Nhìn bàn dài trải đầy những dĩa đồ nướng vừa được Hoàng Phong và Tom nướng xong, Đông Nghi cùng K bước ra ngoài vườn ngồi xuống ghế, hướng mắt nhìn hai người đàn ông vẫn đang tất bật nướng thức ăn.

“Nghi, em nếm thử đi! Nếu ngon thì thưởng cho anh đấy.”-Hoàng Phong mỉm cười nháy mắt với cô, tay cầm lấy que xiên thịt mới nướng xong đưa cho cô.

Nhận lấy que xiên từ anh, cô đưa sang cho người ngồi cạnh mình, ý muốn đút K ăn trước: “Chị thử trước đi, tôi sợ bị hạ độc lắm.”

K không ngần ngại cắn miệng miếng, vừa ăn vừa gật gù. Vị thịt mềm tan nướng vừa chín tới ăn rất ngon, tay nghề của hai thiếu gia đây quả thật rất khá.

“Ăn được, em cũng thử đi!”

Hoàng Phong lừ hai người bọn họ, anh quăng luôn tạp dề đang đeo trên người xuống đi đến ngồi đối diện Đông Nghi và Tom, lầm bầm nói: “Cho dù là con gái tôi cũng biết ghen đó, hai người tách ra đi!”

Tom thấy bạn của mình bỏ đi cũng không thèm nướng tiếp, thức ăn trên bàn cũng đủ cho bốn người dùng rồi: “Nhập tiệc thôi, chúc mừng bữa tiệc tối nay nào!”

Bốn người nâng ly cụng vào nhau, buổi tiệc ngoài trời chính thức được bắt đầu. Hai anh vẫn cứ nhiệt tình chăm sóc cho hai cô, còn hai cô vẫn tiếp tục chơi tình vờ quan tâm lẫn nhau không thèm để ý đến hai kẻ si tình đang bị ăn bơ.

Để bầu không khí trở nên gần gũi hơn, Tom lên tiếng đề nghị: “Ăn như vậy không chán quá, chúng ta chơi trò gì đó đi!”

Đông Nghi cảnh giác vội từ chối, nhớ tới màn oẳn tù xì hôm qua của anh, báo hại cô bị Hoàng Phong “hành hạ” đêm qua, cơ thể bây giờ còn mệt đây.

“Tôi không chơi đâu.”

Hoàng Phong nhìn cô, tiếp lời Tom: “Trò chuyện đi! Mỗi người nói ra một bí mật của mình với mọi người, ai không muốn chơi thì về phòng trước, không được ở lại đây.”

“Được, vậy hai người từ từ chơi đi, chúng ta lên phòng thôi K!”-Đông Nghi đứng dậy kéo theo K đang ngồi cạnh mình, nhưng cô ấy không chút phản ứng, lời thốt ra khiến cho cô không khỏi kinh ngạc.

“Tôi sẽ chơi.”

Tom như mở cờ trong bụng, hai mắt sáng rỡ nhìn K: “Thế thì tốt quá!”

Đông Nghi thở nhẹ ra, nhìn vẻ mặt đắc ý của Hoàng Phong trong lòng dâng lên chút khó chịu, nhưng cuối cùng cũng nhịn xuống ngồi trở lại ghế: “K chơi tôi cũng sẽ chơi.”

Tom xông xáo mở đầu: “Vậy để tôi đầu tiên cho.”-anh dừng lại một chút nhìn K, lời nói nghiêm túc đột ngột làm cho mọi người chú ý vào mình: “Chuyện tôi yêu K ai cũng đều nhận ra, nhưng không ai biết lý do thật sự vì sao tôi thích em hết.”

K bắt đầu nhìn lên Tom, giọng lạnh nhạt thốt: “Cái này không cần nói.”

Hoàng Phong chen vào: “Cô không nghe thì chúng tôi nghe, bí mật này xem ra rất thú vị. Cậu nói tiếp đi, tôi ủng hộ cậu.”

Đông Nghi kín đáo nhìn người chị em của mình, tuy ngoài mặt K tỏ ra dửng dưng nhưng cô vẫn nhìn ra được cơ thể cô ấy đang dần có chút khẩn trương, những ngón tay đặt dưới bàn khẽ run nhẹ lên. K là đang sợ bị Tom nói xấu gì đó hay là mong đợi lời thổ lộ của anh đây?

“Em chính là người phụ nữ hung dữ nhất tôi từng gặp. Em đánh tôi còn nhiều hơn cả mẹ của mình, từ nhỏ đến lớn chưa ai dám đối xử với tôi giống như em hết.”

Hoàng Phong vừa cầm ly rượu lên uống đã bị lời nói của Tom làm khựng lại, cũng may anh chưa uống vào, không thì đã phun ra hết rồi.

Về phía hai cô gái, Đông Nghi nghe xong suýt nữa không giữ được hình tượng đã phì cười, nhìn sang khuôn mặt sa sầm của K càng lấy làm buồn cười. Tâm lý tên ngoại quốc này thích bị ngược sao? Còn dám thẳng thừng nói ra như vậy trước mặt mọi người.

“Tom, anh uống bao nhiêu rượu rồi?”-giọng K như muốn giết người tới nơi, cô đoán được anh sẽ chẳng nói được điều gì tốt lành.

“Tôi vẫn còn rất tỉnh táo.”

Hôm nay không đem lap, gõ bằng điện thoại mỏi tay quá. Mọi người đọc tạm đi nhé

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương