Trở Lại Mạt Thế Hung Hăng
-
Chương 12: Lần đầu giao phong
Thẩm Tu Lâm nếu quyết định đuổi theo, tốc độ đương nhiên là rất nhanh.
Hắn nhanh chóng đuổi tới góc đường phía đông bắc, bóng người kia ở ngay phía trước.
Ánh mắt Thẩm Tu Lâm ngưng lại, tăng nhanh tốc độ hơn, đồng thời, hắn trực tiếp công kích. Cũng không phải là dùng tinh thần lực công kích, mà là dùng công phu quyền cước.
Ngay tại khi hắn vung một quyền về hướng người phía trước kia, người đó đột nhiên xoay người một cái, đồng thời, thân thể dùng một độ cong không thể tin được né về hướng trái.
Sau đó, người đàn ông thần bí này lần thứ hai đứng lại.
Thẩm Tu Lâm lại một lần nữa nhìn thấy đôi mắt phảng phất hiểu rõ lòng người kia, mặc dù không phải là lần đầu tiên nhìn thấy chúng, thế nhưng, hắn vẫn như cũ có cảm giác được tóc gáy đang dựng đứng lên.
Chỉ là, bây giờ Thẩm Tu Lâm vô cùng bình tĩnh.
“Ngươi là ai? Mấy lời nói tại Đào Hoa am là có ý gì?”
Người đàn ông thần bí dùng đôi mắt có thể hiểu rõ lòng người, sâu sắc liếc nhìn Thẩm Tu Lâm một cái, trong nháy mắt, Thẩm Tu Lâm lại cảm thấy tinh thần hệ dị năng trên người mình có xu thế bạo động.
Nhưng mà, cảm giác khác thường như vậy chỉ duy trì trong giây lát.
Rất nhanh, tinh thần lực của hắn một lần nữa bình tĩnh lại.
Biểu hiện lần này của Thẩm Tu Lâm làm cho người thần bí đối diện bỗng nhiên nhíu mày “Tinh thần lực của ngươi rất kỳ lạ.”
Trong lòng Thẩm Tu Lâm hơi động, nếu người này đã có thể xem thấu khác thường của hắn, đồng thời biểu hiện của đối phương cũng tuyệt đối không giống như là người bình thường, cho nên, hắn cũng thẳng thắn không giấu diếm, chỉ nói: “Sao lại kỳ lạ? Ngươi cũng là dị năng giả?”
“Dị năng giả?” Người thần bí giống như đang cười nhạo, lại giống như không biểu lộ gì, thời khắc này y thoạt nhìn càng thêm thần bí, đồng thời hoàn toàn không thuộc về cùng một thế giới với Thẩm Tu Lâm.
Người thần bí lạnh nhạt nói: “Ngươi nói ta là dị năng giả, cũng đúng đấy. Nhưng mà ta rất tò mò, năng lực của ngươi làm sao có được?”
Thẩm Tu Lâm nghe vậy cũng lạnh lùng đáp lại “Cái này giống như là bí mật thì phải.”
“Đúng vậy.” Người thần bí gật đầu, lần thứ hai liếc nhìn Thẩm Tu Lâm một cái, bỗng nhiên lại dùng thân pháp quái dị biến mất ở trước mặt hắn…
Ánh mắt Thẩm Tu Lâm ngưng lại, bản năng muốn đuổi theo, thế nhưng trước mặt làm gì còn bóng người nào nữa?
Người đàn ông kia, quả nhiên là dị năng giả.
Nhưng mà, vừa nãy khi chính mình nói tới dị năng giả, đối phương giống như đang giễu cợt hắn…
Nếu không phải là dị năng giả, người đàn ông kia đến cùng là người nào?
Tốc độ nhanh như vậy thì ít nhất cũng đã tương đương với tốc độ hệ dị năng giả cấp ba?
Thẩm Tu Lâm hít vào một hơi, sâu sắc cảm thấy thế giới này quả thật quá bí hiểm rồi, dù hắn đã thức tỉnh tinh thần hệ dị năng trước khi mạt thế bạo phát, thế nhưng một điểm đều không được khinh thường.
Lần này xem như là lần giao phong chính diện đầu tiên của hắn cùng người đàn ông thần bí kia, nhưng ngay cả góc áo đối phương hắn đều không đụng tới được. Nguồn:
“Thực lực… Thực lực…” Thẩm Tu Lâm lẩm bẩm nói hai lần, mắt sáng lên, lập tức khôi phục kiên định, quay người trở ra.
Hắn tin tưởng, với tốc độ như vậy, chính mình sau đó không lâu cũng sẽ nắm giữ.
Hắn có một loại cảm giác, công pháp mà mình đang tu luyện tuyệt đối không tầm thường, lần này hắn nhất định có thể đi được so với đời trước càng lâu. Tuyệt đối có thể.
Trong lòng kiên định như vậy, Thẩm Tu Lâm dựa theo kế hoạch nguyên bản đi vào các cửa hàng bán ngọc khí…
Hắn nhanh chóng đuổi tới góc đường phía đông bắc, bóng người kia ở ngay phía trước.
Ánh mắt Thẩm Tu Lâm ngưng lại, tăng nhanh tốc độ hơn, đồng thời, hắn trực tiếp công kích. Cũng không phải là dùng tinh thần lực công kích, mà là dùng công phu quyền cước.
Ngay tại khi hắn vung một quyền về hướng người phía trước kia, người đó đột nhiên xoay người một cái, đồng thời, thân thể dùng một độ cong không thể tin được né về hướng trái.
Sau đó, người đàn ông thần bí này lần thứ hai đứng lại.
Thẩm Tu Lâm lại một lần nữa nhìn thấy đôi mắt phảng phất hiểu rõ lòng người kia, mặc dù không phải là lần đầu tiên nhìn thấy chúng, thế nhưng, hắn vẫn như cũ có cảm giác được tóc gáy đang dựng đứng lên.
Chỉ là, bây giờ Thẩm Tu Lâm vô cùng bình tĩnh.
“Ngươi là ai? Mấy lời nói tại Đào Hoa am là có ý gì?”
Người đàn ông thần bí dùng đôi mắt có thể hiểu rõ lòng người, sâu sắc liếc nhìn Thẩm Tu Lâm một cái, trong nháy mắt, Thẩm Tu Lâm lại cảm thấy tinh thần hệ dị năng trên người mình có xu thế bạo động.
Nhưng mà, cảm giác khác thường như vậy chỉ duy trì trong giây lát.
Rất nhanh, tinh thần lực của hắn một lần nữa bình tĩnh lại.
Biểu hiện lần này của Thẩm Tu Lâm làm cho người thần bí đối diện bỗng nhiên nhíu mày “Tinh thần lực của ngươi rất kỳ lạ.”
Trong lòng Thẩm Tu Lâm hơi động, nếu người này đã có thể xem thấu khác thường của hắn, đồng thời biểu hiện của đối phương cũng tuyệt đối không giống như là người bình thường, cho nên, hắn cũng thẳng thắn không giấu diếm, chỉ nói: “Sao lại kỳ lạ? Ngươi cũng là dị năng giả?”
“Dị năng giả?” Người thần bí giống như đang cười nhạo, lại giống như không biểu lộ gì, thời khắc này y thoạt nhìn càng thêm thần bí, đồng thời hoàn toàn không thuộc về cùng một thế giới với Thẩm Tu Lâm.
Người thần bí lạnh nhạt nói: “Ngươi nói ta là dị năng giả, cũng đúng đấy. Nhưng mà ta rất tò mò, năng lực của ngươi làm sao có được?”
Thẩm Tu Lâm nghe vậy cũng lạnh lùng đáp lại “Cái này giống như là bí mật thì phải.”
“Đúng vậy.” Người thần bí gật đầu, lần thứ hai liếc nhìn Thẩm Tu Lâm một cái, bỗng nhiên lại dùng thân pháp quái dị biến mất ở trước mặt hắn…
Ánh mắt Thẩm Tu Lâm ngưng lại, bản năng muốn đuổi theo, thế nhưng trước mặt làm gì còn bóng người nào nữa?
Người đàn ông kia, quả nhiên là dị năng giả.
Nhưng mà, vừa nãy khi chính mình nói tới dị năng giả, đối phương giống như đang giễu cợt hắn…
Nếu không phải là dị năng giả, người đàn ông kia đến cùng là người nào?
Tốc độ nhanh như vậy thì ít nhất cũng đã tương đương với tốc độ hệ dị năng giả cấp ba?
Thẩm Tu Lâm hít vào một hơi, sâu sắc cảm thấy thế giới này quả thật quá bí hiểm rồi, dù hắn đã thức tỉnh tinh thần hệ dị năng trước khi mạt thế bạo phát, thế nhưng một điểm đều không được khinh thường.
Lần này xem như là lần giao phong chính diện đầu tiên của hắn cùng người đàn ông thần bí kia, nhưng ngay cả góc áo đối phương hắn đều không đụng tới được. Nguồn:
“Thực lực… Thực lực…” Thẩm Tu Lâm lẩm bẩm nói hai lần, mắt sáng lên, lập tức khôi phục kiên định, quay người trở ra.
Hắn tin tưởng, với tốc độ như vậy, chính mình sau đó không lâu cũng sẽ nắm giữ.
Hắn có một loại cảm giác, công pháp mà mình đang tu luyện tuyệt đối không tầm thường, lần này hắn nhất định có thể đi được so với đời trước càng lâu. Tuyệt đối có thể.
Trong lòng kiên định như vậy, Thẩm Tu Lâm dựa theo kế hoạch nguyên bản đi vào các cửa hàng bán ngọc khí…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook