Thái Tĩnh Trác bước vào biệt thự, liền có nữ hầu tiến lên thay anh cầm lấy tài liệu và hành lí. Thái Tĩnh Luật chạy từ bên trong ra, kéo tay Thái Tĩnh Trác, cười ngốc nghếch nói.

“ Trác về nhà!”

Đáy mắt Thái Tĩnh Trác luôn lạnh lùng nhìn thấy Thái Tĩnh Luật rốt cuộc cũng nhu hòa trở lại. Anh đỡ lấy người anh trai, chuyển mắt nhìn vào phòng khách thấy ba mẹ đã đứng đó từ lúc nào, môi liền mân lại, dắt theo anh trai tiến vào trong.

“ Mới về à?”

Ba Thái nghiêm túc hỏi Thái Tĩnh Trác. Anh nhẹ gật đầu, cùng Thái Tĩnh Luật đi vào bên trong. Ba Thái mẹ Thái cũng theo vào, cùng nhau ngồi xuống sopha.

Thái Tĩnh Trác là người ít nói. Ngay cả khi anh biết ba mẹ gọi anh về nhất định là có chuyện gì đó liên quan đến anh. Tuy nhiên anh cũng không thích là người mở miệng trước. Ba Thái mẹ Thái liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng thở dài một hơi, nói.

“ Tĩnh Trác, lần này ba mẹ gọi con về, là có chuyện muốn nói. Có liên quan đến hôn sự của anh trai con!”

“ Chuyện là như thế nào?”

Thái Tĩnh Trác nhìn Thái Tĩnh Luật đang ngây ngốc ôm con gấu bông nhỏ màu trắng, ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ, ánh mắt liền không khỏi trầm xuống. Hôn sự giữa Hứa gia và Thái gia định ra anh không phải là không biết. Anh hai từ nhỏ đã không được thông minh, ba mẹ vốn muốn tìm cho anh ấy một cọc hôn sự tốt nên khi ông nội nói hứa hôn với Hứa gia, ba mẹ đã ngay lập tức đồng ý. Không lẽ, giữa đường xảy ra đường rẽ không mong muốn?

“ Mấy hôm trước ba mẹ vừa mới biết, cô gái Hứa Nại Hà hôn thê của anh con không phải là một người tốt cho lắm. Con bé ở trường luôn ỷ thế hà hiếp người khác, tính tình tương đối... Anh con con cũng biết, nếu thằng bé cưới Nại Hà, ba mẹ sợ sẽ không có chuyện tốt!”

Mẹ Trác thay ba Thái trả lời trước. Lời bà nói ra lập tức khẳng định suy nghĩ của Thái Tĩnh Trác. Thái Tĩnh Trác nhăn mày.

“ Ba mẹ dự tính thế nào?”

“ Ba mẹ nghĩ con nên ra mặt một chút. Thái gia không thể thoái hôn. Con có thể làm bên Hứa gia thoái hôn trước hay không?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương