Trương Mạn Đường vào sau, bị người trong đoàn làm phim phạt uống một chén rượu, tửu lượng của cậu xếp vào tầm trung, tuy không phải là ngàn chén không say nhưng mà dăm ba ly rượu đối với cậu cũng không thể làm khó.
Đạo diễn Trang Thiếu Trường thấy Trương Mạn Đường sảng khoái uống cạn như vậy thì cười ha ha tán thưởng:
"Tửu lượng của Mạn Đường không tệ nha"
Trương Mạn Đường mỉm cười, cúi người rót cho Trang Thiếu Trường một ly rượu.

Dương Hà ngồi cùng bàn lại lẩm nhẩm bâng quơ:
"Cậu ta đi tiếp rượu là giỏi nhất"
Người xung quanh đương nhiên đã nghe thấy, bao gồm cả Trương Mạn Đường cũng vậy, nhưng bởi vì Dương Hà không nói ra tên của cậu cho nên cậu cũng không cần để ý, chỉ nâng cốc hướng Trang Thiếu Trường ý muốn cụng ly
"Trang đạo, tôi là diễn viên mới, mong Trang đạo chỉ dẫn nhiều hơn"
Trang Thiếu Trường gật đầu, bộ phim lần này của ông có thể khởi quay dễ dàng như vậy là cũng có sự đầu tư của Trình thị, mà Trương Mạn Đường là người của Trình thị cho nên ông đương nhiên cũng không muốn làm khó:
"Được, có thái độ tốt, không sợ không thể hồng"
Trương Mạn Đường nghe thấy thế cũng tự nhiên vui vẻ lên, đã 5 năm rồi cuối cùng cũng có người nói ra câu này với cậu.

Đúng lúc này Dương Hà đứng dậy hướng Bạch Tử Du muốn nâng ly.

Dương Hà nghĩ ở chỗ này Bạch Tử Du là người có chỗ đứng vững vàng trong giới giải trí nhất, so với Hâm Bằng là tiểu thịt tươi mới nổi kia, cậu nhận định tiếp cận Bạch Tử Du trước tiên thì sẽ thuận lợi hơn:
"Chị Tử Du em kính chị một ly, ở trong đoàn mong chị quan tâm"
Bạch Tử Du hơi nhíu mày một chút, nếu như xét về thứ tự, nghệ sĩ trước tiên nên kính đạo diễn trước nhưng Dương Hà này lại không hiểu phép tắc, trực tiếp coi Trang Thiếu Trường đang ngồi ở bàn kia như không khí, nếu như bây giờ cô nhận ly rượu này của Dương Hà thì sẽ đắc tội với Trang Thiếu Trương.


So với việc đắc tội một nghệ sĩ mới không có tên tuổi, cô đương nhiên lựa chọn không thể đắc tội với Trang Thiếu Trường thế cho nên nhàn nhạt từ chối:
"Xin lỗi, tôi có chút đau đầu, không thể uống rượu được"
Dương Hà hơi cứng người, cũng không hiểu mình đã làm sai ở chỗ nào, gương mặt của Bạch Tử Du lại rất xa cách tỏ vẻ không vui.

Cậu chỉ có thể xấu hổ ngồi xuống cười trừ nhưng trong lòng cảm thấy tức giận không thôi.
Trương Mạn Đường đã kính rượu đạo diễn xong, cũng muốn kính rượu đến diễn viên, xét theo vai vế nên là đến lượt Bạch Tử Du, nhưng mà Bạch Tử Du vừa rồi lại nói bản thân đau đầu không uống được rượu, cậu nghĩ nghĩ một hồi lấy một chai nước suối rót vào chén cho cô rồi nói:
"Chị Tử Du, em là Trương Mạn Đường, em đã xem rất nhiều phim của chị, cảm thấy mỗi vai diễn của chị đều đi sâu vào lòng khán giả, lần này có cơ hội được diễn chung, rất mong chị chỉ dạy nhiều hơn"
Bạch Tử Du nhìn cậu thanh niên trước mặt, trong ánh mắt lóe lên tia nhiệt tình thật tâm, không giống như Dương Hà luôn luôn muốn lấy lòng người khác kia thì cũng hài lòng, cầm lấy ly nước suối khẽ chạm vào ly rượu của Trương Mạn Đường:
"Được, nếu có cơ hội chúng ta có thể trao đổi thêm về diễn xuất, người mới các cậu hẳn sẽ có nhiều lối diễn xuất độc đáo riêng"
Trương Mạn Đường thầm thở phào một hơi, cứ tưởng Bạch Tử Du sẽ từ chối mình, may là cô ấy cũng đồng ý đáp lại:
"Cảm ơn chị"
Kính rượu Bạch Tử Du xong, Trương Mạn Đường cảm thấy dễ dàng hơn, bởi vì Hâm Bằng và cậu trước đó cũng đã từng nói chuyện rồi cho nên không khó để mời rượu cậu ta.

Trương Mạn Đường rót một ly rượu vào chén của Hâm Bằng mỉm cười nói:
"Trong phim chúng ta là tình địch, ngoài đời là bạn bè, hy vọng cậu không ngại tôi diễn xuất non kém mà thấy phiền"
Hâm Bằng cười ha ha, cụng ly với Trương Mạn Đường:
"Không phiền, chỉ là nếu có thời gian rảnh qua phòng giúp tôi treo quần áo là được rồi"

Trương Mạn Đường buồn cười, trước khi uống cạn một ly còn đáp lại:
"Tưởng chuyện gì to tác, treo quần áo đối với tôi rất đơn giản"
Dương Hà thấy Trương Mạn Đường thành công lấy được lòng người trong đoàn làm phim như vậy thì càng không vui.

Cậu ta ngồi ở một bên tự mình uống cạn ly rượu, người quản lý Thái Chiến của cậu ta thấy vậy thì liếc mắt cảnh cáo cậu ta không được làm mình làm mẩy nếu không sẽ tự chuốc lấy khổ.
Tịnh Kỳ thấy diễn viên nhà mình lễ phép biết trước biết sau như vậy, người làm quản lý như cô cũng an nhàn vui vẻ.

Lúc Trương Mạn Đường ngồi xuống bên cạnh, cô còn không quên cho cậu một ngón tay cái tán thưởng biểu hiện xuất sắc vừa rồi.
Trương Mạn Đường vẫn luôn cảm thấy kiếm thù địch không bằng kết thêm bạn, dĩ nhiên nếu như Dương Hà cũng đối với cậu như vậy thì cậu sẵn sàng cùng cậu ta làm bạn bè, nhưng mà Dương Hà lại luôn đối với cậu khinh thường ghét bỏ, người đã ghét bỏ cậu thì cậu cũng sẽ không tự mình tìm đến để làm quen.
Bữa ăn tối cùng đoàn làm phim diễn ra rất vui vẻ, đây là lần đầu tiên Trương Mạn Đường được cùng đoàn làm phim đi dùng bữa, trước đây chỉ đóng những vai quần chúng xuất hiện chớp nhoáng xong sẽ được lấy tiền công trở về luôn, làm gì có cơ hội được cùng những diễn viên trong đoàn đi dùng bữa như thế này.
Trong bữa tiệc tối này, Trương Mạn Đường biết được rất nhiều thứ, bởi vì ai cũng đều uống nhiều một chút, rượu vào thì lời ra, có một số người cũng sẽ nói ra những chuyện khi tỉnh táo sẽ không nói.

Ví như chuyện góc khuất sâu trong giới, mà vấn đề kim chủ cũng được lôi vào bàn luận rất nhiệt tình, cậu luôn ở bên cạnh im lặng chăm chú lắng nghe khi một người trong đoàn nhắc tới cái tên Trương Dạng.
"Trương tổng dạo này nuôi một tiểu tình nhân mới, nghe nói là nghệ sĩ của Trình thị, Mạn Đường cậu ở trong công ty đó có biết là ai không?"
Trương Mạn Đường giật mình, may mắn Dương Hà vừa rồi đã lấy lý do mệt mỏi đi về trước, nếu không chỉ sợ cậu ta sẽ nhân cơ hội này mà đâm chọc cậu, khiến cho mọi chuyện vỡ nở.
Hâm Bằng uống cũng nhiều, cả gương mặt đã đỏ như tôm luộc, ánh mắt lim dim thay cậu trả lời:
"Mạn Đường mới vào Trình thị được một tháng, chắc là không biết đâu"

Người nọ nghe thấy thế thì quay sang hỏi Trương Mạn Đường:
"Thật hả?"
Trương Mạn Đường gật đầu, cố gắng không muốn nhắc đến chuyện của Trương Dạng:
"Đúng vậy, trước đây tôi từng ở Tây Hải 5 năm, mới ký hợp đồng với Trình thị thôi"
Người kia dường như đã say nên nói chuyện cũng hơi lè nhè:
"Ồ thì ra là vậy, nghe nói Trương tổng chỉ thích những diễn viên mới vào nghề, thật sự là tiếc quá, tiêu chuẩn của tôi hiện tại không đáp ứng được, nếu như được anh ta bao dưỡng thì tốt rồi"
Trương Mạn Đường hơi mất tự nhiên, nhìn ly rượu ở trước mặt đưa tay cầm lấy uống cạn"
Bạch Tử Du cười cười cô gái kia, còn có lòng tốt nhắc nhở rằng:
"An An, cậu chẳng lẽ không biết Trương tổng đó gay sao, cho dù cậu có là người mới đi chăng nữa cũng không đáp ứng được đâu"
Nói đến chuyện của kim chủ, người trong đoàn làm phim đều luôn rất hứng thú, hơn nữa bây giờ cũng uống rượu thoải mái cho nên nhắc đến chuyện này càng bạo dạn hơn.

Một nữ diễn viên tên Vương Nhị Hỷ cũng tham gia góp vui:
"Nghe nói chuyện của Lãng Nghệ cũng có liên quan đến anh ta"
Trang Thiếu Trường khẽ quát:
"Đừng nói bừa, nếu như để cho Trương tổng biết được, con đường diễn viên của cô sau này cũng hủy luôn đấy"
Trương Mạn Đường tuy sợ người khác nhắc đến Trương Dạng với mình nhưng lại rất muốn nghe những chuyện về hắn, cũng muốn hiểu con người của hắn hơn.

Trương Mạn Đường bất giác uống thêm một ly rượu nữa, lại tiếp tục ngồi ở một bên im lặng dỏng tai lắng nghe.
Một nam nhân viên trang điểm trong đoàn cũng tham gia vào cuộc trò chuyện này:
"Tôi từng trang điểm cho nhiều diễn viên, cũng có người từng có mối quan hệ đó với Trương tổng, bọn họ nói rằng Trương tổng rất giỏi chuyện đó, một đêm có thể bảy lần không vấn đề.


Mấy người nói xem, dáng vẻ của anh ta vừa đẹp trai lại vừa có tiền, hơn nữa còn mạnh mẽ như vậy, người nào từng là tình nhân của anh ta cũng đều nổi tiếng cả, có một kim chủ như vậy cũng thật là may mắn đi"
Trương Mạn Đường thoáng đỏ mặt, lại tự rót cho mình một ly rượu nữa, may mắn mọi người ở đây mặt đều đỏ do uống rượu cho nên cũng không ai phát hiện ra mặt cậu đỏ vì nghĩ đến chuyện khác.

Trương Dạng ở trên giường không những thô bạo mà còn rất khỏe mạnh.

Lần đầu tiên cùng với hắn, cậu cũng không đếm là bao nhiêu lần, nhưng mà lúc mờ hồ có nghe hắn nói một câu rằng dạy cậu tư thế thứ sáu, muốn cậu hết mình phối hợp.

Trương Dạng đúng là kim chủ tốt trong nhóm kim chủ, đẹp trai, giàu có, rất là ôn nhu lãng mạn, còn có chút bá đạo khống chế khiến cho cậu vừa sợ hãi lại vừa ừm...!thích thú.
Hâm Bằng gật gù say:
"Thôi tôi xin, nghe nói anh ta có khuynh hướng bạo lực, là người máu S, người yêu thích anh ta hẳn cũng thuộc hệ M, thích bị ngược đãi nên mới như vậy mà thôi...!kể cũng lạ, trên đời vẫn có một số kiểu người thích bị ăn đau"
Trương Mạn Đường hơi run tay, tự rót cho mình một ly rượu cũng đẩy tràn ra ngoài, cậu vội vã uống ực xuống, cuống họng cảm thấy bỏng rát.

Lại nghĩ đến hình ảnh lần đó mình quỳ ở dưới chân của Trương Dạng trong chiếc Limousine, bị hắn điên cuồng dùng sức nắm tóc, mạnh mẽ đẩy đầu cậu vào nơi đó của hắn.
Tuy rằng cậu và Trương Dạng mới từng một lần chân chính làm chuyện đó và một lần khẩu giao ở trong xe, nhưng nếu như ngẫm lại mỗi khi thân thiết hắn đều rất thích nắm tóc của cậu, thích đánh vào mông của cậu, rất hay cố tình để lại dấu vết trên người cậu, đôi khi còn rất hay ra lệnh cho cậu, còn có gọi cậu là chó con, muốn cậu gọi hắn là daddy...!những điều này có phải chứng minh cho việc Trương Dạng đúng thật sự là máu S hay không đây.
Nếu như Trương Dạng thật sự là người máu S, vậy thì cậu là cái gì, cậu đối với xưng hô lúc ở trên giường kia chỉ cảm thấy ngượng ngùng chứ không hề ghét bỏ, cậu đối với những mạnh tay của hắn đôi khi không còn cảm thấy đau đớn, còn có cảm giác phục tùng nhẫn nhịn, chỉ cần hắn không quá mạnh tay thì cậu đều có thể nhẫn nhịn, nhưng mà từ đó đến giờ cậu vẫn chưa cảm thấy hắn có hành động gì quá mức mạnh tay cả...!nói như vậy cậu là người có khuynh hướng máu M, thích bị ngược đãi hay sao.
Trương Mạn Đường càng nghĩ càng cảm thấy không thở được, vội vã rót thêm một ly rượu nữa để uống.

Tịnh Kỳ ngồi bên cạnh thấy hành động kỳ quái này của Trương Mạn Đường thì vội giữ tay cậu lại nhắc nhở:
"Cậu đã uống nhiều rồi"
Trương Mạn Đường bị giật mình vẫn cố chấp muốn uống thêm một ly nữa để quét sạch những suy nghĩ trong đầu mà cậu vừa khám phá ra..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương