Trở Lại Dị Giới
-
C17: Khách Không Mời
Sau một đêm đau đầu bởi những câu hỏi của đám thừa hơi cuối cùng tôi cũng lết xác về đến thành Ekiko, đám hiệp sĩ đã giúp tôi thu nhặt hết những con orc bị đóng băng cũng như lũ bị chém.
"Haiz~ phải kiếm chỗ khác bán chứ bán trong thành này thì giá rẻ mất thôi"[Sliver]
"Đừng lo ta sẽ bán giúp cậu hội sẽ trừ tiền sau"[Gray]
"Cảm ơn cơ mà sao lão lại cùng xe với tôi?"[Sliver]
"Khi nào cậu bình phục thì đấu với tôi một trận coi như trả công môi giới được chứ?"[Gray]
"Xin kiếu luôn bộ ông thuộc loại cuồng chiến hả?"[Sliver]
"Ta chỉ muốn thấy sức mạnh thật sự của cậu thôi mà khi nào khoẻ ta với cậu đánh giả tập thôi được chứ"[Gray]
"Xin tha cho tôi đi tôi chỉ muốn sống bình lặng thôi mà"[Sliver]
"Với sức mạnh như vậy mà muốn sống bình lặng? Cậu thật biết đùa"[Gray]
Bỏ mặc lão tôi chạy một mạch về quán trọ quen thuộc, bình thường mỗi khi tôi về là Clara luôn chào đón, mở cửa bước vào tôi thấy một cậu nhóc bằng tuổi Clara đang bưng bê đồ trong khi mặt cậu bị bầm tím. Thấy tôi bước vào một thằng lớn tiếng quát
"Này nhóc biến đi chỗ khác quán nay nghỉ bán rồi còn muốn đặt phòng thì hết phòng rồi biến đi đừng để tao nói lại"[nvp]
Bỏ mặc hắn tôi tiến lại chỗ cậu nhóc
"Không sao chứ cậu bé qua đây anh chữa trị cho"[Sliver]
Cậu bé nhìn tôi với đôi mắt cầu cứu lê từng bước nặng nhọc tiến lại, một tên nào đó quát lớn
"Này thằng kia mày điếc à biết tao là ai không? Tao là Head hunter nổi tiếng ở thành này đây khôn hồn thì cút bằng không đừng hỏi tại sao lại làm ma không đâu"[nvp]
"Head hunter????"[Sliver]
"Giờ thì biết ta là ai thì cút đi bằng không thì"[Nvp]
Vừa nói hắn vừa giáng một cua đấm về phía tôi, thấy vậy Clara hét lên
"Oni-san cẩn thận"[Clara]
Dùng một tay đỡ cú đấm đồng thời sử dụng phép Recovery lên cậu nhóc
"Này cậu bé em có thể dẫn Clara đến sau quầy một chút được không? Anh phải đổ rác bây giờ và không muốn cô bé thấy"[Sliver]
Cậu bé ngoan ngoãn làm theo lời tôi nói, khi hai đứa đã chốn sau quầy tôi bóp nát tay tên vừa tấn công, thấy đồng bọn kêu la thảm thiết lũ còn lại vơ vội vũ khí định hội đồng tôi, giờ mới để ý đám này khoảng 10 tên. Vốn định giết hết trong một lượt nhưng tôi cần phải biết kẻ chủ mưu là ai *thở dài* tôi dùng thuỷ đạn một bản cải tiến của thuỷ cầu bắn vào chân tay của 9 tên kia còn tên bị bóp nát tay đang kêu la thảm thiết nhận được một cú sút khiến hắn dính vào góc tường đằng sau. Bị thương đám sinh sự định tháo chạy, chúng đen thôi khi khiến tôi bực mình và làm mất lời chào mừng trở lại cũng như làm Clara khóc với tôi làm trung tâm mở rộng niflheim theo hình quạt hướng gọn đến đám bỏ chạy đóng băng chân bọn chúng. Máu từ về thương cộng với việc bị đóng băng khiến chúng không thể bỏ chạy càng làm tăng sợ hãi trong tim chúng, tôi tiến ra sau quầy nhìn hai đứa tre đang khiếp sợ khi nghe tiếng la hét của lũ kia liền quay lại cho tất cả chúng bất tỉnh với cầu lôi.
"Này hai đứa không sao chứ Violet-san đâu?"[Sliver]
Clara nức lở nhìn tôi mếu máo nói
"Mẹ đang chăm sóc cho cha em bị chúng đánh bị thương nặng"[Clara]
"Mau đưa anh đến chỗ mẹ em để còn trị thương giúp cha em chứ"[Sliver]
Khi đến phòng tôi thấy Violet-san mặc chiếc váy bị cé rách một số chỗ chăn sóc cho chồng cô, thấy tôi tiến lại cô khá hốt hoảng
"Ngươi là ai? Biến đi"[Violet]
"Là tôi Sliver đây để tôi trị thương giúp hai người"[Sliver]
Không cho Violet kịp trả lời tôi tiến lại dùng hồi phục diện rộng lên cả hai người, khi ánh sáng của phép hồi phục dịu đi người đàn ông ngồi dậy dùng tay kiểm tra vết thương rồi ngơ ngác hỏi tôi
"Cậu là ai vậy? Có phải cậu đã chữa thương cho tôi? Trong cậu khá mạnh làm ơn cứu con gái tôi"[????]
Chưa kịp trả lời Clara đã lao lên ôm chặt lấy ông chủ quán nức lở
"Tôi là Sliver khách thuê trọ ở quán này vậy chắc đây là chồng của Violet-san"[Sliver]
"Vâng đúng vậy tôi là chồng cô ấy tên tôi là Kon"[Kon]
"Vậy tôi có chút việc nhờ mấy người đây Ron-san"[Sliver]
"Có việc gì chúng tôi có thể giúp sao còn đám mạo hiểm giả gây sự ngoài kia thì sao? Trong đám đó có mạo hiểm giả bậc tím tuy mới nổi nhưng đã được người trong hội đặt biệt danh head hunter nghe đâu hắn khá mạnh"[Kon]
"Cũng không có gì chỉ là tôi muốn nhờ Violet-san đi gọi lính canh đến đây còn 2 đứa nhỏ cầm thẻ của tôi đến hội mạo hiểm giả tìm gặp tiếp tân tên Lyly đưa cho cô đấy thẻ cùng bức thư này là cô ấy khắc hiểu. Và phiền Lon-san chuẩn bị bữa tối giùm trong khi tôi hỏi một số thông tin từ lũ khốn kia, còn về head hunter ngoài kia chỉ là kẻ giả mạo bởi trong cả cái hội đó chỉ có một người duy nhất bị gọi với cái tên đó là tôi. Chúng giám mang tên tôi đi làm mấy trò này"[Sliver]
Tôi cười với nụ cười thần chết quen thuộc mấy người kia thấy vậy ngoan ngoãn làm theo những gì tôi nói. Ra trở lại chỗ mấy tên bị đánh ngất ở ngoài phòng ăn, lúc này Emilya cùng mấy hiệp sĩ có mặt ở đây đang ngơ ngác tôi lên tiếng
"Emilya! Anh có việc này muốn nhờ em đây"[Sliver]
"Có chuyện gì sảy ra ở đây vậy? Bọn họ là ai? Họ chết chưa vậy?"[Emilya]
"Việc giải thích khi em quay lại anh sẽ nói sau bây giờ phiền em đưa hai đứa nhoc này đi làm chút việc hộ anh còn Kenvin-san cử ai đó đi hộ tống người này giúp tôi"[Sliver]
Tôi chỉ tay vào đám nhóc và Violet, Kenvin hình như đã hiểu ý tôi gật đầu đồng thời chỉ định Jax bảo vệ Emilya và bọn trẻ trong khi Mine hộ tống Violet. Khi bọn họ ra khỏi quán cũng là lúc màn hỏi cung của tôi bắt đâu, sử dụng hồi phục diện rộng hồi phục mấy vết thương cho bọn chúng đồng thời đóng băng luôn cửa quán lại. Được hồi phục cộng thêm việc bị rội nước lạnh đánh thức bọn chúng run rẩy nhìn tôi
"Ai trong các ngươi vừa mới dùng tên ta để gây sự phá phách vậy?"[Sliver]
Tôi cho chúng nhận nguồn sát khí cức đại như lúc đánh nhau với vua orc, mặt tên nào tên nấy xanh lét có người còn vãi cả ta quần rồi
"Ta chỉ hỏi một lần duy nhất ai xai các ngươi đến đây? Mục đích của mấy người là gì? Ta không có đủ kiên nhẫn đâu"[Sliver]
Nở một nụ cười lạnh băng nhìn chúng, cả lũ khiếp sợ khai hết tất cả chắc là do ban nãy quá tay đạp chúng khiến chúng khiếp hãi như vậy. Sau khoảng 10 phút khai nhận ngoan ngoãn của mấy tên này thì lính canh cũng như người của hội đã tới, dùng hoả cầu làm tan chảy băng mọi người ập vào hốt hoảng khi thấy mùi nước tiểu đồng thời thấy 10 người kia tay chân đều đang bị dính trong băng.
———————————POV KENVIN—————————
Mọi người bắt đầu đi làm những việc được Sliver dao cho với tốc độ chóng mặt, khi họ đi khỏi quán sát khí của cậu nhóc tăng lên đáng kể. Không một câu chú rút gọn hay tên của phép thuật cậu định dùng vậy mà một bức tường băng đã che phủ hoàn toàn tất cả các cửa lớn nhỏ trong quán, xuất hiện trên đầu những tên đang bất tỉnh là khối lượng nước khá là lớn, *xoạt* tiếng nước dội thẳng vào khiến bọn chúng bật dậy đối mặt với tử thần.
Sát khí của cậu càng ngày càng nhiều khiến cho tôi còn run sợ huống chi mấy tên đang bị nhắm tới, chúng khai nhận việc đến đây quậy phá dưới lệnh của nam tước dang dự tên Ponet và hiệ sĩ danh dự tên Becher, ý định của chúng là gây sự khiến cho chủ quán tấn công sau đó ăn vạ bắt đền với số lượng lớn tiền chỉ trong một đêm phải hoàn trả sau đó bắt con gái của chủ quán làm vật thế chấp mục đích bán cho tên Becher bởi gã này để ý đến cô nhóc. Tên đó vừa dứt câu thì *xoẹt* một vết cắt ngọt trên má hắn bởi con dao găm cực kỳ lạ của Sliver, đám còn lại run rẩy. Cậu ta nhìn chúng một vòng sau đó cắt toàn bộ vòng cổ và vòng tay của chúng
"Các ngươi có món đồ nguỵ tạo che dấu trạng thái tốt đấy hiền nào lũ cướp các ngươi có thể vào thành. Nói mau ai bán chúng cho các ngươi"[Sliver]
Ánh mắt lạnh lẽo của cậu ta nói lên tất cá nói thật hoặc chết, cậu ta như tử thần đang xét sử các linh hồn nơi địa ngục vậy. Sau khi biết được tất cả thông tin cần thiết *tách* một cái búng tay chân tay của lũ cướp kia bị khoá chặc trong băng. Tôi quay sang nhìn Ron và Mac tất cả chúng tôi đều có chung cảm giác khiếp sợ trước cậu thanh niên này và đừng chọn làm kẻ thù của cậu ta
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook