia bắt lấy ngươi, ngươi nhất định sẽ sống không bằng chết ——”“ Cái miệng nhỏ phía dưới thật lợi hại, nhưng cái miệng nhỏ bên trên thì không thể tha thứ.” Hạ Thư Khanh thưởng thức vẻ mặt chìm trong dục vọng của Quý Chính Đạm.
Sau khi ra vào mấy chục cái, hắn phóng tinh dịch nóng hổi vào nơi sâu nhất của y, cả người y như bị bao phủ bởi hơi thở của hắn.Nam nhân dưới thân co rút kịch liệt, hắn lần nữa đâm vào: “ Aaa....”"Meo meo ~ meo meo ~"Khi bình minh lên, Hạ Thư Khanh mở mắt ra, một con mèo con trắng tinh nhảy lên chăn bông của hắn, một đôi mắt xanh biếc, ngây thơ chứa đựng những vì sao xinh đẹp.Hạ Thư Khanh xoa cằm con mèo con, tâm trí hắn lướt qua hình ảnh Quý Chính Đạm đang bị ép buộc dưới thân hắn, hơi thở nóng bỏng của người thanh niên, cực kỳ nhỏ nhắn, sống động và thơm ngon.Hạ Thư Khanh kiểm tra hồ sơ của hệ thống, hắn đã mất ngủ cả đêm.
Hắn khẽ cong môi, bất lực cười thầm: “Giấc mơ này thật thú vị.”Hắn biết “giấc mơ” này không đơn giản, cũng không vội tìm nguyên nhân.
Hắn chỉ tò mò, sẽ như thế nào nếu Quý Chính Đạm thực sự bị cường bạo?Hạ Thư Khanh cười và lắc đầu, hắn cảm thấy mình thực sự càng ngày càng tệ.Trời vừa hửng sáng thì ngoài sân có tiếng gõ cửa ầm ầm.“Tới đây.” Hạ Thư Khanh mở cửa sân, gương mặt tuấn lãng của Quý Chính Đạm đập vào mắt hắn.Quý Chính Đạm mắt sắc như lửa, nói: "Chủ nhân?".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook