Trò Chơi Hào Môn: Tội Ái Tân Nương
-
Quyển 5 - Chương 213: Thanh lý ninh thị – p2
Cô nhìn anh hạ bút, ký xong, cuối cùng đã thấy nhẹ nhõm.
Ninh thị, chết chắc rồi!
“Để anh đưa em về thu dọn đồ đạc trước, phòng ở anh đã bảo người hầu dọn dẹp rồi, em cứ an tâm tĩnh dưỡng là được.”
Ninh Nam đem văn kiện kia đưa cho cô, hàm ý cười trong mắt, giọng điệu ôn nhu vô cùng.
Noãn Noãn nhận lấy văn kiện, cười cười nói, “Không cần đâu, tôi sẽ tự mình thu dọn, anh … … Đợi tôi.”
Mấy chữ cuối cùng đó, cô nói mang theo hàm ý thâm sâu, ý cười trên khóe miệng không biết là đang vui vẻ hay là châm chọc nữa.
Trò vờ tha để bắt thật hôm nay, cô đã chơi rất thành công.
“Được … … “ Anh gật gật đầu, thái độ không còn cứng rắn với cô như trước nữa.
Bước ra khỏi Ninh thị, cô điện thoại cho Hàn Cảnh Thìn cùng Tấn Tịch.
Kế hoạch đã thành công, cô mới nói với bọn họ, nếu không, dựa vào tính cách của hai người đó, làm sao có thể đồng ý cho cô dùng cách này để đoạt lấy Ninh thị.
Lúc Noãn Noãn trở về văn phòng, thì Hàn Cảnh Thìn và Tấn Tịch đã tới.
Cô cười mà bước đến trước mặt Hàn Cảnh Thìn, lúc nhìn Tấn Tịch lại có chút mặc cảm có tội.
“Anh xem bản hợp đồng này xem … … “ Cô đem văn kiện đưa cho anh.
Hàn Cảnh Thìn nhận lấy văn kiện, xem xét kỹ càng xong, gương mặt hoàn toàn lộ ra sự ngạc nhiên.
“Em làm thế nào mà được thế … …? Anh ta làm sao lại chịu ký chứ?”
Noãn Noãn chỉ cười chứ không nói gì, ý bảo anh đưa hợp đồng cho Tấn Tịch xem.
Tấn Tịch nhận lấy bản hợp đồng, đọc qua một lượt, trầm mặc rất lâu.
“Cô đã dùng cách gì … …?” Biểu tình của anh ta không giống như Hàn Cảnh Thìn, anh ta không hề kinh ngạc, mà là đang giận dữ.
“Không cần biết tôi dùng cách gì, có điều, tôi đã làm được, Ninh thị, cứ đợi để thanh lý đi.”
Noãn Noãn cố ý dùng giọng điệu như không có việc gì để trả lời, song sự trốn tránh trong ánh mắt cô vẫn là không thoát được cái nhìn của Tấn Tịch.
“Bản hợp đồng này, cô đã thay đổi nó … … “ Anh ta nghi ngờ nhìn cô, hai đầu lông mày nhíu lại thành một đường.
“Anh nhìn ra được rồi sao?” Cô có chút phấp phỏm, song trên gương mặt vẫn không để lộ ra sự kinh ngạc của mình, vẫn là duy trì nụ cười của kẻ chiến thắng.
“Bởi vì bản hợp đồng này, điểm mấu chốt nhất là ba chữ người thụ hưởng, kế hoạch cải tạo đô thị, chính phủ đã có quyết định ngầm là giao cho Ninh thị, vốn dĩ bản hợp đồng này phải là do Ninh thị mời Hoàn Thịnh cùng hợp tác, cùng làm hạng mục này, thì Ninh Nam mới có thể ký vào. Nhưng hiện giờ, người thụ hưởng cuối cùng lại chỉ có một mình công ty Hoàn Thịnh, Noãn Noãn, bản hợp đồng này, cô chỉ thay đổi mấy chữ, song lại thay đổi hoàn toàn kết quả rồi.”
Tấn Tịch nói một hơi, ánh mắt càng lúc càng phát ra hàn quang nhìn Noãn Noãn, đợi chờ câu trả lời của cô.
“Anh đều đoán đúng rồi.” Noãn Noãn không thể không thán phục Tấn Tịch, anh ta thật đúng là có cái đầu kinh doanh, chỉ xem qua một lần hợp đồng, mà đã có thể nhìn ra được bản hợp đồng vốn dĩ là như thế nào, cô đã thay đổi những chỗ nào.
“Ninh thị vì hạng mục này, không những đã dùng rất nhiều vốn, còn vay ngân hàng đến mấy tỷ đô, nếu như người thụ hưởng hạng mục này cuối cùng lại là chúng ta, vậy thì số tiền anh ta đã đầu tư vào, sẽ chẳng nhận lại được chút gì hết, cũng chính là tiền của anh ta bỏ ra để giúp chúng ta kiếm tiền.” Noãn Noãn giải thích.
“Không thu lại được, cũng như đã đổ xuống sông xuống bể, vốn của anh ta cũng bị cắt hết, lại còn nợ ngân hàng, Ninh thị, rất có thể sẽ phải thanh lý.”
Tấn Tịch tiếp lời cô nói, biểu tình lại không có một chút vui mừng nào cả, ngược lại lại thâm trầm đến nỗi như muốn ép người khác xuống.
Hàn Cảnh Thìn nghe anh ta nói xong, tò mò mà nhìn Noãn Noãn, xem xét cô từ trên xuống dưới một lượt, “Noãn Noãn, em rốt cuộc đã dùng cách gì? Em … …không … … Bị thương chứ?”
Trọng tâm cuộc sống hiện giờ của anh đều nằm ở Yêu Kiều cùng Lạc Phong, đến việc Noãn Noãn dấu giếm làm kế hoạch này, anh cũng không hề biết gì hết, chỉ là vào lúc thấy Noãn Noãn có thể đối phó với Ninh Nam thế này, ý nghĩ đầu tiên của anh lại là, cô không bị thiệt thòi gì chứ?
“Không có … … “ Cô như không có gì cười cười, “Anh lo lắng quá nhiều rồi đấy.”
“Cô có phải vốn dĩ không hề mang thai … …?” Tấn Tịch đột nhiên mở miệng, làm Hàn Cảnh Thìn hoàn toàn ngây ra.
Noãn Noãn cũng bị dọa tới, không ngờ là anh ta lại biết được, trên gương mặt có chút không thoải mái, “Anh cho người đi theo tôi sao … …?”
“Tôi là vì quan tâm cô, mấy ngày trước cô thường xuyên đến bệnh viện, tôi đi hỏi mới biết được, là cô làm xét nghiệm thử thai, cô với Ninh Nam … … ?”
Lời nói phía sau của anh ta nghẹn lại, đợi chờ cô trả lời.
Noãn Noãn trầm mặc, cô và Ninh Nam đúng là có thân mật qua, thì mới có thể lừa được Ninh Nam, cho nên, cô hiện giờ trước mặt Tấn Tịch cũng không cách nào nói dối được.
“Đúng, tôi không hề mang thai, đấy chỉ là cái bẫy với Ninh Nam, để cho anh ta nghĩ rằng tôi có thai mới có thể làm anh ta mềm lòng, mới bị lừa như vậy.”
“Cho nên, cô thực sự đã cùng anh ta thân mật sao? Nếu không, anh ta làm sao mà có thể bị lừa được … …?”
Đôi mắt Tấn Tịch như ánh hàn quang, trực tiếp nhìn thẳng vào cô.
Noãn Noãn hơi hơi cúi đầu, sợ hãi khi phải đối mắt với anh ta như vậy, song lại nhìn thấy rõ ràng hơn, bàn tay anh ta đang nắm lại thành quyền, run rẩy trong tư thế sẵn sàng
Noãn Noãn đột nhiên có chút sợ hãi, trong mắt cô, bất luận gặp phải chuyện gì, Tấn Tịch đều rất bình tĩnh đĩnh đạm, nhưng hiện giờ nộ ý trong mắt anh ta cùng bàn tay nắm chặt thành quyền kia, đều nói với cô rằng anh ta không cách nào bình tĩnh được, anh ta đang rất để bụng đến chuyện này.
Thấy cô không nói gì, ánh mắt Tấn Tịch, lại càng phát ra hàn quang.
“Noãn Noãn, tôi không biết được cô cùng anh ta rốt cuộc đã phát sinh chuyện đó vào lúc nào, cô đã dùng cách gì, chỉ là hi vọng cô sau này, đừng làm hại bản thân mình như thế nữa, phải chịu đựng hoan ái dưới thân kẻ thù, cô có vui không?”
Noãn Noãn không nghĩ tới anh ta lại không do dự gì mà nói những lời làm tổn thương cô như vậy, có lẽ là do tức quá đây, mặc dù cũng rất để ý đến cảm nhận của anh ta, song đối với việc báo thù, thì cảm nhận của anh ta, lại rõ ràng là có thể bỏ qua được.
“Ninh thị đang đối mặt với việc thanh lý, mục đích của tôi đã gần như đạt được rồi, sau này tôi và Ninh Nam, cũng sẽ không còn có dính dáng gì nữa.”
Cô dường như đang đảm bảo với anh ta, đảm bảo cô sẽ vạch rõ ranh giới với Ninh Nam, tạm biệt với những gì đã qua.
Thực ra Tấn Tịch còn có thể nói gì thêm? Sự cố chấp của Noãn Noãn, việc mà cô muốn làm, một khi đã quyết, sẽ không cách nào phản đối được.
Liệu có phải như thế này cũng tốt không, lật đổ Ninh Nam, sau này cô ấy sẽ có thể toàn tâm toàn ý ở cùng một chỗ với anh ta rồi.
Không còn gánh nặng thù hận nữa, được sống trong thế giới của chính mình.
Hàn Cảnh Thìn cũng trầm mặc, anh rất hiểu tâm tình của Tấn Tịch lúc này, và cũng không hề đồng ý với cách làm của Noãn Noãn chút nào.
Nhưng, việc đã xảy ra rồi, cô ấy đã làm được việc cô muốn làm, vậy thì sau này, cô sẽ có thể an tâm mà là chính mình rồi.
Tô Noãn Noãn phải mang theo thù hận kia, đã phải sống quá mệt rồi.
Thấy hai người họ trầm mặc, Noãn Noãn cũng coi như bọn họ thừa nhận rồi.
Nhấc cổ tay lên xem giờ, đã qua mấy tiếng rồi, Ninh nam, cũng có lẽ đã phát hiện ra được vấn đề trong bản hợp đồng.
Đang nghĩ tới những điều này, thì điện thoại trên bàn làm việc cũng réo lên.
Ánh mắt ba người họ đều cùng chuyển tới trên chiếc điện thoại kia, đều ngầm đoán ra được sẽ xảy ra chuyện gì.
Noãn Noãn nhấc điện thoại lên, là tiếng của nhân viên văn thư, giọng điệu dè dặt, ” Tô tổng, Ninh tổng của tập đoàn Ninh thị muốn gặp ngài, có mời ông ấy lên không ạ?”
Noãn Noãn vừa nghe đã biết Ninh Nam ở dưới kia nhất định không hề mang theo sắc mặt tốt tí nào, thì nhân viên văn thư của cô mới bị dọa đến mức âm thanh run rẩy thế kia.
“Để ông ta vào đi.” Ngữ khí của cô ôn hòa, cũng đã có chuẩn bị để đối mặt với Ninh Nam.
“Tôi nói chuyện một mình với anh ta là được … … ” Cúp điện thoại xong, đối mặt với Hàn Cảnh Thìn và Tấn Tịch, không nhìn đến ánh mắt lo lắng của bọn họ, thái độ rất cứng rắn.
“Cô phải tự mình cẩn thận ….. “ Họ đều biết, Noãn Noãn đã thay đổi rồi, cô đã rất độc lập, sự kiên cường của cô đã không còn phải dựa vào bờ vai của người khác nữa, mà chỉ dựa vào chính mình.
Ninh thị, chết chắc rồi!
“Để anh đưa em về thu dọn đồ đạc trước, phòng ở anh đã bảo người hầu dọn dẹp rồi, em cứ an tâm tĩnh dưỡng là được.”
Ninh Nam đem văn kiện kia đưa cho cô, hàm ý cười trong mắt, giọng điệu ôn nhu vô cùng.
Noãn Noãn nhận lấy văn kiện, cười cười nói, “Không cần đâu, tôi sẽ tự mình thu dọn, anh … … Đợi tôi.”
Mấy chữ cuối cùng đó, cô nói mang theo hàm ý thâm sâu, ý cười trên khóe miệng không biết là đang vui vẻ hay là châm chọc nữa.
Trò vờ tha để bắt thật hôm nay, cô đã chơi rất thành công.
“Được … … “ Anh gật gật đầu, thái độ không còn cứng rắn với cô như trước nữa.
Bước ra khỏi Ninh thị, cô điện thoại cho Hàn Cảnh Thìn cùng Tấn Tịch.
Kế hoạch đã thành công, cô mới nói với bọn họ, nếu không, dựa vào tính cách của hai người đó, làm sao có thể đồng ý cho cô dùng cách này để đoạt lấy Ninh thị.
Lúc Noãn Noãn trở về văn phòng, thì Hàn Cảnh Thìn và Tấn Tịch đã tới.
Cô cười mà bước đến trước mặt Hàn Cảnh Thìn, lúc nhìn Tấn Tịch lại có chút mặc cảm có tội.
“Anh xem bản hợp đồng này xem … … “ Cô đem văn kiện đưa cho anh.
Hàn Cảnh Thìn nhận lấy văn kiện, xem xét kỹ càng xong, gương mặt hoàn toàn lộ ra sự ngạc nhiên.
“Em làm thế nào mà được thế … …? Anh ta làm sao lại chịu ký chứ?”
Noãn Noãn chỉ cười chứ không nói gì, ý bảo anh đưa hợp đồng cho Tấn Tịch xem.
Tấn Tịch nhận lấy bản hợp đồng, đọc qua một lượt, trầm mặc rất lâu.
“Cô đã dùng cách gì … …?” Biểu tình của anh ta không giống như Hàn Cảnh Thìn, anh ta không hề kinh ngạc, mà là đang giận dữ.
“Không cần biết tôi dùng cách gì, có điều, tôi đã làm được, Ninh thị, cứ đợi để thanh lý đi.”
Noãn Noãn cố ý dùng giọng điệu như không có việc gì để trả lời, song sự trốn tránh trong ánh mắt cô vẫn là không thoát được cái nhìn của Tấn Tịch.
“Bản hợp đồng này, cô đã thay đổi nó … … “ Anh ta nghi ngờ nhìn cô, hai đầu lông mày nhíu lại thành một đường.
“Anh nhìn ra được rồi sao?” Cô có chút phấp phỏm, song trên gương mặt vẫn không để lộ ra sự kinh ngạc của mình, vẫn là duy trì nụ cười của kẻ chiến thắng.
“Bởi vì bản hợp đồng này, điểm mấu chốt nhất là ba chữ người thụ hưởng, kế hoạch cải tạo đô thị, chính phủ đã có quyết định ngầm là giao cho Ninh thị, vốn dĩ bản hợp đồng này phải là do Ninh thị mời Hoàn Thịnh cùng hợp tác, cùng làm hạng mục này, thì Ninh Nam mới có thể ký vào. Nhưng hiện giờ, người thụ hưởng cuối cùng lại chỉ có một mình công ty Hoàn Thịnh, Noãn Noãn, bản hợp đồng này, cô chỉ thay đổi mấy chữ, song lại thay đổi hoàn toàn kết quả rồi.”
Tấn Tịch nói một hơi, ánh mắt càng lúc càng phát ra hàn quang nhìn Noãn Noãn, đợi chờ câu trả lời của cô.
“Anh đều đoán đúng rồi.” Noãn Noãn không thể không thán phục Tấn Tịch, anh ta thật đúng là có cái đầu kinh doanh, chỉ xem qua một lần hợp đồng, mà đã có thể nhìn ra được bản hợp đồng vốn dĩ là như thế nào, cô đã thay đổi những chỗ nào.
“Ninh thị vì hạng mục này, không những đã dùng rất nhiều vốn, còn vay ngân hàng đến mấy tỷ đô, nếu như người thụ hưởng hạng mục này cuối cùng lại là chúng ta, vậy thì số tiền anh ta đã đầu tư vào, sẽ chẳng nhận lại được chút gì hết, cũng chính là tiền của anh ta bỏ ra để giúp chúng ta kiếm tiền.” Noãn Noãn giải thích.
“Không thu lại được, cũng như đã đổ xuống sông xuống bể, vốn của anh ta cũng bị cắt hết, lại còn nợ ngân hàng, Ninh thị, rất có thể sẽ phải thanh lý.”
Tấn Tịch tiếp lời cô nói, biểu tình lại không có một chút vui mừng nào cả, ngược lại lại thâm trầm đến nỗi như muốn ép người khác xuống.
Hàn Cảnh Thìn nghe anh ta nói xong, tò mò mà nhìn Noãn Noãn, xem xét cô từ trên xuống dưới một lượt, “Noãn Noãn, em rốt cuộc đã dùng cách gì? Em … …không … … Bị thương chứ?”
Trọng tâm cuộc sống hiện giờ của anh đều nằm ở Yêu Kiều cùng Lạc Phong, đến việc Noãn Noãn dấu giếm làm kế hoạch này, anh cũng không hề biết gì hết, chỉ là vào lúc thấy Noãn Noãn có thể đối phó với Ninh Nam thế này, ý nghĩ đầu tiên của anh lại là, cô không bị thiệt thòi gì chứ?
“Không có … … “ Cô như không có gì cười cười, “Anh lo lắng quá nhiều rồi đấy.”
“Cô có phải vốn dĩ không hề mang thai … …?” Tấn Tịch đột nhiên mở miệng, làm Hàn Cảnh Thìn hoàn toàn ngây ra.
Noãn Noãn cũng bị dọa tới, không ngờ là anh ta lại biết được, trên gương mặt có chút không thoải mái, “Anh cho người đi theo tôi sao … …?”
“Tôi là vì quan tâm cô, mấy ngày trước cô thường xuyên đến bệnh viện, tôi đi hỏi mới biết được, là cô làm xét nghiệm thử thai, cô với Ninh Nam … … ?”
Lời nói phía sau của anh ta nghẹn lại, đợi chờ cô trả lời.
Noãn Noãn trầm mặc, cô và Ninh Nam đúng là có thân mật qua, thì mới có thể lừa được Ninh Nam, cho nên, cô hiện giờ trước mặt Tấn Tịch cũng không cách nào nói dối được.
“Đúng, tôi không hề mang thai, đấy chỉ là cái bẫy với Ninh Nam, để cho anh ta nghĩ rằng tôi có thai mới có thể làm anh ta mềm lòng, mới bị lừa như vậy.”
“Cho nên, cô thực sự đã cùng anh ta thân mật sao? Nếu không, anh ta làm sao mà có thể bị lừa được … …?”
Đôi mắt Tấn Tịch như ánh hàn quang, trực tiếp nhìn thẳng vào cô.
Noãn Noãn hơi hơi cúi đầu, sợ hãi khi phải đối mắt với anh ta như vậy, song lại nhìn thấy rõ ràng hơn, bàn tay anh ta đang nắm lại thành quyền, run rẩy trong tư thế sẵn sàng
Noãn Noãn đột nhiên có chút sợ hãi, trong mắt cô, bất luận gặp phải chuyện gì, Tấn Tịch đều rất bình tĩnh đĩnh đạm, nhưng hiện giờ nộ ý trong mắt anh ta cùng bàn tay nắm chặt thành quyền kia, đều nói với cô rằng anh ta không cách nào bình tĩnh được, anh ta đang rất để bụng đến chuyện này.
Thấy cô không nói gì, ánh mắt Tấn Tịch, lại càng phát ra hàn quang.
“Noãn Noãn, tôi không biết được cô cùng anh ta rốt cuộc đã phát sinh chuyện đó vào lúc nào, cô đã dùng cách gì, chỉ là hi vọng cô sau này, đừng làm hại bản thân mình như thế nữa, phải chịu đựng hoan ái dưới thân kẻ thù, cô có vui không?”
Noãn Noãn không nghĩ tới anh ta lại không do dự gì mà nói những lời làm tổn thương cô như vậy, có lẽ là do tức quá đây, mặc dù cũng rất để ý đến cảm nhận của anh ta, song đối với việc báo thù, thì cảm nhận của anh ta, lại rõ ràng là có thể bỏ qua được.
“Ninh thị đang đối mặt với việc thanh lý, mục đích của tôi đã gần như đạt được rồi, sau này tôi và Ninh Nam, cũng sẽ không còn có dính dáng gì nữa.”
Cô dường như đang đảm bảo với anh ta, đảm bảo cô sẽ vạch rõ ranh giới với Ninh Nam, tạm biệt với những gì đã qua.
Thực ra Tấn Tịch còn có thể nói gì thêm? Sự cố chấp của Noãn Noãn, việc mà cô muốn làm, một khi đã quyết, sẽ không cách nào phản đối được.
Liệu có phải như thế này cũng tốt không, lật đổ Ninh Nam, sau này cô ấy sẽ có thể toàn tâm toàn ý ở cùng một chỗ với anh ta rồi.
Không còn gánh nặng thù hận nữa, được sống trong thế giới của chính mình.
Hàn Cảnh Thìn cũng trầm mặc, anh rất hiểu tâm tình của Tấn Tịch lúc này, và cũng không hề đồng ý với cách làm của Noãn Noãn chút nào.
Nhưng, việc đã xảy ra rồi, cô ấy đã làm được việc cô muốn làm, vậy thì sau này, cô sẽ có thể an tâm mà là chính mình rồi.
Tô Noãn Noãn phải mang theo thù hận kia, đã phải sống quá mệt rồi.
Thấy hai người họ trầm mặc, Noãn Noãn cũng coi như bọn họ thừa nhận rồi.
Nhấc cổ tay lên xem giờ, đã qua mấy tiếng rồi, Ninh nam, cũng có lẽ đã phát hiện ra được vấn đề trong bản hợp đồng.
Đang nghĩ tới những điều này, thì điện thoại trên bàn làm việc cũng réo lên.
Ánh mắt ba người họ đều cùng chuyển tới trên chiếc điện thoại kia, đều ngầm đoán ra được sẽ xảy ra chuyện gì.
Noãn Noãn nhấc điện thoại lên, là tiếng của nhân viên văn thư, giọng điệu dè dặt, ” Tô tổng, Ninh tổng của tập đoàn Ninh thị muốn gặp ngài, có mời ông ấy lên không ạ?”
Noãn Noãn vừa nghe đã biết Ninh Nam ở dưới kia nhất định không hề mang theo sắc mặt tốt tí nào, thì nhân viên văn thư của cô mới bị dọa đến mức âm thanh run rẩy thế kia.
“Để ông ta vào đi.” Ngữ khí của cô ôn hòa, cũng đã có chuẩn bị để đối mặt với Ninh Nam.
“Tôi nói chuyện một mình với anh ta là được … … ” Cúp điện thoại xong, đối mặt với Hàn Cảnh Thìn và Tấn Tịch, không nhìn đến ánh mắt lo lắng của bọn họ, thái độ rất cứng rắn.
“Cô phải tự mình cẩn thận ….. “ Họ đều biết, Noãn Noãn đã thay đổi rồi, cô đã rất độc lập, sự kiên cường của cô đã không còn phải dựa vào bờ vai của người khác nữa, mà chỉ dựa vào chính mình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook