Triệu Cửu thấy cô chậm chạp không nói lời nào, tầm mắt dừng ở trên bộ đồng phục học sinh xấu xí của cô.

“Cô học lớp nào?”Tô Li ngẩng đầu: “A?”Cô còn chưa có hết say xe, độ ăn ý cùng Triệu Cửu giảm xuống rất nhiều, lập tức không biết hắn đang nói cái gì?“Tôi hỏi cô hiện tại đang học ở lớp mấy của trường cấp 3 số 1?”Tô Li nghĩ nghĩ: “Tôi nhớ rõ hình như là lớp mười ba?”Triệu Cửu: “……”“Bạn học, nhà cháu ở đâu?” Tài xế sau khi tới trung tâm thành phố liền hỏi, Tô Li đang muốn mở miệng, lại ngây ngẩn cả người, khu vực nhà cô đang ở gọi là Cẩm gì nhỉ?Tô Li theo bản năng định cầm di động lục soát bản đồ, vừa sờ vào túi, lại lần nữa nhớ tới cô hiện tại không có di động, cô nhìn về phía Triệu Cửu.

Triệu Cửu đang đợi, nhìn biểu tình ngốc của cô, nhướng mày, từ sau khi bọn họ bắt đầu nhận thức, cô xác thật chưa từng trở về nhà, suốt mười năm, ngay cả ăn tết cũng đều là ở nhà hắn, nhưng hắn không nghĩ tới chính là, cô trực tiếp ngay cả địa chỉ cũng quên.

Tô Li xấu hổ, kỳ thật cũng không quên sạch sẽ, chỉ cần xem qua bản đồ sẽ nhớ lại.

Tài xế lái xe, nhìn hai học sinh ở ghế sau, đầu óc phát ngốc, bọn họ đang nói cái gì vậy?Còn có, tiểu thiếu gia nhà hắn từ khi nào lại nhận thức học sinh của trường cấp 3 số 1?Còn là con gái?Hơn nữa, thiếu gia từ khi nào còn đưa người về nhà?Triệu Cửu đỡ trán, cầm lấy di động gọi cho bí thư của ba hắn: “Phương bí thư, điều tra hộ tôi địa chỉ gia đình của một học sinh tên Tô Li ở trường cấp ba số 1, năm một, lớp 13.

”Tô Li: “Năm hai.


”Triệu Cửu hít một hơi thật sâu: “Năm hai, lớp mười ba, Tô Li.

”Tài xế lái xe kinh khủng, nhà chính mình ở đâu cũng không biết sao?Bên kia, Phương bí thư hoang mang, nhưng vẫn cho người đi tra xét, loại việc nhỏ này, chỉ mười phút sau, địa chỉ liền phát tới di động của Triệu Cửu, chính xác tới cả căn hộ số bao nhiêu.

Tô Li thò lại gần nhìn, ký ức nháy mắt thức tỉnh: “Đúng rồi!”Triệu Cửu báo địa chỉ cho tài xế, tài xế lái xe đưa Tô Li về nhà.

Nhà Tô Li phụ cận trường cấp hai, chung quanh cũng là các cửa hàng ăn vặt, thời điểm tan học và tan tầm, trên đường chật đến không di chuyển được.

Mấy người Tô Trừng sau khi đặt xong quần áo đại hội thể thao, đã sớm trở lại trường học, bọn họ là học sinh ngoại trú, sau khi tan học, liền cùng nhau về nhà, thuận tiện ở ven đường mua một ít đồ ăn vặt.

“Tớ đi qua lớp mười ba xem thử, Tô Li còn chưa có trở về, không phải là đã xảy ra chuyện gì chứ?” Từ Liên có hơi chút hoảng, chán ghét thì vẫn chán ghét, nhưng nếu thật sự xảy ra chuyện, cô vẫn sợ.


“Ngồi xe buýt có thể xảy ra chuyện gì được, nhiều lắm là đi xa một chút, nó ngồi xe đi trở lại là được.

” Hồ Tiêu ở bên cạnh nói.

“Chiếc xe kia giá thấp nhất cũng phải 600 vạn đi!” Dương Phi ở bên cạnh hưng phấn nói, mấy người quay đầu lại, chỉ thấy trên đường ở bên ngoài, một chiếc xe màu đen bởi vì kẹt xe mà chậm rãi di chuyển.

“Ba của anh Tưởng hình như là lái loại xe này đi?”“Hẳn là không phải chú Tưởng, chú Tưởng không rảnh tới nơi này.

” Tô Trừng nói, tuy rằng mặt ngoài Tưởng Hướng Nam nhìn giống như nước với lửa cùng Tưởng tổng, nhưng trong lòng vẫn coi Tưởng tổng là ba.

Tuy trường học của bọn họ kẻ có tiền cũng không ít, nhưng vẫn rất ít khi nhìn thấy loại này, phụ cận trường tư thục cách bọn họ khoảng 20km kia thì lại thường thấy.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương