Tuy rằng đã quyết định cắt tóc nhưng hai người cũng không đi vào ngay mà về nhà chụp một tấm hình Chung Dực tóc dài để làm kỷ niệm, Tô Hữu Hữu còn tìm một cái hộp, định sẽ giữ lại phần tóc cắt bỏ của Chung Dực.

Lên mạng tìm tiệm cắt tóc tốt gần nhà, sau đó Tô Hữu Hữu bắt đầu giúp Chung Dực chọn kiểu tóc, đương nhiên là cô sẽ cân nhắc đến nam thần đầu tiên, lấy tấm hình của Trần Bách Lâm ra cho Chung Dực xem.


“Cắt kiểu này được không? Không quá ngắn nhưng lại sạch sẽ gọn gàng nho nhã, ông ngoại em nhất định sẽ rất thích.”

Chung Dực nhớ rất kĩ khuôn mặt đó, mỗi lần đến phòng sách đều nhìn thấy khuôn mặt đó ở khắp nơi, từ trong nội tâm anh muốn từ chối, thậm chí còn hy vọng sẽ có một ngày nào đó mình sẽ dọn sạch những thứ liên quan đến người đàn ông này ở trong nhà, càng không thể cắt kiểu tóc giống anh ta được.

Chung Dực lắc lắc đầu.

Tô Hữu Hữu rất thất vọng chẹp chẹp miệng, không cam lòng nói: “Rõ ràng là rất đẹp trai mà, tại sao lại không cắt…..”

Bất chấp sự thất vọng của Tô Hữu Hữu, Chung Dực vẫn giữ vững quan điểm không thay đổi, chuyện này là thuộc về vấn đề có tính nguyên tắc rồi.


Tô Hữu Hữu lật tới lật lui, cuối cùng chọn ra kiểu tóc giáo sư, lanh lợi ngớ ngẩn, ông ngoại chắc chắn sẽ thích.

Hai người bắt taxi hành quân đến một tiệm cắt tóc khá đắt ở thành phố T, chọn một Giám đốc nghệ thuật ẻo lả để cắt tóc, Giám đốc nghệ thuật liếc nhìn kiểu tóc của Tô Hữu Hữu, sau đó tấm tắc nói: “Kiểu tóc này quả thực là phí phạm khuôn mặt của soái ca này! Tóc ngang trán dày như vậy sẽ che hết lông mày, tôi đề nghị hai người cắt kiểu này, nhuộm màu thịnh hành nhất để thay đổi màu tóc….”


Tô Hữu Hữu vội vàng ngắt lời anh ta: “Chúng tôi cắt tóc để đi gặp người lớn, phiền anh hãy cắt theo kiểu mà tôi nói đi.”

Giám đốc nghệ thuật nghe vậy thì vỗ tay cái bốp: “Vậy à, không thành vấn đề, tôi sẽ cắt tỉa dựa trên cơ sở của kiểu tóc này, mang theo một chút thời thượng, nhưng dùng để gặp người lớn tuyệt đối ok ~ nào ~ soái ca, ngồi đây.” Nói xong vỗ vỗ sang cái ghế bên cạnh.

Nếu nói, đàn ông ẻo lả như thế này thì ở Đại Thuấn chỗ nào cũng có nhưng thân là người lớn lên ở Đại Thuấn, hiện tại Chung Dực lại cảm thấy đàn ông như vậy rất là quái dị, có hơi phát tởm mà ngồi xuống, thực sự là anh đã thích ứng được với tư tưởng ở đây rồi sao?

“Tóc của soái ca dài như vậy, cũng rất tốt, không bị chẻ ngọn, cắt đi không thấy tiếc sao?”

Chung Dực nhìn Tô Hữu Hữu qua gương đang đứng ở phía sau, lắc đầu nói: “Không tiếc.”

Tóc dài như vậy, cắt đi rồi Tô Hữu Hữu cũng thấy tiếc thay anh, sao anh có thể không tiếc chứ? Còn không phải là vì cưới cô làm vợ sao, Tô Hữu Hữu quyết định đặt cho anh cái tên “Bạn trai quốc dân”.

Tô Hữu Hữu tự tay thắt tóc cho Chung Dực, sau đó cắt đi, bỏ vào trong hộp, đây cũng coi như là kỷ niệm tình cảm của bọn họ.

Chung Dực cắt tóc, Tô Hữu Hữu ngồi bên cạnh nhìn, điện thoại trong tay đột nhiên rung lên, là điện thoại của Chung Dực: “Ai vậy?”

Người ở bên trong dường như có hơi ngẩn ra, sau đó mới nói: “Tô Hữu Hữu? Tô là xã trưởng Kim.”

Hóa ra là xã trưởng Kim à, có lẽ là Tô Hữu Hữu biết có chuyện gì rồi: “Xã trưởng Kim chào ông, chính thức giới thiệu với ông, tôi là bạn gái của Chung Dực, hiện tại anh ấy đang cắt tóc, ông có việc gì thì nói với tôi.”

Xã trưởng Kim: “Tôi đã sớm đoán được cô là bạn gái của cậu ấy rồi, sao có thể là chị em họ được? Tại sao cậu ấy lại cắt tóc, thật là đáng tiếc mà.”

Tô Hữu Hữu không trả lời câu hỏi của ông ta, chỉ hỏi mục đích ông ta gọi điện, quả nhiên là để hỏi xem Chung Dực đã suy nghĩ việc ký hợp đồng thế nào rồi, Tô Hữu Hữu nói cho ông ta biết kết quả thương lượng lúc trước của bọn họ, có lẽ xã trưởng Kim cũng đoán được là bọn họ không chủ động trả lời có nghĩa là không muốn ký hợp đồng rồi, ông ta cũng không nói nhiều nữa, chỉ hy vọng sau này còn có thể hợp tác với nhau nhiều hơn.

“Vậy sau này chúng ta lại hợp tác, đúng rồi, hình chụp đã được đăng lên rồi, có thể lên offical website và offical Weibo để xem, đừng quên share để tuyên truyền nha, độ nổi tiếng bây giờ của Chung Dực sắp vượt qua coser đứng đầu của xã đoàn chúng tôi rồi.”

Lúc này Tô Hữu Hữu mới nghĩ đến việc chưa quản lý tin tức trên Weibo, dường như Chung Dực rất ghét lên Weibo, cũng đã đăng xuất khỏi Weibo rồi, Tô Hữu Hữu lại đăng nhập vào, chưa nhìn tới số lượng tin tức trên trang chủ thì đã sợ ngây người rồi, số fan đã hơn mười vạn rồi, con số này cũng quá khác thường rồi! Đến cùng là đã xảy ra chuyện gì vậy?


Tô Hữu Hữu mở ra, dường như là vì đoạn video mấy giây quay mấy động tác đùa giỡn kia quá đặc biệt rồi, còn lên cả hot search Weibo, hôm nay còn đăng hình và video hậu trường mấy giây, lượt share vô cùng lớn, Tô Hữu Hữu còn phát hiện Dịch Tiêu Đồng cosplay Phong Trị cũng có Weibo, có hơn 30 vạn fan, hình như là bởi vì anh ta là người cosplay Tinh Linh vương, Weibo của anh ta cũng share những tấm hình và video của Chung Dực, số người quan tâm lại tăng lên rồi.

Cô mở bảng tin cá nhân, lại có người có thể chụp ra tấm hình lúc bọn họ ra cửa vừa nãy, bởi vì họ đều mang khẩu trang nên không thấy mặt, nhưng mái tóc dài đặc trưng của Chung Dực lại rất gây chú ý, người kia không xác định viết: Đây là anh à! Người bên cạnh là bạn gái anh sao?

Lúc này Tô Hữu Hữu mới ý thức được sự khủng bố của Internet, sau khi Chung Dực trở nên hot lên thì cuộc sống riêng tư của bọn họ đều có thể bị người trên đường tùy tiện chụp hình, quả thật là quá kinh khủng, cắt tóc là đúng, ít nhất là sẽ không còn chói mắt như vậy nữa.

Cô share tấm hình của xã đoàn, không cập nhật hình ảnh mới của Chung Dực, vẫn nên biết điều một chút. Cô lại lục lọi, ngoại trừ lời mời chụp ảnh ngoại cảnh ra thì còn có lời mời kịch Internet, trước tiên không đề cập tới độ xác thực của lời mời, Tô Hữu Hữu không hy vọng Chung Dực sẽ nhận lời, một là vì cá tính của anh không thích hợp, hai là cô không muốn sinh hoạt của hai người vì cái giới này mà bị quấy rầy.

Chung Dực cắt tóc xong, Giám đốc nghệ thuật còn dùng keo xịt tóc để định hình tóc trước trán của anh ra sau, tạo thành một kiểu tóc, Chung Dực cắt tóc xong, kết hợp với quần áo đang mặc, có cảm giác như là biến thành người khác, từ một loại đẹp trai có khí chất thần tiên biến thành một loại đẹp trai khác, có thể viết ra tình tiết Tổng giám đốc bá đạo yêu tôi rồi.

Mới đầu Chung Dực rất không thích ứng với tạo hình mới của mình, anh cũng không nhìn ra là hiện tại đầu của mình có ổn hay không, nhưng xác thực là thoải mái thuận tiện hơn trước rất nhiều, cho nên dùng ánh mắt dò hỏi nhìn về phía Tô Hữu Hữu.

Tô Hữu Hữu lập tức lấy điện thoại ra chụp với anh một tấm, tán dương: “Anh đẹp nhất ~”

*

Sau khi thân phận của Dịch Tiêu Đồng được công khai, mỗi ngày anh ta đều lái xe đi học, tiện đường chở Tô Hữu Hữu đi cùng, ngoài ở trường ra thì hai người không có tiếp xúc gì nữa, hoàn toàn không giống như một đôi tình nhân, những lời bàn luận trong trường về tình yêu của hai người họ cũng ít đi, chủ yếu là bàn luận về tác phong đột nhiên kiêu căng của Dịch Tiêu Đồng.

Dịch Thiên Dung Hòa đối với người bình thường mà nói giống như là đỉnh núi cao sờ không tới, Dịch Tiêu Đồng từ một “sinh viên nghèo khó” bỗng nhiên bay lên cao như vậy, khó tránh khỏi khiến người ta nghị luận sôi nổi, ngay cả những người từng được anh ta giúp đỡ cũng bắt đầu sinh ra nghi vấn, hình như thân phận hào phú của anh ta chỉ cho trường học bổng nhưng không quyên góp cho trường được một cái tòa nhà nào là vì anh ta hẹp hòi nhỏ mọn.

“Học trưởng, em thật sự rất không hiểu nổi, danh tiếng lúc trước của anh tốt như vậy, sao bỗng nhiên biến thành người có tiền rồi thì mọi người lại quên đi những việc tốt trước đây của anh vậy? Anh khiêm tốn là sai sao?”

Dịch Tiêu Đồng nói qua loa: “Có thể là vì những năm gần đây các loại truyền thông phát triển, phần lớn truyền thông đều có tư tưởng ghét nhà giàu, biến tư tưởng ghét nhà giàu thành những tin tức, anh biến thành người có tiền thì đương nhiên là đã biến thành ‘kẻ thù’ rồi, mà trong tư tưởng của đa số người, những người có cuộc sống tốt hơn bình thường nếu báo đáp xã hội thì sẽ trở thành người có nhân cách cao thượng, mà chuyện đó họ lại cho là chuyện đương nhiên, nếu báo đáp ít hơn thì có thể sẽ bị người đời lên án.”

Tô Hữu Hữu chống cằm nói: “Đúng là vậy, lúc trước khi không có ai biết bố em có tiền, em biết điều nên cũng không có gì cho người ta nói, nhưng sau khi tin tức bố em có tiền bị tuồn ra thì có rất nhiều người nói em bao nuôi ‘tiểu bạch kiểm*’ ở bên ngoài, bây giờ biết ‘tiểu bạch kiểm’ còn có tiền hơn em rồi thì biến thành em đi ôm đùi, giống như là em biến thành kẻ thù của họ vậy, anh nói xem sao bọn họ không đi viết kịch bản phim truyền hình đi?”

*Ngoài nghĩa là người con trai hiền, nhu nhược quá mức, công tử bột thì còn có nghĩa là trai bao.

Dịch Tiêu Đồng bật cười nói: “Em cứ coi như là làm người nổi tiếng nhiều thị phi đi, đúng rồi, Tiểu Dực có muốn tham gia chương trình truyền hình thành phố T không? Hiện tại Weibo của cậu ấy có độ nổi tiếng cao như vậy, nhất định là có rất nhiều lời mời nhỉ.”


Tô Hữu Hữu gật đầu: “Liên lạc với đạo diễn Tưởng rồi, thời gian tới sẽ có người tới đây quay chương trình, những lời mời trên Weibo kia em đang tự mình sàng lọc rồi chọn, phương diện này em cũng không hiểu lắm, cũng không biết là cái nào nên nhận cái nào không.”


Dịch Tiêu Đồng lấy điện thoại ra lục lọi bản ghi chú, nói: “Thế này đi, thứ bảy anh không có việc gì, anh sẽ đến nhà em giúp hai người phân tích một chút, hai người cũng không hiểu rõ loại hợp đồng hợp tác ngắn hạn này, anh sẽ phổ cập kiến thức cho hai người, miễn cho bị lừa, người trong xã hội bây giờ so với tưởng tượng của hai người còn phức tạp hơn.”

Đương nhiên là Tô Hữu Hữu rất vui lòng, chỉ là thật không may….

“Học trưởng, thứ bảy không được…. Tôi muốn dẫn Chung Dực về nhà ông ngoại gặp người lớn.”

Dịch Tiêu Đồng nghe vậy thì ngẩn ngơ, giống như là anh chỉ mới biết Tô Hữu Hữu có bạn trai ngày hôm qua thôi, ngày hôm nay cô đột nhiên lại muốn đi gặp người lớn rồi.

“Hai người muốn gặp người lớn rồi hả? Chuẩn bị xong chưa?”

Tô Hữu Hữu phiền muộn lắc đầu một cái: “Đương nhiên là chưa, đều là bị dì của em ép, dì ấy sợ gặp người lớn nên kéo em làm đệm lưng, em cũng không còn cách nào…..” Nói xong liền do dự: “Học trưởng, hay là chúng ta kết thúc mối quan hệ ngoài mặt này đi, sau này sẽ càng có nhiều người biết đến mối quan hệ của em và Chung Dực, em còn dây dưa không rõ với anh, thật sự là thành bắt cá hai tay rồi….”

Dịch Tiêu Đồng trầm mặc một lúc, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, chúng ta chia tay đi.” Nói xong liền thở dài: “Mối tình đầu ngắn ngủi của anh cứ như vậy mà kết thúc rồi.” Lời nói cứ như là bọn họ thật sự đã từng yêu nhau nồng thắm vậy.

Đầu Tô Hữu Hữu đầy vạch đen nói: “Anh đừng nói như vậy, hai bên tình nguyện mới gọi là mối tình đầu, huống hồ mối tình đầu của em là Chung Dực, mối tình đầu của anh vẫn còn đó, anh hãy trao mối tình đầu của anh cho một cô gái đáng giá hơn đi.”

Dịch Tiêu Đồng nghe vậy thì che ngực lại, làm như đau lòng nói: “Hữu Hữu, em nhất định phải dùng lời nói như thế để đả kích anh sao?”

Tô Hữu Hữu lắc đầu một cái: “Cũng không phải, em chỉ là khiến anh nhận thức được hiện thực thôi.”

Dịch Tiêu Đồng cũng không giả vờ nữa, phất tay nói: “Vậy chủ nhật anh sẽ qua, em bảo Tiểu Dực chuẩn bị một bữa tiệc lớn để bù đắp cho tâm hồn bị tổn thương của anh đi, bị em vứt bỏ như vậy, còn phải vì em mà lo nghĩ cho bạn trai của em, em có biết trong lòng anh có bao nhiêu khổ sở không?”

Tô Hữu Hữu suy nghĩ một chút rồi nói: “Vậy em giới thiệu bạn gái cho anh nhé?”

Dịch Tiêu Đồng đứng dậy nói: “Không được, là một người vừa mới thất tình, anh muốn được yên tĩnh.” Nói xong liền đi trước.

Tô Hữu Hữu nhìn bóng lưng của anh, sờ sờ cằm: Anh ta thật sự thích mình sao? Sao nhìn không ra?


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương